Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-11-2014] Kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các đồng tu!

Cảnh sát biết được chân tướng

Một lần, một viên cảnh sát mặc thường phục đã bắt và đưa tôi về đồn. Tôi bị đưa đến một trụ sở chuyên trách các vụ việc khẩn cấp. Có nhiều người bị bắt và dồn về một phía của trụ sở, và có hai vị cảnh sát đang làm việc rất bận rộn. Vị cảnh sát mặc thường phục bỏ tôi lại với nhóm người bị bắt.

Tôi bắt đầu phát chính niệm. Ngay sau đấy, một vị cảnh sát khác lại mang một người mới bị bắt vào. Tôi muốn giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho vị cảnh sát này để anh ta dừng việc bắt các học viên và làm hại người khác cũng như làm hại chính bản thân anh ta.

Tôi nói: “Này anh, xin đừng bắt các học viên Pháp Luân Công nữa, tất cả họ đều là người tốt, họ vô tội.”

“Tất cả những báo cáo truyền thông tiêu cực đều là giả. Việc tự thiêu tại quảng trường Thiên An Môn là màn kịch nhằm bôi nhọ Pháp Luân Công. Nhân nào quả nấy. Hãy vì bản thân anh, xin đừng tham gia vào việc bức hại học viên Pháp Luân Công nữa,” tôi nói thêm.

Anh ta không phản ứng gì trước lời nói của tôi, nhưng rời đi sau khi giao người mới bị bắt cho vị cảnh sát trong trụ sở.

Ngay khi tôi vừa ngồi xuống, một viên cảnh sát nữa lại dẫn vào một nhóm người. Tôi cũng giảng chân tướng cho anh ta. Anh ta cũng không nói gì. Việc này lặp lại liên tục vài lần.

Hai vị cảnh sát trong đồn ghi chép và hỏi chúng tôi. Tôi cũng giảng chân tướng về Pháp Luân Công với họ trong giờ nghỉ giải lao và chỉ dẫn họ cách dùng phần mềm thoát kiểm duyệt của chế độ và từ bỏ tư cách thành viên đối với ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Cảnh sát bắt đầu đứng về phía tôi

Tôi quay về chỗ ngồi và tìm cách để cứu những người chung quanh tôi. Tôi di chuyển ghế của mình để ngồi đối diện với họ: “Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện.”

“Tất cả các bạn đểu biết rằng Pháp Luân Công bị đàn áp tại Trung Quốc. Thực ra Pháp Luân Công không hề giống với những gì các bạn xem trên truyền hình. Pháp Luân Công là Phật Pháp thượng thừa. Nó là nguyên lý của vũ trụ, pháp lý mà vạn vật trong vũ trụ tuân theo và là môn khoa học siêu thường v.v.

“Bản thân tôi đã được hưởng lợi ích từ việc luyện Pháp Luân Công. Lúc ấy tôi bốn mươi tuổi và đang bị các loại bệnh tật hành hạ. Tôi không thể làm việc được. Ngay sau khi luyện tập, tất cả các bệnh tật của tôi biến mất. Hơn mười hai năm qua, tôi không có bệnh tật gì. Giờ tôi còn khỏe mạnh hơn cả khi tôi lúc còn ba mươi.”

Một người ngạc nhiên: “Bà vẫn còn luyện Pháp Luân Công à? Chẳng phải chính phủ đã cấm rồi sao?”

Tôi đáp: “Tôi có tiêu chuẩn của riêng mình và có thể phân biệt được tốt xấu. Tôi tham gia vào ĐCSTQ khi hai mươi tuổi và giờ tôi đang tu luyện Pháp Luân Công. Tôi biết cả hai khá rõ.

“Tôi không tốn một đồng nào cho Pháp Luân Công và trở nên khỏe mạnh. Đạo đức của tôi cũng thăng hoa và tôi cố gắng trở thành người tốt bất cứ lúc nào. Mọi người thử nghĩ xem, liệu Đảng Cộng Sản có làm được điều đó cho tôi và cho các bạn không?

Làm sao mà đảng cầm quyền của một đất nước lại có thể nói dối công khai trước toàn thế giới như thế chứ? Họ bóp méo sự thật, quy chụp người tốt và ca ngợi những việc xấu xa là tốt. Họ vi phạm luật và đàn áp hàng triệu người tốt, trong đó có vô số người đã mất mạng.”

Cuối câu chuyện, tôi nói rằng miễn là họ nhớ rằng “Pháp Luân Công là tốt, Chân–Thiện–Nhẫn là tốt, và từ chối hợp tác với ma quỷ, họ sẽ có tương lai tốt đẹp.

Họ chăm chú lắng nghe và đồng ý với những phân tích của tôi khi tôi vạch trần màn kịch tự thiêu. Họ hỏi rất nhiều, tôi cố gắng trả lời tất cả. Có người thậm chí còn hỏi liệu Pháp Luân Công có thể giúp họ bỏ rượu được không.

Bên kia phòng, một vị cảnh sát đột ngột nói: “Im đi, ồn ào quá, tôi chẳng nghe được gì khi đang thẩm vấn người này.” Tôi đáp: “Xin lỗi, tôi sẽ ngưng cho đến khi anh thẩm vấn xong.”

Vị cảnh sát cho những người đã thẩm vấn xong đến ngồi với tôi. Tôi tiếp tục câu chuyện của mình. Tôi kể cho những người bị bắt về những gì Sư phụ đã dạy, và làm sao để trở thành người tốt.

Sau khi tới lui vài lần, vị cảnh sát dần nhận ra việc tôi đang làm. Bất cứ khi nào thẩm vấn xong người mới đến, họ đều gửi đến chỗ tôi, sau đó, tôi lại bắt đầu giảng chân tướng cho họ.

Đôi khi, vị cảnh sát lại đột nhiên bảo tôi ngừng. Nếu tôi vẫn tiếp tục nói, họ cũng không cố ép. Khi các vị cảnh sát cảm thấy mệt mỏi và cần chút yên tĩnh, tôi sẽ ngừng lại một chút.

Các vị cảnh sát cũng lắng nghe tôi nói khi đang làm việc. Một trong số họ hỏi tôi: “Sao bà cứ nói tới nói lui có một chuyện vậy?” Tôi đáp: “Cho những người mới đến ấy mà, tôi phải nói cho họ nghe những điểu căn bản rồi họ mới theo được.”

Không khí trong đồn dần dần trở nên hòa ái, ngay cả các vị cảnh sát cũng bắt đầu nói chuyện ôn hòa và nhẹ nhàng hơn. Tôi trải nghiệm điều Sư phụ đã giảng trong Chuyển Pháp Luân: “Phật quang phổ chiếu lễ nghĩa viên minh.”

“Nghe cô giáo nói kìa”

Có một vài người ở lại qua đêm. Đột nhiên cảnh sát mang đến bốn người trẻ nghiện ma túy, ba nam và một nữ. Tôi cảm thấy rất tiếc cho họ.

Các vị cảnh sát mang họ đến, sắp bốn chiếc ghế thành hàng ngang và nghiêm khắc nói với họ: “Giờ hãy lắng nghe cô giáo.”

Tôi biết rằng họ muốn nghe về Đại Pháp. Tôi nói với họ về Pháp Luân Công, về Sư phụ đã dạy chúng ta trở thành người tốt như thế nào, và làm thế nào để một người có được tương lai tươi sáng khi thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi nói với họ rằng xã hội bây giờ thật loạn, và rằng chúng ta nên lo lắng cho tương lai của mình thay vì mù quáng đi theo chính phủ.

“Cuộc sống quá khó khăn cho những thường dân. Chúng tôi phải làm việc cật lực để kiếm sống, vậy mà các cháu lại sử dụng những đồng tiền khó kiếm đó vào việc phá hoại bản thân mình! Là một người mẹ, tôi có thể hiểu được cảm giác của cha mẹ các cháu.”

“Cũng may là các cháu còn trẻ và còn cơ hội sửa chữa lỗi lầm. Các cháu có thể dùng phần mềm này để tránh kiểm soát Internet và tìm hiểu về trang mạng Minh Huệ đi. Các cháu có thể tải xuống các sách của Pháp Luân Công. Tôi đề nghị các cháu nên đọc sách Chuyển Pháp Luân, và làm theo lời giảng để làm người tốt. Các cháu sẽ thu được lợi ích đến cuối đời đấy.”

Một người trong số họ nói: “Từ khi bắt đầu sử dụng ma túy, cháu luôn lo sợ cả ngày lẫn đêm, và khi nghe có cảnh sát đến, cháu đã nhảy từ tầng ba xuống tầng hai. Quả là quá nguy hiểm, đến giờ cháu vẫn còn sợ. Cháu sẽ không bao giờ làm thế nữa, cháu sẽ hành động giống như người tốt kể từ bây giờ.”

Cảnh sát đã biết được sự thật

Sáng hôm sau, tôi gặp lại người cảnh sát làm nhiệm vụ hôm qua. Vị ấy nói với tôi: “Ô, bà vẫn còn ở đây à. Suốt đêm không ngủ mà nhìn bà vẫn còn khỏe khoắn quá nhỉ.” Tôi cười: “Tôi là một người tu luyện.”

Tôi tiếp tục làm công việc giống như hôm qua, nói chuyện với những người mới đến về Đại Pháp. Tôi thấy vài vị cảnh sát mặc thường phục đứng dựa cửa và lắng nghe tôi nói. Tôi nói lớn lên để họ có thể nghe sự thật và cũng được đắc cứu.

Đột nhiên, có một vị cảnh sát tầm ba mươi tuổi bước vào. Anh ta nhìn thẳng vào tôi và hỏi: “Bà có thể nói cho tôi nghe Sư phụ của bà tốt như thế nào không?” Cả phòng lặng ngắt trước câu hỏi của anh ta.

Tôi đáp: “Anh có biết lý do con người sống là để làm gì không? Anh có biết tại sao người ta lại bị bệnh không? Anh có biết cách loại bỏ bệnh tật không? Anh có biết tại sao có thiên tai và thảm họa do con người gây ra không? Anh có biết cách để tránh chúng không? Liệu khoa học hiện đại có thể giúp chúng ta thoát khỏi thảm họa không? Ngay cả khi anh đọc hết tất cả sách vở trên thế gian này, anh cũng không thể tìm thấy câu trả lời. Sư phụ của chúng tôi đã trả lời tất cả các câu hỏi đó một cách rõ ràng trong sách Chuyển Pháp Luân.”

Anh ta nín lặng, cúi đầu và bước ra khỏi phòng. Tôi thấy mừng vì anh ấy đã có cơ hội loại bỏ những độc hai do tuyên truyền của ĐCSTQ.

Trên đây là những gì đã xảy ra khi tôi bị bắt giam tại đồn cảnh sát. Xin từ bi chỉ ra những gì không phù hợp mà tôi có thể đã viết ra.

Cảm tạ Sư phụ! Xin cảm ơn các đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/8/明慧法会–警察“配合”我讲真相-299637.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/11/146808.html

Đăng ngày 22-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share