[MINH HUỆ 19-03-2014] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 01 năm 1999. Hiện nay tôi 49 tuổi và trước khi tôi bước vào tu luyện, cơ thể của tôi không hề khỏe mạnh. Trong vòng 16 năm, tôi đã phải dựa vào các loại thuốc và các liều tiêm. Nhưng tôi đã khỏe mạnh trở lại chỉ trong vòng hai tháng sau khi bắt đầu tu luyện.
Tôi bị chẩn đoán mắc một số bệnh như lao ruột, bệnh tim, viêm thận và ung thư vú. Không một bác sĩ nào có thể giúp được tôi. Vì thế tôi tìm đến các thầy bói và cúng thờ các linh thể ở tầng thấp. Ai khuyên gì tôi cũng nghe và tôi tìm kiếm nhiều cách để có lại sức khoẻ và tôi đã tiêu tốn rất nhiều tiền cho chuyện này. Sức khoẻ tôi không hề tốt lên mà trái lại còn trở nên tệ hơn. Chồng tôi không chịu đựng nổi khi thấy tôi như thế, vì vậy ngày nào ăn sáng xong, anh cũng đi chơi mạt chược. Tôi ở nhà và làm hết tất cả việc nhà, thậm chí tôi mất cả mấy tiếng đồng hồ chỉ để chuẩn bị một bữa ăn. Mặc dù vậy, chồng tôi vẫn phàn nàn nếu mỗi lần về nhà anh ấy không có cơm để ăn ngay. Anh ấy luôn cho rằng tôi giả vờ bệnh và không ngừng than phiền. Thậm chí anh ấy còn nói rằng anh ấy chỉ muốn tôi chết đi cho rồi.
Cho dù bố mẹ và bảy chị em gái của tôi sống rất gần nhưng lại không bao giờ đến thăm tôi. Tôi luôn cảm thấy thật cô đơn. Tôi than trời về tất cả những bất công mà tôi phải chịu đựng. Lúc đó tôi chỉ mới 35 tuổi nên tôi không muốn chết.
Thời gian càng trôi đi thì bệnh tật và tính khí của tôi càng tệ hơn. Dần dần, tôi trở nên lạnh lùng và ghét bỏ cả gia đình mình. Nhưng tôi tự nói với bản thân rằng tôi phải sống thật khỏe mạnh và sống càng lâu càng tốt.
Nghe thấy một giọng nói
Một ngày vào tháng 01 năm 1999, chồng tôi lại đi chơi mạt chược. Vào khoảng 10 giờ sáng, tôi nghe có người nói với mình hãy đi đến nhà Phan Minh (bí danh). Lúc đó trong nhà không có ai và tôi tự hỏi rằng ai đang nói chuyện với mình. Tôi lại nghe thấy lần nữa: “Đi đến nhà Phan Minh đi. Cứ đến đó đi, đến đó đi.” Tôi không hề sợ hãi. Tôi đang thờ tượng Bồ Tát ở nhà và nghĩ rằng Bồ Tát đang điểm hóa cho tôi đến nhà Phan.
Đó là một ngày mùa đông lạnh giá và tuyết rơi, nên tôi lưỡng lự một lúc trước khi quyết định đến nhà Phan. Tôi ăn mặc chỉnh tề phù hợp cho mùa đông, nhưng sau khi tôi mở cửa, một cơn gió mạnh thổi thốc vào mặt khiến tôi đóng cửa lại và ở trong nhà. Sau đó tôi lại nghe thấy một lần nữa: “Đi đến đó đi, đi đến đó đi.” Sau khi nghe đến lần thứ ba, tôi quyết định mặc cho trời tiết xấu, tôi vẫn đi trước khi chồng mình trở về nhà.
Biết đến Pháp Luân Đại Pháp
Khi đến nhà Phan Minh, tôi hơi bất ngờ vì có rất nhiều người đang ở đó. Vợ của anh ấy mời tôi vào nhà. Cô ấy biết tôi đang phải vật lộn với nhiều căn bệnh.
Cô ấy giới thiệu tôi với một cặp vợ chồng đã ngoài 60 tuổi và nói rằng họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ cũng từng chịu đựng rất nhiều bệnh tật và mỗi năm đã tiêu tốn gần cả 5.000 nhân dân tệ vào tiền thuốc men. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ đã khỏe mạnh trở lại. Cô ấy nói rằng tôi nên tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nói: “Tôi sắp chết rồi. Tu luyện thì có tác dụng gì chứ?”
Người vợ nói với tôi rằng đừng nghĩ hoài về bệnh tật. Bà ấy nói: “Chẳng phải việc cháu nghĩ quá nhiều về bệnh tật làm cho cháu cảm thấy bị áp lực tinh thần sao? Học Đại Pháp nghĩa là không cầu gì cả và tự khắc sẽ đạt được. Miễn là cháu theo các nguyên lý về Chân – Thiện – Nhẫn, Sư phụ của pháp môn sẽ giúp cháu thanh lọc thân thể. Ngày mai chúng tôi sẽ chiếu video quay hàng ngàn người ở Trường Xuân đang luyện tập vào buổi sáng. Hãy đến với chúng tôi. Nó sẽ rất tốt cho sức khoẻ của cháu.”
Tôi rất ấn tượng khi thấy tất cả những con người tốt bụng và hòa ái này ở căn nhà đó. Tôi nghĩ, tại sao không chứ? Tôi không có gì để mất cả. Tôi quyết định sáng ngày mai tôi sẽ đến đó.
Học Pháp học công
Sáng hôm sau, chúng tôi xem video giảng Pháp ở Trường Xuân và nghe một người chia sẻ về việc cô ấy đã có được sức khoẻ tốt như thế nào trong vòng hai tháng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Điều này làm tôi rơi nước mắt và cuối cùng tôi đã nhìn thấy một tia hy vọng.
Sau khi xem xong video, một đồng tu dạy cho tôi các bài công pháp. Khi cô ấy bảo tôi xếp hai tay ở vị trí bụng dưới (động tác “điệp khấu tiểu phúc”), tôi cảm thấy một luồng năng lượng ấm chuyển động qua bàn tay phải của mình. Tôi thấy rất ấm áp và thoải mái. Trước đây, tay chân tôi luôn luôn lạnh. Khi người học viên bảo tôi kết ấn, tôi đã lắc đầu và nói không. Cô ấy hỏi tôi tại sao, tôi trả lời: “Vì bàn tay tôi chưa bao giờ ấm thế này. Tôi muốn sự ấm áp hiện tại kéo dài lâu hơn.” Cô ấy mỉm cười và nói: “Sư phụ đang thanh lọc thân thể của chị. Đừng để ý quá.”
Chúng tôi luyện qua bốn bài công pháp. Trước khi tôi về, một học viên nói tôi quay lại vào sáng ngày hôm sau và họ sẽ dạy cho tôi các bài công pháp và học Pháp. Cô ấy nói với tôi rằng tôi nên đọc sách Chuyển Pháp Luân. Cô ấy nói rằng: “Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Chỉ cần chị làm theo những nguyên lý này, Sư phụ sẽ bảo hộ cho chị.”
Khi về nhà, tôi kể với chồng về những việc tôi đã làm ngày hôm đó. Anh ấy nói: “Anh không phản đối em tu luyện Pháp Luân Công, nhưng đừng ngưng uống thuốc và tiêm hàng ngày.”
Ngày hôm sau, tôi đến luyện công. Tôi chỉ có thể đứng một chút, vì thế tôi đã ngồi trên ghế để luyện các bài công pháp. Ở phía Bắc Trung Quốc, thời tiết rất lạnh nhưng tôi lại cảm thấy ấm áp mặc dù tôi chỉ mặc có một chiếc áo dệt kim mỏng khi luyện các bài công pháp.
Lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có thể ngủ thật ngon và không còn mộng mị gì nữa. Tôi có thể nấu một bữa ăn trong thời gian ngắn hơn nhiều. Các triệu chứng bệnh của tôi cũng dần dần thuyên giảm.
Vào đúng lúc tôi cận kề với cái chết, Sư phụ Lý Hồng Chí từ bi đã cứu tôi và ban cho tôi một cuộc đời mới. Bạn bè, gia đình và hàng xóm của tôi đã được chứng kiến phép màu khiến tôi hồi phục sức khoẻ sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi nói với chồng tôi rằng trước đây tôi đã được ăn rất nhiều đồ ăn bổ dưỡng rồi, giờ là lúc tôi muốn anh ấy cũng được ăn những đồ ăn ngon.
Giờ đây, tôi không còn nghĩ gì khác ngoài việc học Pháp và luyện công. Sức khoẻ được hồi phục đã biến tôi trở thành một trong những người hạnh phúc nhất.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/3/19/病痛十六年-喜得大法获新生-288898.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/4/23/312.html
Đăng ngày 25-05-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.