Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Minnesota

[MINH HUỆ 29-12-2024] Vào đầu tháng 12 năm 2024, Câu lạc bộ Pháp Luân Công Thành phố đôi Twin Cities tại Đại học Minnesota đã tổ chức hai buổi chiếu phim tài liệu State Organs (Nội tạng quốc doanh) – một ứng cử viên cho giải Oscar 2025 phơi bày nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng sống do chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) hậu thuẫn. Khoảng 40 người đã tham dự trong đó có sinh viên đại học, giảng viên và người dân địa phương.

49ed5e082a12061f21ed42b78eb95381.jpg293bbcde68f94e497d1e67d3c815dc7a.jpg

Câu lạc bộ Pháp Luân Công Twin Cities tại Đại học Minnesota trình chiếu bộ phim tài liệu State Organs.

Phản hồi của khán giả

b250247fd54a0f9040ef28ba2dd9915a.jpg

Tiến sỹ Kirk Allison, một giảng viên của Chương trình Nhân văn Y tế tại Trường Saint Scholastica, phát biểu sau khi xem phim.

Tiến sỹ Kirk Allison, giảng viên của Chương trình Nhân văn Y tế tại Trường Saint Scholastica và là cựu Giám đốc Chương trình Nhân quyền và Sức khỏe tại Đại học Minnesota, cho rằng vấn đề này vượt xa sự chia rẽ đảng phái chính trị ở Hoa Kỳ. Ông nói: “Thật khó có thể tin rằng 25 năm đã trôi qua”, và cho biết thêm đây không phải là vấn đề của Trung Quốc mà là vấn đề của chủ nghĩa cộng sản.

Mấy ngày sau, Tiến sỹ Allison đã ca ngợi bộ phim tài liệu trong một email: “Trong lĩnh vực đạo đức và luân lý, mục đích và phương tiện đều có ý nghĩa như nhau. Thủ đoạn (mà ĐCSTQ sử dụng) đã biến điều có lẽ là thiện thành điều rõ là ác, với sự tham gia của nhiều đồng phạm trực tiếp gần xa. Liên quan đến chính sách quốc gia, quốc tế và thương mại, việc nhận ra bản chất dã thú [của ĐCSTQ] là bước cần thiết đầu tiên. Bộ phim State Organ cung cấp manh mối cho những ai sẵn lòng tìm hiểu.“

Bộ phim vạch trần những lời dối trá của ĐCSTQ

State Organs ghi lại cuộc bức hại của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công và sự gia tăng nhanh chóng của nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng ở Trung Quốc trong 25 năm qua, kể từ khi Giang Trạch Dân [cựu lãnh đạo ĐCSTQ] quyết định hầu như đơn phương rằng phong trào tâm linh này phải bị xóa bỏ khỏi Trung Quốc – đây là cuộc diệt chủng về mặt triết học. Tiếp theo cuộc bức hại là sự gia tăng theo cấp số nhân của các bệnh viện cấy ghép tạng và các cơ quan nội tạng có sẵn chỉ trong một đến hai tuần, bao gồm cả các ca ghép cả lá gan khiến người cho tạng bị tử vong, cung cấp dịch vụ ghép tạng theo yêu cầu cho những khách du lịch ghép tạng, những người sẵn sàng trả phí rất cao để không phải nhiều năm chờ đợi hệ thống hiến tạng tự nguyện, với hàng triệu người đăng ký nhưng số tạng được hiến rất ít.

Rõ ràng là việc đảm bảo chỉ trong một tuần để tìm được một cơ quan tạng phù hợp không thể là ngẫu nhiên có được từ nguồn hiến tặng, mà cần có một nhóm người phù hợp có sẵn – như một số người đã thoát khỏi tội ác thu hoạch nội tạng sống, hoặc những người trốn thoát khỏi Trung Cộng chỉ ra. Với những người được chọn, họ liên tục bị xét nghiệm kiểm tra nhóm máu, thậm chí bị giam giữ trong các trại lao động cải tạo và thường xuyên bị ngược đãi theo những cách tránh gây tổn hại đến các nội tạng quan trọng.

Những gì bộ phim State Organs viết thêm vào các tài liệu trước đó là những diễn biến mới nhất, bao gồm những bằng chứng xác thực thu thập được trong 25 năm qua, như các cuộc gọi được ghi âm đến các bệnh viện xác nhận có sẵn các cơ quan nội tạng khỏe mạnh từ học viên Pháp Luân Công hoặc theo yêu cầu, và lời kể của nhân chứng về những cựu lính canh và nhân viên y tế đã chứng kiến ​​hoặc trực tiếp tham gia vào vụ cưỡng bức mổ lấy nội tạng từ các tù nhân lương tâm vẫn còn sống, cũng như việc thu thập và phân tích dữ liệu của các nhà nghiên cứu. Ngoài ra, những thông tin nội bộ này càng khiến mọi người chú ý hơn đến ngành cấy ghép nội tạng mà Trung Cộng vẫn tự hào.

State Organs cũng tóm lược sự công nhận của Liên minh Châu Âu, Hạ viện Hoa Kỳ (năm 2024) đối với tội ác tàn bạo này của ĐCSTQ và trong phán quyết của Tòa án độc lập về cưỡng bức thu hoạch nội tạng năm 2020 do cựu Công tố viên Tòa án Hình sự Quốc tế, Ngài Geoffrey Nice, làm chủ tọa: “ĐCSTQ thu hoạch nội tạng từ tù nhân lương tâm ở Trung Quốc”. Tòa án đã phát hiện những bằng chứng xác thực về nạn cưỡng bức thu hoạch nội tạng từ các tù nhân lương tâm trên quy mô lớn, trước đây chủ yếu là từ học viên Pháp Luân Công, nhưng cũng có cả những người theo đạo Cơ đốc không đăng ký và những người khác.

Điều đáng lo ngại không kém là sự phát triển của Hiệp hội Cấy ghép, hiệp hội này vốn tuyên bố về việc thúc đẩy cải cách đạo đức; tiếp tục khuyến khích việc đào tạo các bác sỹ phẫu thuật cấy ghép người Trung Quốc; cũng như khích lệ tăng cường năng lực của hệ thống trong khi rõ ràng là phụ thuộc vào nội tạng của tù nhân, do hệ thống theo dõi quốc gia tập trung quản lý nhưng không minh bạch, và tăng hiệu quả dưới hình thức hiến tạng tự nguyện nhưng với số lượng chưa từng có ở bất kỳ nơi nào trên thế giới tự do. Điều đến nay vẫn chưa giải thích được là với số lượng khổng lồ các ca cấy ghép đang diễn ra, bao gồm cả cấy ghép cho du khách nước ngoài, vậy mà trang web tuyển dụng trước đây của Trung tâm Cấy ghép Quốc tế Trung Quốc từng tuyên bố “Có thể tìm thấy người cung cấp nội tạng ngay lập tức!”

Các học viên Pháp Luân Công kêu gọi mọi người giúp nâng cao nhận thức về cuộc bức hại

Cô Vivian, một học viên Pháp Luân Công đã trốn thoát khỏi Trung Quốc, đã kể với những người tham dự buổi chiếu phim về trải nghiệm của gia đình cô khi phải đối mặt với cuộc bức hại ở Trung Quốc. Mẹ cô đã bị giam giữ mà không được xét xử công bằng chỉ vì giảng chân tướng về Pháp Luân Công trên Quảng trường Thiên An Môn. “Trong tù, ngày nào bà cũng thấy một số học viên bị bắt đi và họ không bao giờ trở lại. Mọi người đều biết rằng rất có thể họ đã bị chọn cho thu hoạch nội tạng.”

“Khi mới đến Hoa Kỳ, tôi đã sống khép mình vì sợ hãi và sự thờ ơ do ĐCSTQ gây ra”, cô Joy, một học viên Pháp Luân Công khác đến từ Trung Quốc cho biết. “Khi tôi cảm nhận được lòng tốt của người dân Mỹ, tôi quyết định mở lòng và bước ra ngoài, điều này khiến tôi nhận ra đây thực sự là hành vi xã hội bình thường của con người”. Cô Joy nhắc nhở khán giả cảnh giác với các thủ đoạn của ĐCSTQ nhằm gây ảnh hưởng đến những người bên ngoài Trung Quốc, “ĐCSTQ đã mở rộng các hành vi vi phạm nhân quyền và cuộc bức hại của nó sang đất Hoa Kỳ. Đó là sự đàn áp xuyên quốc gia”. Cô kêu gọi mỗi người trong số họ “giúp truyền rộng sự thật và bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng”.

Phản ứng của khán giả

Sau buổi chiếu phim, hai khán giả đã đến gặp một học viên Pháp Luân Công và hỏi liệu trước khi cuộc bức hại xảy ra, Pháp Luân Công có chống lại ĐCSTQ hay không và liệu đó có phải là lý do khiến ĐCSTQ quyết định khởi xướng cuộc bức hại không. Người học viên giải thích rằng họ chỉ bắt đầu làm sáng tỏ sự thật sau khi cuộc bức hại bắt đầu và đó là nỗ lực giúp những người tốt trên thế giới nhận rõ ĐCSTQ trước khi ĐCSTQ phải đối mặt với hậu quả do những tội ác của nó gây ra. Hai người cho hay giờ thì họ đã hiểu.

Một sinh viên đại học bày tỏ sự hối tiếc, nói rằng cô ước mình có thể dành nhiều thời gian hơn để nói chuyện với các học viên Pháp Luân Công Trung Quốc để tìm hiểu thêm về những trải nghiệm trực tiếp của họ về cuộc bức hại. Sau khi biết cuộc bức hại Pháp Luân Công cũng là một cuộc bức hại gián tiếp đối với người dân Trung Quốc, cô trở nên đặc biệt quan tâm và đã hào hứng chia sẻ nhận thức này với bạn của mình.

Một quý ông tham dự buổi chiếu phim cho biết ông rất thích bộ phim tài liệu này, đồng thời nói thêm rằng ông cảm thấy các học viên như thể những người bạn cũ của ông vậy.

Bản quyền © 2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/12/29/487277.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/30/222766.html

Đăng ngày 02-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share