Theo một học viên ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-05-2012] Nhiều học viên Pháp Luân Công ở thành phố Trường Xuân và tại khu vực lân cận đã bị kết án lao động cưỡng bức. Họ phải làm nhiều việc khác nhau như đóng sách và sản xuất tăm, làm đồ thủ công, đũa dùng một lần, túi giấy, v.v. Mỗi tầng của trại lao động cưỡng bức thường được dùng để sản xuất một sản phẩm, có thể thay đổi theo thời gian. Người ở trại lao động kết nối với các công ty ở bên ngoài trại. Để đạt được chỉ tiêu, nhiều trại đã giao kèo với những lao động khổ sai của trại.

Dưới đây là những sản phẩm mà tôi buộc phải làm trong năm 2000, khi tôi bị giam tại Đội số 02 thuộc Trại lao động cưỡng bức nữ tỉnh Cát Lâm, cũng còn được gọi là Trại lao động cưỡng bức Hắc Chủy Tử, Trường Xuân. Những sản phẩm bao gồm chim, bướm, và cá nhỏ. Tôi đã cầm theo nhiều đồ mẫu của những sản phẩm này khi tôi được thả vào 12 năm trước để chúng có thể được coi là bằng chứng việc nhà chức trách của trại lao động đã thông đồng trong cuộc bức hại.

Những sản phẩm được các lao động khổ sai sản xuất tại Trại lao động cưỡng bức nữ tỉnh Cát Lâm

Việc làm những con chim nhỏ yêu cầu dán từng sợi lông vào cơ thể. Còn keo dán thì có mùi hăng và rất kích thích mũi và cổ họng. Một điều thường thấy đối với những ai làm công việc này là bị nhiễm trùng đường hô hấp, và phần lớn bị ho mãn tính kèm theo sốt nhẹ. Tệ hơn, tất cả cửa sổ ở xưởng làm việc đều bị đóng chặt ngay cả trong những ngày hè nóng bức, bởi lông chim rất mỏng và một cơn gió nhẹ có thể thổi bay lông chim khắp mọi nơi. Người lao động thì bị đau đầu, buồn nôn và chảy nước mắt. Để làm hiệu quả và tiết kiệm thời gian hơn, họ bắt chúng tôi đi bộ đến phòng ăn tối, bữa trưa được mang vào trong xưởng và được phục vụ từ một cái thùng lớn. Mọi người thường xuyên phải làm việc từ 14 đến 15 tiếng một ngày. Nếu là việc gấp, chúng tôi sẽ phải làm việc từ 18 đến 20 tiếng một ngày. Mỗi người đều được giao chỉ tiêu hàng ngày. Sẽ không có thức ăn hoặc bị cấm ngủ nếu không đạt chỉ tiêu. Chúng tôi được chia thành từng nhóm, và nếu một người trong nhóm không đạt được chỉ tiêu, thì những người khác trong nhóm có thể bị ảnh hưởng.

Dây chuyền lắp ráp gồm nhiều bước khác nhau, mỗi bước được thực hiện bởi một xưởng, cho nên khó mà nói sản phẩm sẽ hoàn thành ở đâu. Mọi người đều biết sản phẩm được làm để xuất khẩu, nhưng không ai nhìn thấy hộp hay biết nước nào mà sản phẩm sẽ tới hoặc được chuyển đi bằng tên công ty nào.

Trong lúc tôi bị giam tại đội số năm thuộc Trại lao động cưỡng bức nữ tỉnh Cát Lâm từ tháng 04 năm 2002 đến cuối tháng 03 năm 2004, phần việc của tôi chủ yếu là làm những con chim nhỏ. Có lần tôi được thông báo rằng sản phẩm này có giá là 3,99 USD và được xuất sang Mỹ, do có miêu tả bằng tiếng Anh ở bên ngoài hộp. Tôi không thể nhớ tên công ty mẹ.

Lông chim có nhiều màu sắc khác nhau và được nhuộm bằng hóa chất. Sau khi ngâm trong thuốc nhuộm, lông chim sẽ được phơi ở hành lang cho khô. Chúng có mùi khó chịu và dính rất nhiều bụi. Chúng tôi được yêu cầu dùng máy lọc để loại bỏ bụi, nhưng khói độc thì bay lơ lửng trong không khí. Đó là nguyên nhân khiến nhiều người chúng tôi liên tục bị sốt cao và tiêu chảy.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/28/吉林省女子劳教所的奴工产品(图)-258166.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/28/134164.html

Đăng ngày: 18–7– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share