Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 9-9-2016] Tôi nhận thấy rằng một số học viên có khuynh hướng tán dương và tâng bốc các đồng tu khác. Họ ca ngợi những đồng tu khác vì hiểu Pháp sâu hơn, ngộ tính tốt hơn và có những thành tựu.

Những học viên nhận được những lời khen ngợi như thế thường khởi tâm hoan hỉ. Những lời khen ngợi tiến vào đầu não của họ khi họ được bảo rằng họ đã làm tốt như thế nào. Vì vậy, họ trở nên khó chấp nhận những lời phê bình hơn khi người khác chỉ ra những thiếu sót của họ.

Bác bỏ những lời phê bình là một chướng ngại chủ yếu trên con đường tu luyện của một cá nhân. Những người thường tán dương các đồng tu có thể không nhận ra rằng họ có thể đang gia tăng thêm khó khăn cho việc tu luyện của những học viên đó.

Mỗi cá nhân chúng ta tựa như một giọt nước trong đại dương Đại Pháp. Những bản sự, những khả năng và những kỹ năng của chúng ta đều từ Đại Pháp mà có. Không có Pháp, chúng ta không thể tạo nên nổi một gợn nước, huống gì là một con sóng.

Những ai đã làm tốt thì nên khiêm nhường và cảnh giác với chấp trước hiển thị và tự mãn. Chúng ta cũng nên cẩn thận không quá lời khi khen ngợi hay tán dương các đồng tu khác.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/27/333564.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/9/158618.html

Đăng ngày 4-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share