Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đông Bắc Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-04-2020] Trong nhiều năm, những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng đã ngăn tôi sống một cuộc sống hạnh phúc. Năm 1997, một người bạn đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân và mời tôi đến một điểm luyện công ở địa phương. Mới đầu tôi cũng trải nghiệm một số can nhiễu nhưng vẫn kiên định và sức khỏe của tôi cũng nhanh chóng cải thiện.

Năm 2015, tôi rời nhà đến một thành phố khác làm việc. Điều kiện sống và làm việc ở đó khiến việc học Pháp và luyện công thường xuyên không thể thực hiện được, và sức khỏe của tôi lại bắt đầu suy giảm.

Vào tháng 6 năm 2016, tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Tôi biết điều này là do thiếu học Pháp và luyện công thường xuyên. Tôi cảm thấy rằng tôi không thực sự bị bệnh và những triệu chứng đó thể hiện sự can nhiễu đến việc tu luyện của bản thân. Tôi biết rằng cách duy nhất để vượt qua nó là tu luyện tinh tấn.

Gia đình tôi không đồng ý. Mẹ tôi đã rất buồn và đe dọa sẽ tự sát nếu tôi không chịu đến bệnh viện. Gia đình tôi đưa tôi đến bệnh viện để hóa trị và truyền tĩnh mạch. Trong phiên điều trị thứ sáu, tôi quyết định dừng các phương pháp điều trị, và tôi rút đường truyền tĩnh mạch ra.

Tôi nghĩ: “Sư phụ, xin hãy giúp con. Con muốn tống khứ chấp trước vào tình cảm gia đình.” Ngay lúc đó, tôi nhớ những gì Sư phụ giảng:

Tu khứ danh lợi tình
Viên mãn thượng thương khung
Từ bi khán thế giới
Phương tùng mê trung tỉnh

(Viên mãn công thành, Hồng Ngâm)

Tạm dịch:

Tu dứt danh lợi tình
Viên mãn lên trời xanh
Từ bi quán thế giới
Dù trong mê vẫn tỉnh

Mặt tôi ướt đẫm nước mắt. Cảm giác không thể tả được và tôi liên tục cảm ơn Sư phụ. Bất cứ khi nào cơn đau trở nên không thể chịu đựng được, tôi đã nhờ Sư phụ giúp đỡ. Tôi biết rằng tôi không bị bệnh. Tôi là một học viên và Sư phụ đang chăm sóc tôi.

Lời giảng của Sư phụ lại đến với tôi lần nữa,

Kiên tu Đại Pháp tâm bất động

Đề cao tầng thứ thị căn bản

Khảo nghiệm diện tiền kiến chân tính

Công thành viên mãn Phật Đạo Thần

(Kiến Chân Tính, Tinh Tấn Yếu Chỉ 2)

Tạm dịch:

Vững tu Đại Pháp chẳng động tâm

Điểm chốt chính là nâng cao tầng

Gian khó phơi bày đâu chân tính

Công thành viên mãn Phật Đạo Thần

Tôi rời bệnh viện nhưng gia đình lại đưa tôi trở lại cho một đợt hóa trị khác.

Tháng 1 năm sau, bác sĩ quyết định tôi cần phải làm phẫu thuật. Không thể một mình chống lại cả gia đình, nên tôi đành đến bệnh viện để kiểm tra. Các bác sĩ đã cho tôi về nhà kèm theo kết quả xét nghiệm cho thấy ung thư đã di căn đến toàn bộ cơ thể tôi, bao gồm cả các hạch bạch huyết và phổi của tôi.

Tín tâm vững chắc thay đổi mọi thứ

Tôi không sợ, thay vào đó lại cảm thấy được khuyến khích và hy vọng. Sư phụ đã sắp xếp cho tôi về nhà, và kết quả kiểm tra chỉ là giả tướng. Tôi đã giao phó số phận của mình để Sư phụ an bài. Tôi từ bỏ nỗi sợ chết và phủ nhận mọi can nhiễu.

Gia đình tôi đã hết hy vọng nên để tôi tự quyết định cuộc đời mình. Các đồng tu địa phương đã đến thăm và động viên tôi. Mỗi ngày chúng tôi cùng nhau luyện công và học Pháp.

Tình trạng của tôi dần được cải thiện. Khi sức lực quay trở lại, tôi bắt đầu làm việc nhà. Không lâu sau, tôi sớm đủ sức khỏe để làm việc ở nông trại. Cảm nhận sự sống trở lại, tôi đã tham gia cùng các học viên khác để giảng chân tướng về cuộc đàn áp chống lại Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi nhận ra sự nghiêm túc của việc tu luyện. Bất kỳ niệm đầu xao nhãng nào cũng có thể bị cựu thế lực lợi dụng. Các học viên cũng có trách nhiệm cứu người, vì vậy tôi đã sử dụng mọi cơ hội để nói với mọi người về sự tốt lành của Đại Pháp. Những người biết câu chuyện của tôi đã bị ấn tượng bởi sức mạnh đáng kinh ngạc của Pháp Luân Đại Pháp, và sẵn sàng thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Hai lần sau đó nữa, tôi lại trải qua các triệu chứng bệnh. Một ngày nọ, tôi bị đau lưng đột ngột. Nó dữ dội đến mức tôi không thể hoàn thành năm bài công pháp. Sau khi phát chính niệm, tôi đã có thể di chuyển được một chút.

Vào ngày thứ tư, các học viên khác đã đến để luyện công với tôi. Họ nhắc tôi nghe theo lời của Sư phụ trong khi luyện công. Tôi biết họ nói đúng, vì vậy đã bỏ qua nỗi đau của mình và làm theo theo chỉ dẫn của Sư phụ. Nhờ đó mà tôi đã có thể hoàn thành các luyện công và cơn đau đã biến mất vài ngày sau đó.

Hồi đầu năm, tôi phát triển một khối u mưng mủ cỡ bằng quả trứng. Nó rất đau đến nỗi tôi không thể ngồi hay đi đứng gì được. Các đồng tu địa phương đến thăm và chúng tôi cùng nhau phát chính niệm. Họ cũng giúp tôi hướng nội tìm các chấp trước ẩn sâu.

Khi đến giờ phát chính niệm, tôi không thể ngồi song bàn. Các đồng tu khác nhắc nhở tôi: “Sư phụ dạy chúng ta phát chính niệm trong tư thế song bàn, chúng ta có nên nghe theo lời Sư phụ yêu cầu chăng?”. Tôi dùng hết sức lực để ngồi xuống.

Tối hôm đó, khoảng mười phút sau khi tôi bắt đầu bài công pháp số 2, tôi cảm thấy như có thứ gì đó được lấy ra khỏi cơ thể mình. Sau đó tôi lập tức thấy nhẹ người, tôi biết rằng đó là vì khối u đã biến mất.

Tôi vô cùng biết ơn lòng từ bi của Sư phụ. Ngài luôn bảo vệ và giúp đỡ tôi. Tôi cũng rất biết ơn sự hỗ trợ vị tha của các học viên địa phương để giúp tôi vượt qua những khổ nạn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/23/404221.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/9/185450.html

Đăng ngày 20-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share