Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Cam Túc

[MINH HUỆ 14-11-2022] Cuối năm 2021, tôi đã kết thúc một năm bảo vệ quyền lợi của mình, phán quyết cuối cùng của tòa án trung thẩm thành phố là: đơn vị phải bồi thường thiệt hại kinh tế cho tôi với mức bồi thường cao nhất, tổng cộng là 40.200 Nhân dân tệ. Đây là tiền lương một năm của tôi cộng với tiền lãi. Trong toàn bộ quá trình này, tôi chỉ chi chưa đến 1.000 Nhân dân tệ cho các loại phí.

Sự việc này đã khép lại hơn nửa năm rồi. Tôi xin chia sẻ thể hội tu luyện của mình trong quá trình sử dụng luật pháp để chấm dứt bức hại kinh tế tại đơn vị, hồi báo lên Sư phụ và giao lưu với các đồng tu.

Năm 2019, tà đảng Trung Cộng phát động chiến dịch “Xóa sổ” (Thanh linh hành động) để sách nhiễu và bức hại các đệ tử Đại Pháp. Tôi có một cửa hàng nhỏ, vì bị nhân viên đồn công an sách nhiễu liên tục nên không sao mở cửa được. Sau đó, tôi tìm được một công việc tại một công ty địa phương. Tháng 11 năm 2020, tôi lại bị bức hại trong chiến dịch “Xóa sổ”, lần này không phải công khai mà bị đâm sau lưng. Những kẻ sách nhiễu ép đơn vị tôi lập tức sa thải tôi, đầu tiên là yêu cầu tôi nộp các tài liệu và bằng chứng liên quan để thẩm tra chính trị, sau đó lãnh đạo tuyên bố sa thải tôi mà không có bất kỳ lời giải thích nào.

Đột nhiên mất nguồn thu nhập, sống thế nào đây? Học phí của con tôi phải làm sao? Làm thế nào để giải thích với cha mẹ? Lúc đó, tôi không biết phải ứng phó với việc này như thế nào.

Sư phụ giảng

“Nhẫn không phải là hèn nhát, càng không phải là thuận chịu [những điều] trái nghịch. Nhẫn của đệ tử Đại Pháp là cao thượng, là biểu hiện của sinh mệnh vĩ đại bất động như kim cương kiên chắc không thể phá, là khoan dung để duy trì chân lý, là từ bi và cứu vãn đối với những sinh mệnh vẫn còn nhân tính vẫn còn chính niệm. Nhẫn tuyệt đối không phải là dung túng vô hạn độ, để cho những sinh mệnh tà ác đã hoàn toàn không còn nhân tính không còn chính niệm kia hành ác vô độ.“ (Nhẫn vô khả Nhẫn, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)

Tôi biết lần này không né tránh được, phải đường đường chính chính đối mặt thôi. Lãnh đạo đơn vị vì bị tà đảng Trung Cộng tẩy não bao năm nay, nên nghe không lọt chân tướng Đại Pháp. Tôi đã phản ánh lên chủ công ty, quản lý và phòng nhân sự, nhưng họ đều đùn đẩy trách nhiệm và không giải thích lý do sa thải. Tôi cảm thấy đơn vị phải chịu áp lực từ cấp trên nên không biết giải thích thế nào.

Trong quá trình đó, một cuộc trò chuyện vô tình nhắc nhở tôi: Tôi có thể bảo vệ quyền lợi của mình thông qua pháp luật. Tôi nghĩ, đây có lẽ là điểm hóa của Sư phụ, và là con đường tôi phải đi tiếp. Về cơ bản, tôi không hiểu luật. Trung Cộng đã bức hại tôi suốt 22 năm qua, tôi bị đuổi việc, bị kết án tù phi pháp, gia đình cũng ly tán. Về tài chính thì thu chẳng đủ chi, dùng tiền thuê luật sư ở nơi khác là quá khó, làm sao tôi có thể khởi kiện? Ngay đến văn bản pháp luật chính quy viết ra sao, tôi cũng không biết.

Dần dần, tôi ngộ ra đệ tử Đại Pháp không nên chờ đợi hay dựa dẫm. Năm 2015, đệ tử Đại Pháp kiện tên đầu sỏ Giang Trạch Dân, đã bắt đầu dùng pháp luật để thanh trừ tà ác, đó cũng là nhận thức ban đầu của tôi trong việc dùng pháp luật để bảo vệ quyền lợi hợp pháp. Tôi đã trầm tĩnh suy nghĩ mấy ngày, mặc dù trên Diễn đàn Công lý có đồng tu chuyên nghiệp giúp đỡ mặt pháp luật, và tôi cũng đã báo cáo những cảnh sát sách nhiễu tôi lên nền tảng 12389, nhưng tôi vẫn cảm thấy hai vai như có sức nặng ngàn cân vậy. Tôi cầu Sư phụ khai mở trí huệ và gia trì để giúp tôi đi con đường này cho tốt, cho chính. Thông thường, tôi có vẻ nắm rõ Pháp lý, và có thể chia sẻ nhiều thể ngộ lúc giao lưu, nhưng đến khi làm, tôi lại hơi kẹt.

Tôi hiểu rõ rằng đệ tử Đại Pháp đang bước trên con đường hướng tới Thần. Là người tu luyện, tôi phải đi cho ra con đường của bản thân, không thể dựa dẫm vào người thường. Tôi tìm thấy một bài báo về trọng tài lao động trên Diễn đàn Công lý. Sau đó, tôi tìm thấy các trường hợp thực tế từ các trang web người thường. Sau khi in các tài liệu và bằng chứng thu thập được, tôi đã tìm một luật sư giúp tôi chỉnh sửa cho chuyên nghiệp, lần thứ nhất mất 50 Nhân dân tệ phí tư vấn. Như vậy, một văn bản pháp luật chính quy đã ra đời, và tôi rất vui mừng.

Chỉnh lý xong các loại tài liệu, ngày 12 tháng 1 năm 2021, tôi đã gửi đơn lên Cục Lao động xin trọng tài lao động, cáo buộc công ty hủy bỏ hợp đồng của tôi phi pháp và không ký kết hợp đồng. Một tuần sau, Cục Lao động thông báo yêu cầu này không thuộc phạm vi thụ lý của họ, nhưng đồng thời kiến nghị tôi khởi kiện ra tòa.

Bước đầu tiên đã xong, bước tiếp theo là phải chuẩn bị thêm kiến ​​thức pháp luật để đối phó với những tình huống chưa tính đến. Với tâm thái phải đi trọn con đường này, tôi đã qua lại các cơ quan. Không hiểu thì hỏi, không biết thì học. Trong thời gian này, một số bạn bè người thường nói rằng, về cơ bản, một cá nhân không thể thắng kiện tranh chấp lao động với doanh nghiệp nhà nước, và khuyên tôi từ bỏ, đừng gây chuyện. Không có tài liệu tham khảo, không có hình mẫu, cũng không có ai hỗ trợ. Tôi thường cầu Sư phụ gia trì và khai ngộ cho tôi, tôi nhất định phải đi cho chính con đường này.

Chỉ riêng văn bản đơn khởi tố thôi đã yêu cầu rất nhiều, phải dùng thể chữ đời Tống, dấu câu cũng không được sai, câu văn phải mạch lạc. Tôi tự viết đơn kháng cáo ở nhà, rồi lại tìm luật sư chỉnh sửa cho chuyên nghiệp.

Khi đi nộp đơn, không phải vì nhiều người quá mà không xếp hàng được, mà là người của tòa án đi họp nên không đến, hoặc gặp lúc nhân sự đi tập huấn, không làm việc ngoài văn phòng. Kỳ nghỉ Tết sắp đến rồi, tòa án cũng nghỉ lễ. Việc gì tôi cũng phải gặp, can nhiễu rất lớn. Tuần đó, sáng sớm nào tôi cũng tới tòa án. Đi đi lại lại mấy lần như thế, tòa án mới chính thức thụ lý đơn kiện.

Sang năm mới, tôi nhận được giấy triệu tập của tòa án, thông báo thời gian và địa điểm của phiên tòa. Đệ tử Đại Pháp, với tư cách là nguyên đơn khởi tố khi bị bức hại kinh tế, tôi cảm thấy thân tâm nhẹ nhõm và không có chút áp lực nào.

Trong quá trình liên hệ với tòa án, khi tôi không biết phải làm thế nào, luôn có người mách cho tôi đi như thế nào, và phải gặp bộ phận nào mới có thể phản ánh tình huống. Cứ như vậy, tôi theo chỉ dẫn, đã đến Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật, Đoàn Giám sát Lao động và các bộ phận khác để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Khi đi thật chính, không bị mê hoặc bởi giả tướng bề mặt, thì mọi việc nơi nhân thế cũng theo đó mà phát sinh biến hóa. Tôi vô cùng cảm động vì việc này.

Mỗi sáng tôi đều học Pháp, hoàn thành một mạch năm bài công pháp, phát chính niệm và truy cập trang web Minh Huệ. Buổi chiều, tôi tìm kiếm và chỉnh sửa tài liệu. Đôi khi, tôi chia sẻ với các đồng tu. Gặp lúc vượt quan, đó mới chính là khảo nghiệm thực tu, không thể lẫn lộn chút nào. Tôi từ chỗ lần đầu tiên đến cơ quan chính phủ mà chân run cầm cập , cho đến đường đường chính chính bước vào. Quá trình này không phải trong chốc lát mà đạt được. Giảng chân tướng là cứu người, cũng để tu bỏ tư tâm. Trong quá trình này, tôi dần dần minh bạch ra một lý, đó là giảng chân tướng cho thế nhân là triển hiện từ bi của Phật Pháp.

Tháng 3 năm 2021, tôi nhận được thông báo từ tòa án sẽ tổ chức phiên tòa thẩm tra như kế hoạch. Tôi một mình đến tòa án, trong khi một số đồng tu hỗ trợ phát chính niệm bên ngoài. Đơn vị đã thuê luật sư tham gia phiên tòa và đề nghị tòa bác đơn kiện của tôi. Tại tòa, luật sư bên bị cáo không công nhận những chứng cứ liên quan mà tôi đưa ra, và nhiều lần đề nghị thẩm phán hủy bỏ đơn tố cáo của tôi. Luật sư bên bị cáo cũng trình bản sao của bản án xét xử phi pháp của tôi 20 năm trước để gây áp lực.

Tước tòa, tôi đã đọc Văn kiện số 39 năm 2000, các điều 99 và 100 của Thông cáo số 50 do Tổng cục Báo chí và Xuất bản ban hành. Thấy tôi không phục bản án phi pháp trước đây, thẩm phán liền nói tôi có thể kháng cáo. Mặc dù đã chuẩn bị từ lâu nhưng trong phiên tòa, tâm tôi vẫn có chút bất ổn, giảng chân tướng không đến nơi đến chốn. May mắn thay, thư ký tòa nói tôi có thể bổ sung tài liệu bằng văn bản sau. Sau phiên tòa, tôi đã viết một văn bản từ góc độ pháp luật và nộp cho tòa án, rồi chờ phán quyết.

Đến tháng 5 năm 2021, tòa án thông báo cho tôi tới nhận kết quả phán quyết. Không ai ngờ được rằng tòa án sơ thẩm lại phán quyết việc công ty chấm dứt và không ký hợp đồng đều là trái pháp luật, và dựa vào các điều luật liên quan thì công ty phải bồi thường mức tối đa.

Đầu tháng 3 năm 2021, Minh Huệ đưa tin “Xem xét lại các vụ án trong hệ thống chính trị và luật pháp của ĐCSTQ 20 năm trước”. Trước ngày 30 tháng 6 năm 2021, tôi đã dùng tên thật gửi đơn thư bằng văn bản và email tới Phòng Giám sát cấp tỉnh và Nền tảng Báo cáo Chính trị và Pháp luật 12337 để tố cáo giám đốc an ninh địa phương, trưởng đồn công an, công tố viên của viện kiểm sát, chủ tọa phiên tòa, yêu cầu truy tố trách nhiệm pháp lý đối với những kẻ bức hại theo quy định của pháp luật.

Vì đơn vị không đồng ý với bản án sơ thẩm nên đã nộp đơn phúc thẩm lên ​​tòa án trung thẩm thành phố, đề nghị hủy bản án sơ thẩm và bác bỏ yêu cầu của tôi. Tháng 10 năm 2021, tôi vẫn một mình đến tòa án trung thẩm thành phố.

Đêm trước ngày xét xử, tôi có một giấc mơ, trong đó tôi đang lấy hết sức đạp xe trên sườn núi cao thì có một người đi xe đạp rất nhanh vượt qua tôi, rồi dừng lại và nói: “Bà đi một mình sao được, tôi phải đi cùng bà.” Tỉnh dậy, tôi biết đó là Thần hộ Pháp. Tu luyện thật là kỳ điệu.

Rút kinh nghiệm từ những thiếu sót tại tòa sơ thẩm, trong đơn gửi tòa phúc thẩm, tôi bổ sung thêm rằng việc đơn vị kỳ thị công nhân là hành vi vi phạm pháp luật, và đưa ra các chứng cứ đề nghị tòa truy cứu trách nhiệm theo pháp luật. Tôi chỉ ra đơn vị này đã bí mật thay đổi khái niệm, đánh tráo dư luận, không tôn trọng pháp luật, quy định liên quan, và lạm dụng quyền lực. Tôi yêu cầu tòa án thực thi pháp luật một cách vô tư.

Cuối tháng 10, tôi nhận được phán quyết cuối cùng của tòa phúc thẩm: giữ nguyên bản án sơ thẩm. Một tháng sau, tôi nhận được toàn bộ tiền bồi thường trong một lần.

Các đồng tu rất vui mừng. Tôi biết, dưới sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã đi rất chính con đường này. Một lần, khi tôi kiểm tra tiến trình đơn kiện trên trang web chính thức của tòa án, tôi thấy video của phiên tòa sơ thẩm được xem rất nhiều lần. Có vẻ như nhiều người thường, bao gồm luật sư địa phương, sở lao động, và tòa án cũng đang chú ý đến vấn đề này, chờ đợi kết quả và suy ngẫm.

Ròng rã một năm nay, tôi đi trên con đường này, gập ghềnh trắc trở, từ bộn bề lo lắng đến thản đãng. Con xin cảm tạ Sư phụ đã từ bi chăm sóc!

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/14/451572.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/18/204808.html

Đăng ngày 29-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share