Những tội ác của Nhà tù Số 1 Thành phố Thẩm Dương trong việc bức hại các nam học viên Pháp Luân Công
Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-09-2025] Nhà tù Số 1 thành phố Thẩm Dương ở tỉnh Liêu Ninh có Phân khu 19 gọi là “Khu Giám sát Nghiêm ngặt”. Hầu hết các học viên Pháp Luân Công bị đưa đến nhà tù này đều bị giam giữ ở đây và phải chịu những hình thức tra tấn tàn bạo vì không từ bỏ tín ngưỡng. Trưởng phân khu thường đe dọa học viên: “Có biết bao nhiêu học viên đã chết ở đây không?”
Nhà tù bắt đầu xây dựng Khu Giám sát Nghiêm ngặt này vào năm 2010, đầu tư hơn 30 triệu nhân dân tệ vào dự án này. Sau khi công trình hoàn thành vào năm 2012, nguyên giám thị nhà tù, Vương Bân, đã thúc giục Cục Quản lý Nhà tù, Sở Tư pháp, và Phòng 610 Tỉnh Liêu Ninh yêu cầu các nhà tù khác trong tỉnh chuyển tất cả các học viên Pháp Luân Công không chịu từ bỏ tín ngưỡng đến nhà tù của ông ta và ông ta đảm bảo tỷ lệ “chuyển hóa” các học viên đạt 100%. Kết quả là, nhiều học viên, bao gồm cả những học viên ở Liêu Ninh và các học viên ngoại tỉnh, đã bị chuyển đến đây từ các nhà tù trên toàn tỉnh.
Khái quát về các phương thức tra tấn
Các biện pháp tra tấn được sử dụng trong nhà tù bao gồm bức thực bằng phân và nước tiểu, ngồi ghế hổ, ngồi bất động trong nhiều giờ, dội nước sôi, xịt hơi cay vào mắt, dùng vật nặng đập vào ngón chân, dùng vật cứng cọ vào xương sườn, treo cổ tay lên, ép xoạc chân, sốc điện, cả vào bộ phận sinh dục, và đặt đá lạnh lên tinh hoàn của học viên. Nhiều học viên còn bị cấm ngủ, không được đi vệ sinh, và bị ép uống nước trong bồn cầu.
Ngoài tra tấn thể xác, các học viên còn bị ép xem các video tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Công hoặc nghe các đoạn ghi âm bôi nhọ phát âm lượng lớn.
Từ năm 2022 đến năm 2024, ít nhất ba học viên đã bị bức hại đến chết tại nhà tù này, bao gồm ông Địch Vĩnh Trì, một kỹ sư nhà máy điện 69 tuổi, ông Diêm Húc Quang và ông Lưu Điện Nguyên.
Điều kiện sống tồi tệ
Tại Khu Giám sát Nghiêm ngặt, một phòng giam nhỏ có thể chứa 5 đến 6 người, phòng lớn có thể giam giữ hơn 10 người. Phòng giam có một chiếc giường sưởi lớn và một phòng vệ sinh, nhưng không có giấy vệ sinh. Tù nhân và học viên thường bị bắt ngồi trên bề mặt cứng trong thời gian dài, khiến mông bị lở loét. Họ thường không được rửa ráy, tắm rửa.
Đồ ăn không đủ và kém chất lượng, chỉ có bánh bao và canh rau. Đồng phục và chăn nệm trong tù rất bẩn, bốc mùi, đầy vi-rút và vi khuẩn. Tù nhân không được phép mua chăn nệm hay đồng phục mới, và nhiều người đã đổ bệnh.
Lính canh bắt tù nhân phải lột trần trước camera. Những ai không tuân theo sẽ bị trừng phạt.
Trường hợp bức hại
Bị biệt giam và xịt hơi cay
Ông Lưu Toàn Vượng, 60 tuổi, ở thành phố Hồ Lô Đảo, bị biệt giam và đánh đập. Ông còn bị sốc điện bằng dùi cui điện và bị xịt hơi cay. Có lần, ông bị sốt rất cao nhưng vẫn bị tra tấn. Đến khi lính canh thấy ông sắp chết, ông mới được đưa vào bệnh viện. Điện tâm đồ của ông gần như là một đường thẳng. Bác sỹ cảnh báo lính canh rằng ông Lưu sẽ chết nếu họ tiếp tục tra tấn ông. Tháng 1 năm 2024, ông Lưu bị đưa trở lại nhà tù.
https://www.minghui.org/mh/article_images/2013-6-22-minghui-persecution-kuxing-01.jpg
Tái hiện cảnh tra tấn: Sốc bằng dùi cui điện
When Mr. Liu was held in the 1st Division, the guards instigated the inmates to pour salt onto his food. He protested and was taken to the High Security Division for a long time. He went on a hunger strike and was forced to receive IV drips.
Khi ông Lưu bị giam ở Phân khu 1, lính canh đã xúi giục các tù nhân đổ muối vào thức ăn của ông. Ông phản đối và bị đưa đến Khu Giám sát Nghiêm ngặt trong thời gian dài. Ông đã tuyệt thực và bị cưỡng chế truyền tĩnh mạch.
Sốc điện bằng dùi cui điện
Ông Loan Trường Huy, 50 tuổi, ở thành phố Hồ Lô Đảo, đã bị đưa đến Khu Giám sát Nghiêm ngặt ngay khi vào nhà tù này. Lính canh đã dùng mấy dùi cui điện một lúc để sốc điện ông sau khi dội nước lạnh lên người và trùm mũ đen lên đầu ông. Đến khi dùi cui hết điện, họ mới dừng lại.
Một lần khác, hai lính canh cùng dùng dùi cui điện để sốc điện ông Loan. Sau đó, một tù nhân được chỉ thị giám sát, không cho ông ngủ. Lính canh còn đe dọa ông: “Đây mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Còn nhiều hình thức tra tấn tàn bạo hơn đang chờ ông đấy.”
Vào nửa cuối năm 2024, nhà tù hạ lệnh cho tất cả tù nhân phải đeo một tấm biển lớn có ghi tên và mã số tù nhân ở sau lưng áo và một huy hiệu ở phía trước. Ông Loan từ chối đeo chúng và lính canh đe dọa sẽ nhốt ông vào phòng biệt giam. Do sự phản kháng mạnh mẽ của ông, các nhà chức trách sau đó đã ngừng ép các học viên phải đeo huy hiệu.
Nhiều năm bị giam trong Khu Giám sát Nghiêm ngặt
Ông Trương Nhân Quang, 70 tuổi, bị giam ở Khu Giám sát Nghiêm ngặt trong 2 năm 7 tháng. Khi bị đưa trở lại Phân khu 1, ông bị lính canh bắt phải ngủ ở giường tầng trên, dù ông đã cao tuổi. Ông từ chối tuân theo và lại bị đưa vào Khu Giám sát Nghiêm ngặt.
Cấm tiếp xúc với người khác
Các học viên không được phép tiếp xúc với người khác. Ông Trương Đông Bảo, 40 tuổi, đã bị đưa vào Khu Giám sát Nghiêm ngặt vì chia một quả trứng cho một học viên mới vào tù. Một lần khác, ông hỏi một học viên mới vào khác có cần giúp đỡ gì không, thì hôm sau lại bị đưa vào Khu Giám sát Nghiêm ngặt.
Ông Giả Tinh Văn, 70 tuổi, bị giam ở Phân khu 9, thường xuyên bị đưa vào Khu Giám sát Nghiêm ngặt, trong đó, riêng năm 2024 đã có 6 lần với tổng thời gian là 9 tháng. “Sai phạm” duy nhất mà ông mắc phải là nói với các tù nhân khác về Pháp Luân Công.
Vi phạm Luật Lao động
Các tù nhân bị bắt phải làm việc ngoài giờ. Hàng ngày, họ phải thức dậy vào lúc 5 giờ 40 phút sáng và bắt đầu làm việc trong xưởng từ 6 giờ 30 phút sáng đến 6 giờ 50 phút tối mà không được nghỉ ngơi (một số phân khu thậm chí còn bị bắt làm việc muộn hơn). Sau giờ làm, họ ăn tối tại nhà ăn, rồi trở về phòng giam vào khoảng 8 giờ tối. Đến 9 giờ 50 phút tối, họ mới được đi ngủ.
Có một câu nói lưu truyền trong các tù nhân ở đây: “Chúng tôi dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, ăn tệ hơn heo và làm việc nhọc hơn trâu.”
Ngày 1 tháng 12 năm 2023, các quan chức từ Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đã đến nhà tù để thanh tra. Mặc dù họ hứa sẽ giúp cải thiện điều kiện và giảm giờ làm việc, nhưng chất lượng thực phẩm lại tệ đi và các tù nhân bị bắt làm việc nhiều giờ hơn nữa. Nếu không hoàn thành chỉ tiêu hàng ngày, họ sẽ bị đánh đập và không được mua nhu yếu phẩm hàng ngày. Phân khu 1 thậm chí còn biến khu vực xung quanh cửa thoát hiểm thành khu vực sản xuất, vi phạm quy tắc phòng cháy chữa cháy và khiến phòng giam kém thông thoáng hơn.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/10/499294.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/13/230898.html


