Bài viết của đệ tử đại Pháp tại thành phố Miêu Lật, Đài Loan

[MINH HUỆ 22-11-2022] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Xin kính chào các đồng tu!

Tôi năm nay 70 tuổi và tôi rất may mắn được chia sẻ những tâm đắc thể hội của mình với mọi người tại đây.

1. Tham gia quảng bá Shen Yun

Nhớ lại lần đầu tiên Shen Yun đến Đài Loan biểu diễn, tôi nghĩ rằng tôi nên tham gia vào hỗ trợ hậu cần. Tôi đã hỏi một trong những người điều phối rằng còn bất cứ công việc nào liên quan đến lau dọn phía hậu trường hay không. Cô ấy nhìn tôi và nói: “Cô có thể làm một người chỉ dẫn ghế ngồi nếu cô mong muốn ạ!” Tôi muốn hỏi thêm rằng với tuổi hiện tại của tôi, liệu công việc đó có thích hợp hay không. Cô ấy trả lời rằng: “Chắc chắn ạ!” Và tôi đã làm công việc dẫn chỗ ngồi trong 13 năm nay.

Cho đến năm nay, khi Shen Yun lần đầu tiên tới thành phố Miêu Lật, tôi đã làm việc ở một vị trí khác. Lần đầu tiên trở thành một người dẫn chỗ, rạp hát mà Shen Yun biểu diễn được thiết kế với hơn 4000 ghế ngồi. Chúng tôi bị thiếu người phụ giúp, một số đồng tu không chịu được khi phải đi giày cao gót trong thời gian dài, lại thêm khó khăn khi đọc không rõ chữ nhỏ trên tờ vé. Thỉnh thoảng, tôi chỉ có thể dẫn một nửa số người đang đợi ghế của họ trước khi đến màn trình diễn tiếp theo bắt đầu. Sau đó, tôi đã ngộ ra rằng mỗi một cá nhân đến xem Shen Yun đều là một việc rất thần thánh và thiêng liêng.

Chúng ta cần phải học Pháp tốt, đồng hóa với đặc tính Chân- Thiện- Nhẫn để chúng ta có thể duy trì một tư tưởng thuần tịnh trong khi làm việc. Khi trạng thái tu luyện của chúng ta ổn định, chúng ta sẽ ít bị can nhiễu và sẽ có nhiều chúng sinh hơn nữa được Sư phụ Lý cứu độ (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Trong suốt màn biểu diễn, nếu chúng tôi phát chính niệm hiệu quả, thì hầu như không có khán giả nào đứng lên đi vệ sinh. Để đưa mọi người tới ghế ngồi, tôi phải đi bộ lên xuống các bậc thang rất nhanh. Khi tôi tu luyện ở trạng thái tốt nhất, tôi có thể cảm nhận rõ rằng những bước chân của tôi rất nhẹ nhàng như đang lướt bay vậy.

Khi tôi chỉ dẫn chỗ ngồi cho buổi diễn cả ở Đài Trung và Đào Viên, tôi không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào. Tôi ngộ ra rằng trong bất cứ việc gì chúng ta làm, miễn là chúng ta có chính niệm mạnh, thì Sư phụ sẽ luôn trông nom và giúp đỡ chúng ta.

Sư phụ giảng:

“Nói là trợ giúp Thần Vận kỳ thực cũng là trợ giúp chư vị, bởi vì chư vị làm việc gì cũng đều là tu bản thân mình, hơn nữa những người mà Thần Vận cứu cũng có một phần của chư vị, điều này là khẳng định, uy đức ấy đều ở trong đó.” (Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp- Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011)

Vài năm trước, để quảng bá Shen Yun bằng phương thức chuyên nghiệp hơn, chúng tôi yêu cầu trải qua quá trình chứng nhận cấp một. Nhiều người đã không đủ can đảm để tham gia cuộc thi đó. Tôi cũng nghĩ rằng nó là một thứ gì đó cho những học viên trẻ tuổi. Tuy nhiên, từ khi tôi là một người hỗ trợ, tôi cảm thấy mình nên có trách nhiệm khuyến khích các học viên khác tham gia thi. Khi người khác nhìn tôi với độ tuổi này, đã trải qua quá trình và hoàn thành chứng nhận, họ cũng đã tham gia.

Tôi cũng tham gia khi chúng tôi được yêu cầu cần vượt qua chứng nhận trình độ cấp hai sau đó. Trên thực tế, tôi không biết nhiều về quá trình tại thời điểm đó. Tôi chỉ nghĩ rằng tôi có thể làm được, những người khác cũng có thể làm được. Khi tôi tham gia thi, tôi không quen nội dung và đã không vượt qua cuộc thi. Sau đó, tôi đã nhớ lại rằng là một thành viên của đội trống lưng, khóa huấn luyện yêu cầu chúng tôi luôn phải ấm áp, luôn nở nụ cười và thể hiện sự thân thiện đối với chúng sinh khi chúng tôi ở trên sân khấu. Vậy nên khi tôi tham gia thi lại, cả nhóm sáu người chúng tôi đều cùng nhau vượt qua nó.

Khi Shen Yun trở về Đài Loan năm nay, người điều phối quận đã yêu cầu chúng tôi thi lại trình độ chứng nhận cấp một lại lần nữa. Lúc đầu, tôi thắc mắc rằng tại sao chúng tôi phải làm điều đó. Chỉ sau khi chia sẻ với các đồng tu, tôi đã nhận ra rằng tôi đã quên hết những kịch bản dài ba phút mà tôi đã học trong lần tập huấn đầu tiên. Vậy nên tôi bắt đầu nhớ lại những lời trong kịch bản, và bây giờ tôi có thể đọc thuộc lòng nó rất tốt.

Một quy trình chứng nhận cho việc quảng bá “Tác phẩm Shen Yun” được đưa ra. Lúc đầu, tôi băn khoăn rằng làm sao tôi có thể có thời gian để làm công việc đó, bởi vì tôi rất bận khi gọi điện thoại giảng chân tướng trên nền tảng RTC. Một đồng tu khác cũng đề cập đến vấn đề đó rằng anh ấy sẽ ngưng gọi điện thoại trong suốt ca của anh ấy để anh ấy có thể vượt qua quá trình chứng nhận. Tôi đã nhận ra rằng tôi có thể tận dụng hết mức thời gian để làm đồng thời cả hai hạng mục. Ngay khi tôi có suy nghĩ như vậy, dù thậm chí tôi dành ít thời gian hơn để gọi điện thoại giúp mọi người tam thoái Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhưng hiệu quả công việc vẫn rất tốt. Tôi thậm chí còn phá kỷ lục trước đó của mình, tôi đã giúp rất nhiều người thoái Đảng.

Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã an bài một cách rất hoàn hảo khi tôi quyết định làm việc đó. Có rất nhiều quan niệm đã xuất ra để ngăn cản tôi, ví như: “Tôi không có thời gian”, hoặc “Tôi không thể làm được”. Đây đều là chấp chước. May mắn thay, tôi đã dàn xếp nhanh chóng để xử lý chúng. Chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp, tôi luôn tự hướng nội bản thân, tôi đã có thể loại bỏ những chướng ngại trên con đường tu luyện của mình.

Chồng của tôi cũng là một học viên, ông ấy đang ở tuổi 80. Khi ông ấy nhìn thấy tôi đăng ký chứng nhận, ông ấy cũng muốn tham gia. Ông ấy thực sự đặt tâm vào việc học kịch bản. Thỉnh thoảng, ông ấy gặp khó khăn khi gõ chữ hoặc nghe hiểu phát âm. Sau đó, ông ấy nhờ tôi giúp ông ấy gõ chữ. Vì vậy, bất cứ khi nào chúng tôi gặp câu hỏi, chúng tôi đã trao đổi với nhau bằng cách chia sẻ những hiểu biết của mình. Khi chúng tôi vào trang web Shen Yun nhưng vẫn không tìm thấy câu trả lời, chúng tôi lại hỏi các đồng tu trẻ qua điện thoại. Ông ấy rất hay quên những gì đã nghe sau khi gọi điện thoại. Nhưng tôi nhớ và đủ chắc chắn rằng tôi đã có câu trả lời mà chúng tôi đang tìm kiếm.

Trong suốt quá trình đó, chúng tôi không chỉ hiểu sâu hơn về “Tác phẩm Shen Yun” mà chúng tôi còn vượt qua quá trình chứng nhận một cách thành công. Lần trải nghiệm này giúp chúng tôi loại bỏ đi những quan niệm như: “Chúng tôi đã già để làm điều đó” hoặc: “Điều đó chỉ cho người trẻ, không phải của chúng tôi”. Thực tế rằng, vấn đề không nằm ở tuổi tác của chúng ta, miễn là chúng ta có nguyện vọng muốn làm, Sư phụ sẽ luôn dõi theo chúng ta.

2. Loại bỏ những thứ phù phiếm và chấp chước vào lợi ích cá nhân

Tôi nhớ lại một người nào đó đã nói với tôi: “Trong đời ai cũng phải có ít nhất một chiếc ví hàng hiệu”. Lúc đầu, tôi cảm thấy tôi là người rất lỗi thời và không quan tâm tới điều đó. Tôi đã tin rằng việc mua những món đồ đắt tiền không có nhiều ý nghĩa đối với tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể tránh được sự ham muốn của mình và cuối cùng đã mua một chiếc ví đắt tiền. Tuy nhiên, càng nhìn vào chiếc ví, tôi lại càng cảm thấy không thích nó. Vì vậy, tôi quyết định lấy lại chiếc ví và đổi lấy một chiếc khác rẻ hơn.

Nhưng vì tôi không được hoàn lại số tiền chênh lệch nên tôi cảm thấy rất tiếc nuối. Tại thời điểm đó, tôi đã không nghĩ rằng: “Tôi là một người tu luyện, tôi không nên có sự xa hoa phù phiếm và chấp chước vào lợi ích”. Trong khi đạp xe trên đường, tôi vẫn còn suy nghĩ luẩn quẩn vấn đề đó trong đầu. Khi đến cổng nhà chiếc xe đạp của tôi bất ngờ đổ xuống và đè lên chân khiến chân tôi không thể cử động được.

Con gái của tôi là một y tá, cô ấy khăng khăng muốn con trai tôi đưa tôi đi kiếm tra và bác sĩ đã băng bó chân cho tôi. Nhưng ngay sau khi về nhà, tôi liền cởi bỏ băng bó ngay lập tức. Tôi biết rằng tôi là một người tu luyện, tôi không nên dùng bất kỳ loại điều trị nào.

Con gái của tôi sau đó khăng khăng muốn tôi đi khám bác sĩ lại lần nữa. Khi bác sĩ nhìn thấy tôi, ông ấy đã bất giác và kêu lên: “Sao bà có thể đi bộ lại được nhanh đến vậy?” Khi bác sĩ hỏi tôi rằng ông ấy có cần kê thêm đơn thuốc cho tôi hay không, con gái tôi đã lập tức trả lời ngay: “Dạ không cần, cảm ơn bác sĩ. Nếu ngài vẫn kê đơn cho bà, bà cũng sẽ không nhận”. Bác sĩ trả lời rằng: “Bởi vì bà không nhận đơn thuốc từ tôi nên tôi sẽ không tính phí và bà không cần phải quay lại đây nữa nhé!”

Trong thời gian đó, tôi phải tham gia một sự kiện quảng bá Shen Yun. Ngày hôm đó, vết sưng ở chân tôi đã giảm và tôi đã có thể đi được giày cao gót mà không hề cảm thấy đau chân. Chỉ sau khi sự kiện đã kết thúc, ngón chân của tôi lại bắt đầu đau trở lại. Tôi hiểu rằng bất cứ việc gì chúng ta làm, Sư phụ đều dõi theo chúng ta!

3. Đối xử thiện lương với các đồng tu

Những khảo nghiệm sẽ xuất hiện để xem chúng ta có đề cao tâm tính hay không. Một lần, tôi đang tham gia học Pháp và luyện công trên nền tảng RTC thì đột nhiên bị ngã xuống và không thể đứng dậy. Khi người bên cạnh giúp tôi đứng dậy, tôi đã nói tôi vẫn ổn. Sau khi họ giúp tôi lên chiếc xe đạp, tôi vẫn còn hướng về địa điểm RTC.

Chỉ sau khi tôi về nhà lúc trưa, tôi mới bắt đầu cảm thấy đau đớn. Tôi cảm thấy rất đau ở phần xương sườn, một chiếc răng của tôi bị rời ra. Nhưng da của tôi vẫn không bị tổn thương. Đến tối, tôi rất khó khăn khi ngồi phát chính niệm. Kkhi dứng lên hay nằm xuống cũng thấy khó khăn. Khi chồng tôi muốn giúp tôi, tôi nói rằng tôi sẽ vượt qua quan nạn bằng chính mình.

Tôi đã hướng nội và nhận ra rằng mình vẫn còn một vài thiếu sót. Tôi nghĩ ra rằng khi một đồng tu gọi điện thoại xong, tôi sẽ phải vào nghe lại đoạn ghi âm. Nếu có bất cứ điều gì chưa hợp lý, tôi sẽ đăng lên nền tảng để nhắc nhở họ. Có một lần, một đồng tu đã nghĩ rằng tôi đã không tốt với cô ấy. Lúc đó, tôi cảm thấy tôi đã sai. Tôi đã nhận ra rằng tôi đã không quan tâm tới người khác và không nghĩ tới cảm xúc của họ.

Tôi thầm nói với Sư phụ trong tâm: “Con biết con đã sai rồi, nhưng con phải đi hỗ trợ hạng mục vào thứ Năm, con không thể đi nếu như con không thể cử động được”. Thật bất ngờ, chiếc xương sườn của tôi lại trở lại bình thường và thân thể của tôi cũng không còn đau nữa. Con xin cảm tạ Sư phụ!

4. Vứt bỏ tình cảm người thường

Tôi đã tham gia gọi điện thoại tới Trung Quốc hơn 20 năm nay. Tuy nhiên, vào thuở mới đầu tu luyện, tôi có chấp chước rất mạnh vào tình cảm con cái. Khi cháu của tôi chào đời, bởi vì chấp chước vào tình cảm thân quyến nên tôi đã nhận trông cháu cho con gái. Nhưng chính vì vậy, nó đã gia tăng thêm khó khăn cho tôi trong việc giảng chân tướng. Tôi ngủ ít hơn, do đó hiệu quả công việc cũng giảm sút. Khi con gái tôi có kỳ nghỉ, tôi liền để cháu bé cho con gái trông nom và sau đó ra ngoài giảng chân tướng cho mọi người. Tuy nhiên, tôi bị mọi người từ chối ngay sau đó. Tôi cảm thấy rất bi ai, mặc dù tôi biết rằng chịu khổ có thể tiêu trừ đi nghiệp lực.

Sư phụ giảng:

“Chư vị nếu muốn tu luyện, thì cái ‘tình’ của con người cần vứt bỏ.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi đặt tâm mình cho chính và vứt bỏ đi những chấp chước tình cảm với con cháu , tôi đã có thể đặt nhiều nỗ lực hơn vào việc giảng chân tướng. Tình trạng gia đình tôi cũng biến đổi tốt hơn. Một đứa cháu của tôi mới ra đời nhưng tôi không còn chấp chước vào điều đó nữa. Bất ngờ hơn con trai của tôi nói với tôi rằng: bởi vì tôi cần duy trì việc gọi điện thoại, nên các con của tôi sẽ ở trung tâm chăm sóc sau sinh khoảng hai tuần sau khi sinh em bé, sau đó con dâu tôi sẽ về nhà và tự chăm sóc cháu bé. Con trai tôi cũng nói rằng thật tốt nếu tôi tự mình chăm sóc bản thân khỏe mạnh. Tôi thực sự cảm tạ an bài của Sư phụ!

Trên đây là những chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của bản thân tôi. Có điều gì chưa đúng, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.

Con xin cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2022/11/16/451877.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/11/22/204860.html

Đăng ngày 17-05-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share