Bài viết của Lý Tĩnh Phi, phóng viên Minh Huệ tại Washington, DC
[MINH HUỆ 28-08-2013] Ngày 24 tháng 08 năm 2013, khoảng 100.000 người đã tụ tập lại tại Washington DC để tổ chức kỷ niệm “Lễ diễu hành đến Washington vì công việc và tự do” và “Tôi có một giấc mơ” – [câu nói trứ danh trong] bài phát biểu của Tiến sĩ Martin Luther King Jr cách đây 50 năm. Lễ diễu hành đã được bắt đầu [tại một địa điểm] gần Công viên World War II Memorial Park – (Công viên Tưởng niệm Chiến tranh Thế giới II).
Các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã đến công viên từ sáng sớm với những tấm bảng hiển thị thông tin cùng các thiết bị phát thanh. Họ đã nói rõ sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc và thu thập chữ ký từ người tham gia Lễ diễu hành vào một bản kiến nghị [gửi tới Liên Hợp Quốc] nhằm chấm dứt nạn mổ cướp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
Các học viên đã thiết lập các bảng hiển thị thông tin ở cả hai mặt [về Pháp Luân Công]. Một mặt có các hình ảnh của một học viên phương Tây đang luyện các bài công pháp, mặt sau là các hình ảnh và thông tin về tội ác của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trong việc mổ cướp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công. Nhiều người tham gia [lễ diễu hành] đã tìm hiểu về cuộc đàn áp [Pháp Luân Công] ở Trung Quốc và đã ký tên thỉnh nguyện. Một số sinh viên đến từ Đài Loan và những vị khách du lịch khác đã chụp những bức ảnh phía trước các tấm bảng hiển thị thông tin. Họ nói rằng Pháp Luân Công đã trở nên quen thuộc đối với họ bởi vì các học viên Pháp Luân Công vẫn luôn giảng rõ chân tướng tại tất cả các khu du lịch lớn ở Đài Loan.
Thu thập chữ ký tại Lễ kỷ niệm Diễu hành tới Washington 50 năm trước đây
Học các bài công pháp của Pháp Luân Công
Ông Keith Ware là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Ông đã nói về những trải nghiệm riêng của cả hai vợ chồng ông từ khi tu luyện Pháp Luân Công cũng như kể về cuộc đàn áp Pháp Luân Công kéo dài suốt 14 năm qua của ĐCSTQ.
Ông Ware, người có gia đình sinh sống ở Washington DC đến bốn thế hệ, đã biết đến Pháp Luân Công từ ngày 25 tháng 04 năm 1999. “Vào tháng 04 năm 1999, tôi đã được nghe một câu chuyện trên đài NPR [National Public Radio]. Câu chuyện kể về một nhóm lớn các học viên Pháp Luân Công đã tổ chức một cuộc thỉnh nguyện ôn hòa ở Bắc Kinh. [Lúc đó] tôi không hề biết gì về Pháp Luân Công cả và tôi cũng chẳng làm gì liên quan đến chính trị ở Trung Quốc hết. Nhưng câu chuyện đã khiến tôi cảm động. Tôi cảm động trước lòng dũng cảm phi thường mà các học viên Pháp Luân Công đã thể hiện.”
Ngày 01 tháng 01 năm 2000, ông đã thấy một nhóm lớn những người đang luyện các bài công pháp của Pháp Luân Công ở National Mall, vì thế ông cùng vợ của mình đã tham gia vào nhóm ấy để tìm hiểu về họ và rồi [hai vợ chồng ông đã] bắt đầu tu luyện [Pháp Luân Công kể từ đó]. “Sức khỏe của vợ tôi đã được cải thiện một cách nhanh chóng. Áp lực tinh thần của tôi đã được giảm đi.” Từ đó, ông đã tham gia cùng các học viên Pháp Luân Đại Pháp khác để nói với [người dân] thế giới về Pháp Luân Công, sự thật về cuộc đàn áp tại Trung Quốc và kêu gọi sự giúp đỡ [của họ] để sớm chấm dứt cuộc đàn áp này.
Ông nói: “Tôi sẽ không ngừng làm việc để [góp phần] chấm dứt cuộc đàn áp cho đến khi những thủ phạm [của cuộc đàn áp] được đưa ra công lý. ĐCSTQ phải chấm dứt cuộc đàn áp Pháp Luân Công ngay lập tức.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/8/28/华府法轮功学员征签反迫害-278751.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/4/141829.html
Đăng ngày 06-09-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.