Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 8-2-2016] Gần đây, tôi ngộ được nội hàm sâu hơn về vấn đề buông bỏ chấp trước khi đọc Chuyển Pháp Luân. Trên bề mặt, bài giảng thứ nhất dường như nhấn mạnh một điều kiện tiên quyết đối với những người tu luyện là: chỉ khi buông bỏ tất cả chấp trước người thường thì mới được phép bước vào cửa tu luyện.

Điều kiện này có vẻ phù hợp với những pháp môn tu luyện cổ xưa, những pháp môn mà vị sư phụ chỉ chân truyền cho những đệ tử đã loại bỏ tất cả các chấp trước.

Tuy nhiên, vào ngày hôm đó, tôi đã nhận ra một điều khác rằng điều kiện từ bỏ tất cả chấp trước chỉ thuộc về môn tu luyện cổ xưa, trong khi với tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ nhận mọi học viên miễn là người đó có tâm tu luyện, sớm hơn rất nhiều so với thời điểm mà học viên có thể loại bỏ những quan niệm người thường của mình.

Thể ngộ này khiến tôi nhớ đến hành trình tu luyện của mình trong hơn mười năm qua. Tôi cảm thấy vô cùng biết ơn vì Sư phụ đã cho phép chúng ta dần dần loại bỏ những chấp trước của mình trong quá trình tu luyện, nhưng tôi cũng nhận thức được rõ ràng rằng bất kỳ chấp trước nào còn sót lại đều có thể bị cựu thế lực lợi dụng.

Như vậy, là đệ tử Đại Pháp, chúng ta phải hướng nội khi gặp mâu thuẫn hay khổ nạn và cố gắng loại bỏ những chấp trước ẩn sâu của mình. Những kinh nghiệm tu luyện đã giúp tôi [nhận ra rằng] khi chúng ta đề cao tầng thứ của mình, những yêu cầu đối với việc buông bỏ chấp trước cũng trở nên khắt khe hơn.

Thể ngộ của tôi là chỉ bằng cách xem xét mọi việc từ góc độ của Sư phụ, Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp, thì chúng ta mới có thể thật sự buông bỏ các chấp trước của mình.

Dưới đây, tôi xin được chia sẻ thể ngộ của mình về sự khác biệt đối với việc buông bỏ các chấp trước giữa tu luyện cổ xưa và tu luyện Đại Pháp. Tôi cũng sẽ trình bày ba câu chuyện tu luyện đã dẫn tôi đến thể ngộ trên về việc thật sự nhận ra và loại bỏ những chấp trước của chúng ta.

Những pháp môn tu luyện cổ xưa

Những vị sư phụ của các pháp môn tu luyện cổ, chẳng hạn trong trường phái Đạo hoặc Phật, sẽ an bài những khảo nghiệm cho các đệ tử của họ, sao cho chỉ những đệ tử vượt qua được các khảo nghiệm thì mới được chân truyền. Vị sư phụ cũng sẽ cài một cơ chế trong cơ thể của đệ tử để vị đệ tử có thể tu luyện.

Lấy Lã Động Tân trong Bát Tiên làm ví dụ: truyền thuyết kể rằng sư phụ của ông là Hán Chung Li đã khảo nghiệm ông mười lần dựa trên những chấp trước khác nhau. Lã Động Tân đã có thể vượt qua những khảo nghiệm về danh lợi tình này. Khảo nghiệm cũng bao gồm cả chấp trước sinh tử.

Hán Chung Li chỉ nhận Lã Động Tân làm đệ tử sau khi ông đã vượt qua tất cả khảo nghiệm và cài một cơ chế tu luyện Đạo gia để ông có thể tu luyện. Lã Động Tân cũng được chân truyền và có các công năng của Đạo gia.

Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tuy nhiên, yêu cầu đối với các đệ tử Đại Pháp thì khác.

Sư phụ vô cùng từ bi – Ngài đối đãi với bất kỳ ai muốn học Pháp Luân Đại Pháp đều như đệ tử và cài tất cả những cơ chế cần thiết lên cơ thể của chúng ta, [phải mất] rất lâu trước khi chúng ta có thể loại bỏ tất cả những chấp trước của mình.

Tuy nhiên, nhiều học viên đã vô tình lợi dụng lòng từ bi của Sư phụ. Không thể kiên định thực tu và đề cao tâm tính, việc thiếu quyết tâm buông bỏ chấp trước đã trở thành cái cớ để cựu thế lực “khảo nghiệm” và bức hại họ. Một lượng lớn các học viên như vậy đã bị bắt, giam giữ hoặc tra tấn. Theo quan điểm của tôi, nguyên nhân họ bị bức hại một phần là do họ không buông bỏ được các chấp trước của mình và phủ nhận an bài của cựu thế lực.

Tôi đoán rằng có một lượng lớn học viên Đại Pháp như vậy. Ngay cả khi những học viên này không ngừng làm ba việc, thì đó cũng chỉ là người thường học, người thường tu luyện, và người thường làm các việc; những hành động của họ chỉ phù hợp trên bề mặt chứ không có được sự trang nghiêm, thần thánh của “đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp” làm ba việc.

cựu thế lực xem thường những học viên không đạt các tiêu chuẩn của Đại Pháp. Chúng tàn nhẫn với những học viên này. Chúng thấy rằng tu luyện trong Đại Pháp là một cơ hội không thể bị bỏ lỡ, nhưng các học viên trong thế giới con người không trân quý điều đó và họ cũng không chiểu theo những tiêu chuẩn của Đại Pháp để đề cao bản thân.

Ngược lại, những học viên đã loại bỏ các chấp trước của mình sẽ không dễ bị bức hại như vậy. Tôi từng đích thân gặp cựu thế lực ở cao tầng, những sinh mệnh ngưỡng mộ các học viên này và không muốn bức hại họ. Đôi khi, chúng còn bỏ qua những học viên này.

Tất nhiên buông bỏ chấp trước không phải là việc dễ dàng. Có những tiêu chuẩn khác nhau ở các tầng thứ khác nhau. Sự hướng nội hời hợt có thể có tác dụng trong trường hợp này, nhưng lại không có tác dụng trong trường hợp khác. Nhận thức của tôi là chúng ta phải giữ quan điểm của mình khi hướng nội để xác định và loại bỏ các chấp trước.

Tôi đã hiểu được từ ba câu chuyện sau đây của bản thân rằng việc hướng nội của chúng ta phải dựa trên Pháp; nếu không thì chúng ta sẽ không thể thật sự xác định và loại bỏ các chấp trước của mình.

1. Một khuôn mặt đầy mụn

Có một lần, cả khuôn mặt tôi mọc đầy mụn có mủ. Tôi không cảm thấy khó chịu gì cả, mặc dù rõ ràng là nó khiến mọi người không thoải mái.

Người nhà của tôi mua thuốc cho tôi, nhưng tôi từ chối nhận. Họ lo lắng và muốn đưa tôi đến bệnh viện để chữa trị. Tôi hướng nội nhiều lần, nhưng điều này không giải quyết được vấn đề. Trái lại, mụn trứng cá còn nặng thêm.

Tôi chỉ để ý đến việc này khi gia đình tôi thật sự muốn đưa tôi đến bệnh viện. Một buổi sáng Chủ Nhật, tôi ngồi xuống và nhớ lại từng niệm và hành vi của mình kể từ khi thức dậy để xác định xem liệu chúng có chiểu theo Pháp hay không. Nếu không thì tôi sẽ ngăn chặn và loại bỏ chúng. Đồng thời, tôi xin lỗi Sư phụ và để cho sinh mệnh của mình được chính lại trong Pháp.

Tôi nhớ lại những niệm và hành vi của mình từ ngày đó cho đến hai tháng trước. Tôi tiến nhập vào một trạng thái không có bất kỳ tư tưởng nào khác, kể cả ý muốn giải quyết những khổ nạn của riêng mình hay giải quyết những khổ nạn của thế gian. Điều này đã giúp tôi chỉ còn lại một niệm thuần tịnh muốn tu luyện bản thân.

Khoảng 5 giờ chiều, một cảnh tượng đột nhiên xuất hiện trong tâm trí tôi: cách đây hai năm, khi áp lực của cuộc đàn áp rất lớn. Tôi có một niệm rằng khi môi trường nới lỏng hơn, tôi sẽ đi chơi một chuyến.

Niệm này đã gây ra khổ nạn. Là một đệ tử Đại Pháp thời kỳ chính Pháp, tôi nên nghĩ đến việc trợ giúp Sư phụ chứng thực Pháp. Thay vào đó, tôi lại sinh ra chấp trước an nhàn này. Vì vậy, cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của tôi.

Khi tôi tìm được nguyên nhân, mụn trứng cá biến mất vào ngày thứ ba. Da dẻ của tôi trở nên rất mịn màng. Những người quanh tôi rất ngạc nhiên khi thấy tôi hồi phục nhanh chóng.

2. Nguy cơ xảy ra một vụ bắt giữ

Những yêu cầu của Đại Pháp [dành cho chúng ta] thay đổi khi chúng ta đề cao trong tu luyện.

Một học viên đã không chú ý đến vấn đề an toàn. Anh lái xe hơi của tôi đi làm công tác giảng chân tướng và cảnh sát đã nhận ra anh. Ngày hôm sau, hai cảnh sát mặc thường phục đến nhà tôi để bí mật điều tra. Khi biết được tình hình, tôi báo cho các học viên khác. Họ đề nghị tôi nhanh chóng rời đi để tránh bị bắt.

Tôi nhớ là mình đã lang thang trên phố trong hơn một giờ đồng hồ, suy ngẫm xem liệu mình nên ở lại hay rời đi. Nếu ở lại, tôi có thể bị bắt. Tuy nhiên, tôi lại không muốn rời đi, vì cuối cùng thì tôi đã giúp cho bạn bè và gia đình hiểu được Đại Pháp sau quá nhiều năm đàn áp. Tất cả những nỗ lực đó sẽ là vô ích nếu tôi rời đi.

Tôi nhớ lại rằng không có gì là ngẫu nhiên. Tôi cần phải hướng nội để tìm ra vấn đề.

Tôi bình tĩnh lại và tìm một chỗ để ngồi. Tôi hướng nội và phát hiện được 20 đến 30 chấp trước, nhưng không thể tìm được nguyên nhân gốc rễ sau một giờ đồng hồ. Tôi có chút thất vọng, vì tôi không muốn rời nhà để tránh bức hại.

Quyết tâm tìm ra nguyên nhân của vấn đề, tôi hướng nội lần thứ hai. Vào lần thứ ba, cuối cùng tôi đã thay đổi quan điểm và nghĩ khác về sự việc: đó là do học viên đã không chú ý đến an toàn mà đã mang lại khổ nạn cho tôi. Phải chăng việc này có nghĩa là tôi có vấn đề liên quan đến an toàn? Phải chăng tôi đã quá chú ý đến an toàn?

Cuối cùng, tôi đã tìm ra được nguyên nhân. Tôi thấy thần thể của mình lớn hơn, tỏa ra ánh sáng vàng kim tiêu diệt tà ác xung quanh.

Tôi biết rằng mọi thứ đã được giải quyết và sẽ không có gì xảy ra. Cảnh sát mặc thường phục không xuất hiện nữa và việc điều tra bị dừng lại khi tôi về đến nhà. Các học viên khác cũng trở về nhà.

Tôi ngộ ra rằng mặc dù không có gì sai khi chú ý đến an toàn trong thế giới người thường, nhưng một niệm như vậy mà quá mạnh mẽ sẽ tạo ra một vật chất cản trở chúng ta đề cao.

3. Pháp bảo – Hướng nội

Tôi tiến nhập vào một trạng thái tu luyện khác sau một vài năm trôi qua. Lúc đó, tôi có một vài mâu thuẫn với các học viên khác, [tạo sơ hở] để cựu thế lực gây ra can nhiễu to lớn.

Khi tôi giữ vững tâm tính của mình, Sư phụ khích lệ và cho tôi xem một cảnh tượng: trong một không gian khác, “trái tim” tôi đang cháy. Nó đốt cháy tất cả tin đồn, chuyện tầm phào, lời dối trá, lời tố cáo, và chỉ trích từ các học viên. Cuối cùng, “trái tim” đó càng lúc càng trở nên tươi sáng hơn.

Tôi được thấy một cảnh tượng khác khi tôi có thể suy nghĩ cho chỉnh thể và các học viên khác: tôi thấy một pháp bảo hình nón trước ngực mình. Pháp bảo này là “hướng nội”. Khi tôi thật sự bắt đầu hướng nội, Pháp bảo đó khoan vào trong tim tôi và phá hủy các lớp vật chất cứng. Cuối cùng, nó tiến đến vị trí của “trái tim” – một không gian tươi sáng và tốt đẹp.

Tôi ngộ rằng những chấp trước biểu hiện ở không gian khác là các lớp vật chất cứng. Mỗi chấp trước bao gồm nhiều lớp vật chất cứng khóa chặt trái tim.

Pháp bảo “hướng nội” này có thể thay đổi hình dạng và nó cũng chính là một sinh mệnh. Nó rất thuần tịnh và hoạt động dựa trên tư tưởng của người tu luyện. Khi các đệ tử Đại Pháp tu luyện tinh tấn, nó tràn đầy năng lượng và khoan qua các vật chất cứng rất nhanh. Khi các đệ tử Đại Pháp không hướng nội hoặc chỉ nhìn mọi việc trên bề mặt, Pháp bảo sẽ không hoạt động hiệu quả.

Sư phụ đã cài nhiều thứ cho chúng ta. Tôi ngộ rằng hướng nội cũng là một phần của hệ thống. Nếu các đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp suy nghĩ từ góc độ của Sư phụ và Đại Pháp và nghĩ cho chỉnh thể, chúng ta sẽ đạt đến trạng thái “vô tư vô ngã.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/2/8/323582.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/29/155745.html

Đăng ngày 19-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share