Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-02-2015] Đã 16 năm trôi qua nhưng ký ức về sự kiện đặc biệt này vẫn còn sống động và mới mẻ trong tâm trí tôi. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi chứng kiến sự kiện mà có tới hơn 10.000 người tham dự này. Đây là một minh chứng cho sự phổ biến rộng rãi của Pháp Luân Đại Pháp trước khi cuộc bức hại bắt đầu.

6cefcac0c662ef46e513590d124c38fa.jpg

Luyện công tập thể Pháp Luân Đại Pháp, Trường Xuân, 1999

Sự kiện diễn ra vào ngày 11 tháng 01 năm 1999, một ngày sau lễ khai mạc Thế vận hội mùa Đông Trung Quốc tại Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm. Chỉ sáu tháng trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Mặc dù thời tiết thường rất lạnh ở những thành phố miền Đông Bắc Trung Quốc, nhưng hơn 10.000 người đã cùng tham gia luyện công tập thể tại Quảng trường Văn Hóa ở Trường Xuân. Họ đã tụ họp cùng nhau để mang đến cơ hội cho Thế vận hội mùa Đông nâng cao nhận thức về Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp.

Thời tiết giá lạnh đã ngăn không cho nhiều nhóm luyện công buổi sáng khác ra ngoài như thường lệ, tuy nhiên 10.000 học viên Pháp Luân Công đã đến từ rất sớm. Quảng trường nhanh chóng chật kín người. Nhiều người phải đứng trên con đường ở phía nam quảng trường và trên cả các con đường phía đông và phía tây. Bầu không khí thật thuần tịnh và hùng vĩ.

Biết sẽ có luyện công nhóm vào ngày hôm đó, tôi đã đi cùng với các học viên khác và mang theo một máy quay chuyên dụng. Tất cả chúng tôi đều rất hạnh phúc và thích thú khi ở Trường Xuân, quê nhà của Sư phụ Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Vào lúc sáng sớm, chúng tôi đến Quảng trường Văn Hóa thì thấy rất nhiều đồng tu đã ở đó. Nhiệt độ lúc đó khoảng -20o C. Quảng trường đã sớm chật kín người. Trước khi trời sáng, các học viên đã xếp hàng ngay ngắn và sẵn sàng để luyện công. Tôi cố gắng quay phim toàn cảnh nhóm luyện công nhưng không thể tìm được một vị trí cao nào đủ thuận lợi để thu hình toàn cảnh quảng trường. Sau đó một học viên khác đã làm giúp tôi một bệ đứng để tôi có thể quay phim toàn cảnh quảng trường.

Một học viên địa phương đã giúp kéo xe goòng để tôi có thể thu hình nhóm luyện công tập thể. Đó là những hình ảnh lịch sử vô cùng trân quý.

Sau khi quay phim, tôi đã đến trung tâm quảng trường và phỏng vấn một vài học viên. Họ ở mọi lứa tuổi và từ tất cả các giai tầng trong xã hội. Họ bày tỏ lòng cảm tạ đối với Pháp Luân Đại Pháp từ tận đáy lòng và tôi đã rất xúc động. Đó giống như một chuyến đi đầy ắp sự khoan dung và lòng nhân từ.

Tôi nhớ có một người quân nhân. Anh nói với tôi: “Chúng ta đã trải qua nhiều bất hạnh khôn cùng để có cơ hội tu luyện Pháp Luân Công…” Lời nói của anh ấy làm tôi chấn động, đặc biệt là khi tôi hồi tưởng lại sự kiện này vào ngày hôm nay.

Tôi đã quá chăm chú quay phim đến nỗi quên đi cả giá rét. Tôi rất cảm động bởi sự tận tình và tốt bụng của các học viên Trường Xuân. Sau khi hoàn tất việc phỏng vấn, tôi nhận thấy bàn chân mình bị tê cóng vì lạnh nhưng chúng đã nhanh chóng ấm áp trở lại.

Sau buổi luyện công, tôi gặp một phụ nữ lớn tuổi. Bà trông tràn đầy sinh lực và năng động. Một học viên khác nói với tôi rằng: “Bạn có biết là bà ấy trước đây bị gù lưng rất nặng không? Một ngày bà ấy luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp và những người khác nghe thấy xương của bà kêu răng rắc và lưng của bà ấy đã thẳng trở lại! Sau đó bà đã như người bình thường.” Bà ấy đã khẳng định đó là sự thật với nước mắt lưng tròng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/2/13/300158.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/3/1/149147.html

Đăng ngày 02-05-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share