Bài viết của một học viên ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 16-03-2014]
Tôi đã bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công và bị giam giữ tại trại tạm giam Thiên Hà ở Quảng Châu. Môi trường ở đó thật khắc nghiệt. Hàng chục tù nhân phải ngủ trên sàn và không được phép đi giầy. Không có cửa sổ. Ở đó rất nóng vào mùa hè và lạnh vào mùa đông.
Có một cái sân nhỏ, nơi có thể nhìn thấy một mảnh trời bé tẹo. Mọi người chỉ được tới đó khi đi tắm. Có nhiều máy quay video giám sát các tù nhân khi họ đang tắm. Có một hàng rào ở giữa cửa sân và các lính canh đã mở một khe để các tù nhân chui ra chui vào.
Một trong số các tù nhân đã hỏi tôi tại sao tôi bị giam giữ ở đó vì tôi trông có vẻ là một người có học thức và không giống một phạm nhân. Tôi nói với cô ấy lý do là vì tôi tu luyện Pháp Luân Công. Cô ấy sau đó đã nói những lời xấu về Pháp Luân Công do ảnh hưởng bởi những tuyên truyền của Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi nhận ra rằng tôi phải cải biến môi trường và cho các tù nhân thấy được thế nào là một học viên Pháp Luân Công chân chính.
Giới thiệu Pháp Luân Công cho các tù nhân
Tôi bắt đầu trò chuyện với các tù nhân. Họ hỏi tôi tại sao tôi không khóc như những người khác. Tôi nói với họ rằng tôi có niềm tin trong tâm và tôi sẽ không rơi lệ chỉ vì tôi ở đây. Tôi nắm bắt mọi cơ hội để nói với họ về việc Pháp Luân Công dạy làm người tốt như thế nào, Pháp Luân Công đã được phổ truyền khắp thế giới ra sao và ĐCSTQ đã đàn áp Pháp Luân Công một cách bất công như thế nào.
Họ dần dần thay đổi quan điểm của mình về Pháp Luân Công. Họ cảm thấy thoải mái trong lòng khi tôi kể về những điều tuyệt vời của môn tu luyện. Một số các tù nhân đã khóc trong khi những người khác nguyền rủa ĐCSTQ. Sau khi tôi nói với họ về tầm quan trọng của việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó (tam thoái), hầu hết họ đều sẵn lòng thoái ĐCSTQ.
Chỉ có một hoặc hai tù nhân là không tin những gì tôi nói, nhưng họ không còn thù địch với tôi nữa. Trên thực tế, họ tôn trọng tôi. Họ thường hỏi tại sao tôi giữ được một thái độ tích cực trong một môi trường như vậy. Tôi trả lời: “Đó là nhờ Pháp Luân Công”. Họ nói rằng tôi rất may mắn. Tôi thấy mừng cho họ vì họ đã được cứu nhờ có những suy nghĩ tốt đẹp về Pháp Luân Công và các học viên Pháp Luân Công.
Các tù nhân kính trọng tôi. Họ gọi tôi là chị gái (một cách gọi kính trọng dành cho người mà mình ngưỡng mộ), mặc dù theo quy định tại trại tạm giam, các tù nhân được gọi bằng tên. Thậm chí những người lớn tuổi hơn tôi cũng gọi tôi là chị. Họ giúp đỡ tôi bằng mọi cách có thể và thậm chí còn giúp tôi giặt quần áo. Tôi nói với họ rằng họ không cần phải làm vậy, vì một học viên sẽ không làm phiền ai.
Trở nên thân thiết với các tù nhân
Thời gian trôi qua, tôi trở nên thân thiết với các tù nhân bị giam với tôi. “Tù nhân A” bị giam giữ vì cô ấy đã đánh người khác. Tôi nói chuyện với cô ấy và giảng chân tướng Pháp Luân Công cho cô ấy. Cô ấy thích nghe tôi nói và ngồi cạnh tôi bất cứ khi nào cô ấy có cơ hội. Cô ấy khóc trong khi nghe tôi nói. Cô ấy nói rằng cô ấy sẽ không đánh người khác nếu cô ấy gặp tôi sớm hơn và rằng cô ấy chắc chắn sẽ cố gắng để trở thành một người tốt sau khi cô ấy được thả. Cô ấy cảm ơn tôi vì đã giảng chân tướng cho cô ấy.
B cũng luôn luôn tìm cơ hội để ở bên tôi. Tôi biết rằng phần biết của mỗi tù nhân đều đang tìm kiếm cơ hội để được cứu. Khi tôi nói với cô ấy về Pháp Luân Công, cô ấy đã khóc và nguyền rủa ĐCSTQ. Cô ấy nói rằng cô ấy thật may mắn đã được gặp tôi và hỏi làm thế nào cô có thể tìm thấy tôi sau khi chúng tôi được thả vì cô ấy muốn học Pháp Luân Công.
C đến từ một vùng nông thôn. Lính canh trong tù muốn cô ấy theo dõi tôi và biết tất cả mọi thứ về tôi qua cô ấy. Cô ấy nói với lính canh rằng chị gái của cô là một người rất tốt. Lính canh đã hỏi tại sao cô ấy gọi tôi là chị gái và nói với cô rằng theo quy định của nhà tù, cô ấy phải gọi tôi bằng tên. C nói: “Bởi vì chúng tôi kính trọng chị ấy. Chị ấy là một người tốt! Chị ấy không nên bị giam giữ.” Lính canh đã không nói lời nào.
Một ngày, các tù nhân nói với tôi rằng D đang khóc. Tôi tới gặp cô ấy và hỏi có phải cô nhớ nhà hay không. Cô nói: “Không, tôi chỉ đang quan sát chị thôi. Tôi băn khoăn không hiểu tại sao một người tốt như chị lại bị giam giữ ở đây. Tôi cảm thấy buồn tận đáy lòng và tôi đã khóc. Tôi nghĩ lẽ ra chị không nên phải chịu đựng khổ nạn này. Tôi cảm thấy thương chị. Họ thật là khốn khiếp!”
E thậm chí còn chưa tròn 20 tuổi. Tôi làm việc cùng cô bé vào một đêm. Cô bé dựa vào một cái hộp nhựa và viết gì đó rồi giang tay hướng về phía cái sân và vẫy tay. Tôi hỏi cô đang làm gì. Cô cho tôi xem tay cô . Tôi cảm động đến rơi lệ. Trong tay cô đã viết: “Con cầu xin Trời. Bạn con là một người tốt. Con cầu xin Người để bác ấy tự do. Con cầu xin Người!”
E nghĩ tôi không được khỏe nên cô bé đã để dành cho tôi thịt nạc bất cứ khi nào cô bé có được một chút thịt. Mặc dù tôi không muốn ăn, cô lấy thịt mỡ trong khẩu phần ăn của tôi để ăn, nhờ vậy tôi có thể ăn thịt nạc. Cô bé nói rằng cô ấy khỏe và sắp được thả, còn tôi thì yếu và cần phải khỏe hơn. Do đó, trong nhiều tháng, cô bé đã cho tôi thịt nạc trong khẩu phần của cô ấy.
Một ngày nọ, E mang về một xô nước để tắm. Cô ấy bất ngờ xoay người và vô tình đập trán vào cánh cửa bê tông. Cú đập khá mạnh. Tất cả mọi người đều sợ hãi và nghĩ rằng cô ấy chắc hẳn đã ngất xỉu. Tôi ấn vào vùng bị thương bằng tay của mình và xoa bóp cho cô ấy một chút. Tôi không nghĩ gì vào lúc đó. Đột nhiên tôi cảm thấy cơ thể và cánh tay mình trở nên nóng. Một phút sau, E nói rằng cô ấy bình thường và không còn đau nữa. Cô ấy nói: “Thật là kỳ lạ. Lúc đó cháu không thể nhìn thấy gì nữa. Nhưng khi bác chạm vào cháu, cháu cảm thấy một dòng điện ấm áp chạy qua cơ thể mình. Cháu cảm thấy rất dễ chịu và cơ thể cháu trở nên ấm. Thật là kỳ diệu! Có phải bác đã phát năng lượng không?” Tôi đáp: “Không, Sư phụ bác chắc hẳn đã giúp cháu vì cháu là một người tốt.”
Ngày hôm sau cô ấy vẫn còn nói về chuyện đó. Không có vết thương nào trên đầu cô bé và cô bé không còn đau nữa. Cô liên tục hỏi tôi tại sao cô lại cảm thấy rất ấm áp vào lúc đó.
Tôi đã nhân cơ hội này để nói với họ về nhiều điều kỳ diệu đã xảy ra với những người có biểu hiện tích cực với Pháp Luân Công.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/3/16/看守所里的有缘人-288787.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/3/27/146085.html
Đăng ngày 17-04-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.