Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp bên ngoài Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-05-2019] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính, chào các bạn đồng tu!

Đã 20 năm kể từ khi tôi bắt đầu tham gia hạng mục Minh Huệ. 20 năm thoáng qua như một cái chớp mắt, nhưng cũng lại vô cùng dài. Trong khoảng thời gian này, vô số những sự việc kinh tâm động phách đã xảy ra trong vũ trụ, tam giới và nhân gian. Hồi tưởng lại, tôi thấy cảm khái vô cùng.

Siêu xuất khỏi quan niệm người thường: Nhận thức sâu hơn về ý nghĩa của trang web Minh Huệ

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã phát động một chiến dịch đàn áp toàn diện đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc. Khi trang web Minh Huệ được thành lập, chúng tôi đã nhận được vô số những báo cáo về các trường hợp bị bức hại mỗi ngày. Vào những năm bức hại diễn ra nghiêm trọng, những trường hợp bị bức hại và tra tấn leo thang mỗi ngày. Thật kinh khủng! Vô số học viên đã bị tra tấn đến chết, trong khi một số trở nên điên loạn hoặc tàn tật. Một gia đình hạnh phúc trước đây có sáu người, sau [khi bị bức hại] chỉ còn một người. Một nữ học viên kiên định bất khuất bị những tên cầm thú hãm hiếp và tấn công tình dục v.v.. Danh sách [học viên bị bức hại] cứ ngày càng dài.

Cuộc đàn áp vượt xa mọi sự tưởng tượng của những người lớn lên ở các nước phương Tây. Người ta sao có thể tưởng tượng được trên thế gian lại tồn tại thứ hắc ám và tà ác như vậy? Những câu chuyện cực kỳ bi thảm đã được báo cáo, từng câu chuyện một. Tôi đã khóc trong khi biên tập và sắp xếp các bài viết mỗi ngày. Tôi cảm thấy thế giới của riêng mình tràn ngập bóng tối. Tôi thấy nghẹt thở. Tôi không thể thấy bất kỳ hy vọng nào. Trong khoảng thời gian khó khăn nhất, đôi lúc tôi nghĩ: “Tại sao mình không làm việc gì đó khác? Công việc này chẳng khác gì tra tấn người ta. Thật quá khó.”

Tôi biết trạng thái này không đúng. Tôi không nên để nó làm ảnh hưởng, và tôi cần chính lại bản thân mình. Nhưng, thời điểm đó, nhận thức Pháp của tôi còn hạn chế, và chính niệm của tôi chưa đủ mạnh. Vì vậy, mỗi lần tôi đều dùng biện pháp của người thường để điều chỉnh. Tôi giữ cho mình bận rộn làm các việc để không có thời gian cảm nhận những cảm xúc tiêu cực đó. Trong khi đó, tôi cũng liên tục học Pháp và lấp đầy tâm trí bằng Pháp. Tôi tự nhủ rằng việc này cuối cùng sẽ kết thúc và mọi thứ sẽ trở lại tốt đẹp.

Biểu hiện ở tầng con người

Nhờ Sư phụ trợ giúp và gia trì, chính niệm của tôi dần mạnh hơn. Đồng thời cũng có thể là do tôi đã bị tê liệt sau khi đọc quá nhiều bài báo cáo, nên không còn bị ảnh hưởng nhiều nữa. Nhưng tôi biết rằng hầu hết nỗi đau của tôi đã bị đẩy vào sâu trong lòng. Nó vẫn còn lưu lại ở đó và thỉnh thoảng lại xuất hiện.

Tình trạng này kéo dài nhiều năm cho đến một ngày tôi học Pháp và tôi đã bị chấn động khi đọc đoạn Pháp sau:

“Là đệ tử Đại Pháp, thì hết thảy những gì làm hiện nay đều là để ức chế sự bức hại đối với Đại Pháp và các đệ tử. Giảng rõ chân tướng tức là vạch rõ tà ác đồng thời ức chế tà ác, giảm thiểu bức hại; khi vạch rõ tà ác cũng đồng thời thanh trừ những độc hại do tà ác lừa dối hoặc giả tượng nhồi nhét vào đầu não dân chúng; đó là đang cứu vãn con người. Đó là từ bi lớn nhất.” (Thư gửiTinh Tấn Yếu Chỉ II)

Tôi đột nhiên hiểu ra ý nghĩa của việc vận hành trang web Minh Huệ (bằng nhận thức hữu hạn của tôi và tầng thứ tu luyện của tôi lúc đó). Thông qua trang web, chúng ta có thể vạch trần việc các học viên Đại Pháp bị bức hại ra xã hội quốc tế và ức chế bức hại trong khi hỗ trợ cho các học viên ở Trung Quốc. Đây là biểu hiện ở tầng thứ con người.

Ở không gian khác, đó chính là triển hiện chân thực uy lực của Phật Pháp. Đó là triển hiện chân thực của việc Sư phụ và các chính thần đang tiêu hủy tà ác, Pháp đang chính lại vũ trụ.

Được là một phần của trang web Minh Huệ, một phần quan trọng của Chính Pháp và biểu hiện của Pháp trong thế gian con người, là vinh dự lớn nhất của tôi. Tại sao tôi lại có quá nhiều suy nghĩ và cảm xúc tiêu cực về cuộc bức hại như vậy? Chính xác là vì tôi chưa có nhận thức Pháp đầy đủ.

Chứng thực Đại Pháp để thức tỉnh chúng sinh

Đồng thời, chúng ta đang cứu người thông qua vạch trần cuộc bức hại. Nhưng những gì chúng ta đang thể hiện còn hơn cả vạch trần cuộc bức hại. Nó cho thấy các đệ tử Đại Pháp vẫn kiên định vào đức tin của mình, sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày như thế nào, thể hiện tâm đại nhẫn và từ bi khi đối mặt với cuộc bức hại ra sao.

Đồng thời, các học viên giúp con người thế gian nhận rõ đúng sai. Thông qua mỗi báo cáo bức hại, chúng ta hy vọng thức tỉnh lương tri của mọi người, giúp họ minh bạch chân tướng, vứt bỏ những suy nghĩ độc hại do tuyên truyền tà ác của chính quyền Trung Quốc nhồi nhét, để chúng sinh lựa chọn vị trí đúng trong trận chiến chính tà lịch sử và có một tương lai tươi sáng.

Điều đó có nghĩa là, mục đích vạch trần bức hại của chúng ta không phải là để nói với người dân thế giới về những thống khổ mà chúng ta phải chịu đựng. Nó không phải là để đòi công bằng cho bản thân, cũng không phải muốn được mọi người thông cảm. Nó không phải là vì bản thân chúng ta, mà là vì chúng sinh.

Mục đích thực sự của việc vạch trần bức hại

Thông qua những câu chuyện bức hại của các học viên, chúng ta giúp con người thế gian rời bỏ cái ác, lựa chọn phía thiện, và được cứu. Bằng cách kể câu chuyện về những bức hại chúng ta phải chịu đựng, chúng ta triển hiện ra sự thiện lương và trái tim rộng mở của đệ tử Đại Pháp. Chúng ta đang chứng thực Pháp.

Nếu chỉ là tu luyện cá nhân, là người tu luyện chúng ta đều minh bạch, hết thảy thống khổ và bất công đều có quan hệ nhân duyên. Chúng ta không cần được người khác cảm thông, chúng ta cũng không đi đòi công bằng trong thế giới này. Chỉ có thông qua chịu khổ, người tu luyện mới có thể hoàn trả nghiệp, đề cao tâm tính, đồng hóa với Pháp và đạt viên mãn.

Tuy nhiên, chúng ta đang ở giai đoạn đặc biệt – Chính Pháp vũ trụ. Chúng ta nên gánh vác trách nhiệm trợ Sư Chính Pháp. Những thống khổ mà cựu thế lực áp đặt lên chúng ta, Sư phụ muốn chúng ta phủ nhận. Vì vậy, chúng ta vạch trần bức hại để cứu người. Việc đó dựa trên yêu cầu của Chính Pháp. Đó là vì lợi ích của người khác. Đó là việc ngay chính nhất và từ bi nhất.

Sau khi hiểu ra điều đó, nỗi đau khôn nguôi trong lòng tôi kéo dài hơn 10 năm đã biến mất. Khi đọc lại các bài viết về bức hại, tôi không còn cảm thấy nặng nề hay bất lực nữa. Tôi chỉ thấy từ bi và kiên cường của đệ tử Đại Pháp. Tôi cảm nhận được trách nhiệm mà mình gánh vác.

Tôi nghĩ lý do mình đã mất quá nhiều thời gian để hiểu ra điều này là vì tôi đã bị cái tình của con người ảnh hưởng. Tôi có cái tình mạnh mẽ đối với các đồng tu, cảm thông và phẫn nộ, những thứ đó đã ngăn trở tôi minh bạch các Pháp lý.

Tôi nghĩ có lẽ nhiều học viên ở Trung Quốc cũng cảm thấy giống như tôi. Nếu chúng ta mắc kẹt trong cái tình của con người, thì rất dễ nghĩ rằng chúng ta bị người nào đó hoặc chính phủ nào đó bức hại mà không nhìn ra bản chất của vấn đề.

Trưởng thành

Khi xem lại các bài viết về cuộc đàn áp, tôi vẫn thấy tâm oán hận sâu sắc đối với chính quyền cộng sản trong nhiều bài. Có lẽ những kiểu bài này có thể đả động đến một bộ phận người, nhưng vì chúng ta vẫn đang tu giữa người thường và không vượt ra khỏi tầng này, thật khó để người thường cảm nhận được từ bi của chúng ta hay nhìn ra được phía siêu thường của chúng ta, điều này khiến bài viết không khởi được tác dụng của nó. Nếu những học viên viết bài có thể hiểu được điểm này và nâng cao nhận thức Pháp, loại bỏ tình và tâm oán hận ra khỏi các bài viết của họ, suy nghĩ từ góc độ làm thế nào để cứu được nhiều người hơn, thì trang web của chúng ta sẽ thuần tịnh hơn và giữ vai trò quan trọng hơn.

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm 1999, nhiều học viên ở Trung Quốc đã đưa ra lựa chọn khó khăn là đến quảng trường Thiên An Môn để nói cho mọi người chân tướng. Nhưng nhiều người có thể chỉ đơn giản là đi theo người khác mà không hiểu tại sao họ phải đi bước đó. Nhiều năm sau, nhiều người trong số họ bị bức hại nghiêm trọng, một số người bị rớt tầng, một số trở lại và tiếp tục tu luyện, một số vẫn kiên định trong những năm qua. Nhưng sau một hành trình tu luyện dài, hầu hết đều đã tiến bộ trên con đường tu luyện của họ. Họ đã trưởng thành và trở thành các đệ tử Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp chân chính.

Đôi lúc tôi nghĩ rằng mình đang đi một con đường tương tự. Khi mới bắt đầu làm hạng mục Minh Huệ, tôi không thực sự hiểu những gì mình đang làm. Tôi chỉ biết đây là việc mình cần làm. Tôi đã chịu đựng những khó khăn, cả về thể chất lẫn tinh thần, nhưng tôi đã tu bản thân trong quá trình này. Thông qua liên tục học Pháp và buông bỏ những suy nghĩ người thường, cuối cùng tôi đã vượt qua. Pháp khai mở cho tôi và cho tôi hiểu được tầm quan trọng của trang web Minh Huệ ở tầng thứ của mình.

Giống như Sư phụ đã giảng:

“Tu luyện lộ bất đồng
Đô tại Đại Pháp trung”
(Vô lộHồng Ngâm II)

Tạm dịch:
“Con đường tu luyện tuy khác nhau
Nhưng đều trong Đại Pháp”

Con xin cảm tạ Sư phụ!

Tu Thiện trong khi phối hợp với các đồng tu

Mặc dù công tác của Minh Huệ là thần thánh, nhưng tôi vẫn sẽ gặp nhiều vấn đề phối hợp trong công việc hàng ngày. Một lần, tôi bị một học viên khác hiểu nhầm. Sau khi nhận ra, tôi nghĩ: “Mình phải giải thích cho học viên ấy nếu không học viên ấy sẽ đổ lỗi cho mình sau này.” Tôi gửi một email, xóa tan những hiểu nhầm và mọi thứ lại trở lại bình thường. Nhưng không hiểu vì sao, sau đó tôi lại cứ nghĩ đến việc đó. Tôi cảm thấy có thứ gì đó bị thiếu. Có gì đó sai sao? Mình không nên biện hộ cho bản thân sao?

Sư phụ giảng:

“Tất nhiên chúng ta có thể giải thích một cách có thiện ý; nói rõ sự việc thì không hề gì” (Chuyển Pháp Luân)

Khoảng hai ngày sau, một niệm nảy lên trong đầu tôi: Chúng ta nên “giải thích một cách có thiện ý.” Tôi đột nhiên hiểu ra. Tôi thực sự đã sai vì lời giải thích của tôi là để tránh mình bị đổ lỗi, đó không phải là thiện ý. Tôi nghĩ rằng tôi không thể để mọi người hiểu lầm mình, tôi không muốn bị đối xử bất công, và tôi cũng không muốn học viên đó nảy sinh suy nghĩ tiêu cực về tôi. Nó đều là về bản thân tôi. Tại sao tôi không nghĩ cho học viên kia? Nếu tôi không viết email cho anh ấy, có lẽ anh ấy sẽ buồn, và nó có thể ảnh hưởng đến việc anh ấy làm ba việc hoặc học Pháp. Việc giải thích sự việc của tôi không có gì sai, nhưng tôi đã làm điều đó mang theo chấp trước vào lợi ích bản thân, vì vậy tôi vẫn sai.

Thông qua trải nghiệm này, tôi cũng cảm nhận sâu sắc được uy lực của Pháp và cách Sư phụ bảo hộ chúng ta bằng từ bi vĩ đại. Tôi thực sự cảm thấy rằng mọi từ trong Chuyển Pháp Luân đều là Pháp, và mỗi từ trong cuốn Chuyển Pháp Luân đều có nội hàm rất sâu sắc.

Tôi thường suy nghĩ về tu luyện của mình. Trên đây là một số nhận thức tại tầng thứ hiện tại của tôi. Nếu có điểm nào không đúng với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.

(Bài chia sẻ tại Pháp hội kỷ niệm 20 năm thành lập Minh Huệ)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/5/22/387626.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/5/23/177739.html

Đăng ngày 08-06-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share