[MINH HUỆ 21-1-2018] Tôi luôn mong ngóng được đến buổi học Pháp nhóm mỗi ngày sau giờ làm việc. Các học viên khác và tôi đọc hai bài giảng trong Chuyển Pháp Luân mỗi ngày, sau đó tôi cảm thấy mãn nguyện và tự tin rằng tôi đang đi đúng đường.

Tuy nhiên có một ngày một học viên lớn tuổi đã ho lớn tiếng liên tục đến nỗi át cả giọng đọc của chúng tôi. Một số người khác lại cũng bắt đầu ho và có vài người thậm chí còn đứng dậy đi lòng vòng. Rất là khó để có thể tập trung vào những gì chúng tôi đang đọc, và tôi đã cảm thấy không vui. Tôi đã quyết định sẽ nghỉ sớm ngay sau khi đọc xong bài đầu tiên.

Khi tôi đang chờ để có thể đi về thì tôi đột nhiên nghĩ tới những học viên đang chịu bức hại tại Trung Quốc. Trong môi trường khắc nghiệt như vậy, họ vượt qua những can nhiễu còn tệ hơn nhiều so với tiếng ho của học viên lớn tuổi kia.

Dù phải đối diện với những thử thách khó khăn, họ vẫn tiến về phía trước với niềm tin kiên định vào Sư phụ và vẫn học Pháp. Môi trường của tôi tại ngoại quốc thoải mái như thế này, làm sao mà tôi có thể dễ dàng bỏ cuộc và bỏ đi cơ hội được học Pháp chung với các đồng tu được chứ?

Sư phụ giảng:

“Khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao, thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng.“ (Chuyển Pháp Luân)

Tôi quyết định bình tĩnh và tập trung đọc từng câu một, thay vì bị ảnh hưởng bởi tiếng ho của các đồng tu kia.

Học viên đó nhanh chóng ngừng ho sau đó và bắt đầu đọc rõ như thường lệ. Người khác cũng ngừng ho, không còn đi lại lòng vòng và tập trung học Pháp. Buổi học Pháp hôm đó của chúng tôi đã diễn ra rất thanh tĩnh và hoà ái.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/21/心不动的美妙-359866.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/29/167756.html

Đăng ngày: 20-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share