Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-01-2019] Tòa án Huyện Hợp Giang đã kết án tù và tuyên phạt ba học viên Pháp Luân Công ở thành phố Lô Châu vào ngày 18 tháng 12 năm 2018.

Bà Trâu Minh Anh, 53 tuổi, bị kết án 1,5 năm và phạt 2.000 tệ. Bà Trương Nguyên Hoa, 48 tuổi, bị kết án 3,5 năm và phạt 6.000 tệ.

Bà Cao Hiển Anh, 75 tuổi, bị kết án bảy năm tù và phạt 7.000 tệ vì phân phát tài liệu phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Cả ba bà đều đã kháng cáo.

Pháp Luân Công, hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một pháp môn tu luyện đặt trọng điểm vào việc hoàn thiện phẩm chất đạo đức của người tu, dựa trên tiêu chuẩn Chân-Thiện-Nhẫn. Pháp môn này đã bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại nghiêm trọng kể từ ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Đây là lần thứ ba bà Cao bị bức hại vì kiên định đức tin vào Pháp Luân Công và vạch trần sự tàn bạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Năm 2006 bà bị kết án ba năm tù; năm 2015 bị kết án 3,5 năm tù.

Bị bỏ đói và thẩm vấn

Ba nữ học viên trên bị bắt vào ngày 12 tháng 7 năm 2017 trong khi đang phân phát tài liệu Pháp Luân Công tại một hội chợ ở huyện Hợp Giang lân cận. Họ bị bắt tới Đồn Công an Cửu Chi để thẩm vấn.

Họ không được cung cấp đồ ăn hay nước uống trong ngày hôm đó. Bà Trương nói với cảnh sát rằng bà cảm thấy yếu người, chóng mặt, và cảm giác tim đang đập nhanh vì bị đói. Bà lên cơn sốt cao và gục xuống trong khi thẩm vấn. Trong mười ngày kế tiếp thân thể bà sưng phù nghiêm trọng.

Bà Trương và bà Trâu bị giam giữ hơn một tháng. Công an tống tiền gia đình họ 10.000 tệ trước khi cho họ về nhà.

Bà Cao được thả ra ngay trong ngày thứ hai, nhưng bị quản thúc tại gia. Bà lại bị bắt giam vào ngày 26 tháng 7, khi công an lừa bà đến đồn công an.

Viện Kiểm sát Hợp Giang đã chuyển hồ sơ vụ án của ba học viên tới tòa án vào ngày 3 tháng 4 năm 2018.

Áp phích, tờ rơi và lịch

Ba nữ học viên bị đưa ra xét xử lần đầu vào ngày 14 tháng 6 năm 2018. Họ bị cáo buộc “phá hoại thực thi pháp luật vì sở hữu tài liệu Pháp Luân Công,” một cái cớ được hệ thống pháp luật Trung Quốc quy chuẩn để buộc tội và cầm tù học viên Pháp Luân Công.

Theo các văn bản của tòa án, ‘tội’ ban đầu của ba học viên là sở hữu 5 áp phích tự dính, 65 tờ rơi, 61 tờ lịch. Sau đó, bởi có thêm nhiều tài liệu Pháp Luân Công hơn nữa bị phát hiện, nên cuối cùng họ bị buộc tội và cầm tù.

Trong phần biện hộ của mình, bà Trương chỉ ra rằng Cục Quản lý và Xuất bản Trung Quốc đã bãi bỏ lệnh cấm đối với các ấn bản của Pháp Luân Công năm 2011, và do đó họ không thể bị buộc tội vì sở hữu chúng.

Khi đối mặt với việc bị chỉ ra là thiếu cơ sở pháp lý, bộ phận truy tố đã không thể phản bác gì.

Tuy nhiên, thẩm phán không chấp nhận phần biện hộ này như là bằng chứng vô tội, và cho hoãn phiên tòa mà không tuyên phán quyết.

Công an chụp hình và thẩm vấn

Người nhà của các học viên được phép vào bên trong để chứng kiến phiên xét xử. Bạn bè của các học viên tham dự phiên tòa bị buộc phải chờ ở bên ngoài, ở đó, công an chụp hình và cố gắng lấy tên và địa chỉ của họ.

Những ai từ chối hợp tác thẩm vấn sẽ bị công tịch thu ví và điện thoại di động.

Hai phụ nữ bị đưa tới đồn công an và khám người. Một người bị còng vào ghế sắt và thẩm vấn, và bị giữ cả ngày mà không được cung cấp đồ ăn và nước uống. Bà được thả ra khi phiên tòa kết thúc lúc 4 giờ chiều.

Trong khi bà Trương và bà Trâu được phép về nhà sau khi phiên xử kết thúc để đợi phán quyết, thì bà Cao già cả vẫn bị giam giữ.

Trước khi được thả, bà Trương và bà Trâu bị cảnh sát gây áp lực ép viết các tuyên bố từ bỏ đức tin của họ vào Pháp Luân Công, hứa hẹn sẽ kết án nhẹ nếu họ hợp tác.

Cả hai học viên đều từ chối, và thay vào đó, họ đã viết tường tận về việc họ đã được thụ ích cả về thể chất lẫn tinh thần nhờ tu luyện Pháp Luân Công.

Khỏi mọi bệnh tật nhờ tu luyện Pháp Luân Công

Bà Trương kể về cuộc sống của bà trước khi tu luyện Pháp Luân Công. Bà từng bị gãy xương đùi phải, nên phải nằm liệt giường trong 28 ngày, vì gia đình bà không đủ tiền để bà chữa trị y tế. Khi tình trạng của bà xấu đi, họ phải chạy vạy vay mượn tiền để đưa bà tới bệnh viện.

Trong khi điều trị, một sai sót y khoa đã xảy ra, bác sỹ đã cắt đứt dây chằng ở chân bà, khiến bà bị tàn tật. Phải mất một năm sau bà mới có thể đi lại bằng nạng.

Bà cũng kể về những mâu thuẫn trong gia đình. Bởi chồng bà bị khuyết tật, và con gái họ sinh ra đúng vào khoảng thời gian mà các cặp vợ chồng thích con trai hơn (bởi chính sách một con của Trung Quốc), nên bà đã tuyệt vọng, và cố tự tử nhiều lần nhưng bất thành.

Không lâu sau, có người đã giới thiệu Pháp Luân Công với bà, và sức khỏe của bà đã được cải thiện đáng kể. Không chỉ có thể bước đi trở lại, bà còn có thể làm việc nhà và việc đồng áng của gia đình.

Bà Trâu cũng chia sẻ về câu chuyện của mình. Bà từng bị vỡ mắt cá chân, và sáu tháng sau phẫu thuật, nó vẫn không phục hồi. Bác sỹ bảo rằng bà có thể phải sống với khuyết tật đó, vì ông ấy không thể làm gì được. Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, mắt cá của bà đã hoàn toàn lành lặn.

Bài liên quan:

Bốn học viên ở Tứ Xuyên phải đối mặt với việc bị kết án vì đã phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công

Lô Châu, Tứ Xuyên: Bảy học viên bị bắt vì phân phát tài liệu phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/11/380272.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/2/9/175772.html

Đăng ngày 14-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share