Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-08-2019] Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng:

“Đệ tử Đại Pháp là hy vọng duy nhất để nhân loại được cứu.” (Gửi Pháp hội Châu Âu [2018])

Một quân nhân đã nghỉ hưu có cơ hội thứ hai để biết chân tướng

Trong khi phối hợp cùng chị Ying (bí danh) để trò chuyện với mọi người về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi đã gặp một cán bộ về hưu. Ông gia nhập Giải phóng quân Nhân dân Trung Quốc năm 18 tuổi. Ông chăm chú lắng nghe chúng tôi. Nhưng cuối cùng, ông lại nói: “Tôi tin vào Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Trên thực tế, tôi đã dâng hiến cuộc đời mình cho Đảng.” Ông không chịu nghe bất cứ điều gì chúng tôi nói.

Chúng tôi đã rất thất vọng. Dường như ông là một người chính trực, nhưng chúng tôi đã không thể giúp ông được cứu. Khi chúng tôi chia sẻ trải nghiệm của mình với các học viên khác, chúng tôi đã nhận ra rằng ông đã bị đầu độc bởi truyền bá vô thần của ĐCSTQ. Chúng tôi cũng đã bỏ qua việc phát chính niệm để thanh trừ mọi nhân tố ngăn cản ông minh bạch chân tướng.

Vài ngày sau, chúng tôi gặp lại ông. Sau khi chào hỏi, tôi nói: “Chúng ta có thể gặp lại nhau như thế này hẳn là có duyên rất lớn đấy ạ!” Ông gật đầu tán thành. Chúng tôi nói với ông rằng chúng tôi muốn trò chuyện nhiều hơn và lắng nghe quan điểm ​​của ông. Ông suy nghĩ một lúc rồi nói: “Về cơ bản tôi đồng ý với những gì các chị nói lần trước. Tuy nhiên, tôi là một quân nhân và nhiệm vụ của tôi là phục tùng mệnh lệnh. Từ khi tôi gia nhập quân ngũ cho đến khi nghỉ hưu, tôi đều tuân thủ quy tắc này và chưa bao giờ làm trái mệnh lệnh của thượng cấp.”

Tôi đã dẫn chiếu câu chuyện về những người lính canh phòng Bức tường Berlin tuân theo mệnh lệnh bắn những người cố gắng trèo qua tường để trốn thoát, nhưng sau đó họ đã bị kết án vì tội giết người. Tôi chỉ ra rằng: “Trong tình huống đó, một người lính có thể làm theo lương tâm của mình để không làm hại những người vô tội. Nói chung, điều đó tùy thuộc vào loại mệnh lệnh mà anh ấy nhận được và cách anh ấy thực hiện mệnh lệnh đó. Bởi vì là con người, chúng ta cũng cần có chuẩn tắc đạo lý.”

Tôi hỏi ông: “Giang Giang Dân là cựu lãnh đạo của ĐCSTQ, ông ta đã ra lệnh cho các cảnh sát bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp, những người chỉ cố gắng sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Ông sẽ thực hiện một mệnh lệnh như vậy chứ?”

Ông lắc đầu: “Thật không thể tin được!”

Sau đó, chị Ying hỏi ông: “Giang Trạch Dân còn ra lệnh giết hại các học viên để bán nội tạng của họ theo nhu cầu. Vậy ông có thực hiện một mệnh lệnh như vậy không?”

Ông lại lắc đầu một lần nữa.

Ông bắt đầu hiểu được tình hình thực tế và đã nhân cơ hội này thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Một người đàn ông từng muốn báo chúng tôi cho cảnh sát đã quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ

Trong khi giảng chân tướng, chúng tôi đã gặp đủ loại người. Một lần, chúng tôi gặp một người đàn ông mà ngay khi chúng tôi vừa bắt đầu nói chuyện, ông đã bắt đầu đe dọa chúng tôi: “Câm miệng, nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát!” Rồi ông lấy điện thoại ra, nhưng chúng tôi không sợ hãi mà vẫn bình tĩnh và từ bi.

Sau đó, ông bình tĩnh lại và hỏi chúng tôi: “Các cô không sợ nếu tôi báo cáo các cô à?” Chúng tôi đều mỉm cười và tôi đáp lại: “Chúng tôi không hề sợ. Dù là trại tạm giam hay trại lao động cưỡng bức, hoặc bị buộc tội đi chăng nữa, chúng tôi cũng không sợ. Chúng tôi chỉ muốn cứu anh. Đó mới là điều quan trọng.” Ông ấy đã rất cảm động trước câu trả lời của chúng tôi.

Chúng tôi đã giải thích rằng thiên lý định ra rằng thiện ác hữu báo. Chúng tôi cũng nói với ông ấy chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và ý nghĩa của việc tu luyện tâm tính. Sau đó, ông ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Tiếp cận để cứu vài chục người

Chị Ying là một học viên rất tinh tấn, và điều duy nhất trong tâm chị là cứu người. Một ngày nọ, sau khi chúng tôi đã trở về nhà, chị nghe nói rằng có khá nhiều công nhân đang làm vườn ở công viên gần đó. Chị dừng chuẩn bị bữa tối và đi ra công viên.

Chị niềm nở chào hỏi tất cả mọi người và nói: “Mọi người làm việc rất chăm chỉ và đã giúp cho công viên của chúng ta trông thật đẹp. Tôi thực sự rất cảm kích!” Sau đó, chị ấy bắt đầu trò chuyện với các công nhân, từng người từng người một, và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Nỗ lực của chị diễn ra suôn sẻ cho đến khi chị gặp một người không chịu lắng nghe và liên tục hét lên: “Tôi là một Đảng viên trung thành của ĐCSTQ.” Anh cũng chửi chị Ying.

Chị Ying bất động tâm và tiếp tục giảng chân tướng cho những người khác. Khi chị chuẩn bị kết thúc, người này bước đến gần chị và xin lỗi: “Chị à, đừng giận tôi nhé. Tôi rất xin lỗi. Tôi đã không nghe những gì chị nói. Tôi gia nhập Đảng khi mới 16 tuổi và không biết rằng nó đã gây ra bao nhiêu tội ác. Tôi vô cùng xin lỗi vì phản ứng vừa nãy của tôi với chị.”

Chị Ying đáp lại: “Tôi không giận anh vì đã chửi tôi đâu. Tôi khuyên anh thoái xuất khỏi ĐCSTQ chính là vì muốn tốt anh. Khi anh thực sự quyết định hành động theo lương tâm của mình, điều đó sẽ tốt cho bản thân anh, cho gia đình và cả con cháu của anh nữa.” Sau đó, chị Ying đã nói với anh chi tiết hơn về tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Anh minh bạch và đã quyết định thoái Đảng. Anh nói thêm: “Chắc chắn tôi sẽ ghi nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và Chân-Thiện-Thiện là tốt!”

Vào ngày hôm sau, một nhóm công nhân khác đã đến công viên. Chị Ying và một vài học viên khác cũng đã quay lại nói chuyện với họ. Trong hai ngày, họ đã cố gắng giảng chân tướng cho vài chục người. Chị Ying thốt lên: “Sư phụ đã an bài cho chúng ta gặp những người hữu duyên. Nếu tôi không làm tốt nhiệm vụ của mình, tôi sẽ làm Sư phụ thất vọng!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/27/391854.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/20/180403.html

Đăng ngày 06-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share