Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-01-2014] Bất cứ ai nhìn thấy tôi đều sẽ không tin nổi rằng tôi từng bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư thận và chỉ có thể sống thêm được vài tháng. Đó là khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi là một công nhân đã về hưu sống ở thành phố Chiêu Viên, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc. Tôi nghĩ rằng tôi đang ở trong tình trạng sức khoẻ rất tốt mãi cho tới khi tôi tham gia đợt kiểm tra sức khoẻ toàn diện dành cho tất cả các nhân viên vào năm 2006. Tôi thấy hơi lạ vì phần kiểm tra của tôi mất hơn 40 phút trong khi đáng lẽ ra chỉ mất vài phút. Nhưng bác sỹ chỉ cho tôi biết là hai quả thận của tôi lớn hơn bình thường. Tôi không để ý đến nó vì tôi không có bất kỳ cảm giác khó chịu nào.

Cuối cùng do áp lực từ chỗ làm, tôi đã phải đi kiểm tra sức khoẻ toàn diện tại một bệnh viện lớn và nổi tiếng ở tỉnh Sơn Đông. Kết quả cho thấy tôi có những túi u nang trên quả thận bên trái và một khối u trong quả thận bên phải. Bác sỹ đã đề nghị tôi lập tức phẫu thuật.

Tôi khá bình tĩnh khi nghe chuẩn đoán. Tôi nói với vợ mình: “Anh không hề cảm thấy đau đớn một chút nào. Anh nghĩ anh sẽ ổn vì anh có một thái độ tích cực đối với Pháp Luân Công. Anh không nghĩ rằng anh cần phẫu thuật.”

Vợ tôi đã tôn trọng ý kiến của tôi, vì thế chúng tôi quay về nhà mà không có bất kỳ điều trị nào. Tôi tiếp tục sống như bình thường.

Tại thời điểm đó tôi chưa tu luyện Pháp Luân Công, nhưng tôi đã chứng kiến những lợi ích mà vợ tôi và cô em vợ có được kể từ khi họ bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Nhờ họ mà tôi biết rằng Pháp Luân Công là một môn tu luyện tuyệt vời.

Lỡ mất cơ hội tu luyện Pháp Luân Công

Cô em vợ đã đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công, trước khi cuộc đàn áp bắt đầu. Tôi là một người đọc sách rất chậm, nhưng tôi đã đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân trong 12 tiếng. Đó là một điều kỳ diệu. Từng chữ trong cuốn sách đều phát sáng ánh vàng kim. Tôi cũng không mệt hay buồn ngủ khi tôi đọc sách. Khi tôi đọc xong, tôi nhìn thấy tên của Sư phụ trên trang bìa phát ánh quang màu vàng. Tôi đã rất vui mừng. Tôi biết rằng đây không phải là một cuốn sách bình thường.

Tuy nhiên, do tôi còn trẻ và khoẻ mạnh, lại bận rộn với cuộc sống và công việc, tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ đợi cho đến khi nghỉ hưu thì tôi sẽ tu luyện Pháp Luân Công. Mặc dù không tu luyện Pháp Luân Công, nhưng tôi đã khuyến khích vợ tôi tu luyện. Tôi thậm chí còn chia sẻ những điều mình biết về Pháp Luân Công với các bạn đồng nghiệp để họ không trở thành nạn nhân từ những lời tuyên truyền dối trá chống lại Pháp Luân Công của chế độ.

Bản án tử hình từ căn bệnh ung thư

Tôi không hề nghĩ về chẩn đoán đó nữa, vì tôi chẳng cảm thấy có bất kỳ sự thay đổi nào với sức khoẻ của tôi trong vài năm qua. Nhưng đầu năm 2012, tôi đột nhiên cảm thấy đau dữ dội ở phần eo và bắt đầu ho ra máu. Tôi đã đi đến bệnh viện tỉnh và họ khuyên tôi đi đến bệnh viện lớn ở thành phố để kiểm tra kỹ lưỡng hơn.

Vợ tôi và tôi đi đến bệnh viện Phật Sơn ở Tế Nam, tỉnh Sơn Đông vào tháng 07 năm 2012. Bác sỹ cho biết tôi bị ung thư thận và nó đã di căn lên phổi. Trên thực tế, phổi của tôi đã bị bao phủ bởi những khối u. Đó là lý do khiến tôi ho ra máu. Không chỉ vậy, ung thư còn bắt đầu di căn đến cánh tay của tôi.

Theo bác sỹ thì tôi đã bị tuyên án tử hình, vì đã quá trễ để có thể điều trị, thậm chí cả hoá trị.

Vợ tôi từ chối chấp nhận những tin này. Bà đề nghị bác sỹ quét ảnh lại, nhưng kết quả vẫn như cũ. Bà giấu không cho tôi biết sự thật, sợ rằng nó sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của tôi.

Con trai của tôi đưa tôi đến gặp một người lớn tuổi, đây là một vị bác sỹ đông y lâu năm, với hy vọng rằng ông có thể ít nhiều làm thuyên giảm cơn đau do những khối u ở trên cánh tay phải của tôi gây ra. Vị bác sỹ này kín đáo nói với con trai tôi rằng đã quá trễ để điều trị, nhưng ông cũng kê một số loại thảo dược để không khiến tôi phải lo ngại.

Vài ngày sau đó, tôi tình cờ bị trẹo chân trong khi đang leo lên giường. Tôi quay lại bệnh viện tỉnh và xin bác sỹ kê một vài loại thuốc giảm đau. Bác sỹ nói với tôi rằng tôi không có gì phải lo lắng cả, nhưng trong lúc tôi đi vệ sinh, thì ông đã nói cho gia đình tôi biết rằng ung thư đã di căn đến đôi chân của tôi.

Vứt bỏ sự sợ hãi về cái chết

Cuối cùng vợ tôi đã nói cho tôi biết sự thật. Bà nói rằng tất cả các bác sỹ đều nói đã quá muộn để có bất cứ điều trị nào và bà tin rằng bây giờ chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu được tôi.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào cuối năm 2012 vì chẳng có phương pháp nào khác hứa hẹn thành công. Khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã sợ chết và không ngừng nghĩ về căn bệnh ung thư. Tôi ít khi học các bài giảng của Pháp Luân Công. Trong sáu tháng đầu, tôi vẫn bị những cơn đau hành hạ, đặc biệt là ở tay và chân. Tôi không còn có thể tự chăm sóc cho bản thân.

Bạn bè và người quen của tôi bàn tán xôn xao về việc tôi từ chối các phương pháp điều trị khi họ nhìn thấy tôi đi bộ với cặp nạng. Một số nói rằng vợ tôi không nên khuyến khích tôi không điều trị. Một số nói rằng tôi đã bị mất trí khi không chịu điều trị. Tôi giải thích với họ rằng bệnh viện không hề đưa ra bất kỳ phương án điều trị nào vì đã quá trễ. Tôi nói với họ tôi tin rằng bây giờ chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu được tôi. Tất cả họ đều nhìn tôi và thầm phản đối.

Vợ tôi đứng bên cạnh và khuyến khích tôi khi những cơn đau nổi lên khiến tôi không thể chịu đựng nổi. Bà giải thích với tôi rằng Sư phụ đang thanh lọc thân thể cho tôi và không lâu nữa tôi sẽ cảm thấy tốt hơn. Pháp Luân Công đã cứu rất nhiều người khỏi bệnh ở giai đoạn cuối. Bà tin rằng tôi sẽ khoẻ lại miễn là tôi làm theo những lời giảng của Pháp Luân Công và tin vào Sư phụ. Tôi học Pháp, luyện các bài công pháp, và ngừng sợ chết.

Một điều kỳ diệu khác nhờ tu luyện Pháp Luân Công

Tôi thức dậy để đi vệ sinh vào khoảng 2 giờ sáng ngày 19 tháng 10 năm 2013. Sau đó, tôi quay trở lại giường. Trong lúc gần chìm vào giấc ngủ, tôi cảm thấy như có ai đó ấn vào eo tôi. Sau đó, tôi đã cảm thấy rất dễ chịu và cơn đau biến mất.

Tôi thức dậy vào khoảng 4 giờ sáng để đi vệ sinh một lần nữa. Trên đường quay lại tôi quên sử dụng nạng. Khi tôi thức dậy vào buổi sáng, tôi kể cho vợ tôi nghe về điều đã xảy ra đêm qua. Đó là lúc tôi nhận ra rằng tôi đã ngừng sử dụng nạng. Bà ấy vui mừng nói: “Đó là một điểm hóa từ Sư phụ cho thấy rằng anh có thể tự bước đi! Anh đã bình phục!”

Điều kỳ diệu khiến người dân địa phương xúc động

Kể từ đó, tôi có thể đi lại mà không cần dùng nạng. Vết sưng trong chân và tay tôi đã biến mất và không còn đau nữa. Tôi đã khoẻ mạnh trở lại.

Tất cả mọi người đã rất ấn tượng khi họ nhìn thấy tôi đi lại mà không cần dùng nạng. Họ không tài nào tin nổi rằng tôi có thể sống sót khi bị ung thư và khi bệnh viện nói rằng tôi sẽ chết.

Tôi nói với tất cả mọi người rằng nhờ tu luyện Pháp Luân Công mà tôi có được sức khoẻ tốt trở lại. Tôi bảo họ nên phớt lờ những tuyên truyền giả dối của chế độ chống lại Pháp Luân Công vì tất cả đều là giả. Họ đã tin tôi vì Pháp Luân Công rõ ràng đã cứu mạng tôi.

Sự phục hồi kỳ diệu của tôi đã khiến cho người dân địa phương xúc động. Kể từ đó rất nhiều người đã thay đổi thái độ của họ đối với Pháp Luân Công. Một số thậm chí đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.

Cảm ơn Sư phụ

Sư phụ đã cứu mạng tôi. Ngài đã thanh lọc bản thể và tâm trí tôi và cho tôi một cuộc đời mới. Không lời nào có thể diễn tả hết lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ.

Tôi đã nói với vợ tôi nhiều lần: “Anh muốn quỳ trước ảnh của Sư phụ và khóc thật nhiều.” Bà nói: “Anh không cần phải làm vậy. Chỉ cần anh tin vào Sư phụ và Pháp Luân Công, làm theo những lời giảng của Pháp Luân Công, giúp cho nhiều người biết được sự thật về Pháp Luân Công và bỏ đi những lời dối trá của chế độ, thì đó là cách tốt nhất để báo đáp Sư phụ.”

Tôi sẽ làm hết sức để chia sẻ câu chuyện của tôi với nhiều người để họ có được thái độ tích cực đối với Pháp Luân Công. Đây là cách tốt nhất để tạ ơn Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/1/4/

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/1/24/144565.html

Đăng ngày 04-02-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share