Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc.
[MINH HUỆ 26-9-2016] Hiền Huệ là một phụ nữ đặc biệt. Khi bà cười, đôi mắt đen sáng của bà khiến bạn cảm thấy thật dễ gần. Từ bà tỏa ra một trường năng lượng từ bi khiến bạn có cảm giác như vừa gặp lại một người thân lâu ngày không gặp mặt.
Hàng ngày, Hiền Huệ đều đi giảng chân tướng cho người dân về Pháp Luân Đại Pháp. Bà không bao giờ kén chọn địa điểm hay người nghe chân tướng. Nhiều người đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó ngay sau khi bà chỉ nói vài câu.
Dưới đây tôi xin chia sẻ với các bạn Hiền Huệ đã vượt qua những khó khăn khổ nạn như thế nào, và bà đã cứu giúp cả tình địch của mình như thế nào.
Khủng hoảng hôn nhân
Hiền Huệ và chồng cũ của bà, Đại Khuê, chỉ hơn kém nhau có 20 ngày tuổi, và lớn lên trong cùng một ngôi làng. Sau khi học hết cấp 3, cả hai đều trở thành giáo viên.
Một thời gian sau, Đại Khuê quyết định đi thi đại học. Ông thi đậu vào trường Đại học Cơ khí Nông nghiệp và làm việc ở một trạm Nông Kỹ. Sau đó, ông được điều chuyển đến cục công an và trở thành cảnh sát.
Cuối cùng Đại Khuê được thăng chức làm đồn trưởng đồn công an. Vị trí công việc mới đã giúp ông cải thiện điều kiện kinh tế cho gia đình, và đem lại địa vị xã hội cho bản thân.
Sau khi Đại Khuê được thăng chức đồn trưởng, nhiều người đã cố gắng kết giao với ông khiến ông liên tục nhận được những lời mời ăn uống tiệc tùng. Dần dần, Đại Khuê bị văn hóa đảng làm cho bại hoại biến chất. Nhìn thấy điều này, Hiền Huệ đã khuyên chồng sống chính trực và ngay thẳng.
Một hôm, một người phụ nữ tên là Tiểu Cảnh đã nhờ Đại Khuê lấy lại chiếc ô tô giúp mình. Qua quá trình tiếp xúc, họ trở nên quen biết. Sau đó, Đại Khuê đã bắt đầu có quan hệ bất chính với Tiểu Cảnh. Có khi Đại Khuê cả đêm không về nhà, nhưng Hiền Huệ không bao giờ hoài nghi mà chỉ nghĩ rằng ông bận công việc.
Một lần Đại Khuê mua cho Tiểu Cảnh một đôi giày, nhưng Tiểu Cảnh không thích, nên Đại Khuê đã đem đôi giay về nhà cho Hiền Huệ.
Hiền Huệ tưởng Đại Khuê mua giày cho mình nên rất vui. Bà nói: “Đại Khuê à, sao anh lại mua cho em đôi giày đắt tiền thế này? Ôi, chúng thật đắt quá. Em chưa bao giờ đi đôi giày nào đắt tiền thế này.”
Đại Khuê bối rối nhìn vợ và nói: “Em hãy thử đi xem nào.”
Có người nói với Hiền Huệ rằng Đại Khuê ngoại tình, nhưng khi bà trực tiếp hỏi chồng thì Đại Khuê đều phủ nhận. Cho đến một hôm Tiểu Cảnh nửa đêm gọi điện đến nhà, Hiền Huệ mới thực sự tin rằng chồng mình đã ngoại tình.
Hiền Huệ trong lòng đau khổ nhưng bà không bao giờ tìm gặp Tiểu Cảnh.
Cuộc ly hôn gượng ép
Sau khi phát hiện chồng ngoại tình, sức khỏe của Hiền Huệ tụt dốc nhanh chóng. Tệ hơn, bà còn gặp tai nạn ô tô và bị hôn mê nhiều ngày. Não bà bị tụ máu, vì vậy hàng ngày bà phải chịu đựng những cơn đau đầu khủng khiếp.
Năm 1996, Hiền Huệ biết đến Pháp Luân Đại Pháp qua lời giới thiệu của một người họ hàng và bắt đầu bước vào tu luyện. Chỉ sau một thời gian ngắn tu luyện, sức khỏe của bà đã hồi phục.
Đại Khuê cũng đọc Chuyển Pháp Luân và còn nói với mọi người rằng Đại Pháp rất tốt. Thậm chí một đồn trưởng đồn cảnh sát bị bệnh tiểu đường đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi nghe Đại Khuê giới thiệu.
Khi ĐCSTQ bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, toàn bộ hệ thống công an đã tham gia vào cuộc bức hại. Hiền Huệ trở thành mục tiêu của cục công an huyện. Phó cục công an huyện và các nhân viên Phòng 610 đã đến nhà bà và yêu cầu bà từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Đại Khuê được giao nhiệm vụ khuyên Hiền Huệ từ bỏ tu luyện. Đại Khuê nói: “Em hãy lựa chọn, hoặc anh hoặc Đại Pháp.” Hiền Huệ đã quyết định lựa chọn Đại Pháp, vì vậy cuối năm 1999, Đại Khuê đã làm đơn ly dị vợ.
Cầm giấy chứng nhận ly hôn trên tay, Đại Khuê nói với Hiền Huệ: “Anh sẽ chìa cho họ xem giấy chứng nhận này để họ không gây áp lực với anh nữa. Anh và em chỉ giả ly hôn thôi.”
Năm 2000, Hiền Huệ và những học viên khác đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện đòi quyền tự do tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng bà đã bị bắt và bị đưa về địa phương. Sau đó, bà được giải đến đồn cảnh sát của Đại Khuê.
Đại Khuê nổi trận lôi đình và bức Hiền Huệ viết giấy cam đoan từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Hiền Huệ thẳng thắn cự tuyệt, vì vậy bà đã bị đưa đến trại tạm giam. Không lâu sau, bà bị chuyển đến một trại lao động cưỡng bức khét tiếng.
Khi Hiền Huệ bị giam ở trại cưỡng bức lao động, Đại Khuê đã quyết định cưới Tiểu Cảnh. Họ làm lễ cưới vào Tết năm 2001.
Hiền Huệ bị đưa vào trại lao động cưỡng bức ba lần, với thời gian tổng cộng là sáu năm. Bà phải chịu đựng đủ loại tra tấn, nhưng bà không bao giờ từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Cứu độ tình địch
Hiền Huệ được thả khỏi trại lao động cưỡng bức lần thứ ba vào năm 2010. Sau đó, bà toàn tâm làm các công việc của Đại Pháp và bước ra giảng chân tướng cho người dân về Pháp Luân Đại Pháp và về cuộc bức hại.
Các con gái và con dâu đều ủng hộ bà. Cháu gái cũng thường nói với bà: “Bà ơi, chúng ta đi cứu người đi”, thế là hai bà cháu cùng dắt nhau đi.
Bất kể thời tiết ra sao, Hiền Huệ vẫn ra ngoài giảng chân tướng. Bà nói chuyện với bất cứ ai bà gặp, bất kể địa vị xã hội của họ. Trái tim bà luôn rộng mở, ngay cả với Tiểu Cảnh. Bà coi Tiểu Cảnh như một sinh mệnh cần cứu độ. Bà luôn mỉm cười thân thiện và quan tâm đến Tiểu Cảnh.
Sau khi đọc tài liệu giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp mà Hiền Huệ đưa cho, Tiểu Cảnh đã mang tài liệu đến cơ quan để chia sẻ với đồng nghiệp. Bà còn đọc cả cuốn Chuyển Pháp Luân.
Sau khi Cửu Bình được xuất bản, làn sóng tam thoái đã bùng nổ ở Trung Quốc. Hiền Huệ cũng giảng cho Tiểu Cảnh tầm quan trọng của tam thoái. Tiểu Cảnh rất cảm động và đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Đại Khuê rất hối hận sau khi cưới Tiểu Cảnh. Ông đã viết thư cho Hiền Huệ và hẹn gặp bà nhiều lần với hy vọng tái hôn với bà. Hiền Huệ không hận Đại Khuê, trong nội tâm bà nhớ rõ ông là một người đàn ông của gia đình, rất chăm chỉ và thông minh. Nhưng để tránh làm tổn thương Tiểu Cảnh và gia đình, Hiền Huệ đã từ chối lời đề nghị tái hôn của Đại Khuê.
Khi các con gái Hiền Huệ lấy chồng, Đại Khuê cho mỗi con 10 nghìn tệ. Nhưng khi con gái Tiểu Cảnh lấy chồng, Đại Khuê lại cho 100 nghìn tệ. Các con của Hiền Huệ rất bất bình, nhưng Hiền Huệ đã nói: “Quan hệ nhân duyên giữa người với người là bất đồng. Các con không nên so đo những thứ này.”
Bây giờ, Hiền Huệ rất khỏe mạnh. Suốt 20 năm qua, bà không cần dùng đến một viên thuốc. Cả hai con gái của bà đều có công việc và thu nhập tốt. Trong khi đó, Tiểu Cảnh lại mang trên mình đủ thứ bệnh tật.
Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp giảng Chân-Thiện-Nhẫn, chúng ta có thể nhận thấy rõ điều ấy qua những cư xử của Hiền Huệ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/26/335458.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/4/159801.html
Đăng ngày 9-1-2017; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.