Bài viết của một học viên ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 25-01-2013] Vào năm 1996, ở tuổi 16, tôi đã biết về Đại Pháp trong một chuyến đi xa. Lúc đó tôi học được bốn trong năm bài công pháp và đọc được ba bài giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Cũng thật không may khi tôi đã không đọc được hết các bài giảng, nhưng dù sao đó cũng là một bước đi đúng đắn.

Đến năm 2000, tôi bắt đầu làm việc và sống trong một ký túc xá. Mỗi khi đi ngủ, dù là ban ngày hay ban đêm tôi đều gặp ác mộng. Một khuôn mặt đáng sợ nhăn nheo xuất hiện trước mặt tôi làm tôi sợ hãi mỗi khi buồn ngủ. Trong cơn ác mộng, tôi vẫn tỉnh táo nhưng không thể di chuyển hay thức dậy và cảm giác như thể tôi bị nhấn xuống. Nên một trong những người họ hàng của tôi, cũng là một học viên Đại Pháp đã khuyên tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi bắt đầu chính thức tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ lúc đó. Ngay đêm đầu tiên, tôi cảm nhận như có ai đó ngồi bên cạnh tôi, bảo hộ cho tôi và tôi đã ngủ rất ngon lành. Tôi đã không còn bị ác mộng nữa. Vào đêm thứ ba, tôi đã mơ thấy mình giết một con vật có lông nhỏ và mịn, tôi nhìn thấy nó nhỏ như một con nhện. Các đồng tu nói rằng đó chính là nguồn gốc của các can nhiễu.

Tôi đến nhà một đồng tu học Pháp mỗi khi có thời gian. Sau khi tu luyện được nửa tháng, tôi được chứng kiến sự thần kỳ của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tham gia một sự kiện đi bộ đường dài của công ty được diễn ra hàng năm và không hề thấy mệt mỏi. Những năm trước, sau khi tham dự những sự kiện này, hầu như tôi vẫn thấy mệt mỏi dù đã nghỉ ngơi sau hai tiếng đồng hồ. Sức khoẻ tôi đã tốt trở lại. Tôi thực sự rất ngạc nhiên về sự thần kỳ mà Đại Pháp đã triển hiện.

Tu luyện là nghiêm túc

Tu luyện là nghiêm túc. Tuy nhiên, tôi đã không hiểu ý nghĩa thực sự của tu luyện, và không rõ ràng về các nguyên lý của Pháp. Kỳ thực là tôi đã học Pháp không sâu, không tham gia nhóm học Pháp hay giao lưu với các học viên khác, và kết quả là tôi đã đi đường vòng trong tu luyện. Mỗi khi bị khảo nghiệm sắc dục trong giấc mơ, tôi lại không vượt qua được. Tôi đã hối tiếc rất nhiều sau khi tỉnh dậy và thấy rất buồn. Tôi đã không nhìn ra được vấn đề căn bản đã ngăn trở tôi thực thi theo các nguyên lý của Pháp. Tôi còn ngộ nhận nghiệp tư tưởng chính là suy nghĩ của mình, và nó nói với tôi rằng tôi không thể tu luyện được, nên tôi đã mất đi tín tâm trong tu luyện, buông lỏng yêu cầu đối với bản thân, và trở thành kẻ hạ sĩ.

Vào năm 2003, tôi đã kết hôn. Chồng tôi thường làm việc ở các tỉnh khác nên cuộc sống hôn nhân của chúng tôi khá căng thẳng. Sau khi có thai, tôi không còn đọc sách Đại Pháp nữa, hoàn toàn từ bỏ tu luyện và tâm tính của tôi càng ngày càng thấp. Sự nhẫn nại và khiêm nhường trước kia của tôi càng ngày càng bị mất đi, tôi đã trở thành một người bình thường. Sau đó tôi lại có thai lần nữa, nhưng đã đi phá thai và thực sự đó là một tội ác khủng khiếp. Cuộc hôn nhân của tôi trở nên chua chát, cuộc sống của tôi càng căng thẳng hơn và đầu óc tôi đầy những lời trách móc. Tôi cũng đã không chung thuỷ và chúng tôi đã li dị vào năm 2010.

Tôi đã sống một cuộc sống tội lỗi với một người đàn ông đã có vợ. Sau một thời gian, anh ấy đã lộ rõ nguyên hình, hơi một tí là đánh người, hơn nữa đánh rất tàn nhẫn. Tôi đã rất thất vọng. Anh ấy phô trương lãng phí và hại người để kiếm lợi cho bản thân, điều này khiến tôi nhận ra chúng tôi không hợp nhau. Sau một thời gian tôi nhận ra tôi phải bỏ đi chấp trước vào cái tình và cảm xúc của người thường.

Tôi muốn tu luyện trở lại, nhưng vì đã mắc tội nên không dám đối diện trước Sư phụ. Tuy nhiên, Sư phụ từ bi đã hiểu những gì trong tâm tôi. Sư phụ đã an bài cho một đồng tu đến giúp đỡ tôi. Tôi đã khóc bởi vì Sư phụ đã không hề bỏ rơi tôi. Tôi phải tu luyện thật tốt và chuộc lại mọi lỗi lầm.

Thật khó khăn cho tôi khi quay lại con đường tu luyện bởi vì tôi đã không rời khỏi người đàn ông mà tôi đã sống chung. Các đồng tu đã giúp tôi tăng cường chính niệm. Trước khi rời khỏi anh ta, tôi đã bị đánh chửi và anh ta nói rằng nếu tôi không từ bỏ việc tu luyện Đại Pháp thì anh ta sẽ giết tôi. Tôi liền phát chính niệm và ghi nhớ lời giảng của Sư phụ trong bài thơ Kiến chân tính (Hồng Ngâm II):

“Kiên tu Đại Pháp tâm bất động
Đề cao tầng thứ thị căn bản
Khảo nghiệm diện tiền kiến chân tính
Công thành viên mãn Phật Đạo Thần”

Tôi đã xin Sư phụ cứu tôi. Nhưng sau đó tôi nhận ra đây chỉ là thử thách để xem tôi có thể từ bỏ chấp trước vào sinh tử. Tôi nghĩ: “Tôi có chết cũng không sao. Tôi sẽ theo Sư phụ”. Tôi đã quyết định sẽ không bao giờ từ bỏ tu luyện Đại Pháp. Với sự giúp đỡ của các đồng tu tôi đã có thể thoát khỏi cuộc sống tội lỗi đó.

Tôi muốn khuyên các đồng tu, những người bị mắc chấp trước vào tình thì nên từ bỏ nó đi. Bạn chắc chắn sẽ hối tiếc nếu bạn không làm điều đó.

Quay trở lại con đường tu luyện

Thật không hề dễ dàng cho tôi sau khi thoát khỏi mối quan hệ tội lỗi ấy và sau khi đã đối xử không tốt với con của mình. Cuối cùng, sau một giấc mơ, tôi đã liên hệ lại với chồng trước. Anh ấy cũng nhớ chúng tôi và cuộc sống của anh ấy đầy đau khổ. Tôi và con tôi quay trở về căn nhà xưa.

Tôi đã quay trở lại con đường tu luyện. Chúng tôi đã tái hôn và tôi cố gắng bù đắp những lỗi lầm mà tôi đã gây ra. Chúng tôi sống trong hoà thuận và con tôi nhận thấy tác động tích cực từ việc có một mái nhà ấm áp.

Tôi phải cố gắng hơn để theo kịp các đồng tu. Tôi đã tặng 10.000 tệ cho điểm sản xuất tài liệu. Tôi cố gắng hết sức mình để làm thật tốt ba việc hàng ngày và đọc tất cả các kinh văn của Sư phụ. Khi đọc đến phần ham muốn và sắc dục, tôi đã rất ân hận. Nhưng tôi nhận ra rằng có trách móc bản thân cũng vô dụng. Tôi cần phải nỗ lực hơn nữa. Vì Sư phụ đã không bỏ rơi tôi, tôi vẫn còn hy vọng trở thành một người tu luyện tinh tấn.

Mở điểm sản xuất tài liệu

Tôi rất xúc động trước những điều tốt đẹp mà các đồng tu đã làm và tôi cần phải góp phần của mình cho Chính Pháp. Sư phụ đã khuyến khích chúng tôi mở các điểm sản xuất tài liệu, nên tôi đã quyết định mở một điểm để giúp các đồng tu giảm bớt gánh nặng.

Sư phụ đã yêu cầu chúng tôi truyền thông tin về biểu diễn Thần Vận đến xã hội dòng chính. Do đó tôi đã phát các đĩa DVD Thần Vận cho những người có xe hơi. Nó thực sự có tác dụng tốt. Hoặc khi tôi đi ngang qua khu chợ đêm, tôi nghĩ tôi phải cho nhiều người hơn nữa biết về Thần Vận. Nên tôi dừng lại và đi vào trong chợ. Tôi mua hai bát mì và nói chuyện với những khách ở quầy. Một người phụ nữ nói rằng bà đã xem qua Thần Vận và thấy rất hay.

Một người đàn ông đã kể lại với tôi rằng ông đã xem Thần Vận và đọc sách Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng ông không lên trang web Minh Huệ Net. Tôi đã đưa cho ông phần mềm để có thể vượt qua được tường lửa tại Trung Quốc. Ông nói: “Tôi đã đọc các tài liệu của Pháp Luân Đại Pháp. Thật là rất tốt. Tôi tin rằng thế giới này không thể tồn tại được nếu không có Chân-Thiện-Nhẫn.” Tôi thật sự xúc động khi nghe những lời này. Ông cũng giới thiệu một người đàn ông khác cho tôi, giải thích là ông ấy cũng thường đọc và xem các tài liệu của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi tặng đĩa Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người ở đó và cả những người vừa đến. Khi tôi rời đi, tôi có thể nghe thấy họ bàn luận về Pháp Luân Đại Pháp và đều cho rằng đây là môn tu luyện tốt. Một bài thơ của Sư phụ có thể tóm gọn mọi thứ:

“Hồng triều nhật lạc mạt dịch hý
My lạn hủ bại thị tiền tự
Tà chính khuynh phúc dân oán khí
Tai mãn địa
Khởi tử hồi sinh toàn vô kế
Chúng sinh tỉnh lai tồn chính nghĩa
Toàn dân tam thoái ác đảng tễ
Đồng hiệp lực
Thiên cổ văn minh tùng tân khởi.”
(Hồng triều mạt nhậtHồng Ngâm III)

Cảm thấy được khích lệ

Tôi đã cảm thấy được khích lệ rất nhiều. Sư phụ đã làm mọi thứ cho chúng ta. Chứng thực Đại Pháp không khó.

Một lần tôi tặng đĩa DVD Thần Vận cho một người đàn ông, và phát hiện ông ấy là một công an. Tôi nói với ông ấy về Thần Vận. Ông ta hỏi rằng tôi có phải là học viên Pháp Luân Đại Pháp không. Tôi đã không trả lời. Sau đó ông ta hỏi đến lần thứ ba, tôi đã nghĩ rằng không nhất thiết phải chối bỏ Đại Pháp tốt đẹp như vậy, và trả lời là có. Ông ấy bèn hỏi: “Cô sống ở gần đây không?” Tôi gật đầu. Ông ta lại tiếp tục: “Cô có một đứa con trai thật kháu khỉnh và cô lại đang làm những việc như thế này.”

Tôi nói với ông ta rằng Đại Pháp là vô tội, và vụ tự thiêu là một trò lừa bịp, và Đại Pháp đã được truyền đến hơn 100 quốc gia trên thế giới. Tôi nói rằng chỉ có ĐCSTQ mới bức hại Pháp Luân Đại Pháp, và môn tu luyện này đang cứu người, nếu không tôi sẽ không đứng đây để liều lĩnh cứu ông. Người đứng bên cạnh ông ta nhắc nhở tôi: “Cô hãy đi đi. Ông ta có thể bắt cô đấy”. Tôi không hề sợ hãi. Tôi nói ông ta về vẻ đẹp của Đại Pháp và ông ta đã lắng nghe. Ông ta nói: “Đại hội Đảng lần thứ 18 sắp diễn ra rồi. Sao cô lại dám ra ngoài nói về những điều này?” Tôi cười và giữ niệm đầu rằng mục đích của chúng ta là cứu người. Trước khi rời đi ông ấy đã cảm ơn tôi. Dù cho có chuyện gì xảy ra, nếu chúng ta luôn nghĩ đến Sư phụ và giữ chính niệm trong tâm thì chúng ta sẽ an toàn. Đây là một thử thách và cũng là một sự khích lệ.”

Hướng dẫn các học viên trẻ tuổi

Hướng dẫn cho các học viên trẻ tuổi cũng là trách nhiệm của tôi. Con trai tôi và tôi đã bị bỏ lại xa phía sau nên chúng tôi phải đuổi theo. Con trai tôi hiểu Pháp rất tốt và có thể nghe tới 3 bài giảng mỗi ngày. Nó gần như còn có thể học thuộc nữa. Thật sự nó đã thay đổi rất nhiều và tất cả giáo viên trong trường đều yêu quý nó.

Con tôi thu thập các số điện thoại và các tấm danh thiếp trên đường phố. Nó đưa cho tôi và nói rằng: “Sẽ có nhiều người hơn nữa được cứu”. Nó cũng giúp tôi các công việc nhà để tôi có nhiều thời gian học Pháp.

Khi con tôi vào lớp một, chúng tôi đều biết rằng nó sẽ bị ép buộc gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong. Nó nói rằng: “Con sẽ không bao giờ gia nhập và con không muốn bị đầu độc”. Chúng tôi đã chuẩn bị hai kế hoạch. Kế hoạch A, con tôi sẽ tham dự lễ, nhưng sẽ phát chính niệm để thanh trừ tà ác tại các không gian khác. Kế hoạch B là nó sẽ không đến trường ngày hôm đó. Nó muốn thực hiện kế hoạch A. Nó nói rằng nó không muốn gia nhập, sẽ không hát và nghe các bài hát. Nó nói rằng: “Con đã xin Sư phụ giúp đỡ và phát chính niệm. Sư phụ đã che hai tai cho con và con chỉ nghe thấy các bạn nói chuyện chứ không hề nghe được bài hát nào. Con vẫn tiếp tục phát chính niệm.” Giáo viên đã giao cho con tôi hai việc vặt để làm và thế là nó thoát được phần lễ tuyên thệ. Nó đã có chính niệm rất mạnh và Sư phụ đã giúp nó.

Tôi rất may mắn khi đã quay về với Pháp Luân Đại Pháp vào thời kỳ cuối của tiến trình Chính Pháp. Tôi rất may mắn và hạnh phúc, nhưng tôi cũng có trách nhiệm phải tu luyện thật tinh tấn và cứu nhiều người hơn nữa. Tôi sẽ không làm Sư phụ thất vọng một lần nữa. Tôi sẽ luôn lắng nghe lời Sư phụ, tu tốt bản thân, làm mọi việc bằng thiện tâm và vượt qua mọi khảo nghiệm do Sư phụ an bài.

Tôi hy vọng rằng chúng ta – các học viên – có thể động viên lẫn nhau. Tầng thứ còn giới hạn, xin vui lòng chỉ ra nếu có gì chưa phù hợp.

Con xin cảm tạ Sư phụ, cảm ơn các đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/1/25/师尊没有丢下我-我还有机会-264038.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/4/16/138939.html

Đăng ngày 17-05-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share