Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hungary
[MINH HUỆ 18-10-2019] Tôi từng đọc nhiều bài chia sẻ của các học viên trên khắp thế giới trên trang web Minh Huệ, nhưng tôi chưa bao giờ tìm được câu trả lời cho vấn đề làm cách nào để nhận ra được các quan niệm phụ diện và loại bỏ chúng đi. Tôi muốn chia sẻ cách mà tôi nhận ra và tống khứ các chấp trước vào các quan niệm phụ diện này.
Tôi nhận thấy rằng các quan niệm này không khó để phát hiện, bởi khi chúng xuất hiện, tâm chúng ta trở nên không thoải mái, và chúng ta bắt đầu mất lý trí. Nói cách khác, lúc đó chúng ta có biểu hiện không đồng hoá với Chân–Thiện–Nhẫn. Những quan niệm này, khi chúng xuất hiện trên bề mặt, thực sự khiến chúng ta giống như những “con rối”, bởi bản chất tà ác của chúng hoạt động thông qua chúng ta, tước đi nhân tính của chúng ta và vì thế khiến chúng ta mất lý trí.
Nếu một học viên khác, hoặc thậm chí một người không tu luyện, nói với chúng ta một số điều chúng ta không thích, nó có thể sẽ khiến tâm chúng ta dao động, và khiến chúng ta ngay lập tức không còn bình hoà và trở nên không ổn định. Trong những trường hợp như vậy, không phải do đối phương gây rắc rối cho chúng ta, mà chính là do các quan niệm hậu thiên gây ra.
Sư phụ giảng:
“Cho nên tôi bảo mọi người, phát sinh bất kể mâu thuẫn gì, khi trong tâm cảm thấy không thoải mái, chư vị hãy tìm nguyên nhân của bản thân, bảo đảm nguyên nhân là xuất ra từ chỗ chư vị”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Singapore [1998])
Nói cách khác, chìa khoá để giải quyết các rắc rối và vấn đề nằm ở trong tay chúng ta, chứ không phải trong tay người khác.
Bất kể là ai đó nói với chúng ta điều gì khiến chúng ta lo lắng, căng thẳng hay thất vọng, đó không phải do họ muốn làm chúng ta buồn, xúc phạm hoặc làm tổn thương chúng ta, mà là các quan niệm bên trong chúng ta khiến chúng ta khó chịu, vì thế chúng ta trở nên bất ổn. Có một câu nói ở Hungary rằng: “Bạn đã kéo chốt an toàn của lựu đạn!” Nhiều người không hiểu câu này có nghĩa là gì? Nó có nghĩa là khi đối phương xung động tới một quan niệm của bạn, điều này sẽ khiến chúng ta cảm thấy bất ổn và chúng ta trở nên mất lý trí. Khi huyết áp của chúng ta tăng lên vì một lý do nào đó, nó cũng là hệ quả do một quan niệm bên trong chúng ta gây ra, chẳng hạn khi chúng ta tức giận, sợ hãi, hoặc lo lắng – những tâm chấp trước này không thể kể hết. Như vậy, tâm oán hận, tâm sợ hãi, và sự lo lắng thực sự bị gây ra bởi các quan niệm phụ diện trong chúng ta và nó không phải là chính bản thân chúng ta, nói cách khác, không phải là chân ngã của chúng ta.
Tôi nhận ra các quan niệm phụ diện gây ra nỗi đau, sự khó khăn, và không thoải mái, cả khi ai đó khiến chúng xuất hiện và khi chúng bị loại bỏ đi. Khi chúng ta tống khứ chúng, những quan niệm này thực sự đã khóc và gầm lên, bởi chúng sợ rằng mình sẽ chết và bị thanh lý. Trong trường hợp này, chúng ta sẽ cảm thấy nặng nề trong tâm và tiếp tục gây ra khó khăn. Những lúc như vậy, bất kể tôi cảm thấy tồi tệ như thế nào, tôi biết rằng mình đã loại bỏ được nó.
Nhưng đó chưa phải là tất cả, bởi sau khi vượt qua một loạt các khảo nghiệm, Sư phụ sẽ tiếp tục đẩy nghiệp lực mà chúng ta đã tích lại qua rất nhiều năm tháng ra bên ngoài, điều này cũng rất thống khổ. Khi tôi trải qua một đợt thanh lý nghiệp lực như vậy, tôi luôn luôn nhớ rằng đây thật sự là hảo sự và tôi đã tống khứ được một lượng lớn các nghiệp lực dơ bẩn.
Chúng ta không nên đổ lỗi cho đối phương khi các quan niệm của chúng ta xuất hiện. Họ có lẽ không hề biết rằng một trong những quan niệm phụ diện của chúng ta đã bị xung động tới.
Sư phụ giảng rằng chúng ta nên cảm ơn người đó vì đã phơi bày một quan niệm phụ diện, bởi họ thực sự đã giúp chúng ta có lý do để loại bỏ nó đi.
Buông bỏ quan niệm đối với tôi rất dễ dàng!
Chẳng hạn, nếu tôi không thích một điều nào đó, tôi biết ngay rằng đó có thể là do một quan niệm khiến tâm tôi khó chịu đã được khởi phát.
Một lần, có ai đó đã đỗ xe trên bãi cỏ bên dưới cửa sổ nhà tôi, và tôi trở nên rất khó chịu. Tôi nhận ra ngay rằng Sư phụ đã an bài việc này để tôi có thể loại bỏ một số quan niệm. Việc này xảy ra một vài lần, và tôi đã phóng hạ chấp trước của mình vào các quan niệm này nhiều lần. Sau đó, tôi nhận thấy rằng mình không còn để tâm tới chuyện này nữa. Sau khi vượt qua được khảo nghiệm, thì việc này đã không còn tái diễn.
Một lần khác, tôi đã nhờ một đồng tu mua giúp tôi một cốc cà phê, bởi tôi thực sự cảm thấy lạnh, và bởi rào cản về ngôn ngữ nên tôi không thể tự đi mua. Việc này xảy ra sau khi Pháp hội diễn ra, và chúng tôi đang trên đường về nhà. Nhưng anh ấy đã quên mất. Tất nhiên, điều này không phải ngẫu nhiên. Sư phụ đã an bài chúng. Sau đó, tôi nói với quan niệm của mình rằng: “Nếu ngươi muốn uống cà phê đến vậy, thì ta sẽ tống khứ ngươi! Ta không cần ngươi, và ta đảm bảo rằng sẽ không nhớ tới ngươi! Ta sẽ giao phó ngươi cho Sư phụ!” Tôi đã từng nói những lời giống như vậy trong suốt quá trình loại bỏ chấp trước. Sau đó, tôi không còn cảm thấy mình đã bỏ lỡ một cốc cà phê thơm, ngon, ấm áp nữa. Nó rất đơn giản.
Một lần khác, có một cô gái trẻ đang nói chuyện với bạn trai ở ngay sau tôi trên xe buýt, nhưng giọng nói của cô ấy khó chịu tới mức tôi đã phải che tai lại nhiều lần trong suốt quá trình loại bỏ chấp trước. Sau khi tôi vượt qua nó, tôi nhận thấy giọng cô ấy không còn khó chịu nữa.
Có một người mà tôi không thích gặp bởi cô ấy luôn nói không ngừng. Một chấp trước xuất hiện trên bề mặt đã gây ra sự không thích này. Tôi đã phải đối mặt với nó nhiều lần, và khiến bản thân mỗi lần đó phải tống khứ nó đi. Cô ấy đã không còn làm phiền tôi, và thậm chí dường như không còn nói nhiều như trước nữa.
Một gia đình với những đứa trẻ nhỏ và huyên náo sống ngay phía trên tôi. Chúng thường chạy quanh căn hộ, ném bóng, v.v. đôi khi cho tới lúc trần nhà rung chuyển. Tôi biết rằng tất cả là được an bài cho tôi! Một lần tôi nhận ra rằng (khi Sư phụ đang thanh lý nghiệp lực cho tôi, và tôi đang nằm trên giường) tôi không còn bị làm phiền bởi những đứa trẻ chạy quanh phòng nữa.
Cũng có những quan niệm mà tôi gọi là “những quan niệm không thích” không thực sự mạnh lắm, chẳng hạn như quan niệm về lợi ích cá nhân, cảm xúc, những quan niệm mà người ta đơn giản là không thích, v.v… nhưng chúng không nên bị bỏ qua. Vì vậy chúng ta cần chú trọng đến những thứ nhỏ nhặt!
Chúng ta cần kiểm tra xem những suy nghĩ của chúng ta là suy nghĩ của người thường hay của Thần. Chúng ta nên phân biệt được ý kiến đó là tốt hay ý kiến đó không chiểu theo Pháp, sau đó chúng ta cần loại bỏ nếu nó không phù hợp.
Khi một quan niệm dẫn đến các tư tưởng phụ diện, thì người ta sẽ tràn ngập những cảm xúc không hài lòng do những tư tưởng tiêu cực này mang lại. Chúng ta biết rằng những tư tưởng phụ diện liên đới với những cảm xúc tiêu cực, trong khi những tư tưởng tích cực sẽ ảnh hưởng tới chúng ta theo chiều hướng tích cực, điều này cũng có thể khiến tâm trạng của chúng ta tốt hơn. Điều này cũng được chỉ ra khi chúng ta đối mặt với những quan niệm. Cũng có những quan niệm không muốn chúng ta tu luyện, mà muốn chúng ta ưu tiên những việc của người thường. Trong những trường hợp như vậy, chúng ta nên nắm bắt chúng và loại bỏ chúng ngay lập tức.
Bởi vậy tu luyện là không hề dễ dàng, nhưng chúng ta có thể làm được!
Trong những năm qua tôi đã nhận ra nhiều lần rằng những quan niệm mà tôi đã loại bỏ trên con đường tu luyện đã không còn hiện diện và tôi không còn nhớ tới chúng nữa. Như tôi đã từng nói: “Ta sẽ tống khứ ngươi! Ta đảm bảo rằng ta sẽ không nhớ tới ngươi! Ta sẽ giao phó ngươi cho Sư phụ!”
Trên thực tế, tôi cảm thấy bản thân ngày càng có được sự tự do tự tại sau khi buông bỏ các chấp trước, và cuộc sống của tôi ít nhàm chán hơn trước đây. Một trong những khảo nghiệm đầu tiên mà tôi gặp phải là loại bỏ quan niệm về bệnh tật, và kể từ đó tôi thực sự không mắc bệnh nữa. Tôi mô tả các quan niệm giống như những con bọ xâm nhập vào cơ thể tôi và nếu chúng ta không thanh lý chúng, chúng sẽ tạo nghiệp. Rồi sau đó, tôi quyết định rằng tôi không muốn những thứ dơ bẩn này, và rất dễ dàng loại bỏ nó. Giống như Sư phụ đã từng giảng cho chúng ta, nếu chúng ta không thanh lý chúng, chúng sẽ thao túng chúng ta, giống như chúng đã từng làm trước khi chúng ta tu luyện, và sau đó chúng ta sẽ bị mê mờ đi mất, bởi chúng ngăn chúng ta không nhìn thấy được chân tướng.
Tôi đã ở trong tình trạng không đồng hoá với Pháp, và tôi biết rằng đó là bởi một quan niệm đang ký sinh ở bên trong tôi, vì thế tôi loại bỏ nó ngay lập tức. Giờ là lúc để nói rằng: “Ta sẽ buông bỏ ngươi”, bởi Sư phụ biết rằng tôi thực sự muốn loại bỏ nó. Ngay cả khi tôi đang nói chuyện với ai đó và bị động chạm tới một quan niệm, thì cũng đủ để nói rằng: “Ta sẽ buông bỏ ngươi!”
Trong quá khứ tôi từng nói với Sư phụ rằng, tôi không muốn để sót lại bất kỳ quan niệm nào trong bản thân mình. Tôi thực sự nghiêm túc khi nói điều đó, vì vậy tôi không gặp vấn đề gì khi buông bỏ chúng. Nếu một học viên thành tâm muốn buông bỏ những quan niệm phụ diện, thì phương thức này thực sự mang lại hiệu quả.
Nếu chính niệm của chúng ta mạnh mẽ, không gì là không thể
Tôi muốn nói với các học viên rằng khi bắt đầu quá trình tu luyện bạn có thể gặp khó khăn khi hướng nội. Tôi đã dành rất nhiều thời gian, mà không biết rằng quan niệm nào cần phải loại bỏ. Sau đó, tôi ngộ ra rằng việc nhận biết chính xác các quan niệm không quan trọng bằng việc buông bỏ chúng. Có rất nhiều quan niệm không tên. Điểm thú vị là, khi tôi không lo lắng về chúng, thi thoảng quan niệm bị loại bỏ lại xuất hiện trong đầu tôi. Cháu gái của tôi xử lý chúng bằng cách thức đơn giản của trẻ nhỏ, cháu nói rằng: “Bất cứ điều gì làm tổn thương ta, ta sẽ loại bỏ nó!”
Khi tôi đi làm hoặc mua sắm, tôi luôn cảm thấy thư giãn và sẵn sàng đi, và mặc dù tôi đã 72 tuổi, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình mới chỉ như 30 tuổi. Tôi có thể hoàn thành công việc trong một nửa thời gian với một nửa nỗ lực. Nếu ai đó nói điều này với tôi 10 năm trước, tôi sẽ chẳng bao giờ tin. Tôi không gặp vấn đề gì khi tôi ra ngoài, nhưng ngay khi vừa bước chân vào nhà, Sư phụ sẽ làm một số việc và đẩy nghiệp lực ra khỏi thân thể tôi. Tôi đoán đó là lý do tại sao đôi khi tôi rất khó luyện công và thiền định.
Sư phụ giảng:
“… chư vị nói một câu [với] chính niệm kiên định liền có thể khiến tà ác lập tức giải thể”. (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc năm 2005)
“Tôi đã giảng tư tưởng con người đều là vật chất. Chư vị nghĩ điều gì thì đều có thể nghĩ thành, lời chư vị nói ra, nói điều gì cũng đều là hữu hình”. (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Đông Mỹ quốc [1999])
Tôi đặt hai câu trích dẫn này trong máy tính của mình nhiều năm trước. Tuy nhiên, khi xảy ra bất kỳ vấn đề nào, tôi thường nói: “Chẳng có vấn đề gì hết! Chẳng có gì phải lo lắng cả!” Vì thế, vấn đề tự nhiên sẽ biến mất.
Hai câu giảng Pháp trên của Sư phụ đã giúp tôi rất nhiều mỗi khi tôi suy xét một vấn đề nào đó từ góc độ của một vị Thần và giải quyết nó từ góc độ là một đệ tử Đại Pháp.
Chẳng hạn, ba năm trước em trai tôi trở về nhà trong tình trạng say khướt khi những đứa trẻ có mặt ở đó. Cậu ấy đã đập vỡ máy tính của tôi sau khi tôi nói với cậu ấy rằng: “Đây có phải là hành động mà em muốn những đứa con của em học theo hay không?” Điều kỳ lạ là khi tôi ghép các mảnh màn hình lại với nhau, và mặc dù có thứ gì đó treo thõng xuống, tôi nói với nó: “Bạn vẫn ổn! Bạn vẫn hoạt động tốt! Bạn đã đồng hoá với Pháp rồi!” Thật thần kỳ, màn hình đã hoạt động tốt trở lại kể từ đó. Điều tương tự cũng xảy ra với chiếc máy giặt, khi tôi nói với nó những điều giống như nói với chiếc máy tính. Tôi đã không gặp phải vấn đề nào với nó kể từ đó, bởi tâm tôi không có gì phải lo lắng.
Là một người thường, tôi đã trải nghiệm rất nhiều lần rằng khi tôi không lo lắng bất cứ việc gì, vấn đề luôn được giải quyết. Nhiều lần tôi tự hỏi làm cách nào điều đó có thể xảy ra bởi tôi đã không làm gì để giải quyết nó cả. Nhưng là một người tu luyện, tôi biết rằng chìa khoá để giải quyết vấn đề là tôi không cần lo lắng về nó.
Tôi hy vọng bài chia sẻ của mình sẽ hữu ích với các đồng tu. Tôi mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến trên con đường tu luyện của mỗi người.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/18/180378.html
Đăng ngày 08-01-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.