[MINH HUỆ 05-05-2014] Vào sáng ngày 10 tháng 01 năm 2014, cô Triệu Hưng Mỹ đã bị cảnh sát phục kích ngay sau khi ra khỏi nhà. Cô đã bị dùng vũ lực để đưa đến trại tạm giam Chu Gia Bá thuộc huyện Vạn Châu. Ngày 21 tháng 02 năm 2014, cô được Viện kiểm sát địa phương thông báo rằng cô đã bị truy tố và phải đối mặt với phiên tòa.
Giống như nhiều học viên Pháp Luân Công, cô Triệu đã bị bức hại nhiều lần bởi chính quyền địa phương đơn giản chỉ vì cô từ chối từ bỏ đức tin của mình.
Sở cảnh sát địa phương và Phòng 610 tại nơi làm việc của cô đã đuổi việc cô, đình chỉ lương, buộc cô phải chịu đựng việc tẩy não và tra tấn cô nhiều lần.
Cô đã 2 lần bị kết án lao động cưỡng bức, người mẹ già và đứa con gái nhỏ của cô cũng đã trải qua những khó khăn rất lớn và đau khổ trong nhiều năm qua. Mặc dù vậy, cô Triệu vẫn kiên định vào niềm tin đối với Pháp Luân Công và các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.
Bị đình chỉ công việc một cách bất hợp pháp trong 12 năm qua
Cô Triệu là một nhân viên đánh máy tại Cục Tài chính quận Vạn Chân, thành phố Trùng Khánh. Cô đã bị đình chỉ công việc mà không có lý do chính đáng từ năm 2002. Cảnh sát địa phương và ông chủ của cô đã dùng mánh khóe và đe dọa để buộc cô nghỉ việc.
Vào một ngày năm 2002, cô Triệu đã bị bắt giữ bất hợp pháp vì nói với mọi người về Pháp Luân Công. Cảnh sát đã đánh đập cô tàn nhẫn, yêu cầu cô khai ra các đồng tu của mình và viết một “bản cam kết” từ bỏ Pháp Luân Công.
Dưới áp lực to lớn và sợ bị mất công việc của mình, cô Triệu, trụ cột duy nhất trong gia đình, đã đồng ý viết “bản cam kết” nếu như cảnh sát hứa sẽ giữ nguyên công việc của cô.
Cô Triệu đã làm theo yêu cầu của cảnh sát, nhưng nhanh chóng phát hiện ra rằng họ không bao giờ có ý định giữ lời hứa của mình. Một nhóm nhân viên sau đó đã đến lục soát văn phòng của cô, và việc cô bị bắt giữ đã được biết đến ở nơi làm việc. Ngay lập tức một trong những cấp trên của cô được gọi là trưởng phòng Thôi Phương, người mà sau đó đã nói với bộ phận tài chính rằng cô không đi làm nữa, mà không đưa ra bất kỳ lý do nào.
Đã phải chịu những đau đớn và cảm giác tội lỗi khi viết “bản cam kết”, việc mất công việc của mình đã khiến cô Triệu thấy như vào ngõ cụt và thậm chí cô còn nghĩ đến việc kết thúc cuộc đời của mình. Nhưng cô biết tốt hơn là cần bỏ đi suy nghĩ đó. “Nếu tôi chết, các thủ phạm sẽ chuyển sang đỗ lỗi cho Pháp Luân Công. Tôi hiểu rằng mình cần bước tiếp và tìm kiếm công lý”, cô Triệu viết trong một bài chia sẻ gửi lên trang web Minh Huệ.
Khi cô lấy hết can đảm để yêu cầu trả lại công việc của mình, trưởng phòng Thôi Phương đe dọa gọi điện cho 110 (số khẩn cấp). Trong những năm sau đó, cô đã chống án nhiều lần về việc sa thải bất công đối với mình, nhưng nhận lại là sự thờ ơ và phân biệt đối xử. Thậm chí ông chủ của cô đã gọi cho cảnh sát để đe dọa cô.
Vào tháng 08 năm 2012, sau một nỗ lực khác để thuyết phục ông chủ trả lại công việc cho mình, cô đã bị bắt giữ phi pháp vào trại lao động cưỡng bức trong một năm rưỡi. Cô đã được thả ra một năm sau đó khi các trại lao động cưỡng bức ở Trung Quốc được xóa bỏ. Nghĩ rằng tình hình đã thay đổi tốt hơn, cô Triệu đã đến nói chuyện với người quản lý mới của phòng tài chính về công việc của mình, nhưng họ đáp lại là sự lảng tránh. Họ hứa sẽ cho cô câu trả lời vào cuối năm, nhưng điều đó đã không bao giờ xảy ra.
Chồng bỏ trốn
Chồng cô Triệu đã bị sa thải ngay trước khi cô bị mất việc vào năm 2002. Không thể chịu được sự sách nhiễu liên tục từ cảnh sát địa phương và ủy ban khu phố, anh đã rời nhà năm sau đó, để lại người vợ của mình cùng đứa con gái 4 tháng tuổi. Anh ấy đã không về nhà đến tận 10 năm sau.
Khi anh nhận ra rằng không có cơ hội cho vợ mình được nhận lại công việc của cô ấy, anh đã bán nhà sau lưng cô. Cô Triệu đã không có lựa chọn ngoài việc phải đồng ý ly hôn vào tháng 01 năm nay.
Con gái nhỏ bị tổn thương
Chồng cô rời nhà khi con gái họ mới chỉ 4 tháng tuổi. Trong một lần, cảnh sát đã đưa cả cô Triệu và con cô đến đồn cảnh sát. Lần khác, cảnh sát lại đến để bắt giữ cô tại nhà. Đứa bé vẫn chưa được 1 tuổi, đã hét lên và khóc khi cảnh sát bắt cô Triệu đi và để lại đứa bé một mình. Khi quay trở lại cô Triệu đã kinh hoàng khi thấy con gái đã cho phân vào miệng của nó.
Trong những năm qua, việc bị bắt giữ nhiều lần của cô Triệu đã làm tổn hại tới sức khỏe tinh thần cho con gái cô. Cháu rất dễ sợ hãi, thường bị mộng du, và gặp khó khăn trong việc tập trung khi ở trường học.
Cha mẹ già vật lộn để sống
Người mẹ già của cô Triệu bắt đầu việc chọn nhặt phế liệu cả ngày lẫn đêm để có đủ tiền ăn. Bà chưa bao giờ phàn nàn, trái lại bà luôn bận rộn cả năm với việc lượm nhặt và thu gom phế liệu để kiếm một ít tiền giúp gia đình. Cả gia đình cô đã vật lộn như vậy 12 năm dài và cảnh nghèo khổ vẫn tiếp tục cho đến hôm nay. Mẹ cô hiện tại đã 80 tuổi và đang mắc bệnh suy giảm trí nhớ. Cha dượng cô nằm liệt đã một thời gian. Cô Triệu than thở: “Bất cứ khi nào nghĩ về những khó khăn bố mẹ tôi đã trải qua, tôi cảm thấy như một con dao đang cứa vào tim mình. Họ rất cần tôi để chăm sóc cho họ.”
Tin tưởng rằng cái Thiện sẽ chiến thắng
Cô Triệu nói rằng khi còn trẻ, cô đã từng có nhiều giấc mơ đẹp về một gia đình hạnh phúc đầy ấm áp và yêu thương, một công việc lý tưởng khiến người khác cũng phải ghen tị, một đứa con đáng yêu và một người chồng lý tưởng. Mọi thứ đã không diễn ra như vậy. Cô đã mất cha khi cô mới 12 tuổi; bốn em gái của cô lần lượt mất do sơ xuất y tế. Cô đã trải qua hai lần ly hôn và cái chết của con mình. Sau khi phải chịu đựng quá nhiều bi kịch, cô đã mất hết hy vọng và đang trên bờ vực của sự suy sụp tinh thần. Đó cũng là thời điểm mà cô gặp được Pháp Luân Công vào năm 1999.
Thông qua tu luyện Pháp Luân Công, cô đã lấy lại được sức khỏe tốt, và cuộc đời như thảm kịch của cô đã trở nên tốt hơn.
“Tất cả các bệnh kinh niên mà đã gây ra cho tôi nhiều đau đớn và đau khổ trong nhiều thập kỷ đã biến mất, bao gồm đau dạ dày, đau đầu, bệnh tim và viêm khớp. Tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi tìm được Pháp Luân Công”, cô nhớ lại.
Cũng chính là niềm tin của cô vào Pháp Luân Công và đức tin rằng cái thiện cuối cùng sẽ chiến thắng đã giúp cô vượt qua những năm đau khổ dưới bàn tay của chính quyền địa phương và ông chủ của cô.
Viện kiểm soát địa phương đã buộc tội cô “dùng tổ chức tà giáo để cản trở pháp luật” vào ngày 21 tháng 02 năm nay. Đây là loại vu khống điển hình mà các cơ quan chức năng sử dụng để chống lại các học viên Pháp Luân Công. Luật sư bào chữa cho các học viên đã chỉ ra rằng không điều luật nào trong luật pháp Trung Quốc nói rằng Pháp Luân Công là một tà giáo, và tự do tín ngưỡng được bảo vệ bởi hiến pháp Trung Quốc.
Cô Triệu nói với sự kiên định: “Tôi không làm gì sai khi tin tưởng vào các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và tôi sẽ không thỏa hiệp với bất kỳ sự bất công hay ngược đãi nào cả.”
Các cá nhân liên quan trong việc bức hại cô Triệu:
Đặng Tự Học (邓绪学), bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật địa phương: +86-023-58155201(Cơ quan)+86-13908263188 (di động)
Cao Tông Lâm (高宗林), phó bí thư Ủy ban Chính trị và Pháp luật ĐCSTQ: +86-023-58155301(máy bàn)+86-023-58546999(số máy nhà)+86-13709459758
Trương Tuấn (张骏), phó bí thư ĐCSTQ của Sở cảnh sát Vạn Châu: +86-023-58293002(Cơ quan)+86-023-58293888(nhà)+86-13908261888 (di động)
Trương Thành Xuân ((张成春), trưởng cục An ninh quốc gia huyện Vạn Châu: +86-23-58961831(Cơ quan)+86-023-58965678(Nhà)+86-13709450288 (di động)
Lý Hoa (李华), phó trưởng Cục An ninh quốc gia huyện Vạn Châu: +86-023-58962218(Cơ quan)+86-023-58963258(Nhà)+86-13908372365 (di động)
Vương Trung Vĩ (王中伟), chánh Tòa trung cấp số 2 huyện Vạn Châu: +86-023-58552899(Cơ quan)+86-023-58202099(nhà)+86-13509439009 (di động)
Vương Định Thuận (王定顺), Viện trưởng nhánh số 2 Viện kiểm soát huyện Vạn Châu: +86- 023-58207288(Cơ quan)+86-13908267138 (di động)
Mạc Văn Phương (莫文方), chánh Tòa quận Vạn Châu: +86-023-87666002(Cơ quan)+86-023-58128655(Nhà)+86-13908261596 (di động)
Trương Á Lâm (张亚林), Viện trưởng Viện Kiểm sát huyện Vạn Châu: +86-023-58532188(Cơ quan) +86-023-58121333(Nhà) +86-13908263978 (di động)
Dương Thu Đông (阳秋冬), Trưởng phòng Tư pháp huyện Vạn Châu: +86-023-58569818(Cơ quan)+86-023-58151195(Nhà)+86-13609434108 (di động)
(Vui lòng tham khảo thêm bản tiếng Hán để biết chi tiết các thủ phạm khác)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/5/再被绑架迫害-重庆赵兴美女士面临非法庭审-291000.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/23/1753.html
Đăng ngày 27-08-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.