Bài viết: Đệ tử Đại Pháp tại Hắc Long Giang

[MINH HUỆ 17-05-2023] Tôi là một đệ tử Đại Pháp (học viên Pháp Luân Công). Để kỷ niệm “Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới 13.5”, tôi sẽ kể lại câu chuyện có thật về ba vị lãnh đạo của tôi đắc phúc báo nhờ từ chối bức hại người tu luyện Đại Pháp hơn 20 năm qua.

Vị lãnh đạo cũ đầu tiên hai lần chặn đứng áp lực bức hại tôi

Vị lãnh đạo cũ đầu tiên mà tôi làm việc nay đã về hưu nhiều năm. Năm đó đúng vào giai đoạn Trung Cộng bức hại đệ tử Đại Pháp khốc liệt điên cuồng nhất. Trung Cộng lạm dụng quyền lực làm bố chồng tôi hoảng sợ mà lén tìm gặp lãnh đạo đơn vị công tác của tôi nói chuyện để đề nghị ông gây áp lực cho tôi, ép tôi bỏ tu luyện Đại Pháp, nhưng lại bị lãnh đạo cũ từ chối thẳng thừng. Bộ phận cấp trên khi biết tôi tu Đại Pháp cũng tìm đến vị lãnh đạo cũ này, bắt ông giải thích về việc tôi tu Pháp Luân Công, rồi cũng bị lãnh đạo cũ đáp lại bằng lời nghiêm lẽ chính phê bình lại.

Lãnh đạo cũ nói với bố chồng tôi và người của bộ phận cấp trên: “Cô ấy có luyện Pháp Luân Công hay không là quyền tự do tín ngưỡng cá nhân của cô ấy. Tôi làm lãnh đạo của cô ấy, tôi chỉ chịu trách nhiệm về công việc của cô ấy ở đơn vị. Công việc của cô ấy không chê vào đâu được, cô ấy thiện lương, hiền lành với người khác, không kết bè phái, tôi có gì quyền mà can thiệp vào tín ngưỡng của cô ấy, vả lại tôi cũng từng chưa thấy cô ấy luyện công gì ở chỗ làm bao giờ. Còn cô ấy về nhà rồi thì không thuộc quyền quản lý của tôi nữa, hơn nữa tôi cũng không có cái quyền ấy!”

Thế là, trong thời kỳ Trung Cộng bức hại Pháp Luân Công điên cuồng nhất , tôi cũng không phải chịu áp lực, can nhiễu nào từ gia đình và cấp trên nữa.

Năm năm sau, lãnh đạo cũ đến tuổi nghỉ hưu. Ông mua một căn nhà ở Bắc Kinh và cùng vợ chuyển đến đó, con trai và con gái của ông đều có công việc thu nhập cao ở Bắc Kinh, lại đều có gia đình nhỏ hạnh phúc. Bây giờ, lãnh đạo cũ đã có cháu nội, cháu ngoại. Trong thời kỳ dịch bệnh nghiêm trọng nhất ở Bắc Kinh, lãnh đạo cũ và cả gia đình ông đều bình an vô sự.

Sở dĩ tôi biết hoàn cảnh cụ thể của vị lãnh đạo cũ là vì cứ cách hai năm, vợ chồng họ lại về quê ở một thời gian. Mỗi khi họ về quê, tôi đều mang quà đến thăm hai vợ chồng họ. Họ thường vui vẻ cười nói: “Đến đây là tốt rồi, còn mua đồ làm gì?” Tôi nói: “Hồi ông còn đương chức, tôi mua đồ đến thăm nhà ông cũng không tiện, bây giờ, ông không còn làm lãnh đạo trực tiếp của tôi nữa, nên tôi đến thăm ông mới phải!“

Vị lãnh đạo thứ hai đứng lên đối chọi với sự uy hiếp của Ủy ban Chính trị và Pháp luật

Sau khi lãnh đạo cũ nghỉ hưu, một vị phó lãnh đạo của đơn vị lên tiếp quản vị trí của ông. Sau khi ông nhậm chức, trải qua ba năm nỗ lực, đơn vị có cơ hội được bình chọn là đơn vị văn minh toàn tỉnh.

Tuy nhiên, đến vòng thẩm duyệt, một số người trong đơn vị muốn dùng cuộc bức hại Pháp Luân Công để gây dựng uy thế chính trị, khẩu khí hết sức hung hăng, tuyên bố rằng “trong ba năm sẽ chuyển hóa toàn bộ (học viên) Pháp Luân Công trong đơn vị”. Đợt đó, ủy ban chính trị và pháp luật các khu vực đều tham gia vào cuộc bức hại. Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật cấp trên tìm đến lãnh đạo đơn vị tôi để gây sức ép, yêu cầu ông bức ép tôi viết cái gọi là “chuyển hóa thư”.

Vị lãnh đạo này cũng giống vị lãnh đạo tiền nhiệm, từ chối thẳng thừng yêu cầu phi pháp của họ, ông nói: “Nhiệm vụ của tôi là lãnh đạo mọi người làm việc nghiêm túc. Tôi có quyền gì mà thay đổi tín ngưỡng tinh thần của người ta chứ? Vả lại, tín ngưỡng của cô ấy không gây bất kỳ ảnh hưởng tiêu cực nào cho công việc của đơn vị, ngược lại, bao nhiêu năm nay, cô ấy lúc nào cũng công tác ở tuyến đầu, lâu nay chưa bao giờ đề xuất thay đổi cương vị. Một đồng nghiệp tốt như vậy đối với đơn vị, tôi không làm được những gì các anh yêu cầu.” Bí thư Ủy ban Chính trị Pháp luật nói: “Anh không làm được cũng không việc gì. Hãy giao cô ấy cho chúng tôi, chúng tôi sẽ nói chuyện với cô ấy.” Lãnh đạo hết sức nghiêm túc nói: “Giao cho các anh à? Nói chuyện gì?” Đối phương nói: “Chúng tôi chỉ là gặp mặt để yêu cầu cô ấy cam kết.” Lãnh đạo nói: “Cam kết gì với các anh chứ? Tôi mới là lãnh đạo trực tiếp của cô ấy, tôi còn chưa tìm cô ấy nói chuyện, tôi còn chưa yêu cầu cô ấy làm cam kết gì, mấy anh có quyền gì mà tìm cô ấy nói chuyện, yêu cầu cô ấy làm cam kết gì chứ?”

Cuối cùng, bí thư ủy ban chính trị pháp luật lôi việc đơn vị sắp được thẩm duyệt là đơn vị văn minh cấp tỉnh ra để áp chế, lãnh đạo cũng một mực giữ nguyên lập trường lúc đầu: không cho họ tìm tôi, càng không thể để tôi viết cam kết gì. Bí thư ủy ban chính trị và pháp luật ấy nói: “Thái độ này của anh sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của anh, anh bảo vệ cô ấy như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của anh.” Lãnh đạo không buồn nghĩ ngợi, lập tức trả lời: “Không ảnh hưởng đến tôi được!” Thế là, lại một ngọn lửa bức hại điên cuồng đã bị dập tắt dưới sự kiên định chính nghĩa của vị lãnh đạo này.

Vị lãnh đạo này, sau 10 năm kế nhiệm chức vị của lãnh đạo cũ, đã được thăng chức lên cục trưởng của cục cấp cao hơn, đúng là ứng nghiệm câu nói kia của ông: “Không ảnh hưởng đến tôi được!”

Sau này tôi mới biết, vị lãnh đạo cũ thứ hai vừa lên chức, không lâu sau đi khám thì phát hiện ra chứng bệnh nan y, bác sỹ nói chờ đến khi bệnh trạng ổn định thì lại vào viện khám toàn diện, rồi mới quyết định có thể phẫu thuật hay không, mà tỷ lệ phẫu thuật thành công cũng không phải là 100%. Sau một thời gian, ông ấy đến bệnh viện tái khám kỹ lại theo lịch hẹn. Đến khi có kết quả, bác sỹ nói với ông: “Không có gì nghiêm trọng cả”, ý nói bệnh của ông đã thuyên giảm nhiều rồi, không còn là bệnh nan y nữa, cả nhà vui mừng khôn xiết. Đây là do ông bảo vệ đệ tử Đại Pháp mà được phúc báo!

Không chỉ vậy, con của ông ấy sau khi tốt nghiệp trung học, còn thi đậu vào trường đại học mơ ước một cách dễ dàng, tốt nghiệp xong lại thuận lợi thi đậu vào làm nghiên cứu sinh ở viện nghiên cứu, đó là nền tảng tốt cho cuộc sống sau này.

Vị lãnh đạo này hiện nay vẫn khỏe mạnh, gia đình hạnh phúc, hòa thuận. Mấy năm nay dịch bệnh hoành hành, tuy thường xuyên ra ngoài họp hành nhưng ông vẫn bình an vô sự.

Vị lãnh đạo thứ ba từ chối chấp hành lệnh bức hại theo ý tôi

Sau khi vị lãnh đạo thứ hai được thăng chức lên làm trưởng cơ quan cấp trên, đơn vị lại nghênh đón một vị lãnh đạo mới. Vị lãnh đạo này tuổi trẻ, đầy triển vọng, sau đó tôi mới biết rằng, trước khi anh ấy tới đơn vị tôi thì đã minh bạch được nhiều chân tướng Đại Pháp rồi. Đó cũng là thành quả của các đệ tử Đại Pháp sau nhiều năm kiên trì giảng chân tướng.

Sau khi anh ấy đến, tà đảng liền bắt đầu dùng phương thức khác để bức hại các đệ tử Đại Pháp, chính là cái gọi là “xóa sổ”, theo đó, hầu hết các đệ tử Đại Pháp đều bị “Phòng 610” và các ủy ban khu phố sách nhiễu và bức hại một cách trắng trợn không kiêng dè. Lãnh đạo đơn vị tôi cũng nhận được thông báo của ủy ban chính trị pháp luật, yêu cầu tôi ký tên vào cái gọi là “giấy cam kết” không tu luyện Pháp Luân Công nữa, và phải đính kèm ảnh hoặc video của tôi để gửi cho họ. Vì thế, lãnh đạo mới hẹn tôi tới đơn vị gặp anh ấy, nói rằng muốn nghe xem tôi suy nghĩ thế nào, xem xem thái độ của tôi thế nào. Tôi đến nơi, phát hiện có ba người, hai người kia là đồng nghiệp trong đơn vị.

Tôi nói với vị lãnh đạo trẻ: “Tôi biết anh đã minh bạch chân tướng Đại Pháp. Đối diện với áp lực đều là khảo nghiệm, là biểu hiện của mỗi sinh mệnh trước vấn đề trọng đại khi Đại Pháp bị bức hại này. Anh có đủ lý do và năng lực để bảo vệ chính nghĩa. Anh nên biết rằng, ngay từ năm 2000, Bộ Công an đã ban hành ‘Thông báo về một số vấn đề liên quan đến việc xác định và triệt tiêu tổ chức tà giáo’ (Thông tư [2000] Số 39), trong đó xác định rõ 14 loại tà giáo, nhưng Pháp Luân Công không nằm trong danh sách đó. Vì muốn nhân dân trong nước tin rằng Giang Trạch Dân bức hại Pháp Luân Công là đúng, mà La Cán và đồng bọn đã biên đạo và diễn vở hài kịch “vụ tự thiêu ở Thiên An Môn”, nhưng lại lộ ra đầy sơ hở. Cuốn sách chính của Pháp Luân Công – “Chuyển Pháp Luân” – từ đầu tới cuối đều dạy người tu luyện phải chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn, làm một người tốt và tốt hơn nữa, sống trong một xã hội đang tuột dốc nhanh chóng như hiện nay mà làm một người biết tự ước chế, không trôi theo dòng. Là đệ tử Đại Pháp, chúng tôi đều kiên định tin vào Sư phụ, Sư phụ chúng tôi đã dạy các đệ tử rất rõ ràng rằng ‘người luyện công không được sát sinh’ (Chuyển Pháp Luân), ‘Tự sát là có tội’ (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney). Anh thử nghĩ xem, người kiên định tin vào Đại Pháp có đi làm những việc hoàn toàn vi phạm yêu cầu của Đại Pháp không?! Anh nghĩ xem, lúc ấy đang đúng vào thời kỳ Giang Trạch Dân lợi dụng chính quyền Trung Cộng để điên cuồng vu khống và bức hại Pháp Luân Công. Vở kịch tự thiêu giả kia có lợi cho ai nhất? Nếu như Pháp Luân Công quả thực khiến con người bị si mê đến mức ấy, thì tại sao, dân chúng ở bao nhiêu nước trên thế giới, kể cả rất nhiều nhân tài ưu tú nắm vững khoa học kỹ thuật cao, từ đó tới nay không ngừng bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chứ? Chẳng lẽ họ không biết phân tích, không biết phân biệt phải trái sao?”

Nghe tôi nói một mạch những lời trên, vị lãnh đạo trẻ cười và nói: “Vâng, tôi biết chân tướng về Pháp Luân Công. Tôi còn đọc qua cuốn sách chính của Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân rồi, tôi cũng biết nội dung của cuốn sách dạy con người làm người tốt. Hôm nay, tôi chỉ muốn lắng nghe một chút xem chị suy nghĩ thế nào. Ủy ban chính trị và pháp luật một mực yêu cầu tôi cung cấp ảnh của chị, vậy chị nghĩ nên làm sao?” Không ngờ, một nữ đồng nghiệp ở đó liền cầm điện thoại lên hướng về phía tôi toan chụp hình tôi.Tôi nghiêm túc xua tay nói: “Cô đừng làm bừa, cô làm như vậy là phạm pháp, trong vô tri mà tự hại chính mình đấy.” Cô ấy lập tức đặt điện thoại xuống và nói: “Được rồi, chị à, nếu chị không đồng ý, tôi sẽ không chụp hình chị, chị yên tâm.” Tôi nói: “Tôi sẽ không hợp tác với yêu cầu vô lý nào là vì tôi nghĩ cho tương lai của tất cả những người liên quan, bao gồm các vị. Tôi bị làm sao cũng không thành vấn đề, dù thế nào tôi vẫn là tôi, nhưng các vị thì khác. Tham gia sách nhiễu và bức hại người tu luyện, đều là gieo nhân ác cho bản thân các vị và gia đình các vị. Như vậy, tôi sẽ tự trách mình vì chưa giúp các vị thực sự minh bạch chân tướng Đại Pháp. Một người thực sự minh bạch chân tướng sẽ tự nhiên không phối hợp với mệnh lệnh vi phạm pháp luật và những yêu cầu vô lý.”

Lúc này, lãnh đạo nói: “Đúng thế, vậy chúng ta không chụp hình nữa.” Liền theo đó, anh ấy chỉ vào một đống biên bản đã được in ra và nói: “Vậy những thứ này có ký không?” Tôi nói: “Không thể ký được. Các vị cũng đừng bị mấy người đó lừa, tôi mà ký vào một tờ giấy trắng, họ đem về thì có thể tùy tiện viết gì vào mà chẳng được. Làm những việc này đối với ai cũng không tốt đâu!” Tôi nói đến đây, anh ấy cười lên, cười rất sảng khoái, giống như gánh nặng trong lòng bỗng chốc đã được hạ xuống, cảm giác anh ấy đã tìm thấy câu trả lời mà anh ấy muốn qua cuộc nói chuyện của chúng tôi, cảm giác thoải mái và nhẹ nhõm như được giải thoát phát ra từ nội tâm. Thế là, cuộc trò chuyện giữa hai bên đã kết thúc trong bầu không khí vui vẻ. Anh ấy cũng đích thân tiễn tôi xuống lầu.

Kể từ hôm đó tới nay, họ cũng không tới làm phiền tôi nữa.

Vị lãnh đạo này hiện gia đình cũng rất mỹ mãn. Hai vợ chồng đều rất truyền thống, chính trực, con cái cũng dễ thương. Gần đây, anh ấy còn được đề cử làm người đứng đầu thứ hai ở cơ quan cấp cao hơn, quan hệ công tác đã được điều chuyển từ đơn vị, đồng thời chức vụ và chức danh đều thăng lên một cấp.

Tôi tin rằng vị lãnh đạo mới cũng sẽ kết thiện duyên với Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Nhân loại đối với biểu hiện của Đại Pháp tại thế gian có thể thể hiện ra sự thành kính và tôn trọng thích đáng, thì sẽ mang đến hạnh phúc hay vinh diệu cho người, dân tộc hoặc quốc gia.” (Luận ngữ, Chuyển Pháp Luân)

Nhân dịp kỷ niệm 31 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền, tôi muốn ghi lại một vài trường hợp chúng sinh quanh tôi được may mắn đắc phúc báo khi minh bạch chân tướng. Là một đệ tử Đại Pháp, chúng ta tồn tại là để cứu độ chúng sinh, chân tâm hy vọng có nhiều người thiện lương thực sự minh bạch chân tướng Pháp Luân Đại Pháp, thiện đãi người tu luyện, bởi vì những hành động thiện của mỗi sinh mệnh sẽ trở thành nguồn phúc báo vĩnh hằng cho chính họ.

Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của trang web Minh Huệ (Minghui.org). Khi sử dụng lại vì mục đích phi lợi nhuận, vui lòng ghi rõ nguồn ở đầu bài đăng hoặc tác phẩm (Theo bài viết của trang Minh Huệ…), sau đó dẫn đường link bài gốc của Minh Huệ. Trường hợp sử dụng với mục đích thương mại, vui lòng liên hệ với Ban Biên tập về thủ tục ủy quyền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/5/17/460166.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/5/20/209441.html

Đăng ngày 09-07-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share