Bài viết bởi một học viên Hàn Quốc
[MINH HUỆ 26 – 12 – 2009] Bà Seo là trưởng khoa của học viện nghệ thuật hoa, bà thường thiết kế, và làm hoa nghệ thuật. Bà Ha là trưởng khoa của một học viện nghệ thuật. Cách đây năm năm, một ước muốn chung đã đưa 2 bà đên với nhau. Họ đã từ bỏ nghề nghiệp lý tưởng với thu thập cao và thiết lập một địa điểm thông tin tại khu mua sắm Myeong-dong ở Seoul, Hàn Quốc, để kêu gọi sự quan tâm và giúp ngăn chặn cuộc đàn áp tàn bạo của ĐCSTQ đối với các học viên Pháp Luân Công.
Bà Seo và bà Hà tiếp tục giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công tại khu mua sắm Myeong-dong ở Seoul
Giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công cho khách du lịch.
Trong hơn năm năm, họ đã không có ngày nghỉ hay đi nghỉ. Từ 10h sáng đến 9h tối mỗi ngày, họ bố trí hơn 60 bảng áp-phích vào buổi sáng và thu chúng lại vào buổi tối, gấp và phân phối các tài liệu thông tin và giảng rõ sự thật về Pháp Luân Công
Đi trên đường phố
Bà Seo nói: “Chúng tôi đã viếng thăm quốc hội, bộ ngoại giao, và các công ty truyền thông và kể cho họ nghe về cuộc bức hại Pháp Luân Công của ĐCSTQ, nhưng họ lảng tránh. Một nhân viên hội chữ thập đỏ cho biết, trong số những người nhận ghép nội tạng ở Hàn Quốc, thì 80% đã đi đến Trung Quốc để cấy ghép nội tạng. Chúng tôi đã đến thăm các thành viên quốc hội và kể họ nghe về sự tàn bạo của ĐCSTQ trong việc lấy nội tạng của các học viên Pháp Luân Công đang còn sống. Chúng tôi hỏi họ tại sao họ đã giữ im lặng đối với thực trạng khủng khiếp này. Một nghị sĩ trẻ đã rất quan tâm về vấn đề này và nói rằng anh ta sẽ tìm hiểu thêm thông tin. Người khác vẫn tiếp tục im lăng.”
“Với tình hình này, chúng tôi cảm thấy không thể đợi họ làm bất cứ điều gì. Chúng tôi phải xuống đường và phân phát thông tin để cho mọi người biết sự thật. Đây là một trong những cách hiệu quả nhất để phơi bày và chấm dứt cuộc bức hại.”
“Các phóng viên thường hay đi ngang qua. Họ biết sự thật về Pháp Luân Công. Một số họ nói với chúng tôi ‘Các chị làm việc này rất tốt. Chúng tôi ta là một quốc gia nhỏ, vì vậy chúng tôi không dám đưa tin về vấn đề này. Chị tiếp tục làm việc này cho tốt. Đây là cách ngắn nhất để phơi bày cuộc bức hại và chấm dứt nó.’ ’”
Bà Ha nói: “Myeong-dong là một khu phố mua sắm lớn ở Hàn Quốc. Địa điểm thông tin của chúng tôi nằm ở vị trí quan trọng ở Myeong-dong. Nhiều du khách Trung Quốc đi qua đây mỗi ngày, vì vậy chúng tôi đã chọn vị trí này như là một nơi lý tưởng để giảng rõ sự thật. ”
Bà Seo nói: “Để giảng rõ sự thật cho người dân Trung Quốc, chúng tôi đã học được một số câu nói Trung Quốc đơn giản như: ‘Xin chào, tôi là người Hàn Quốc. Đất nước Trung Quốc rất tuyệt. Pháp Luân Đại Pháp tốt. Đảng Cộng sản Trung Quốc là xấu’. Rất nhiều du khách đã nói với chúng tôi bằng cách ra dấu hiệu đưa ngón tay cái lên: ‘Tốt’. Một số trong họ nói, ‘Pháp Luân Đại Pháp rất tốt’ ”
Một sinh viên Trung Quốc đã xem các bảng áp-phích và nói, ‘Đây là sự thật, tôi biết. Nhưng làm thế nào có thể giúp các cô?’. Một trong hai chúng tôi nói với cậu ta, ‘Cháu hãy cho các bạn cùng lớp và bạn của cháu biết sự thật’. Một số sinh viên Trung Quốc đã bị sốc sau khi xem các bảng áp-phích. Họ không thể tin những điều này là sự thật hay rằng cướp mổ nội tạng người đang còn sống lại đang xảy ra tại Trung Quốc. Tôi hết sức ấn tượng với cách diễn đạt sự bất ngờ của họ. Tôi cũng nhận ra rằng bằng làm cách này thường xuyên, ngày càng nhiều người hơn nữa sẽ thức tỉnh. Nếu tất cả những người chính nghĩa cùng nhau hành động thì những lực lượng chân chính nhanh và mạnh hơn sẽ hợp lại cùng nhau chấm dứt cuộc bức hại càng sớm càng tốt.”
Phơi bày sự tàn bạo của ĐCSTQ về việc cướp mổ nội tạng
Chủ đề chính của các bảng áp phích là phơi bày sự tàn bạo của ĐCSTQ về việc cướp mổ nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đang còn sống. Nhiều người Hàn Quốc biết điều này.
Một du khách ký vào đơn thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt sự tàn bạo của ĐCSTQ trong việc cướp mổ nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công đang còn sống
Một du khách ký vào đơn thỉnh nguyện phản đối việc cướp mổ nội tạng từ các học viên đang còn sống của ĐCSTQ
Vào tháng 12 cách đây 2 năm, một nhân viên của Ban trí tuệ quốc gia của Hàn Quốc và vợ của ông đi qua. Họ đã ký vào đơn thỉnh nguyện kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại sau khi xem bảng áp-phích. Ông ta đã nói điều này không nên xảy ra. Ông cũng tiết lộ rằng các sinh viên Hàn Quốc đã bị giết hại ở Trung Quốc. Mặc dầu phương tiện truyền thông Hàn Quốc đã báo cáo lý do hời hợt về những trường hợp tử vong, chẳng hạn tự sát hay giết người, tình hình thật sự đã không được tiết lộ. Trên thực tế các nội tạng của những nạn nhân đó đã bị lấy đi.
Ước muốn của những thiên thần
Gần đây, một nữ tu sĩ đi đến đường Myeong-dong và nói một cách phấn khởi sau khi nhìn thấy hai phụ nữ này, “Tôi thấy thiên thần! Cuối cùng tôi đã nhìn thấy thiên thần! Sáng nay tôi quỳ xuống và cầu nguyện hết lần này đến lần khác,’ Cho tôi thấy thiên thần ngày hôm nay’ Thật bất ngờ, ao ước của tôi đã trở thành sự thật. Tôi thật sự nhìn thấy thiên thần. Hai chị là thiên thần.”
Bà Ha nói, “Khá nhiều người hỏi chúng tôi, ‘Chị đã làm điều này được bao nhiêu năm rồi? Khi nào thì sẽ ngừng? Chị sẽ làm việc này đến bao giờ?’ Câu trả lời của chúng tôi là chúng tôi sẽ làm việc này cho đến khi cuộc bức hại chấm dứt”
“Tiếp tục làm việc này cho đến khi cuộc bức hại chấm dứt” là ước muốn của các thiên thần
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/12/26/215121.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/12/29/113438.html
Đăng ngày: 01-01-2010; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản