Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-11-2024] Ngày 24 tháng 9 năm 2024, một người dân 62 tuổi tại thành phố Thẩm Dương, tỉnh Liêu Ninh, bị kết án 4 năm tù vì tu luyện Pháp luân Công, môn tu luyện bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại từ tháng 7 năm 1999. Bà Điền Lệ Bình, từng bị kết án 3 năm tù, với 3 năm quản chế do một vụ bắt giữ trước đó vào tháng 4 năm 2010, hiện đang kháng cáo án tù thứ hai của mình.

Bà Điền bị bắt gần đây nhất là vào ngày 11 tháng 3 năm 2024, và bị truy tố vào ngày 16 tháng 8. Bà bị tòa án xét xử vào ngày 9 tháng 9, và bị kết án vào ngày 24 tháng 9. Ngày 28 tháng 9, bà nộp đơn kháng cáo, và được Tòa án Trung cấp Thành phố Thẩm Dương thụ lý vào ngày 24 tháng 10. Thẩm phán Ôn Hiểu Hà được giao phụ trách vụ án.

Trong đơn kháng cáo, bà Điền trình bày chi tiết về việc cảnh sát, công tố viên và thẩm phán sơ thẩm đã vi phạm các thủ tục pháp lý trong tất cả quá trình truy tố bà. Bà yêu cầu hủy bỏ bản án phi pháp này.

43bb45f86adb6a4ae876af95082bb47f.jpg

Bà Điền Lệ Bình

Bắt giữ

Vào lúc 9 giờ ngày 11 tháng 3 năm 2024, hơn 10 cảnh sát từ Phòng An ninh Nội địa Quận Hòa Bình và Đồn Công an Trường Bạch trực thuộc đột nhập vào nhà bà Điền và tịch thu tài sản cá nhân của bà, bao gồm căn cước, 1 máy tính để bàn, 2 máy tính xách tay, 2 máy in, 1 máy in đĩa CD, 1 ổ cứng di động, vài thẻ nhớ và máy phát nhạc, 10 cuốn sách Pháp Luân Công, và 1 điện thoại. Chồng bà, ông Phác Tỉnh Hải, cũng là một học viên Pháp Luân Công, bị đưa đến Đồn Công an Trường Bạch cùng với bà để thẩm vấn.

Hai vợ chồng bị nhắm mục tiêu vì dán các miếng dán có nội dung thông tin về Pháp Luân Công. Ông Phác khai rằng mình đã làm việc này, nhưng nhấn mạnh đó là quyền hiến định của ông được tu luyện và phổ biến thông tin về Pháp Luân Công. Ông từ chối thú nhận đó là hành vi sai trái, hay ký vào biên bản thẩm vấn. Bà Điền, được hỏi cung độc lập, bị đe dọa có thêm cuộc đột kích vào nhà. Cảnh sát hứa sẽ thả bà nếu bà ký vào biên bản thẩm vấn. Bà tin họ và chấp hành, và sau đó nhận ra đó là một lời hứa suông.

Bà Điền và chồng bị đưa đi khám sức khỏe sau 7 giờ tối hôm đó. Ông Phác bị phát hiện huyết áp cao và đường huyết cao. Trại Tạm giam Quận Hòa Bình từ chối tiếp nhận ông, và cảnh sát giữ ông ở đồn cả đêm. Họ đưa ông đến Bệnh viện Trung tâm Tô Gia Đồn để khám sức khỏe lần nữa vào sáng hôm sau. Ông bị phát hiện tiểu đường và bệnh tim. Cảnh sát lại cố gắng đưa ông vào trại tạm giam trước đó, nhưng ông vẫn bị từ chối tiếp nhận do tình trạng sức khỏe kém. Sau đó, cảnh sát thả ông vào lúc 2 giờ chiều ngày 12 tháng 3 năm 2024. Họ đưa ông vào diện quản thúc tại gia mà không nói hay viết vào hồ sơ vụ án của vợ ông rằng vụ việc của ông được xử lý riêng biệt.

Bà Điền cũng bị phát hiện huyết áp cao trong quá trình khám sức khỏe, nhưng cảnh sát thuyết phục trại tạm giam Số 1 Thành phố Thẩm Dương tiếp nhận bà. Cai ngục bắt bà uống thuốc điều trị huyết áp. Bà không hề thấy sức khỏe cải thiện, mà còn cảm thấy choáng váng, trí nhớ suy giảm.

Cảnh sát lấy lời khai và vi phạm thủ tục pháp lý

Cảnh sát bắt giữ không mặc đồng phục hay xuất trình căn cước hoặc lệnh khám xét khi đột nhập nhà bà Điền. Họ cũng không nói cho bà biết những món đồ nào bị tịch thu, hay cấp cho bà danh sách đồ đạc này theo luật định.

Bản ghi của cảnh sát chỉ ra rằng họ đã lập hồ sơ vụ án chống lại bà Điền vào lúc 9 giờ sáng ngày 11 tháng 3 năm 2024, và lục soát nhà bà lúc 8 giờ 50 phút sáng hôm đó. Theo luật, cảnh sát phải lập hồ sơ vụ việc với lý do chính đáng trước khi đột kích nhà nghi phạm.

Sau khi bắt giữ vợ chồng bà Điền, cảnh sát không xuất trình bất kỳ lệnh bắt giữ hay tạm giam nào cho con trai họ, Min (hóa danh). Tuy nhiên hồ sơ vụ án của bà Điền nêu rõ rằng Min đã nhận được lệnh bắt giữ và tạm giam, và ký vào giấy tờ. Rõ ràng những cảnh sát này đã giả mạo chữ ký của Min. Cậu con trai cũng thấy có rất nhiều điều vô lý và chứng cứ bịa đặt có trong các hồ sơ khác, bao gồm mẫu đăng ký vụ án, quyết định nộp hồ sơ, nguồn vụ án, quy trình bắt giữ, báo cáo của thám tử, báo cáo công tác, lệnh khám xét, biên bản khám xét, quyết định tịch thu, danh sách đồ đạc bị tịch thu, và ảnh của các đồ đạc bị tịch thu.

Ngày 18 tháng 4, Min tới Đồn Công an Trường Bạc, nhưng không thể gặp được cảnh sát phụ trách vụ án của mẹ mình. Anh gọi cho số đường dây nóng của đồn công an này, và cảnh sát trưởng Lưu Bân trả lời điện thoại. Lưu nói rằng anh ta vừa được bổ nhiệm 3 ngày trước, và phải xin ý kiến Phòng An ninh Nội địa Quận Hòa Bình để xem tình trạng vụ án của bà Điền. Anh ta hứa sẽ phản hồi cho Min trong 1 tuần.

Min không bao giờ nhận được phản hồi từ Lưu. Sau đó, anh gọi cho tất cả các viện kiểm sát địa phương, và cuối cùng mới biết Viện Kiểm sát Quận Hồn Nam được phân công thụ lý vụ án của mẹ mình, với công tố viên Hắc Mộng Dao (+86-24-84829859) phụ trách. Anh cũng biết mẹ mình bị ban hành lệnh bắt giữ chính thức vào ngày 22 tháng 3.

Khi bà Điền đang bị truy tố, cảnh sát Vương Nguyệt Vũ lừa ông Phác đến Đồn Công an Trường Bạch để ký một số giấy tờ nhằm đổi lấy việc thả bà. Ông tin họ và đã ký, nhưng họ đã dùng chữ ký và lời khai của ông làm bằng chứng chống lại bà.

Sau khi nhận ra mình bị lừa, ông viết một lá đơn chi tiết về cách cảnh sát lừa ông cung cấp bằng chứng buộc tội vợ ông trái với mong muốn. Ông tuyên bố tất cả “lời cung khai” và chữ ký của ông là vô hiệu và vô giá trị. Bà Điền cũng nộp một đơn để vô hiệu hóa các lời thú nhận mà bà bị ép thực hiện trong quá trình cảnh sát thẩm vấn. Tuy nhiên, cả hai lá đơn đều không được xem xét như bằng chứng chống lại cảnh sát vì đã lấy lời khai bằng cách đe dọa và lừa dối trong phiên xét xử bà Điền.

Trong khoảng thời gian diễn ra phiên tòa xét xử bà Điền, con trai của ông bà, Min, nhận 2 cuộc gọi từ cảnh sát. Cảnh sát Vương đã gọi từ số +86-19990037680 vào ngày 13 tháng 9 và cảnh sát Lý Cương gọi từ số +86-15502400915 vào ngày 28 tháng 9, 4 ngày sau bản án tù của bà Điền. Cả hai đều thúc giục anh giúp họ liên lạc với cha anh để họ có thể thay đổi lệnh quản thúc tại gia hình sự của ông sang tạm giữ hành chính. Họ hứa sẽ xóa mọi lời buộc tội của ông Phác nếu anh báo cáo cho đồn công an để thực hiện quy trình hồ sơ giấy tờ liên quan. Cảnh sát Lý thậm chí còn hứa không tạm giữ hành chính ông Phác do điều kiện sức khỏe. Min không bị cảnh sát lừa lần này, vì mẹ anh đã bị lừa, dẫn đến án tù 4 năm.

Công tố viên vi phạm luật tố tụng

Phòng An ninh Nội địa Thành phố Thẩm Dương, cơ quan giám sát Phòng An ninh Nội địa Quận Hòa Bình, nơi giám sát Đồn Cảnh sát Trường Bạch, ban hành xác thực chứng cứ do cảnh sát cung cấp chống lại bà Điền. Theo luật, chỉ có cơ quan giám định pháp y độc lập mới có quyền xác minh và chứng thực bằng chứng truy tố.

Tuy nhiên, công tố viên Hách chấp thuận báo cáo xác thực và truy tố bà Điền vào ngày 16 tháng 8 năm 2024. Min mời một luật sư bào chữa cho mẹ mình, và cũng đăng ký làm người bào chữa không phải luật sư. Anh đã nộp hồ sơ ủy quyền của bà Điền, yêu cầu của anh để xem lại hồ sơ của mẹ mình và thăm mẹ, và những hồ sơ liên quan để chứng minh mẹ mình vô tội.

Công tố viên Hách từ chối yêu cầu của Min được xem lại hồ sơ vụ án dựa vào việc luật sư đã được dịp xem qua các hồ sơ. Cô ta nói thêm rằng vụ án của bà Điền liên quan đến an ninh quốc gia.

Thẩm phán phiên tòa vi phạm thủ tục pháp lý

Thẩm phán Hác Tiểu Lệ (+86-24-84829859, +86-24-84829140, +86-24-84829044) của Tòa án Quận Hồn Nam được phân công xét xử vụ án của bà Điền.

Min đã nộp nhiều tài liệu pháp lý cho Hác vào những ngày trước phiên tòa xét xử bà Điền, bao gồm tuyên bố của cha mẹ anh chống lại việc cảnh sát lấy lời khai của họ bằng lừa dối và đe dọa. Anh cũng yêu Hác bỏ bằng chứng do cung cấp bởi và các chứng cứ không thể chấp nhận khác.

Tuy nhiên Hác đã phớt lờ yêu cầu của Min. Bà ta cũng từ chối anh vào đầu phiên tòa của mẹ anh ngày 9 tháng 9, khi anh yêu cầu rằng cả bà và công tố viên Hách phải được loại khỏi vụ án vì rất nhiều vi phạm thủ tục pháp lý.

Công tố viên Hách cáo buộc bà Điền tham gia các hoạt động chống ĐCSTQ và chống chính phủ, nhưng không đưa ra bất kỳ bằng chứng nào. Sau khi luật sư chỉ ra không có tội nào như vậy trong luật hình sự của Trung Quốc. Công tố viên Hách cáo buộc bà Điền đã vi phạm Điều 300 của luật hình sự, trong đó chỉ ra những người dùng “tà giáo” để phá hoại việc thực thi pháp luật nên bị trừng phạt ở mức cao nhất của pháp luật.

Cả Min và luật sư đều phản bác rằng không có luật pháp nào ở Trung Quốc hình sự hóa Pháp Luân Công. Danh sách tà giáo được chính phủ ban hành cũng không nhắc đến Pháp Luân Công, và lệnh cấm xuất bản Pháp Luân Công đã được bãi bỏ nhiều năm trước. Min chỉ ra anh đã nộp các tài liệu liên quan đến việc giả mạo chứng cứ tới thẩm phán Hách nhiều ngày trước phiên tòa.

Bên bào chữa yêu cầu công tố viên Hách trình bày các chứng cứ thực tế chống lại bà Điền, có thể là viết tay, âm thanh, hình ảnh hoặc dạng điện tử. Trong khi công tố viên Hách trình bày 9 bộ chứng cứ truy tố (chưa rõ chi tiết), đều là các tuyên bố viết tay, nhưng không có mục nào được trình bày tại tòa. Có một nhân chứng bên công tố tên là Trương Hạo, người được cho là đã thấy bà Điền dán các miếng dán Pháp Luân Công, nhưng anh ta đã không có mặt tại tòa để làm chứng.

Tuyên bố của vợ chồng bà Điền chống lại cảnh sát không được đọc ở phiên tòa, hay được dùng như chứng cứ chấp nhận chống lại cảnh sát. Khi luật sư bào chữa của bà yêu cầu bật ổ đĩa cứng và thẻ nhớ bị tịch thu ở nhà bà để chứng minh không có nội dung nào bên trong vi phạm bất kỳ luật nào, thẩm phán Hác đã từ chối yêu cầu.

Công tố viên Hách cáo buộc bà Điền tái phạm dựa vào bản án 3 năm tù trước đó của bà vì tu luyện Pháp Luân Công, và đề nghị bà phải nhận mức án nặng hơn.

Ngày 28 tháng 9 năm 2024, thẩm phán Hác kết án bà Điền 4 năm tù. Mặc dù vi phạm các thủ tục pháp lý như được nêu trên của thẩm phán, công tố viên Hách và cảnh sát, bà ta nêu trong bản án: “Tòa án đã tham chiếu mọi bằng chứng truy tố và thấy rằng chúng xác nhận lẫn nhau và có thể chấp nhận”, và rằng “tuy nhiên, các tuyên bố bào chữa thiếu cơ sở pháp lý và hỗ trợ thực tế. Chúng nên được coi là không thể chấp nhận”.

Báo cáo liên quan bằng tiếng Hán:

https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/2/481465.html

https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/27/475669.html

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/1/484538.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/5/221508.html

Đăng ngày 25-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share