Cảm tạ lời dạy của Sư phụ: Lời nhắn gửi của các đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi ở Toronto nhân dịp Tết Trung thu
Bài viết của Phóng viên Minh Huệ tại Toronto
[MINH HUỆ 01-10-2025] Trăng sáng nhô lên trên biển, nơi chân trời xa chúng ta cùng ngắm trăng vào thời khắc này. Nhân dịp Tết Trung thu ngày Rằm tháng Tám Âm lịch gần kề, sáng ngày 28 tháng 9 năm 2025, các đệ tử Đại Pháp tại Toronto, Canada đã tập trung tại Công viên Christie Pits để gửi lời chúc Sư phụ Tết Trung thu vui vẻ. Họ cảm tạ Sư phụ đã giảng ra những Pháp lý khiến sinh mệnh của họ được tịnh hóa và thăng hoa, đồng thời bày tỏ rằng các đệ tử nguyện cùng nhau tinh tấn, trợ Sư Chính Pháp cho đến phút cuối.
Dưới đây là câu chuyện mà ba đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi ở Toronto chia sẻ về việc họ đã tuân theo lời dạy của Sư phụ Đại Pháp để bình tĩnh đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống.
Các đệ tử Đại Pháp tại Toronto ở Công viên Christie Pits kính chúc Sư phụ Tết Trung thu năm Ất Tỵ vui vẻ.
Video: Các đệ tử Đại Pháp tại Toronto kính chúc Sư tôn Trung thu vui vẻ.
Buông bỏ tâm công lợi, kinh doanh một cách thực chất
Kỳ Kỳ kính chúc Sư phụ Trung thu vui vẻ!
Kỳ Kỳ cùng gia đình luyện Pháp Luân Công từ khi còn nhỏ. Tuy nhiên, cuộc đàn áp Pháp Luân Công do Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động đã phá vỡ cuộc sống yên bình của họ. Trước việc mẹ, ông ngoại, cậu và mợ bị ĐCSTQ bắt giữ, tra tấn, Kỳ Kỳ đã đau buồn và phiền muộn. Vì sợ hãi khủng bố đỏ, Kỳ Kỳ đã mất đi môi trường tu luyện.
Năm 2013, Kỳ Kỳ sang Canada du học. Tại một quốc gia tự do tín ngưỡng, cô đã tham gia các hoạt động chúc mừng Ngày Pháp Luân Đại Pháp tại thủ đô Canada. Cô nói: “Khi thấy bao nhiêu học viên mặc áo có dòng chữ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’ với vẻ mặt tường hòa đang luyện công trên bãi cỏ dưới chân Đồi Quốc hội, và thấy nhiều nghị sỹ đến ủng hộ, hình ảnh đó đã làm tôi chấn động, tôi khao khát được quay trở lại con đường tu luyện.”
Sau khi quay lại tu luyện, Kỳ Kỳ như một người khác. Cô nói: “Tôi từng là một ‘cô Lâm’ [nhân vật Lâm Đại Ngọc trong Hồng Lâu Mộng], luôn có chút u sầu, lại còn yếu ớt, hay bệnh tật. Sau khi quay lại tu luyện, hiếm khi nào tôi bị khó chịu trong người, tính cách cũng trở nên hướng ngoại và vui vẻ hơn.”
Kỳ Kỳ là sinh viên tốt nghiệp loại xuất sắc của Đại học McGill, Canada. Khi đó, chuyên ngành kỹ thuật mà Kỳ Kỳ theo học rất khó, nên có áp lực lớn trong học tập. Tuy nhiên, cô vẫn kiên trì giảng chân tướng ngoài giờ học. Kỳ Kỳ vẫn còn nhớ niềm vui lần đầu tiên làm tam thoái (thoái xuất khỏi Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ) cho một phụ nữ Trung Quốc hồi năm nhất đại học.
Tại gian hàng Pháp Luân Đại Pháp, một nhân viên người Hoa ở quầy bên cạnh đã chủ động sang hỏi, Kỳ Kỳ đã giảng chân tướng và làm tam thoái cho cô ấy. Nhìn lại thời gian đại học, Kỳ Kỳ nói: “Tôi thấy mỗi ngày đều trôi qua một cách trọn vẹn và hạnh phúc. Tôi cũng cảm nhận sâu sắc rằng tu luyện đã khai mở trí huệ cho tôi. Mặc dù bận rộn với việc giảng chân tướng, nhưng việc học của tôi lại “sự bán công bội” (đạt được hiệu quả gấp đôi với một nửa công sức), và cuối cùng tôi đã tốt nghiệp loại ưu.”
Sau khi tốt nghiệp, Kỳ Kỳ đã cùng chồng khởi nghiệp, điều hành một công ty quảng cáo. Sau khi mở công ty, những thử thách mới lặng lẽ ập đến. Kỳ Kỳ tự cho rằng mình xem nhẹ lợi ích tiền bạc, nhưng vì cần khởi nghiệp nên tiền bạc lại trở thành vấn đề hàng đầu. Ban đầu, cô và chồng cho rằng họ có tài năng kinh doanh thiên bẩm, từ đó nảy sinh tâm thái nóng vội muốn thành công nhanh chóng, ảo tưởng có thể giàu lên sau một đêm.
Thực tế lại không như ý muốn, có lúc đột nhiên nhận được tấm séc lớn từ khách hàng, có lúc lại vắng hoe không một bóng khách. Trong lúc buồn phiền, Kỳ Kỳ chợt nhớ lại một đoạn Pháp của Sư phụ:
“người của xã hội quốc tế, tâm thái họ làm kinh doanh là thế nào? Họ làm kinh doanh dù nhỏ hay lớn, họ đều đặt nó thành một bộ phận cuộc sống của chính họ, họ là tận tâm tận lực làm nó cho tốt, sẽ làm cho nó được rất lâu dài.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015, Giảng Pháp tại các nơi XIII)
Cô nhận ra rằng, thay vì để tâm trạng lên xuống thất thường theo việc kinh doanh, thì nên bình tĩnh đối diện và kinh doanh một cách thực chất. Cô nói: “Khi doanh thu của công ty biến động, tôi vẫn bị dao động, nhưng so với tâm thái cao xa không thực tế lúc đầu, thì giờ đã ổn định hơn rất nhiều.”
Nhân dịp Tết Trung thu sắp đến, Kỳ Kỳ muốn nói với Sư phụ: “Kính chúc Sư phụ Trung thu vui vẻ, Sư phụ thật vất vả, con xin cảm tạ Sư phụ!”
Dùng sự thấu hiểu thiện ý để hóa giải khó khăn nơi công sở
Hy Hy và con trai kính chúc Sư phụ Trung thu vui vẻ!
Hy Hy, 31 tuổi, tốt nghiệp khoa Tài chính của Đại học Toronto, đang là kế toán viên cao cấp tại một tập đoàn quốc tế lớn. Năm 1996, cha của Hy Hy đi ngang qua một điểm luyện công Pháp Luân Công và từ đó bước vào tu luyện. Khi còn nhỏ, Hy Hy thường được cha bế trong lòng để cùng học Pháp.
Năm 12 tuổi, cô theo mẹ sang Canada, sau khi xa cha, Hy Hy tự học “Chuyển Pháp Luân”, vì mẹ cô chưa hiểu hết về môn tu luyện này. Lên cấp ba, mỗi ngày sau giờ học, Hy Hy đều đến thư viện để đọc “Chuyển Pháp Luân”. Nhờ học Pháp, cô đã tìm lại được trạng thái tĩnh tại như khi còn nhỏ sống cùng cha. Cô nói: “Hồi đó, tôi cứ gặp ai là người bị căng cứng, không sao thốt nên lời. Sau khi tu luyện, tôi có thể quan tâm từ tận đáy lòng đến những người mà trước đây tôi cho là không liên quan đến mình, thậm chí có thể chào hỏi và trò chuyện với người lạ trên phố.”
Trong công việc, một cấp dưới thường xuyên tìm cô để hỏi này hỏi kia, khiến công việc của chính Hy Hy bị chậm trễ. Vì vậy, cô cảm thấy khó chịu với người cấp dưới này, thậm chí còn muốn đổi việc.
Sau này, Hy Hy ngộ ra rằng, nguyên nhân sâu xa là cô ghen tỵ với việc người cấp dưới đó vì khi gặp khó khăn luôn có người khác giúp đỡ giải quyết và chịu trách nhiệm. Đồng thời, Hy Hy nhận ra rằng mình cần tìm hiểu tại sao người cấp dưới dễ bị dao động về cảm xúc, cần giúp người đó xây dựng sự tự tin và trưởng thành. Hy Hy nói: “Thông qua học Pháp, tôi nhận ra rằng người tu luyện cần phải quan tâm đến cảm nhận của người khác, quan tâm đến nỗi đau và niềm vui của họ. Dùng một trái tim chân thành, rộng mở để đối mặt với người khác.”
Hy Hy chủ động hẹn người cấp dưới đi ăn cùng, và chia sẻ câu chuyện gia đình của mỗi người. Hy Hy biết gia đình của người cấp dưới này chịu áp lực lớn về kinh tế, dẫn đến mâu thuẫn gay gắt giữa mọi người trong nhà, bởi vậy mà khó tập trung tư tưởng, gặp khó khăn là cảm thấy bất lực. Do đó, Hy Hy đã bày tỏ sự quan tâm và thấu hiểu với người cấp dưới, còn chia sẻ cách đối nhân xử thế với đồng nghiệp nơi công sở, và dành ra một khoảng thời gian cố định để chuyên giải quyết những khó khăn trong công việc của người cấp dưới.
Hy Hy nói: “Sau khi tôi thay đổi thái độ với cô ấy, cô ấy như biến thành một người khác, những câu hỏi cô ấy đặt ra có chiều sâu hơn, gặp vấn đề hóc búa, cô ấy đã có thể tự mình giải quyết, thậm chí còn có thể giúp tôi giải quyết các vấn đề trong công việc của tôi.”
Cuối cùng, nhân dịp Tết Trung thu, Hy Hy muốn nói với Sư phụ: “Con xin cảm tạ Sư phụ đã mở rộng dung lượng của con, giúp con từ một kẻ tự ti và ích kỷ thành một người tu luyện biết quan tâm, chăm sóc người khác.”
Dùng tâm đại nhẫn để hóa giải tranh chấp với khách hàng
Thư Ngôn đang đả tọa, cô cho rằng điều vui vẻ nhất trong tu luyện là đề cao tâm tính.
Thư Ngôn, 30 tuổi, làm nghề phát triển trang web, đồng thời cũng là học viên Pháp Luân Công đã tu luyện được 30 năm. Mẹ của Thư Ngôn nhớ lại, khi Thư Ngôn được 100 ngày tuổi, cả gia đình đã cùng bước vào tu luyện.
Năm 10 tuổi, Thư Ngôn đã trải qua cú sốc nặng nề nhất trong đời: cha mẹ bị cảnh sát theo dõi, bám đuôi, quấy nhiễu liên tục; bà ngoại yêu quý của cô phải lưu lạc khắp nơi để tránh cuộc bức hại; bác gái cả 60 tuổi cũng bị bắt giam phi pháp vào tù. Những điều này đã tác động mạnh đến tâm hồn non nớt của Thư Ngôn.
Đối mặt với cuộc bức hại đột ngột của ĐCSTQ, Thư Ngôn bé nhỏ khi ấy đã bắt đầu suy ngẫm: Tu luyện là gì? Tại sao phải tu luyện? Pháp Luân Công là gì? Từ sâu thẳm tâm hồn trong sáng, cô đã hình thành một câu trả lời rõ ràng: “Mình muốn tu luyện. Tu luyện là mục đích của cuộc đời, có thể đạt đến sự thăng hoa của sinh mệnh, vượt qua những khổ nạn nơi thế gian. Pháp Luân Công chính là phương pháp tu luyện.”
Khi trời tối, Thư Ngôn cùng mẹ đi phát cuốn sách nhỏ, dán nhãn tự dính, và treo biểu ngữ. Ban đầu, Thư Ngôn thấy lo lắng bất an, sợ bị cảnh sát phát hiện rồi mình cũng sẽ bị bức hại. Tuy nhiên, khi cô xác định rằng việc mình đang làm là một việc chính nghĩa không thể thoái thác, là để mọi người hiểu được chân tướng Pháp Luân Công, cô bỗng thông suốt trong tâm và can đảm hẳn ra. Mỗi khi phát hết tài liệu chân tướng, treo biểu ngữ Đại Pháp trên đường phố, và gặp được người minh bạch chân tướng, Thư Ngôn lại tràn đầy niềm vui và lòng biết ơn, cô rất trân quý những trải nghiệm tuổi thơ khó quên này.
Lớn lên, Thư Ngôn sang Canada học, sau đó bước vào môi trường công sở. Là một người phát triển trang web, Thư Ngôn cần phải thường xuyên giao tiếp với khách hàng. Khi gặp những khách hàng khó tính, đồng nghiệp của cô vì áp lực lớn mà suy sụp, nóng giận. Họ không ngừng thay đổi phương án theo yêu cầu của khách hàng, nhưng khách hàng vẫn không hài lòng. Khi hỏi lý do thì khách hàng không trả lời được. Trong lúc lo lắng, Thư Ngôn nhớ lại lời dạy của Sư phụ:
“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.” (Tinh Tấn Yếu Chỉ)
Thư Ngôn tự nhủ rằng không nên kìm nén sự tức giận, mà phải thực sự buông bỏ từ trong tâm. Cô kiên nhẫn giao tiếp với khách hàng, tập trung vào việc giải quyết vấn đề, chứ không bị cảm xúc chi phối. Sự bình tĩnh của cô không chỉ giúp khách hàng hóa giải hiểu lầm, mà ngay đồng nghiệp cũng bày tỏ sự cảm kích, khâm phục đối với cô.
Cuối cùng, Thư Ngôn nói: “Kính chúc Sư phụ Tết Trung thu vui vẻ! Con xin khấu tạ Sư phụ đã dạy bảo những Pháp lý, đã dẫn dắt con suốt 30 năm trưởng thành, cảm tạ Sư phụ!”
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/1/500424.html