Bài của phóng viên Minh Huệ Đức Tường
[MINH HUỆ 21–11–2011] Nina đến từ Hamburg, Đức bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công năm 1998. Năm 1999, đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại tàn bạo đối với Pháp Luân Công. Ngày 20 tháng 11 năm 2001, Nina cùng 35 học viên Tây phương khác đến từ một số quốc gia khác nhau đã tổ chức một cuộc kháng nghị ôn hòa phản đối cuộc bức hại trên quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh, mang theo một tấm biểu ngữ lớn với dòng chữ “Chân-Thiện-Nhẫn”. Sự xuất hiện của các học viên Tây phương đã cho người dân ở Trung Quốc và trên khắp thế giới thấy sự hồng truyền khắp toàn cầu của Pháp Luân Công. Cuộc kháng nghị ôn hòa đã gây một tiếng vang lớn ở phương Tây, thu hút sự chú ý trên toàn thế giới đến cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
36 học viên Pháp Luân Công người Tây phương phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ trên quảng trường Thiên An Môn. Nina (thứ năm bên phải) ngồi ở hàng đầu.
Các học viên phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ trước Lãnh sự quán Trung Quốc (Nina thứ hai bên trái)
Nina ngồi cao nhất trên một xe diễu hành và biểu diễn các bài công pháp Pháp Luân Công
Trong 10 năm qua, cũng như nhiều học viên trên khắp thế giới, Nina không ngừng tham gia các hoạt động khác nhau nhằm vạch trần và phản đối bức hại. Cô hy vọng rằng cuộc bức hại sẽ sớm kết thúc, và nhiều người Trung Quốc hơn nữa sẽ biết chân tướng và thoát khỏi sự khống chế của ĐCSTQ.
Cuộc đàn áp Chân-Thiện-Nhẫn là bức hại toàn nhân loại
Khi thảo luận về những lý do của cuộc kháng nghị ôn hòa ở Bắc Kinh, Nina nói, “Tôi biết rằng vô số học viên Pháp Luân Công đang bị bức hại ở Trung Quốc, bị đối xử bất công. Có một học viên Trung Quốc ở Hamburg đã bị giam giữ vì đi thỉnh nguyện ở Trung Quốc. Tôi cảm thấy tôi phải làm điều gì đó”.
Là một người Tây phương, vì sao cô lại đấu tranh cho các học viên ở Trung Quốc? Nina nói, “Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công là quan trọng đối với mọi người. Khi Chân-Thiện-Nhẫn bị bức hại, bất kể là nơi nào trên thế giới bức hại nó, đó chính là cuộc bức hại toàn nhân loại. Vì vậy cần thiết phải phản đối bức hại. Không có Chân-Thiện-Nhẫn, cuộc sống sẽ không còn ý nghĩa nữa”.
36 học viên người Tây phương đã có những mong muốn khác nhau khi họ đến quảng trường Thiên An Môn. Nina giải thích, “Chúng tôi muốn cho ĐCSTQ thấy rằng nhiều người Tây phương tập Pháp Luân Công. ĐCSTQ không chỉ dàn dựng chiến dịch bôi nhọ Pháp Luân Công ở Trung Quốc, mà nó còn lan truyền những lời vu khống trên khắp thế giới, lừa dối người dân trên khắp thế giới. Chúng tôi muốn nói với chế độ Trung Quốc rằng có nhiều học viên Pháp Luân Công ở hàng chục quốc gia trên khắp thế giới”. Nina nói tiếp, “Chúng tôi cũng muốn để người Trung Quốc biết rằng Pháp Luân Công được chào đón trên khắp thế giới, vì chúng tôi biết ĐCSTQ đã sử dụng tất cả bộ máy tuyên truyền nhà nước để dàn dựng và phỉ báng Pháp Luân Công. Chúng tôi cũng hy vọng rằng hành động này sẽ khích lệ các học viên ở Trung Quốc. Họ không thể đến điểm luyện công hay tập các bài công pháp Pháp Luân Công ở nhà. Sinh mạng của họ thậm chí còn bị nguy hiểm. Họ không có tự do để tập luyện”.
Nina nhớ lại rằng khoảng 20 giây sau khi họ ngồi xuống và giương biểu ngữ trên quảng trường Thiên An Môn, họ bị vây quanh bởi cảnh sát, các đặc vụ thuộc cơ quan An ninh quốc gia Trung Quốc và cảnh sát thường phục. “Cảnh sát bảo chúng tôi vào xe cảnh sát, chúng tôi không làm theo. Họ bắt đầu sử dụng vũ lực. Một vài học viên bị thương. Các ngón tay của một học viên đã bị gãy. Chúng tôi đã bị giam cầm”.
“Trước kia tôi chỉ biết rằng nhiều học viên ở Bắc Kinh đã bị giam giữ, và không nghĩ rằng điều đó xảy ra với tôi. Tất nhiên, tình hình thì hoàn toàn khác với các học viên Tây phương. Trước đó chúng tôi đã thông báo cho các phương tiện truyền thông ở Đức, cũng như các học viên ở Đức. Chúng tôi đã thông báo cho nhiều quan chức Đức, đó là một trong những điều mà chúng tôi muốn thực hiện, để phơi bày cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Lúc đó, không có nhiều điều được báo cáo về Pháp Luân Công trên phương tiện truyền thông ở Tây phương. Dù là bất kỳ điều nhỏ nhặt nào, nó đều được lấy từ phía ĐCSTQ, những vu khống mà ĐCSTQ đã bịa ra để chống lại Pháp Luân Công được lan truyền hơn nữa. Vì vậy các học viên người Tây phương tiến hành thỉnh nguyện ôn hòa ở Bắc Kinh là rất quan trọng”.
Nina và các học viên khác cùng bị giam trong một căn phòng lớn, và bị thẩm vấn từng người một. “Ban đầu, chúng tôi tập các bài công pháp Pháp Luân Công, và tôi ngồi thiền. Sau đó, một viên cảnh sát đến và cười một cách kỳ dị khiến tôi bàng hoàng. Nhìn thấy điều này, anh ta cười lớn hơn. Sau đó anh ta lấy tay đẩy tôi. Anh ta càng làm điều đó, tôi càng bình tĩnh hơn. Chấp trước sợ hãi của tôi hoàn toàn biến mất. Tôi nhận ra rằng tôi nên dừng việc ngồi thiền. Sau đó, anh ta đẩy tôi càng ngày càng mạnh hơn, cho đến khi tôi ngã lăn xuống sàn”.
Cuộc đời mới sau khi tập Pháp Luân Công
Nina đã biết đến sự kỳ thị các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Trong các trại lao động, các học viên không được phép ngủ. Họ bị ép phải xem các chương trình truyền hình phỉ báng Pháp Luân Công, thứ làm rối loạn tâm trí họ. Một số học viên bị ép phải từ bỏ niềm tin của họ. Nếu ai không bỏ Pháp Luân Công, người đó có thể bị đánh đập đến chết, bị tẩy não, v.v. “Thành thật mà nói, mặc dù tôi tin Pháp Luân Công, tin tức về cuộc bức hại khiến tôi phát sợ. Tôi đã lo lắng liệu tôi có thể vượt qua nó không. Tôi không biết những gì mình sẽ gặp phải ở Trung Quốc, nhưng tôi đã không hề do dự. Tất cả những gì tôi nghĩ đến chỉ là chứng thực Đại Pháp trên quảng trường Thiên An Môn”.
Vậy điều gì mang lại cho Nina sự dũng cảm để tham gia thỉnh nguyện ôn hòa trên quảng trường Thiên An Môn? Nina nói rằng từ khi tập Pháp Luân Công, cô cảm thấy cô đã tìm được ý nghĩa của cuộc sống. Cô rất biết ơn Đại Pháp. “Tôi không chỉ tập công, tôi còn có được một cuộc đời mới”, cô nói. “Chân-Thiện-Nhẫn quả thực đã thay đổi cuộc đời tôi. Nhìn lại quãng thời gian trước khi tham gia môn tập luyện, tôi cảm thấy chán nản và vô vọng. Sức khỏe của tôi cũng không được tốt. Thường tôi không biết tương lai của mình sẽ ra sao. Sau khi tập Pháp Luân Công, tôi nhận ra rằng sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn sẽ thay đổi hoàn toàn cuộc đời của một con người. Cuộc sống tràn đầy sinh lực”.
Nina sẵn sàng cống hiến hết mình. “Nếu không có Pháp Luân Công, tôi sẽ cảm thấy cuộc sống của mình thật vô nghĩa. Từ điểm này, khi được hỏi liệu tôi có sẵn sàng đi đến quảng trường Thiên An Môn không, tôi đã đồng ý không chút do dự. Tôi mong muốn chứng thực Đại Pháp”.
Sự vĩ đại của các học viên ở Trung Quốc: Kiên định tín niệm trong cuộc bức hại tàn bạo
Qua việc bị ĐCSTQ giam giữ lúc đó, Nina đã hiểu hơn về cảnh ngộ của các học viên ở Trung Quốc. “Với các học viên ở Trung Quốc, không phương tiện truyền thông nào báo cáo đúng sự thật về họ. Rất ít người công khai ủng hộ họ. Nhiều học viên bị giam trong tù. Một số học viên bị mất tích. Không thảm kịch nào thu hút sự chú ý của các phương tiện thông tin nước ngoài. ĐCSTQ đã bịa ra những lời buộc tội giả. Sự vĩ đại của các học viên ở Trung Quốc là bất chấp cuộc bức hại tàn bạo, họ vẫn kiên định niềm tin của mình và tiếp tục tu luyện”.
10 năm dùng thời gian rảnh để ngăn chặn cuộc bức hại
Kể từ khi Nina trở về Đức từ Bắc Kinh 10 trước, cô không ngừng đấu tranh cho các học viên ở Trung Quốc. Cô đã tham gia nhiều các hoạt động của Pháp Luân Công ở Đức, châu Âu và Mỹ.
“Tôi dành toàn bộ thời gian rảnh rỗi để ngăn chặn cuộc bức hại đang tiếp diễn đối với Pháp Luân Công của ĐCSTQ, và đấu tranh cho các học viên ở đại lục”.
Chẳng hạn như, cô thường tham gia kháng nghị trước Lãnh sự quán Trung Quốc ở Hamburg. Cô và các đồng tu của cô nói với người Trung Quốc đến Lãnh sự quán biết về cuộc bức hại, và nói với cảnh sát Đức đang làm nhiệm vụ về Pháp Luân Công. Nhờ các hoạt động quanh năm trước Lãnh sự quán của họ, họ trở nên thân thiết với cảnh sát đang thi hành nhiệm vụ và thiết lập tình bạn và sự tin tưởng lẫn nhau.
Năm nay, Nina cũng tham gia Đoàn nhạc Tian Guo châu Âu và tham gia các sự kiện trên khắp châu Âu. Thông qua những hoạt động này, cô hy vọng rằng nhiều người hơn nữa trên khắp thế giới sẽ biết về cuộc bức hại Pháp Luân Công.
Ước muốn của cô là ĐCSTQ sẽ chấm dứt ngay cuộc bức hại Pháp Luân Công, và người dân ở đại lục sẽ có một cơ hội để hiểu về Pháp Luân Công; họ sẽ đọc Chín bài bình luận về đảng cộng sản (Cửu Bình) và không còn bị lừa dối bởi ĐCSTQ nữa. Cô mong rằng nhiều người Trung Quốc hơn nữa sẽ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/21/西人学员忆十年前天安门抗议迫害-图–249688.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/11/28/129737.html
Đăng ngày: 04– 12 – 2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.