[MINH HUỆ 10-9-2019]

Kính chào Lý Đại sư tôn kính!

Tôi là một người nông dân phổ thông ở Chu Khẩu, tỉnh Hà Nam. Sau khi tốt nghiệp cao trung, tôi ra ngoài mưu sinh kiếm sống đủ lo cho gia đình. Tôi là một người có năng lực bình thường, chỉ biết đối nhân xử thế một cách thiện lương, thành thật và đôn hậu. Trong những người thân của tôi có nhiều người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khiến cho thân thể và tinh thần của con người thoát thai hoán cốt, phát sinh những biến hóa thần kỳ. Đây chính là điều mà tôi tận mắt chứng kiến, khiến tôi kính phục mãi không thôi.

Sau khi Đại Pháp bị đàn áp vô lý, những người thân của tôi vì kiên trì tín ngưỡng mà bị bức hại. Tôi chưa từng bao giờ oán hận họ. Tôi lý giải, ủng hộ và trợ giúp họ về tài vật. Khi người thân của tôi bị bắt giữ vào ngục, tôi đã bỏ lại công việc kinh doanh của mình để nghĩ cách giải cứu cho đến khi họ được tự do. Bình thường khi tiếp xúc với mọi người, tôi nghe thấy có người nói những lời bất kính đối với Đại Pháp thì tôi cảm thấy khó chịu, như thể là họ đang nhục mạ chính bản thân tôi vậy. Lúc đó, tôi đều phải nói với họ về cách nhìn nhận của tôi. Họ đều thừa nhận những điều tôi nói là có đạo lý.

Có một lần, tôi đi thăm người thân bị bắt giam phi pháp trong trại giam. Người thân nói với tôi: Có một nữ đệ tử Đại Pháp ở cùng phòng giam tinh thần sa sút, cô ấy bị bắt giam mấy tháng rồi mà người nhà cô ấy chưa từng đến thăm nom, cũng không gửi tiền và vật dụng sinh hoạt cho cô ấy. Người thân bảo tôi đến nhà cô gửi lời nhắn và nói người nhà đến thăm cô.

Ra khỏi trại giam thì tôi lập tức tìm đến nhà của vị đệ tử Đại Pháp đang bị giam giữ phi pháp ấy. Bố chồng và chồng của cô ấy nghe tôi nói về tình trạng của cô thì họ vô cùng kích động, oán hận bảo là cô quá ngốc, biết rõ là lấy trứng chọi đá nên ráng mà chịu! Tôi nhẫn nại khuyên giải họ. Tôi nói với họ Pháp Luân Đại Pháp là tu luyện Phật Pháp, Pháp Luân Đại Pháp dạy con người làm người tốt không có gì sai cả. Chính là Trung Cộng bức hại người tu luyện, sai trái là ở Trung Cộng chứ không phải là những người thân của chúng ta. Tôi để cho hai người họ tâm phục khẩu phục, thừa nhận Đại Pháp dạy con người làm điều tốt, có được thân thể khỏe mạnh, tính cách cũng trở nên tốt, gia đình hòa thuận. Họ đã đồng ý đến trại giam để thăm người thân đang bị giam giữ phi pháp.

Tôi nghe nói, ngày hôm sau họ đã đến trại giam thăm cô ấy và cũng gửi tiền cùng vật dụng sinh hoạt cho cô.

Trong thôn tôi ở có một dì khoảng 60 tuổi. Trước khi tu luyện, mẹ chồng dì ấy có một người con gái bị trúng độc chết. Mẹ chồng ở chung nhà cứ khăng khăng dì ấy là người bỏ thuốc độc. Mỗi ngày nhìn thấy dì đều mắng chửi thậm tệ trong ba năm liền. Họ chung sống một nhà với nhau mà cảm thấy oan khuất thấu trời xanh, cảm thấy không còn cách nào sống nữa. Người con trai lớn nhiều lần muốn sống chết một phen. Sau khi tôi biết được anh ấy nghĩ như thế, tôi đã đến khuyên anh hãy dừng lại.

Năm 1996, dì ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Dì đã hiểu phàm là mọi việc đều có quan hệ nhân duyên. Dì đã tu được tâm đại nhẫn, nghe những điều lăng mạ ác độc, khó nghe thì đều bất động tâm. Không lâu sau đó, mẹ chồng cũng không mắng chửi nữa. Cuộc sống của dì và người nhà cuối cùng cũng yên bình trở lại. Khi đó, chồng và con trai dì ấy cảm kích Đại Pháp không nói nên lời. Sau khi Đại Pháp bị bức hại, dì thường xuyên giảng chân tướng cho những người trong thôn, vạch trần những lời dối trá mà Trung Cộng phát tán về Pháp Luân Công. Dì nói với người dân trong thôn Pháp Luân Đại Pháp là cao đức Đại Pháp cứu người. Cũng có những người nghe không lọt tai, họ còn cố ý nói việc dì ấy đi giảng chân tướng và khuyên tam thoái cho người chồng nghe. Mỗi lần chồng dì ấy nghe thấy đều vô cùng tức giận, cho rằng dì ấy làm cho người trong nhà gặp nguy hiểm, bị mất mặt. Người chồng nhiều lần đánh đập dì ấy. Buổi tối khi dì ấy ra ngoài phát tài liệu thì người chồng khóa trái cổng chính, không cho dì vào nhà. Dì ấy chỉ còn biết qua đêm ở ngoài hiên nhà.

Một lần nọ, tôi gặp chồng dì ấy (tôi gọi là chú). Sau khi nghe những lời oán hận của chú đối với dì, tôi hỏi chú với tâm thái bình tĩnh và hòa khí: Trước khi dì cháu luyện công, gia đình chú đã từng như thế nào? Sau khi dì luyện công, hoàn cảnh gia đình chú trở nên ra sao? Dì ấy nói với người khác Đại Pháp là tốt, những điều ấy chẳng phải đều là lời nói từ lương tâm sao? Học Đại Pháp bảo con người làm người tốt. Đảng cộng sản cưỡng chế không cho học, tuyên truyền phỉ báng Đại Pháp, chú xem có tà ác hay không? Cháu muốn chú trầm tĩnh suy xét xem là dì cháu không lý trí hay ai mới là người không lý trí?

Sau khi nghe tôi khuyên nhủ, chú ấy cúi đầu xuống. Về sau, thái độ của chú ấy đối với dì đã có nhiều thay đổi.

Tôi nói những lời công bằng cho Đại Pháp đều là xuất phát tự nội tâm. Tôi chưa từng nghĩ là sẽ được phúc báo gì. Tôi không cầu phúc báo nhưng lại đắc được đại phúc báo. Tôi trải qua nhiều năm mưu sinh gian khổ, bất chợt trở nên muốn gì được nấy, thuận lợi ngoài mong đợi. Mỗi năm tôi đều có thu nhập bình ổn trên nghìn vạn tệ, người dân trong thôn đều ngưỡng mộ. Thân thể khỏe mạnh, gia đình hòa thuận. Về mặt này là có bản thân tôi chịu khó làm ăn và đức của tổ tiên để lại, nhưng điều căn bản nhất là nhờ ân điển của Đại Pháp và ân huệ của Lý Đại sư. Nhờ vậy, tôi càng thêm thành kính và tôn trọng Đại Pháp. Hơn nữa, tôi cũng dùng một chút tiền hỗ trợ đệ tử Đại Pháp cứu người làm việc thiện.

Nhân dịp Tết Trung thu sắp đến, tôi xin đại biểu cho toàn gia đình thành tâm cảm tạ ân huệ từ bi của Lý Đại sư! Cung chúc Lý Đại sư Tết Trung thu vui vẻ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/10/我为大法说公道话-得大法恩赐-392682.htmlĐăng ngày 12-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share