Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-09-2024] Đầu năm 2024, bà Vương Lệ Quân, một phụ nữ khoảng 54 tuổi ở thành phố Ôn Lĩnh, tỉnh Chiết Giang đã bị giam giữ một tháng vì tu luyện Pháp Luân Công, một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.

Bà Vương bị chuốc thuốc và bị đánh đập trong thời gian giam giữ. Có lúc bà cảm thấy giống như sắp chết. Nhiều tháng sau khi được trả tự do vào ngày 22 tháng 3 năm 2024, bà vẫn cảm thấy chóng mặt và phải chật vật để giữ thăng bằng khi đi lại. Hiện răng của bà đã lung lay tới mức bà không thể cắn được trái táo. Bà cũng không thể ở nhà một mình do những cơn hoảng hoạn tấn công và bà phải sống cùng một người họ hàng hơn 4 tháng. Mắt bà vẫn đau và chảy nước mắt, thị lực của bà cũng bị mờ.

Đây không phải là lần đầu bà Vương trở thành mục tiêu vì kiên định đức tin. Cuối năm 1999, bà đã tới Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công và bị bắt giữ. Sau bốn tháng giam giữ hình sự, bà đã bị kết án 1,5 năm lao động cưỡng bức tại Trại Lao động Mạc Can Sơn vào tháng 7 năm 2000.

Năm 2001, bà Vương đã trở lại Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công và bà đã bị bắt giữ, sau đó bị kết án ba năm lao động cưỡng bức.

Sau vụ bắt giữ vào tháng 3 năm 2007, bà Vương đã bị kết án 7 năm tù tại Nhà tù Nữ tỉnh Chiết Giang. Bà được trả tự do vào ngày 11 tháng 3 năm 2014.

Chi tiết của vụ bức hại gần đây nhất

Khoảng 10 giờ sáng ngày 23 tháng 2 năm 2024, một nhóm cảnh sát của Đội An ninh Nội địa thành phố Ôn Lĩnh và Đồn Công an thị trấn Thái Bình đã cắt nguồn nước của nhà bà Vương. Khi bà ra ngoài để kiểm tra xem vấn đề gì đã xảy ra, thì họ bắt giữ bà. Sau khi lục soát nhà bà và không tìm thấy tài liệu liên quan tới Pháp Luân Công, họ đã gọi điện cho cấp trên và báo cáo: “Không có gì trong nhà bà ấy, ngay cả máy tính của bà ấy cũng không có.”

Cấp trên của họ yêu cầu cảnh sát đưa bà tới đồn công an. Khoảng 3 giờ chiều, một bác sỹ nam tới đo huyết áp và khám mắt cho bà. Ông ấy hỏi bà cảm thấy sức khỏe như thế nào. Bà đã không trả lời.

Khoảng 7 giờ tối, hai cảnh sát và hai nhân viên cộng đồng tới và đưa bà Vương lên một chiếc xe ô tô. Bà nhận thấy họ đang đi tới quận Hoàng Nham, thành phố Đài Châu, đây là cơ quan quản lý Ôn Lĩnh (nơi bà sinh sống). Bà đã chia sẻ định vị GPS trên điện thoại di động cho người thân.

Sau khi lái xe hơn một giờ đồng hồ, gia đình bà đã tới nơi. Cảnh sát trùm mũ trùm đầu lên bà Vương và đưa bà tới một nơi bí mật. Họ tịch thu điện thoại của bà và đưa bà tới một phòng nhỏ mà không có cửa sổ. Các bức tường được lót bằng tấm đệm xốp giày. Có nhà vệ sinh ở một góc phòng và một tấm nệm nằm trên mặt đất.

Khi bà Vương nhìn xung quanh phòng, một nhóm người nhanh chóng xông vào. Một người trong số họ cầm điện thoại của bà và hỏi: “Bà đã chia sẻ định vị GPS của mình với ai? Thì ra người thân của bà vừa phản hồi việc bà chia sẻ định vị.

Sau đó, cảnh sát đưa bà Vương quay lại đồn công an vào khoảng 1 giờ 30 phút sáng, nhưng họ lại lái xe đưa bà tới cùng địa điểm bí mật trên vào lúc 7 giờ tối (vào tháng 2 năm 2024). Họ lần nữa trùm đầu bà và sau đó đưa bà vào cùng phòng biệt giam.

Lính canh được giao nhiệm vụ giám sát bà mang cho bà một cốc nước. Bởi kể từ khi bị bắt, bà Vương ăn rất ít nên bà đã uống hết cốc nước ngay lập tức. Ngay sau đó, dạ dày bà bắt đầu đau. Cơn đau dữ dội tới mức bà lăn trên đệm. Bà nói rằng bà chưa bao giờ đau đớn như vậy trong suốt cuộc đời mình và bà tự hỏi liệu mình có chết vào ngày hôm đó không. Sau 30 phút, cảm giác khó chịu lan ra khắp cơ thể. Bà cảm thấy như thể có thứ gì đó đang bò khắp người cùng với thứ trào ngược từ dạ dày lên lưỡi. Bà đã chống chọi với cơn đau trong bốn giờ tới khi ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, bà được cung cấp cháo gạo. Bà đã ăn và không cảm thấy có gì bất thường. Lính canh đã cung cấp nước cho bà trong bữa trưa. Bà quyết định không uống bất kỳ chút nước nào trong địa điểm bí mật này, nhưng bữa trưa rất mặn nên bà phải uống hai ngụm nước.

Bà Vương đột nhiên cảm thấy có gì không ổn lần nữa. So sánh với đêm trước, những triệu chứng tương tự đã giảm bớt nghiêm trọng hơn một chút vì bà không uống hết cả cốc nước. Bà không hoài nghi rằng nước cung cấp cho bà có pha thuốc không rõ nguồn gốc. Bà đã không uống nước được mang đến trong bữa tối.

Vào ngày thứ 3, mắt bà Vương bắt đầu đau và chảy nước mắt. Mắt bà còn có những chất nhầy và nhìn rất khó khăn. Lưng của bà cũng đau. Vài ngày tiếp đó, bà cảm thấy như kiệt sức. Bà không uống bất kỳ chút nước nào nữa. Bà nhận thấy nước có mùi axit và đôi khi nhìn có màu xanh lục.

Người thân của bà yêu cầu trả tự do cho bà và Trưởng Đồn Công an thị trấn Thái Bình đã hứa trả tự do cho bà trong 10 ngày sau khi “cho bà một số bài học thích đáng”. Khi thời hạn như lời hứa kết thúc, bà vẫn không được trả tự do. Gia đình bà đã lái xe tới địa điểm mà bà chia sẻ định vị GPS cho họ. Tuy nhiên, họ không thể tìm được địa điểm này vì tòa nhà nằm trên đỉnh núi và định vị GPS chỉ là vị trí gần đúng. Sau đó, gia đình bà đã tới hai trại tạm giam địa phương. Nhân viên nói bà không ở đó. Họ lại chuyển sang cảnh sát trưởng và ông ta nói ông ta không thể tiết lộ vị trí bí mật. Ông ta thừa nhận rằng cấp trên đã lệnh cho họ tiếp tục giam giữ bà Vương.

Bà Vương bị giam giữ vì kiên định đức tin và bị đánh đập dã man trong khoảng 3 tuần. Lính canh đe dọa bà và nói họ sẽ không phải chịu bất kỳ hậu quả gì nếu đánh chết bà. Họ còn yêu cầu bà ăn khi bà mất cảm giác thèm sau khi uống nước. Để họ đánh đập bà ít hơn, bà đã ăn nhưng bụng bà vẫn rất đau. Bà còn cho biết bà nghe thấy tiếng la hét từ cửa phòng bên cạnh, một học viên khác đang bị giam giữ và đánh đập tại đây. Tiếng la hét đã ngừng lại trong một khoảng thời gian, nhưng bà Vương không biết học viên này bị đưa đi đâu.

Cuối cùng, cảnh sát đã trả tự do cho bà Vương vào lúc 8 giờ tối ngày 22 tháng 3 năm 2024. Họ đã sử dụng mũ trùm đầu màu đen để trùm đầu bà và lái xe đưa bà tới khu chung cư của bà.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/20/483121.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/25/221008.html

Đăng ngày 06-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share