Bài viết của một học viên Pháp Luân Công bị cầm tù ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 3-3-2017] Năm 2008, ông Trịnh Hội Vượng – một học viên Pháp Luân Công ở thôn Vương Bạc thành phố Bá Châu tỉnh Hà Bắc đã bị kết án phi pháp 10 năm tù giam. Ông Trịnh hiện vẫn chưa được thả.
Năm 2016, các nhân viên Phòng 610 ở Bắc Kinh đã giám sát việc “chuyển hóa” các học viên Pháp Luân Công, trong đó có ông Trịnh.
Ông Trịnh nói với gia đình rằng, “Nếu có bất cứ điều gì xảy đến với anh, em phải để những kẻ tra tấn anh phải chịu trách nhiệm. Em hãy nhớ rằng, những người này tội ác nào họ cũng dám làm. ”
Chuẩn bị cho quá trình tra tấn
Để đảm bảo cho tôi “chuyển hóa”, họ đã lập kế hoạch bao gồm các phương thức tra tấn thể chất và tinh thần.
Kế hoạch có hai phần. Phần đầu bắt đầu sau khi gia đình tôi tới thăm tôi vào ngày 27 tháng 7, tiếp tục cho đến ngày 20 tháng 8 năm 2016. Sau đó, ngày 27 tháng 8 tôi bị chuyển tới khu Số 2 và bị giam giữ ở đó cho đến ngày 8 tháng 10.
Đầu tháng năm, Chính trị viên Trương hỏi tôi liệu tôi từ có bỏ tu luyện Pháp Luân Công để đổi lấy khoảng thời gian giam giữ ngắn hơn. Tôi đã từ chối.
Phiên đào tạo đầu tiên được giấu kín, để đảm bảo rằng không ai có thể gọi điện hay liên lặc với tôi. Họ cũng hủy chuyến thăm hỏi của gia đình tôi.
Lưu Quang Huy, một lính canh độc ác của Nhà tù Bảo ĐỊnh đã lên kế hoạch “chuyển hóa” tôi. Ông ta được biết đến với sự tàn bạo và đã “chuyến hóa” rất nhiều học viên.
Sau ngày gia đình tôi tới thăm, tôi đã hai lần được yêu cầu gặp một người nào đó từ Bắc Kinh để thảo luận về các vấn đề của Pháp Luân Công. Cả hai lần, tôi đều từ chối gặp người đó.
Sau đó, tôi bị đưa tới một văn phòng theo lệnh của Điền Tư Long ở khu đào tạo, ở đó tôi gặp Lý Hồng Hữu, người đứng đầu một khu đào tạo. Tôi đã hét lớn “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và sau đó ông ta đã ra lệnh cho cấp dưới của mình nhét gì đó vào miệng tôi để tôi dừng lại.
Tiếp đó, họ đã kéo tôi vào phòng khách, Lý Hồng Hữu; Đỗ Đội – phó giám đốc Phòng 610; Lưu Quang Huy ở Nhà tù Bảo Định; và một viên chức nữ đã ở đó. Tôi bị chuyển tới một phòng trống với nền làm bằng gỗ.
Bắt đầu cuộc tra tấn
Khoảng 10 giờ 30 phút tôi, khi tôi đang lơ mơ ngủ một vài người từ khu giáo dục đến đưa tôi đi. Tôi nói lớn, “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong khi tôi vùng vẫy. Mã Bảo Huy đã tát vào mặt tôi và nhét một chiếc khăn vào miệng của tôi.
Tôi bị đưa đến một phòng khác và bị đánh cho tới gần sáng, trong khi đó Hồ Sĩ Thanh đã lăng mạ tôi.
Sáng hôm sau, tôi bị đưa đến một nơi kín ở tầng hai của khu giáo dục, ở đó tôi bị một nhóm người giám sát.
Tôi bị ép ngồi trên một cuốn từ điển dày được để nên một tấm gỗ ngoài trời nắng nóng. Điều đó vô cùng khó chịu. Khi ngồi một thời gian dài, mông của tôi đã chuyển sang màu xanh đen.
Họ cũng còng tay và cùm chân tôi, còng tay và cùm chân được buộc lại với nhau. Tôi phải ngồi trong tư thế khó khắn, uốn cong phần thắt lưng về phía trước, trong lúc vừa bắt tôi phải xem những video phỉ báng Pháp Luân Công.
Thay đổi chiến thuật
Một buổi chiều, tôi được nói rằng, “Anh gặp rắc rối lớn rồi. Họ tìm thấy rất nhiều tài liệu Pháp Luân Công trong đồ đạc của anh. Ngay cả Chính trị viên Điền của anh cũng sẽ bị trừng phạt và tất cả những người giám sát anh đều sẽ bị giam.”
Tôi nghe lén được một người trong số họ nói, “Tôi nghe nói vợ của anh ta cũng bị bắt vì cô ta thường đến đây và gây rắc rối. Cô ta chắc chắn là người mang những tài liệu đó đến.”
Lưu đến và cáo buộc rằng họ đã tìm thầy hơn 800 trang tài liệu Pháp Luân Công. Ông ta đe dọa tôi sẽ bị tăng thêm tám năm tù giam.
Ông ta cũng nói rằng vợ tôi và con trai tôi là nghi phạm chính và nếu họ tìm thấy bất kỳ tài liệu nào tương tự ở nhà của tôi thì vợ và con của tôi cũng sẽ bị trừng phát. Ông ta tiếp tục đe dọa tôi và cuối cùng ông ta nói rằng nếu tôi đồng ý “chuyển hóa”, ông ta sẽ xử lý tính huống một cách khoan dung.
Chiến thuật của họ rất rõ ràng. Điều đó càng khiến tôi kiên định giữ vững niềm tin của mình.
“Chuyển hóa”
Tiếp đó họ cấm tôi ngủ. Bất cứ khi nào tôi nhắm mắt thì họ sẽ đánh tôi.
Ba ngày sau, họ thẩm vấn tôi và yêu cầu tôi tiết lộ nguồn tài liệu Pháp Luân Công. Tôi đã từ chối nói bất cứ điều gì.
Đồ ăn của tôi bị trộn với thuốc tẩy, và tôi không được phép sử dụng nhà vệ sinh. Họ còn in tên của Sư phụ trên một tờ giấy và ra lệnh cho tôi ngồi lên đó.
Trong đêm thứ tư bị cấm ngủ, một người khác từ Bắc Kinh đến.
Tại thời điểm đó, đầu óc tôi không được tỉnh táo. Lưu đe dọa rằng họ sẽ sử dụng dùi cui điện để sốc điện tôi. Ngày thứ năm, đầu tôi bắt đầu thơ thẩn và tôi cảm thấy tôi có thể bị khụy xuống bất cứ lúc nào. Tôi không thể chịu đựng được sự đau khổ thêm nữa và tôi đã đồng ý viết biên bản từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công.
Sau đó, tôi đã vô cùng hối hận và xấu hổ đến mức tôi còn nghĩ tới việc từ bỏ cuộc sống. Nhưng tôi biết rằng tôi không được tự sát bởi vì như thế là trái lại với nguyên lý của Pháp Luân Công, và những thủ phạm sẽ sử dụng nó đề bôi nhọ danh dự Pháp Luân Công.
Lừa dối
Tôi đã bị đưa trở lại khu Số 2 và được yêu cầu nói những lời phản đối Pháp Luân Công. Hơn nữa, tôi phải viết những điều tiêu cực về việc tôi đã luyện Pháp Luân Công như thế nào.
Sau đó, Triệu Mỗ Tẩu- Giám đốc Phòng 610 ở Lang Phường và một người của Phòng 610 ở Phách Châu tới để đánh giá tình trạng của tôi. Cả hai người họ nói rằng sự “chuyển hóa” của tôi là chưa đủ sâu.
Họ tiếp tục cấm tôi ngủ để ngăn cản việc tôi tỉnh táo trở lại.
Trước khi trở lại Bắc Kinh, Lưu Quang Huy ở thêm sáu ngày chỉ để đảm bảo rằng tôi đã thưc sự “chuyển hóa.”
Một phụ nữ trung niên, cũng là một cựu học viên đã yêu cầu tôi đọc một cuốn sách có tiêu đề Giấc mơ về Thiên Đường. Bà ấy sống ở Thạch Gia Trang và bà tuyên bố mình là một nhà văn . Tôi cũng phải xem những video bôi nhọ Pháp Luân Công.
Họ tiếp tục thắt chặt sự kiểm soát với tôi và giao cho hai người ở khu giáo dục và ba tù nhân theo dõi tôi mọi lúc cho đến ngày 8 tháng 10.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/3/343787.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/3/18/162539.html
Đăng ngày 31-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.