Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Đại lục, do đồng tu chỉnh lý

[MINH HUỆ 11-09-2025] Nhóm học Pháp của chúng tôi được thành lập vào năm 1995, đến nay đã 30 năm trôi qua mà không hề gián đoạn. Đối với người thường, 30 năm là một hành trình từ tuổi trẻ ngây thơ đến tuổi trung niên. Đối với các đệ tử Đại Pháp, 30 năm này đã chứng kiến ​​sự chuyển biến từ tu luyện cá nhân sang tu luyện Chính Pháp, và hơn thế nữa, chứng kiến ​​sự vĩ đại và kỳ tích của việc Đại Pháp hồng truyền trên toàn thế giới.

1. Thành lập nhóm học Pháp

Ngày 22 tháng 5 năm 1995, tôi may mắn đắc được Đại Pháp. Ban đầu, tôi đặc biệt thích đến luyện công tại điểm luyện công, tôi nghĩ đó chỉ là một môn khí công thông thường để chữa bệnh và cải thiện sức khỏe. Một tháng sau, phụ đạo viên ở điểm luyện công bảo tôi mở một điểm luyện công mới ở gần nhà. Bản thân tôi thực sự ngộ tính còn kém, tôi cảm thấy mình mới bắt đầu và chưa hiểu gì cả, làm sao có thể mở một điểm luyện công? Tôi đã cố gắng từ chối, nhưng phụ đạo viên vẫn kiên trì bảo tôi thành lập điểm luyện công mới. Ông ấy đưa cho tôi một biểu ngữ có dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn” và một lá cờ in đồ hình Pháp Luân.

Tôi đi loanh quanh gần nhà, đắn đo mãi, cuối cùng chọn một khoảng đất rộng rãi, thoáng đãng gần đường. Khoảng 5 giờ sáng một ngày cuối tuần, tôi giương biểu ngữ và treo lá cờ có đồ hình Pháp Luân. Tôi không chắc sẽ có ai đó đến, nhưng ngay ngày đầu tiên, đã có hơn ba mươi học viên xuất hiện. Sau đó, hơn một trăm người kiên trì luyện công. Mỗi buổi sáng, tiếng nhạc luyện công du dương vang lên, như tiếng kèn hiệu cuộc sống, báo hiệu một ngày mới.

Hơn một tháng sau, một ngày nọ, khi tôi đang đứng ở điểm luyện công, một giọng nói đột nhiên vang lên bên tai: “Lừa người.” Giọng nói ấy thật rõ ràng. Tôi bật khóc. Ôi, sao tôi lại có thể lừa người khác chứ?! Lúc đó, một đồng tu bên cạnh nói với tôi rằng các điểm luyện công khác đều tổ chức các buổi học Pháp hàng ngày, chỉ luyện công thôi là chưa đủ. Tôi lập tức hiểu ra, “lừa người” nghĩa là gì. Vậy nên, tôi lại bắt đầu thành lập nhóm học Pháp. Một đồng tu làm việc trong lĩnh vực giáo dục tại một doanh nghiệp nhà nước lớn đã cung cấp cho chúng tôi một phòng học lớn. Ban đầu, có khoảng bảy mươi, tám mươi người đến học Pháp. Âm thanh đọc Pháp tập thể của chúng tôi vang vọng khắp nhà máy rộng lớn. Sau đó, không hiểu vì lý do gì, phòng học không thể tiếp tục duy trì nữa, nên chúng tôi bắt đầu tách ra và thành lập các nhóm học Pháp nhỏ tại nhà.

Nhóm học Pháp của tôi được bố trí ở nhà một đồng tu. Có khoảng mười bảy, mười tám đồng tu thường xuyên đến học Pháp. Lúc đó là mùa hè, nhà nào cũng mở toang cửa sổ và cửa ra vào. Âm thanh buổi học Pháp tập thể của chúng tôi đã thu hút rất đông người đến xem, tạo nên một khung cảnh thật sự ngoạn mục.

Người nhỏ tuổi nhất trong nhóm học Pháp là một em bé hai tuổi, được mẹ đưa đi học hàng ngày. Người lớn tuổi nhất đã ngoài tám mươi tuổi. Hai học viên lớn tuổi trong nhóm không biết chữ và chỉ có thể nghe người khác đọc. Sau đó, họ bắt đầu theo dõi, cầm sách trên tay và đại khái biết mình đang đọc dòng nào. Rồi họ bắt đầu cảm thấy từng chữ thấm vào não, và đầu họ cảm thấy có chút mệt mỏi. Chẳng bao lâu sau, họ đã thuộc lòng Chuyển Pháp Luân và các bài giảng khác của Sư phụ, chứng kiến sự kỳ diệu và phi thường của Đại Pháp.

Vào thời điểm đó, nhóm học Pháp của chúng tôi học Pháp hàng ngày, chỉ ngoại trừ đêm giao thừa. Các học viên nghỉ hưu đến học vào ban ngày, còn các học viên đang đi làm thì đến học sau giờ tan sở. Chúng tôi tỷ học tỷ tu, cùng nhau tinh tấn, cùng nhau đề cao. Mọi người thoải mái chia sẻ những khó khăn gặp phải trong cuộc sống và công việc, cũng như những nhận thức trong Pháp và đề cao của bản thân. Nơi này thực sự là miền tịnh thổ ở nhân gian. Bốn năm học Pháp chăm chỉ này đã đặt nền móng vững chắc cho việc tu luyện Chính Pháp và cứu độ chúng sinh về sau.

2. Kiên trì trong giông bão

Sau khi cuộc đàn áp Pháp Luân Công của Trung Cộng bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, một số học viên cũ vì sợ hãi đã không đến nhóm học Pháp nữa. Tuy nhiên, một số học viên kiên định vẫn tiếp tục đến nhóm để thảo luận chia sẻ. Một số người thậm chí còn đến Bắc Kinh để duy hộ Pháp, ngay cả những người không đến Bắc Kinh cũng động viên nhau.

Lúc đó, cả đồn cảnh sát và văn phòng khu phố đều biết về nhóm học Pháp của chúng tôi. Một hôm, vị giám đốc yêu cầu một học viên cao tuổi mang sách và ảnh của Sư phụ đến đồn cảnh sát. Vị học viên cao tuổi nói: “Không thể đưa sách cho họ được. Tôi cần phải giảng chân tướng trực tiếp cho họ.” Vị học viên cao tuổi nghiêm trang đến đồn cảnh sát. Ông tìm vị giám đốc và nói: “Pháp môn này thật tuyệt vời! Dạy chúng ta làm người tốt. Mọi bệnh tật của tôi đã được chữa khỏi. Tôi không biết đọc, nhưng tôi sẽ đưa cho ông một tờ rơi để đọc!” Trường năng lượng tích cực của ông đã giải thể tà ác. Vị giám đốc nói: “Ông quay về đi. Không còn việc gì nữa đâu.”

Khoảng năm 2000, chúng tôi bắt đầu phân phát tài liệu giảng chân tướng và treo biểu ngữ trên diện rộng. Có lúc, tài liệu được đóng gói trong những bao tải lớn, và mọi người vẫn luôn giữ được lý trí và tỉnh táo. Ngay cả trong thời kỳ tà ác hoành hành dữ dội nhất, không một học viên nào bị bức hại.

3. Giữ vững tu luyện tâm tính

Các đồng tu trong nhóm học Pháp của chúng tôi hiếm khi tranh luận gay gắt khi gặp vấn đề. Mọi người đều đối mặt với vấn đề và tìm cách giải quyết, hỗ trợ và bổ sung cho nhau. Đồng thời, mỗi người đều đi trên con đường chứng thực Pháp của riêng mình.

Ban đầu, địa điểm học Pháp được đặt tại nhà một đồng tu. Sau đó, gia đình đồng tu chuyển đi nơi khác, và đồng tu đó đã thuê một căn hộ chung cư khác để tiếp tục cung cấp môi trường học Pháp cho nhóm. Trong ba năm sau khi gia đình đồng tu chuyển đi, chúng tôi đã học Pháp tại căn hộ thuê đó. Về sau, gia đình đồng tu đó đã chuyển đến ở tòa nhà chung cư, và nhóm tiếp tục học Pháp ở đó.

Khi một đồng tu nhỏ tuổi trong nhóm học Pháp của chúng tôi học năm hai tiểu học, cô giáo đã đề nghị em gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nhưng em từ chối và không bao giờ đeo khăn quàng đỏ. Sau khi học xong trung học cơ sở, cô giáo lại đề nghị em gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản. Em âm thầm phát chính niệm trong tâm và im lặng, nên cô giáo đành bỏ cuộc. Khi đang học đại học, hiệu trưởng gọi em vào nói chuyện và đề nghị em gia nhập Đoàn Thanh niên Cộng sản. Lần này, em nói với hiệu trưởng: “Em có tín ngưỡng, không thể gia nhập.” Nghe vậy, hiệu trưởng không còn đề nghị em gia nhập nữa.

Trong nhóm có một học viên lâu năm, cô ấy rất tâm huyết với việc tu luyện. Cô ấy nắm bắt thời gian để thực tu, không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để đề cao tâm tính. Dù là bệnh tật hay khảo nghiệm tâm tính gia đình, cô ấy đều vượt qua một cách vững vàng đáng kinh ngạc. Có một thời gian, cô ấy sống xa nhà. Một ngày nọ, cô ấy phát hiện một tấm áp phích lớn phỉ báng Sư phụ và Đại Pháp trong một khu chung cư thương mại. Cô ấy nghĩ: “Mình không thể để tấm áp phích này tiếp tục đầu độc chúng sinh và khiến họ phạm tội. Nhưng mình chỉ có một mình, biết làm sao đây?” Rồi cô ấy nhớ lại lời Sư phụ:

“Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực.” (Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực, Tinh Tấn Yếu Chỉ II).“Mình phải phát chính niệm và dùng thần thông để tiêu diệt chúng”, cô nghĩ. Vì vậy, cô ấy đã dùng chính niệm mạnh mẽ để giải thể tà ác, cầu xin Sư phụ gia trì và sự giúp đỡ của chư Thần. Trong suốt ba ngày, cô ấy liên tục phát chính niệm. Vài ngày sau, những tấm áp phích đã được gỡ bỏ. Tuy nhiên, những tấm áp phích mới với nội dung tương tự lại xuất hiện gần đó. Cô ấy tiếp tục phát chính niệm, và chỉ trong vài ngày, chúng đã biến mất, nội dung được đổi thành “Ngày Thiếu nhi”. Năm sau, một khu vườn lớn được xây dựng tại đó.

4. Bầu không khí chung của việc tỷ học tỷ tu

Một phẩm chất rất đáng quý của nhóm đồng tu chúng tôi là rất ít khi có xung đột nội bộ. Điều này tạo nên bầu không khí tỷ học tỷ tu. Mỗi người đều có ưu điểm riêng, và dĩ nhiên, cũng có những thiếu sót của bản thân. Nhưng trong phối hợp chỉnh thể, tất cả đều gạt bỏ lợi ích cá nhân để gánh vác trách nhiệm trong môi trường chung. Ban đầu, tôi chịu trách nhiệm phân phát tài liệu. Sau đó, tôi bị tà ác bắt cóc, lúc ấy cảm giác như trời sập đất lở. Vào lúc đó, một học viên ít được biết đến nhất trong nhóm đã đứng ra nhận trách nhiệm tiếp nhận tài liệu.

Tôi chân thành hy vọng rằng các đồng tu sẽ trân quý môi trường học Pháp tập thể và bước đi vững chắc hơn trên con đường trợ Sư chính Pháp.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/11/498185.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/24/231036.html