Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-6-2016] Tôi buộc phải rời khỏi nhà trong một khoảng thời gian để tránh bị bức hại. Suốt khoảng thời gian khi cuộc bức hại mới bắt đầu, tôi đã khá sợ hãi và lo lắng, sợ mình bị chỉ điểm hay theo dõi. Bất kể là khi đang ở ngoài đường hay ở trong phòng trọ, tôi đều cảm thấy lo lắng.

Sau đó không lâu, tôi nhận ra rằng trạng thái này của tôi là không đúng và tôi nghĩ: “Tại sao mình lại cảm thấy lo lắng và luôn cố gắng trốn chạy như một kẻ tội phạm thế này? Làm học viên Pháp Luân Đại Pháp thì phải thật chính trực và uy nghiêm chứ. Tà ác ở không gian khác có thể thấy rõ suy nghĩ của con người, vì thế dù mình có dùng phương thức con người nào để trốn tránh, mình cũng không thể thực sự trốn được chúng.”

Tôi tự nhủ với bản thân: “Mình đang bị bức hại vì tu luyện Đại Pháp, chẳng phải Đại Pháp là uy lực nhất sao? Tà ác làm sao có thể bức hại được mình nếu mình có Pháp trong tâm?”

Thế là tôi bắt đầu học Pháp. Tuy nhiên, tôi đã gặp phải đủ loại can nhiễu, như mệt mỏi, buồn ngủ, nhân tâm, và lo lắng cho cuộc sống thường ngày. Nhiều lúc tôi thấy rất khó khăn để cân bằng giữa việc học Pháp và những vấn đề cần giải quyết trong cuộc sống thường ngày. Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn cố gắng hết sức duy trì việc học Pháp.

Một lần, sau khi đã hoàn thành hết công việc hàng ngày của mình, tôi mới bắt đầu học Pháp. Vì vậy đến khi cầm cuốn Chuyển Pháp Luân trong tay, chỉ đọc được có hai dòng mà tôi đã ngủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy, tôi nghĩ: “Mình chưa học Pháp đủ nhiều, vì vậy mà mình vẫn cứ quanh quẩn ở tầng thứ này trong một thời gian dài, nếu mình không nỗ lực loại bỏ tâm lười biếng và kiên trì học Pháp, làm sao mình có thể phủ nhận bức hại?” Nghĩ vậy, tôi đã dùng hết sức mạnh lý trí để tiếp tục đọc sách học Pháp.

Tôi đã cố gắng tinh tấn để vượt qua các loại can nhiễu, và kết quả là tôi đã đọc hết kinh văn mới của Sư phụ được sáu lần. Khi đang đọc, tôi cảm thấy mình như bước vào một trường năng lượng lớn mạnh. Thật kỳ diệu đến nỗi không lời nào có thể tả nổi cảm giác lúc ấy của tôi.

Tôi nhận ra rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp phải gánh trên vai trọng trách to lớn cứu độ chúng sinh, và những việc mà chúng ta làm sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến tương lai. Vì vậy, tôi bắt đầu gắn việc tu luyện cá nhân của mình với cứu độ chúng sinh. Lúc này, tôi cảm thấy cái lo lắng từng tồn tại trong tôi đã biến mất, cả tâm và thân của tôi đều trở nên nhẹ nhàng, và hoàn cảnh xung quanh của tôi cũng trở nên tốt hơn.

Sau đó, mỗi khi gặp phải một tình huống cụ thể, tôi đều viết ra những suy nghĩ của mình. Trong những lúc làm việc này, tôi cảm thấy tâm trí tôi mở rộng và tôi cũng nhận ra các vấn đề của mình một cách dễ dàng hơn. Khi ấy, tôi nhận ra rằng những suy nghĩ của tôi ẩn chứa rất nhiều chấp trước và quan niệm người thường.

Đến nay, hoàn cảnh của tôi đã cải biến. Cảnh sát nói họ sẽ không sách nhiễu tôi nữa. Và cuối cùng, tôi đã có thể có một hoàn cảnh tu luyện tốt. Tất cả đã khiến tôi càng kiên định hơn vào những lời dạy của Sư phụ:

“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/23/330322.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/15/157827.html

Đăng ngày 28-7-2016; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share