Viết bởi Thanh Ngôn
[MINH HUỆ 15-03-2007] Đã lâu lắm rồi, có một vị tăng nhân nọ tu luyện trong một ngôi chùa. Ông rất tinh tấn trong tu luyện. Thời đó, đạo tặc hoành hành khắp đất nước và chúng rất hung hãn. Một đêm, có một vị Thần nói với vị tăng nhân kia trong giấc mơ: “Ngày mai con sẽ chết. Có một tên cướp tên là Chu Nhị, hắn cưỡi trên một con bạch mã. Con đã nợ hắn trong một tiền kiếp. Con sẽ không thể tránh được hắn trong đời này.” Vị tăng nhân bèn cầu xin vị Thần: “Con đã làm rất nhiều điều thiện trong đời này, con cầu xin Ngài cứu con.” Vị Thần nói: “Không, ta không thể cứu con. Chỉ có con mới có thể tự cứu mình mà thôi.”
Sáng hôm sau, quả nhiên tên cướp xuất hiện và hắn bắt vị tăng nhân. Tên cướp yêu cầu vị tăng nhân cống nạp cho hắn tài vật và đàn bà. Vị tăng nhân để ý rằng con kỵ mã mà tên cướp cưỡi có lông màu trắng và ngay lập tức ông nhớ lại giấc mơ đêm hôm trước. Ông tự nói với chính mình: “Ta đã tích nhiều tội nghiệp, đủ để kết thúc cuộc đời ta. Nếu ta để hắn tước đoạt tài vật và cưỡng hiếp phụ nữ, ta sẽ tạo nghiệp chồng chất lên nghiệp.” Do đó, ông nói với tên cướp: “Ta sẽ không đưa ngươi đi đâu hết. Ngươi là Chu Nhị phải không? Ta thà để ngươi giết còn hơn. Ngươi chỉ giết chết ta là đủ rồi.”
Chữ “nghiệp” mà vị tăng nhân nói đến, là một vật chất màu đen tồn tại ở không gian khác. Khi người ta làm điều xấu, họ sẽ phải nhận vật chất màu đen. Nghiệp này là nguyên nhân căn bản của bệnh tật, tai nạn và những điều xui xẻo mà một người phải chịu đựng. Nó đã được giải thích cặn kẽ trong cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” của Pháp Luân Đại Pháp.
Tên cướp cả kinh sau khi nghe những lời của vị tăng nhân. Hắn hỏi: “Làm sao ông biết tên ta? Ta khẳng định ông phải là một thần tăng!” Sau đó, vị tăng nhân kể lại giấc mơ của ông cho tên cướp nghe.
Tên cướp sau khi nghe xong câu chuyện đã bị cảm động sâu sắc và vô cùng hối hận. Hắn quăng hung khí xuống đất rồi nói: “Oán oán tương báo đến thời nào mới kết thúc được đây! Thần đã nói rằng không thể cứu ông, và quả thật chỉ có ông mới tự cứu được chính mình. Ông đã làm ta không thể tiếp tục làm điều ác nữa. Kể từ nay, ân oán giữa chúng ta coi như được hóa giải.” Hắn bèn quỳ trước tượng Thần, vái ba vái rồi rời đi.
Câu chuyện nói trên đã cho chúng ta thấy một chân lý, đó là “Thiện hữu thiện báo.” Chính niệm mà vị tăng nhân xuất ra đã cứu được ông, đồng thời ngăn chặn được hành vi sát nhân của tên cướp. Có câu thoại rằng: “Nhân chi sơ, tính bản thiện.” Tên cướp Chu Nhị vẫn còn thiện niệm, và hắn đã ngộ ra được đạo lý “Oán oán tương báo đến thời nào mới kết thúc.” Hắn đã từ ác chuyển thành thiện, khoan dung với vị tăng nhân, từ đó thiện giải mối nhân duyên ân oán bao đời giữa hai người. Điều tốt đẹp nhất đã xảy đến, và điều đó xuất phát từ sự điểm hóa từ bi của vị Thần. Kỳ thực, khi con người tin vào Thần và kính trọng Phật, Thần Phật sẽ từ bi và giúp đỡ con người.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/3/15/150713.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/3/23/83834.html
Đăng ngày 12-06-2009; bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.