Bài viết của Đồng Hân, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-6-2016] Năm 1992, Sư phụ Lý Hồng Chí Lần đầu tiên giới thiệu Pháp Luân Công ra công chúng. Thông qua phương thức người truyền người, tâm truyền tâm, Đại Pháp nhanh chóng hồng truyền, đến năm 1998, sau sáu năm, hàng chục triệu người đã bước vào tu luyện và được thân tâm kiện khang, gia đình hạnh phúc, chân chính khiến xã hội an định, đạo đức hồi thăng.

Mặc dù Pháp Luân Đại Pháp mang lại nhiều ảnh hưởng tích cực, nhưng sự phổ biến nhanh chóng của pháp môn đã vấp phải sự phản đối của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lúc bấy giờ do Giang Trạch Dân đứng đầu, và ông ta đã tác động vào truyền thông trung ương. Bởi vậy, Đài Truyền hình Bắc Kinh đã phát sóng một chương trình phỉ báng Pháp Luân Công.

Sự kiện của Đài Truyền hình Bắc Kinh

Ngày 23 tháng 5 năm 1998, Đài Truyền hình Bắc Kinh phát sóng một cuộc phỏng vấn Hà Tộ Hưu, người trước nay vốn phản đối khí công, ông ta đã có những lời lẽ công kích Pháp Luân Công. Chương trình này cũng phỏng vấn các học viên Pháp Luân Công và chiếu về điểm luyện công của họ. Các học viên đã chia sẻ thể hội về việc thân tâm thụ ích nhờ luyện công, nhưng bản tin đã không chiếu những tình huống chân thực đã thu thập, mà còn đưa ra một số hình ảnh mơ hồ nhằm phỉ báng Pháp Luân Công, đồng thời cũng đoạn chương thủ nghĩa cắt xén những đoạn ghi âm, bóp méo ý tứ nguyên gốc lời nhận xét của người được phỏng vấn để lừa dối dân chúng.

Sau khi phát sóng chương trình này, mấy ngày sau đó, các học viên được phỏng vấn trong chương trình này liền đi đến đài truyền hình để phản ánh tình huống. Đài truyền hình đã rất sốc khi liên tiếp nhận được phản hồi. Vì họ không hề đưa ra một giải pháp nào để khắc phục được những ảnh hưởng xấu đến thanh danh của Pháp Luân Công, nên kháng nghị vẫn tiếp tục.

Hàng trăm học viên Pháp Luân Công, chủ yếu là học viên Bắc Kinh, quyết định tập trung tại Đài Truyền hình Bắc Kinh vào ngày 31 tháng 5.

Chiều tối ngày 30 tháng 5, theo tin tức cập nhật tại điểm luyện công của chúng tôi do một phóng viên Bắc Kinh thực hiện về diễn biến của cuộc kháng nghị. Nhiều học viên, trong đó có cả tôi, quyết định tham gia vào cuộc biểu tình. Một người phụ nữ rất nhiệt tình báo cho chúng tôi rằng bà đã bố trí con rể bà lái một chiếc xe buýt nhỏ đưa chúng tôi đến Đài Truyền hình Bắc Kinh vào ngày hôm sau.

thỉnh nguyện tại Đài Truyền hình Bắc Kinh

Một nhóm khoảng 20 học viên, trong đó có tôi, di chuyển tới Bắc Kinh vào sáng hôm sau. Tôi cảm thấy Sư phụ đã tịnh hóa tư tưởng tôi trước khi tôi lên đường. Tôi vô cùng tự hào khi là một đệ tử Đại Pháp và vô cùng cảm tạ Sư phụ vì sự từ bi vô lượng của Ngài.

Khi chúng tôi đến đài truyền hình, hơn 10 chiếc bàn tròn được chuẩn bị sẵn trong khuôn viên. Mỗi nhân viên được chỉ định phụ trách một bàn để tiếp đãi các học viên. Học viên chúng tôi ngồi hoặc đứng xung quanh bàn để mọi người có thể bày tỏ suy nghĩ của mình.

Chính quyền ĐCSTQ và những cơ quan phát ngôn truyền thông của nó chưa bao giờ nhận mình sai, cũng như chưa từng xin lỗi về những sai lầm của mình. Trước khi bắt đầu trao đổi ý kiến, trước hết chúng tôi khẳng định rõ ràng rằng đài truyền hình đã vi phạm chính sách “Ba Không” của cơ quan chính quyền trung ương đối với Khí công – “không tuyên truyền, không tranh luận, không phê bình” – và bóp méo sự thật về Pháp Luân Công.

Nhân viên đài truyền hình cải biến thái độ

Nhiều nhân viên nói với giọng ôn hòa hơn: “Sự cố này chúng tôi đều biết, hơn nữa đã có kết luận. Các vị có yêu cầu cụ thể nào cứ nói ra, chúng tôi sẽ phản ánh.”

Tuy nhiên, những nhân viên khác lại nói chuyện bằng giọng điệu thù địch; họ nói rằng họ rất bận và chúng tôi không nên đến làm phiền họ.

Một người nhìn có vẻ là giám đốc đài truyền hình, gương mặt tỏ vẻ lưỡng lự. Ông ấy ngồi xuống và để một ít thuốc ho lên mặt bàn mà không nói một lời nào. Các học viên thuật lại cho ông ấy nghe về những lợi ích sức khỏe mà Pháp Luân Công mang lại và bày tỏ với ông ấy rằng họ muốn nhiều người hơn nữa cũng có thể được thụ ích từ pháp môn.

Họ nói với vị này rằng họ đến để giúp ông ấy hiểu về về nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, để ông có thể giúp báo cáo tình huống này chính xác hơn.

Sự thiện lương của các học viên dường như đã khiến ông cảm động. Ông ngồi thẳng người lên và tiếp tục câu chuyện; rồi ông trở nên thân thiện hơn. Ông chăm chú lắng nghe các học viên nói.

Ông ngồi ở bàn đầu tiên. Nhân viên lễ tân tiếp đón chúng tôi rất thân thiện. Khi chúng tôi nói với họ về những thụ ích từ Pháp Luân Công và những đóng góp của pháp môn cho xã hội, ông đã ghi chú lại.

Tôi kể ngắn gọi với ông ấy về việc toàn thể gia đình tôi được thụ ích từ Pháp Luân Công. Rất nhiều bệnh tật gây khổ sở cho gia đình tôi đều biến mất ngay sau khi tôi tu luyện. Tôi được lãnh đạo đơn vị ca ngợi là một công nhân siêng năng.

Bầu không khí hòa ái nhất là ở bàn của những học viên lớn tuổi nhất. Người lễ tân là một thanh niên tốt bụng. Anh ấy nói rằng công ty anh ấy đã sa thải người phóng viên thực tập đã thực hiện cuộc phỏng vấn kia. Các học viên bảo anh ấy rằng họ không đến để truy cứu lỗi lầm, và họ không muốn điều gì bất lợi cho bản thân cá nhân người phóng viên đó.

Sau khi hiểu chân thướng, người thanh niên này nói rằng anh sẽ nói lại với mẹ mình về Pháp Luân Công và hy vọng rằng bà có thể học nó. Anh ấy cũng nhận một cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Cuộc đối thoại bắt đầu và diễn biến không gây phương hại đến hai bên và kết thúc suôn sẻ.

Chia sẻ kinh nghiệm tu luyện

Chúng tôi chia sẻ kinh nghiệm tu luyện vào giờ ăn trưa. Một nữ học viên nói rằng trước khi tu luyện, cô kiếm được 2.000 nhân dân tệ bất chính và sau đó cô đã phải dùng toàn bộ số tiền đó để chi trả tiền thuốc cho con trai. Cô đã ngộ ra sau khi tu luyện hiểu được ý nghĩa của cụm từ “bất thất, bất đắc,” nghĩa là người ta sẽ không thể giữ lại những thứ không thuộc về họ.

Một học viên nói rằng anh ấy chưa từng yêu cầu viết hóa đơn nhiều hơn số tiền mà anh chi trả khi anh làm việc kinh doanh của công ty. Anh luôn chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày.

Tôi ấn tượng sâu sắc trước sự cải biến của một học viên. Cô ấy đến cùng chồng từ một ngôi làng xa xôi hẻo lánh. Cô nói rằng trước khi tu luyện, cô từng là một người không thể hòa hợp với những người xung quanh, và cô luôn đấu đá với người khác để đạt mục đích.

Có một tình huống liên quan đến việc bồi thường cây trồng. Cô biết thông tin rằng có một công ty ở gần đó muốn thu mua đất, và trả tiền đất và cây trồng trên đất, cô liền nhổ lúa mỳ trồng thay bằng nho ngay trong đêm và khăng khăng rằng công ty phải trả tiền đền bù cho số nho của cô với giá cao hơn. Tuy nhiên, sau khi tu luyện, cô không còn tranh giành đoạt lợi nữa mà trở nên vị tha hơn. Thậm chị cô còn tạo một khoảng sân trước nhà để mọi người có thể luyện công.

Chia sẻ cảm giác tốt lành

Trong khi tôi đang thảo luận rằng chúng tôi trở về nhà trước khi đài truyền hình đưa ra hướng giải quyết rõ ràng hay không, thì một nhận được một tin bất ngờ. Nhiều đồng tu đang bay từ Singapore tới tham gia thỉnh nguyện. Tôi vô cùng cảm động bởi thiện niệm của họ và sự kiên định duy hộ Đại Pháp. Tôi quyết định ở lại đến cùng.

Nhiều học viên từ miền núi xuống phải trở về trước 4 giờ chiều ngày hôm đó theo lịch xe chạy, mặc dù khi đó chúng tôi vẫn chưa nhận được câu trả lời nào từ đài truyền hình. Một số để lại thông tin liên lạc để các học viên khác có thể cập nhật cho họ kết quả.

Nhìn chung, quá trình thỉnh nguyện diễn ra suôn sẻ và ôn hòa. Không có bất mãn hay hận thù gì, chúng tôi bình tĩnh chỉ ra những hiểu lầm của chính phủ và cần phải có trách nhiệm về những gì họ đưa ra. Chúng tôi không hề lo sợ việc phóng viên của đài truyền hình ghi hình chúng tôi.

Sau đó chúng tôi trở về nhà. Sau khi ăn tối, tôi vội vàng đến điểm luyện công để chia sẻ những trải nghiệm của tôi với các đồng tu.

Là đệ tử Đại Pháp, chúng ta phải có trách nhiệm duy hộ Đại Pháp. Tôi cảm thấy thật tuyệt vời bởi tôi đã có cơ hội tham gia và cuộc thỉnh nguyện.

Với tôi, ngày này – ngày 31 tháng 5 năm 1998 – là một ngày trọng đại đáng nhớ. Nó cũng là một ngày đẹp trời và bởi tôi đã có một trải nghiệm chia sẻ đặc biệt tại đài truyền hình.

Sai lầm được sửa chữa

Giám đốc điều hành của đài truyền hình thừa nhận rằng họ đã mắc sai lầm nghiêm trọng khi phát sóng chương trình đó. Đài truyền hình đã sa thải người phụ trách chương trình đó và đến xem xét lại các điểm luyện công. Ngay sau đó họ phát sóng một chương trình phản ánh tích cực về Pháp Luân Công, chiếu cảnh các học viên luyện công tường hòa vào mỗi buổi sáng trong công viên cùng bao người khác.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2016/6/12/329909.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/23/157525.html

Đăng ngày 6-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share