Bài viết của một học viên ở Pháp

[MINH HUỆ 21 – 10 – 2010] Vào chiều ngày 19 tháng 10 năm 2010, bà Valerie Boyer, một nghị viên của Quốc hội Pháp, đã tổ chức một cuộc họp báo để giới thiệu bản kiến nghị mà bà đang đưa ra Quốc hội. Bản kiến nghị sẽ yêu cầu những công dân Pháp nào đi đến các quốc gia khác để được cấy ghép tạng cung cấp bằng chứng về nguồn gốc của những nội tạng đó. Những người vi phạm sẽ đối mặt với các hình phạt dựa trên pháp luật hiện hành. Bản kiến nghị đặc biệt đề cập đến tội ác mổ cướp nội tạng từ những học viên Pháp Luân Công đang còn sống của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông David Kilgour và ông David Matas đã tiến hành một cuộc điều tra độc lập về tội ác này; và các chuyên gia đạo đức và y tế đã được mời phát biểu.

2010-10-20-france-parliament-01--ss.jpg
Bà Valerie Boyer, một nghị viên của Quốc hội Pháp

Pháp luật hiện nay của nước Pháp cấm mua bán nội tạng, nhưng không hề có công cụ pháp lý nào để có được thông tin từ các bệnh nhân đi đến các quốc gia khác để ghép tạng. Bản kiến nghị của bà Valerie Boyer nhằm vào ngành du lịch cấy ghép tạng, đó là, khi các bệnh nhân ở những nước giàu có mà không thể nhận được nội tạng đi đến những nước tương đối nghèo để có được tạng, nhưng không  hỏi về nguồn gốc và cách thức có được tạng. Các trường hợp thông thường là bi thảm.

Bản kiến nghị này nhằm vào người dân Pháp đi đến các quốc gia khác để cấy ghép tạng. Theo bản kiến nghị đã được đưa ra, họ sẽ cần phải cung cấp bằng chứng chứng minh nguồn gốc nội tạng và trình bằng chứng cho các ban ngành thích hợp. Bác sĩ của họ có nghĩa vụ thông báo cho các phòng ban đó khi bệnh nhân của họ thực hiện cấy ghép tạng.

Nghị viên Boyer nói trong cuộc họp rằng tiến bộ y tế và hiến tạng làm cho cấy ghép tạng trở thành một điều kỳ diệu của thế kỷ. Nhu cầu cấy ghép tạng đang gia tăng cùng với tuổi thọ. Sự thiếu hụt  nội tạng dẫn đến sự gia tăng nhiều hoạt động không thể chấp nhận được, ví như ngành du lịch cấy ghép nội tạng.

Bà cho biết một vài cử tri của bà đã thông báo cho bà về tình hình vô nhân đạo ở Trung Quốc, nơi mà nội tạng được lấy khi những người cấp tạng đang còn sống mà không được sự đồng ý của họ. Đây là một thảm kịch đối với một số học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.

Ông Kilgour nói trong bài phát biểu của mình rằng Pháp Luân Công là một môn tập cổ truyền có lợi cho sức khỏe và đang bị bức hại tàn khốc bởi ĐCSTQ. Ông cũng nói rằng ông và ông Matas đã tiến hành một cuộc điều tra và xác minh việc mổ cướp nội tạng sống vô nhân đạo của ĐCSTQ. Hàng chục nghìn học viên Pháp Luân Công đã bị giết hại theo cách này. Tội ác khủng khiếp này đang diễn ra ở Trung Quốc.

Ông Matas so sánh ngắn gọn tình hình hiện nay ở Canada và Pháp. Ông nói Pháp đã cấm mua bán nội tạng, nhưng không hề có công cụ pháp lý nào để có được thông tin từ những người tìm kiếm tạng ở các quốc gia khác, và rằng liệu họ có dính líu đến các hoạt động phi pháp hay không. Bản kiến nghị của bà Boyer, nếu được thông qua, sẽ giúp có được những thông tin như vậy và xử phạt những người vi phạm pháp luật.

Những người tham dự nghĩ rằng đây là một biện pháp phòng ngừa và ngăn chặn, đồng thời hy vọng nhiều quốc gia hơn nữa sẽ đi theo hướng cấm buôn bán nội tạng không được kiểm soát này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/10/21/231294.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/10/22/120954.html
Đăng ngày: 04– 11 – 2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share