Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Pháp

[MINH HUỆ 03-07-2025] Lúc 7 giờ sáng ngày 1 tháng 1 năm 2025, tôi vội vã kéo vali ra khỏi nhà và đi đến ga tàu. Đó là một ngày đặc biệt đối với tôi. Một năm mới bắt đầu, và chuyến lưu diễn của Shen Yun cũng lại tiếp tục. Mặc dù đây không phải lần đầu tiên tôi tham gia, nhưng khi nghĩ đến việc có thể đóng góp một phần công sức, tôi vẫn cảm thấy vô cùng vinh dự và hạnh phúc.

Tôi được phân công giúp Nhà sách Thiên Thê giới thiệu và quảng bá sách Pháp Luân Đại Pháp tới công chúng tại các nhà hát. Những cuốn sách này bao gồm cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn Pháp Luân Công bằng nhiều ngôn ngữ và các kinh văn mới của Sư phụ bằng tiếng Pháp.

Khi mới bắt đầu công việc này, tôi có chút lo lắng, sợ rằng mình sẽ không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ. Mặc dù tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân mỗi ngày, nhưng việc giới thiệu cuốn sách tới công chúng lại là một thử thách hoàn toàn khác—tôi cảm thấy đây là một nghĩa vụ thiêng liêng. Vì vậy, tôi đã xin lời khuyên của một số học viên về cách làm thế nào để giới thiệu cuốn sách một cách tốt nhất. Họ đã đưa ra nhiều gợi ý khác nhau, điều này đã truyền cảm hứng và giúp tôi rất nhiều.

Bản tính của tôi là người hướng ngoại, hoạt bát nên tôi thường dùng nhiều cách để nhanh chóng trò chuyện với mọi người. Ví dụ, tôi niềm nở chào họ trước, rồi hỏi những câu đơn giản như: “Đây có phải là lần đầu tiên ông/bà xem Shen Yun không? Ông/bà biết đến buổi biểu diễn qua đâu ạ?” Sau đó, tôi mới bắt đầu giới thiệu sách Đại Pháp.

Vì vốn tiếng Pháp của tôi có hạn, nên tôi luôn ôn lại các câu giới thiệu do các học viên khác gợi ý, thậm chí tôi còn học thuộc lòng. Điều này giúp tôi giới thiệu một cách trôi chảy hơn. Sau này, tôi cũng điều chỉnh một số câu nói theo phong cách nói chuyện của riêng mình và được mọi người đón nhận.

Ví như: “Ông/bà đã nghe nói về cuốn sách này chưa? Sách đã được dịch ra hơn 50 ngôn ngữ. Đây là một trong những cuốn sách được đọc nhiều nhất trên thế giới. Chính cuốn sách này đã thay đổi sâu sắc cuộc đời tôi“.

“Những câu hỏi không thể giải đáp trong cuộc sống đều có câu trả lời trong cuốn sách này. Nếu ông/bà thích đọc sách, đừng nên bỏ lỡ cơ hội này!”

“Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, có cuốn sách chính là Chuyển Pháp Luân. Cuốn sách này đề cập đến các chủ đề như:

— Tại sao chúng ta lại đến thế giới này?

— Sứ mệnh của chúng ta là gì?

— Tại sao chúng ta lại bị bệnh?

— Tại sao có người đối xử với chúng ta rất tệ, trong khi có người lại rất tử tế với chúng ta?

— Liệu các không gian khác có thực sự tồn tại không? Chúng ta nghĩ rằng chúng không tồn tại chỉ vì chúng ta không thể nhìn thấy chúng.

“Cuốn sách này còn giúp chúng ta cải biến những suy nghĩ tiêu cực, bởi vì chẳng phải chúng ta thường có những suy nghĩ tiêu cực sao?” Mọi người thường tán đồng với câu nói này, một số liền nói: “Nhất là người Pháp, có rất nhiều suy nghĩ tiêu cực”.

Đôi khi, khi gặp những người có trình độ nhận thức khá cao, tôi sẽ giới thiệu với họ rằng Chuyển Pháp Luân giảng về nguồn gốc của sinh mệnh, vũ trụ, khổ đau và hạnh phúc, cũng như các nguyên lý căn bản của vũ trụ, mối quan hệ giữa con người và vũ trụ, và con đường tu luyện để đạt đến giác ngộ. Điều này có thể giúp chúng ta khai mở trí huệ hơn.

Tôi thường bắt đầu bằng cách tặng họ một tờ rơi giới thiệu, giải thích rằng Pháp Luân Công là một môn khí công. Nếu người đó không biết khí công là gì, tôi sẽ nói: “Nó hơi giống Yoga hay Thái Cực Quyền, nhưng ở tầng thứ cao hơn. Và có sách hướng dẫn luyện các bài công pháp”.

Một số người đã biết về khí công, và một số đang tập khí công. Nếu họ do dự mua sách, tôi sẽ nói với họ: “Trên thế giới có rất nhiều môn khí công. Ông/bà có thể tìm hiểu xem Pháp Luân Đại Pháp thực sự là gì. Đây là một trong những môn cổ xưa nhất!” Sau lời giải thích này, nhiều người đã mua sách, một số mua làm quà tặng cho bạn bè.

Tôi cũng nói rằng nếu ở nhà có trẻ nhỏ, họ cũng có thể khuyến khích chúng đọc cuốn sách này. Với truyền thông ngày nay, rất khó để phân biệt tốt xấu, điều này có thể gây hại cho sức khỏe thể chất và tinh thần của trẻ em. Cuốn sách này có thể giúp được chúng! Là cha mẹ, chẳng phải chúng ta đều muốn con mình đi đúng đường sao? Mọi người nghe xong đều thấy điều này có lý và sẵn sàng mua sách cho gia đình mình.

Có lần, tôi hỏi một quý ông: “Ông có thích đọc sách không?” Ông ấy liền trả lời: “Không.” Sau đó một đồng tu đã nhắc nhở tôi rằng câu hỏi này không phù hợp. Nhưng tôi đã phớt lờ cô ấy và tiếp tục nói: “Vâng, mỗi người có sở thích riêng. Có người thích đi du lịch, người thì thích mua đồ trang sức, hàng hiệu, hoặc đi xem các buổi biểu diễn, giống như ông hôm nay đã đến xem Shen Yun. Trước đây, tôi cũng không thích đọc sách lắm. Nhưng cuốn sách này thực sự khác biệt. Nó đã thay đổi cuộc đời tôi. Tôi từng rất hay tức giận, nhưng bây giờ tôi đã sửa được rất nhiều”.

Tôi chỉ cho ông ấy ba chữ “Chân-Thiện-Nhẫn” trên tờ rơi và nói: “Ba chữ này đã thay đổi suy nghĩ của tôi; chúng thực sự kỳ diệu. Cuốn sách này không nằm ở giá cả, mà nằm ở giá trị”. Ông ấy đã mua sách và vui vẻ vào xem Shen Yun.

Sau đó, tôi có chút tức giận và cáu kỉnh nói với đồng tu kia: “Không phải như chị nghĩ đâu. Mỗi người chúng ta gặp đều có duyên phận với chúng ta. Ngay cả khi ông ấy nói không thích đọc, điều đó không có nghĩa là ông ấy sẽ không mua. Chúng ta nên tôn trọng cách giới thiệu của nhau. Duyên phận của mỗi người với chúng sinh cũng khác nhau. Cùng một câu nói, người khác nhau nói ra có thể có hiệu quả rất khác nhau”.

Tôi nhớ có một bài chia sẻ của một học viên ở Trung Quốc đã làm tôi vô cùng xúc động. Cô ấy viết: “Một hôm, trong khi đang giảng chân tướng, tôi gặp một cảnh sát mặc thường phục. Anh ta nói với tôi: ‘Cô có biết tôi là ai không? Tôi ở đây để bắt cô’. Tôi trả lời: ‘Trông anh có vẻ tốt bụng, là người tốt. Anh đừng làm vậy; sẽ không có lợi cho anh đâu’. Anh ta liền xua tay và để tôi đi. Sau đó, chị gái tôi, cũng là một học viên Đại Pháp, đã gặp chính viên cảnh sát đó. Chị ấy đã lặp lại từng lời tôi nói. Nhưng viên cảnh sát đã bắt chị và đưa chị đến đồn cảnh sát. May mắn thay, chị ấy nhanh chóng quy chính lại tâm thái của mình, và với sự giúp đỡ của các học viên khác, chị ấy đã được thả ra”.

Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng tu luyện không chỉ đơn giản là bắt chước, mà là thực sự tu bản thân.

Một lần khác, chính đồng tu này lại “nhắc nhở” tôi rằng tôi không nên nói về “nghiệp lực” với khán giả. Tôi đứng sững ở đó, tự hỏi liệu mình có lại nói điều gì không phù hợp không. Tôi cảm thấy khó chịu. Tại sao cô ấy cứ chất vấn lời nói của tôi? Đây có phải là can nhiễu để ngăn tôi bán sách không? Càng nghĩ, tôi càng bực mình. Thực ra, cô ấy đã không nghe toàn bộ bối cảnh của cuộc trò chuyện. Sau buổi biểu diễn, trên đường về nhà, cô ấy đột nhiên làm vẻ mặt tinh nghịch với tôi. Ngay lúc ấy, tôi liền hiểu ra: tất cả những điều này là can nhiễu từ cựu thế lực, nhằm mục đích gây chuyện giữa chúng tôi. Tôi hối hận vì đã không giữ vững được tâm tính của mình.

Trước đây tôi làm kinh doanh, và trong xã hội người thường, tôi làm trong ngành quan hệ công chúng và bán các sản phẩm cao cấp. Tôi giỏi giao tiếp với mọi người. Dù là phu nhân của tổng thống một quốc gia hay chỉ là một người bán hàng rong, bất kỳ ai đến với tôi đều cảm thấy được chào đón nồng nhiệt, quan tâm và tôn trọng. Vậy tại sao hôm nay, khi giới thiệu một thứ thần thánh như sách Đại Pháp, lời nói của một đồng tu lại làm tôi tổn thương đến mức tức giận? Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, một người tu luyện! Chẳng phải hôm nay tôi đã tu luyện một cách vô ích sao? Tâm từ bi của tôi đã đi đâu rồi?

Tôi tự hỏi mình: “Tại sao mình lại coi trọng tình huống này đến vậy? Mình có chấp trước gì bên trong khiến mình dễ bị tổn thương như thế?” Cuối cùng tôi đã tìm ra: chẳng phải đó là cái tâm không chịu được lời chỉ trích sao? Cái tâm cho rằng mình đúng, cho rằng mình giỏi hơn người khác, và xem thường các học viên khác sao? Tôi nhận ra rằng mình vẫn còn quá nhiều chấp trước!

Con gái tôi, người không tu luyện, nghe tôi “than khổ” đã nói: “Đây chẳng phải là cơ hội để mẹ đề cao bản thân sao?” Tôi ngay lập tức hiểu rằng đó là Sư phụ đang mượn miệng cháu để nhắc nhở tôi điều này. Đúng vậy, từ giờ trở đi tôi phải luôn cảnh giác, chú ý đến việc tu luyện của mình, và tuyệt đối tu bỏ chấp trước nguy hiểm này, chấp trước không chịu được lời chỉ trích.

Mỗi khi nhìn thấy cảnh nhà hát chật kín khán giả, tôi thường xúc động đến rơi lệ. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã an bài cho rất nhiều chúng sinh đến xem Shen Yun. Tôi cũng hy vọng rằng tất cả những chúng sinh này có thể xem buổi biểu diễn với một tâm thái thuần chính, không mang theo quan niệm, để mỗi sinh mệnh đều có thể được cứu.

Năm nay, trong chuyến lưu diễn 88 buổi tại Pháp của Shen Yun, nhờ sự nỗ lực chung của các học viên tại mỗi khu vực, chúng tôi đã phát được 10.000 tờ rơi Đại Pháp và bán được hơn 2.500 cuốn sách Đại Pháp với nhiều ngôn ngữ khác nhau, chủ yếu là tiếng Pháp. Tôi hy vọng năm sau, Shen Yun sẽ lại chật kín các khán phòng như năm nay, và ngày càng có nhiều người hữu duyên hơn có thể mang sách Đại Pháp về nhà.

Tôi vẫn còn rất nhiều điều cần phải cải thiện, và tôi phải tinh tấn thực tu hơn nữa. Đặc biệt là vào thời khắc then chốt của lịch sử này, việc làm tốt ba việc, hoàn thành thệ ước tiền sử và đi theo Sư phụ cho đến cuối con đường lại càng quan trọng hơn.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Xin cảm ơn các đồng tu!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/3/496693.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/10/228815.html