Bài viết của phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-05-2014] Internet bị kiểm duyệt gắt gao ở Trung Quốc và người dân chỉ được phép truy cập vào các trang web được chính phủ phê duyệt. Bằng cách này, bất kỳ người nào bị bắt gặp đang phân phát phần mềm đột phá sự phong tỏa thông tin là không tránh khỏi bị bắt giữ, bỏ tù, và/hoặc bị tra tấn trong tay của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Giam giữ và xét xử bất hợp pháp
Vì vai trò của họ trong việc phân phát phần mềm vượt tường lửa để cho nhiều người biết về cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc, họa sĩ trẻ Hoàng Quảng Vũ và vợ là Hà Văn Đình đã bị xét xử vào ngày 20 tháng 05 năm 2014, tại Trại tạm giam quận Phiên Ngung. Trước khi xét xử họ đã bị giam giữ phi pháp trong hơn năm tháng.
trại tạm giam nơi họ bị giam giữ ở một khu vực hẻo lánh của đất nước và phiên xét xử được tổ chức trong một góc phòng nhỏ ở phía sau trại tạm giam. Một tấm biển hiệu nhỏ ghi: “Tòa án quận Phiên Ngung,” được treo ở cổng chính của trung tâm, là cách duy nhất để nói rằng phòng xử án ở bên trong.
Ảnh của Hà Văn Đình và Hoàng Quảng Vũ
An ninh siết chặt bên ngoài phiên tòa
Vào ngày xét xử nhiều người tụ họp thành nhóm, sẵn sàng tham dự. Xe ô tô đầy hai bên phố từ cổng vào chính, rất nhiều trong số đó là xe cảnh sát. Hai đơn vị lực lượng đặc biệt đầy đủ vũ trang đứng gác ở phía trước của phiên tòa. Cũng có những công an mặc đồng phục và thường phục. Một số công an quay video và chụp ảnh để tiến hành lưu chép về mỗi người đến.
Khi cánh cửa của trung tâm mở ra để mọi người vào lúc 9 giờ sáng, một công an hét lên với đám đông: “Những người ở đây tham dự phiên tòa chuẩn bị sẵn chứng minh thư (CMT).” Chỉ một vài người có CMT được phép đi qua, nhưng đầu tiên họ phải bị khám xét toàn diện, bao gồm cả cởi giày.
Khi ai đó nhắc nhở công an rằng xét xử công khai không cần CMT để tham dự, một công an trả lời: “Đây là quy định.” Và khi những người khác khăng khăng hỏi thủ tục như vậy có hợp pháp không, công an trở nên chán nản: “Tôi sẽ không giải thích bất cứ điều gì! Ông/bà có thể khiếu nại nếu muốn. ”
Cuối cùng, chỉ gần chục người được phép tham dự phiên tòa, nhưng hơn một chục công an vẫn ở đó để “duy trì trật tự.” Nhiều người đến tham dự phiên tòa, nhưng hầu hết đã bị từ chối cho vào.
Diễn biến quá trình xét xử
Vào khoảng 9 giờ 30 sáng, hai vợ chồng được đưa vào phòng xử án, công tố viên bắt đầu đọc bản cáo trạng.
Anh Hoàng bình tĩnh nói với tất cả mọi người tại tòa án rằng anh không phạm tội, và rằng tập luyện Pháp Luân Công không trái pháp luật. Cô Hà nói thêm rằng Pháp Luân Công là đức tin cá nhân của cô và cô muốn chia sẻ vẻ đẹp của môn tập này với những người khác.
Họ đã cố gắng làm sáng tỏ những lợi ích mà tập luyện Pháp Luân Công đã mang lại cho họ. Vị công tố viên đưa ra bằng chứng bao gồm một tuyên bố của nhân viên cảnh sát đã bắt giữ hai vợ chồng, những video ghi hình giám sát đã bị làm mờ, phần mềm vượt tường lửa, những quyển sách Pháp Luân Công và các tác phẩm nghệ thuật của anh Hoàng.
Luật sư của cặp vợ chồng hỏi rằng bằng chứng nào chứng minh rằng những gì cặp vợ chồng đã làm là bất hợp pháp. Hơn nữa, họ chỉ ra rằng các nhân viên đã tiến hành lục soát họ một cách bất hợp pháp, rằng các vụ bắt giữ được thực hiện mà không có bất kỳ văn kiện hay lệnh bắt nào và chứng cớ không thể thẩm tra được.
Trong bản cáo trạng hai vợ chồng bị buộc tội “dùng tổ chức tà giáo để can thiệp vào việc thực thi pháp luật.” Tuy nhiên, luật sư của hai người chỉ ra rằng luật pháp quốc gia không quy định bất cứ nơi đâu rằng tập luyện Pháp Luân Công là bất hợp pháp. Hơn nữa, họ lưu ý rằng chính phủ đã không liệt kê Pháp Luân Công trong 14 tà giáo được xác định công khai năm 2000. Về việc “can thiệp vào việc thực hiện pháp luật”, luật sư đã chỉ ra rằng người dân bình thường không có thẩm quyền pháp lý không có cách nào cản trở được việc thực thi pháp luật.
Cuối cùng, khi quan tòa hỏi cô Hà rằng cô có muốn nói thêm bất cứ điều gì không, cô bắt đầu kể chi tiết những lợi ích mà cô đã trải nghiệm thông qua tập luyện Pháp Luân Công. Thẩm phán sau đó ngăn cô lại và yêu cầu cô trình bày bất kỳ thông tin bổ sung nào bằng văn bản sau phiên tòa. Phiên tòa nhanh chóng kết thúc như vậy.
Cô Hà không muốn rời đi và yêu cầu cô và chồng mình phải được phóng thích vô điều kiện. Sau đó một số cảnh sát đã kéo cô ấy đi. Thậm chí những người tham dự phiên tòa đặt câu hỏi với thẩm phán lý do tại sao ông từ chối trắng án cho hai vợ chồng họ. Ông không có gì để nói và nhanh chóng rời đi qua một cửa phụ.
Để dẹp căn phòng nhanh hơn, nhiều cảnh sát bắt đầu chụp ảnh và quay video cho đến khi tất cả mọi người rời đi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/29/广州青年画家夫妇被非法庭审-292742.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/23/1754.html
Đăng ngày 30-08-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.