Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-06-2017]

Tháng 2 năm 1999, chị gái tôi tới thăm và đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Tuy nhiên chỉ vài tháng sau đó Đảng Cộng sản Trung Quốc đã bắt đầu cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, tôi vì lo sợ mà đã từ bỏ tu luyện. Ngoài ra, tôi có sức khỏe tốt và không cảm thấy pháp môn này có lợi cho mình.

Tháng 5 năm 2006, chị gái tôi gọi điện và động viên tôi trở lại tu luyện Đại Pháp. Tôi bị viêm thận, nhiễm trùng đường tiết niệu trên và thường xuyên bị sốt. Mặc dù tôi tìm cách chữa trị, nhưng bệnh tình không thuyên giảm.

Chị tôi đã thuyết phục tôi về huyền năng của Đại Pháp, và tôi đã trở lại con đường tu luyện của mình. Trong vòng hai năm, sức khỏe của tôi đã cải thiện rất nhiều.

Tuy nhiên, khi trải qua quan nghiệp bệnh, tôi đã dừng đọc các sách Đại Pháp và không cho chị tôi biết tôi đã không còn tu luyện nữa.

Các vấn đề về thận quay trở lại với tôi vào tháng 2 năm 2009. Cơ thể tôi sưng phù và tôi cảm thấy lạnh ngay cả trong mùa hè. Các bệnh viện từ chối nhận tôi. Tôi nằm liệt giường và chực chờ cái chết.

Gia đình đã dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm để chữa trị cho tôi và ngập sâu trong nợ nần. Chồng, mẹ chồng, và hai con nhỏ của tôi đã rất lo lắng, bầu không khí trong nhà vô cùng nặng nề.

Chị tôi lại đến thăm tôi và nói tôi đừng ích kỷ và chỉ nghĩ cho bản thân mình như vậy. Còn cuộc sống của chồng con tôi thì sao? Chị tôi thúc giục tôi trở lại con đường tu luyện. Chị tôi đã ở lại nhà tôi hơn 10 ngày để giúp tôi trở lại là một học viên tinh tấn.

Một lần nữa, tôi đọc các sách Đại Pháp, phát chính niệm và nói chuyện với mọi người về sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp, cũng như cuộc bức hại tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Ngay khi tôi khỏe trở lại, tôi đã buông lơi tu luyện và không nghiêm khắc tuân theo các yêu cầu của Đại Pháp. Thậm chí tôi còn chỉ trích mọi người đằng sau lưng họ. Vì điều đó mà tôi không những tạo nghiệp mà còn tạo ra sơ hở cho cựu thế lực tấn công mình. Tôi đã bị đau chân bên phải trong vòng hai năm và không thể tham gia nhóm học Pháp.

Chồng tôi mua cho tôi một chiếc xe tay ga, nhờ vậy tôi có thể giảng chân tướng về Đại Pháp mỗi sáng. Nhưng tôi đã bị ngã ra khỏi xe và phải ở nhà một tháng để bình phục.

Cuối cùng tôi đã hướng nội và nhận ra rằng tôi thật ích kỷ, chấp trước vào danh, lợi, tình, có tâm hiển thị và các chấp trước khác. Sau khi hướng nội, tôi quyết định loại trừ các chấp trước và những niệm bất hảo của bản thân. Sư phụ nhìn thấy quyết tâm của tôi, và tôi đã đạt được thể ngộ sâu hơn về một số Pháp lý.

Tôi ngộ ra rằng mỗi học viên cần phải có chính tín kiên định vào Sư phụ và Đại Pháp, quy chính lại từng ý nghĩ và hành vi, hướng nội vô điều kiện và đồng hóa với nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/6/28/350331.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/26/164789.html

Đăng ngày: 9-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share