Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-03-2025]
Họ và tên:Vương Nguyên Thăng
Tên tiếng Trung: 王元升
Giới tính: Nam
Tuổi:75
Thành phố :Hành Thủy
Tỉnh:Hà Bắc
Nghề nghiệp:Không
Ngày mất: Ngày 10 tháng 11 năm 2024
Ngày bắt giữ gần nhất:Ngày 20 tháng 10 năm 2016
Nơi giam giữ gần nhất:Nhà tù Ký Đông
Ông Vương Nguyên Thăng, cư dân ở thành phố Hành Thủy, tỉnh Hà Bắc, đã bị đột quỵ và mất khả năng vận động 6 tháng trước khi ông mãn hạn án tù ba năm vào năm 2019 vì tu luyện Pháp Luân Công. Sức khỏe của ông tiếp tục suy giảm sau khi được trả tự do và cuối cùng ông đã qua đời vào ngày 10 tháng 11 năm 2024, hưởng dương 75 tuổi.
Cái chết của ông Vương đã khép lại nhiều năm ông bị bức hại vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc nhắm đến từ năm 1999. Trước bản án 3 năm tù lần này, ông cũng từng thụ án 1 năm lao động cưỡng bức và 3 năm thụ án tù. Mỗi lần cầm tù, ông đều bị tra tấn rất tàn bạo.
Bức hại trong quá khứ
Ông Vương bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1997 và ông tin rằng pháp môn đã giúp ông thay đổi tính nóng nảy và cải thiện sức khỏe của mình. Bởi luyện các bài công pháp Pháp Luân Công ở nơi công cộng ngay sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, ông đã bị giam giữ hai tuần. Năm 2000, ông bị bắt giữ vì đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Pháp Luân Công. Ông bị kết án một năm tại Trại Lao động Cưỡng bức Thành phố Thạch Gia Trang, tại đây ông phải chịu sự tra tấn tàn bạo vì từ chối từ bỏ đức tin của mình.
Trong một phương thức tra tấn, lính canh đã chỉ thị cho các tù nhân lột quần áo của ông Vương, quấn hai dây phơi quần áo bằng thép quanh cánh tay ông và còng tay ông ra sau lưng. Họ đẩy người ông về phía trước, khiến dây thép cắt sâu vào da thịt ông. Máu rỉ ra từ vết thương. Một số học viên đã bị tra tấn như vậy trong hơn nửa giờ đồng hồ.
Sau vụ ngược đãi này, ông Vương không thể giơ một cánh tay lên; các ngón tay của ông bị co quắp; và ông không thể nắm tay lại. Ông gặp khó khăn trong việc ăn uống. Khi được trả tự do, ông vẫn không thể kiểm soát được cánh tay của mình và thị lực của ông bị suy giảm.
Tháng 6 năm 2006, ông Vương bị bắt giữ lần nữa vì nói cho công chúng biết sự thật về Pháp Luân Công. Nhà ông bị lục soát. Tại trại tạm giam địa phương, ông bị giam giữ cùng phòng giam với một tù nhân đã bị kết án tử hình nhưng sau đó được hoãn thi hành án. Tù nhân này đã lấy thức ăn của ông Vương và bóp cổ ông vào ban đêm. Giọng ông vẫn bị khàn trong vài tháng.
Sau đó, ông Vương bị Viện Kiểm sát Quận Ký Châu truy tố và bị Tòa án Quận Ký Châu kết án ba năm tù giam. Mặc dù ông đang trong tình trạng nguy kịch, cảnh sát vẫn đưa ông đến Nhà tù Ký Đông. Khi các lính canh từ chối tiếp nhận ông, cảnh sát đã bỏ đi mà không đưa ông về. Ông Vương thụ án đến khi mãn hạn và được trả tự do vào năm 2009.
Vụ bắt giữ gần nhất của ông Vương xảy ra vào ngày 20 tháng 10 năm 2016, sau khi ông bị tố cáo vì treo các biểu ngữ có thông tin về Pháp Luân Công. Chính quyền đã phê chuẩn vụ bắt giữ ông trong mười ngày. Tại thời điểm gia đình thuê luật sư cho ông vào ngày 15 tháng 11, ông đã bị truy tố và chuẩn bị đối mặt với phiên tòa.
Ngay sau khi luật sư của ông Vương đến gặp ông, cảnh sát đã thẩm vấn ông, tra tấn ông trên ghế cọp và dùng dùi cui điện để sốc điện ông.
Tòa án Quận Ký Châu tổ chức phiên tòa xét xử vụ án của ông Vương vào sáng ngày 17 tháng 1 năm 2017. Luật sư của ông đã bào chữa vô tội cho ông. Ngày 27 tháng 4 năm 2017, tòa án thông báo cho gia đình ông đến nhận bản án, trong đó tuyên bố rằng ông bị kết án 3 năm tù cùng với 5.000 Nhân dân tệ tiền phạt. Ông đã kháng cáo lên tòa án trung cấp và thẩm phán Vương Ngọc đã đưa ra phán quyết giữ nguyên bản án sơ thẩm.
Ở độ tuổi gần 70, ông Vương bị đưa vào Phân khu Số 7 của Nhà tù Ký Đông. Ông thường bị các lính canh ở độ tuổi 20 đánh đập.
Khi Phân khu Số 7 của Nhà tù Ký Đông bị đóng cửa vào năm 2018, ông Vương bị chuyển đến Phân khu Số 4. Gia đình ông không được phép tới thăm ông và họ không rõ trong thời gian đó ông đã phải chịu đựng những hình thức tra tấn nào.
Tháng 4 năm 2019, ông Vương bị đột quỵ và mất khả năng vận động. Nhà tù không thông báo cho gia đình về tình trạng của ông. Gia đình đã phải rất nỗ lực để có được thông tin cập nhật về ông và được phép đến thăm ông. Theo gia đình, ông Vương gầy hốc hác; ông không thể tự đi lại và phải dùng xe lăn để di chuyển xung quanh. Ông Vương cũng nói với họ rằng mặc dù nhà tù đã sắp xếp một tù nhân chăm sóc ông, nhưng tù nhân này thường ngược đãi ông gồm cả việc bỏ đói ông để ngăn ông đi vệ sinh và véo ông. Ông có nhiều vết bầm tím trên người.
Khi được trả tự do vào ngày 19 tháng 10 năm 2019, ông Vương suy sụp tinh thần cùng với nỗi đau thể xác tột cùng. Sức khỏe của ông tiếp tục suy giảm trong những năm sau đó và ông đã qua đời sau 5 năm.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/22/491892.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/1/226052.html
Đăng ngày 23-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.