Bài viết của Hiền Thanh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-03-2018] Cuộc li hôn đã đẩy tôi đến ngã tư đường. Bảy năm hôn nhân chấm hết và tôi cũng mất luôn quyền nuôi con. Trở lại cuộc sống độc thân, tôi phải tự kiếm tiền nuôi mình.

Không có kinh nghiêm làm việc thực tế, tôi không đáp ứng được nhu cầu thị trường việc làm. Tôi nghĩ tuyệt vời sẽ biết bao nếu tìm được một điểm tựa tinh thần và rời bỏ mọi lo toan thế tục.

Cuộc sống dẫn tôi đi trên một hành trình đầy bất ngờ và cuối cùng cũng đưa tôi đến nơi cần đến. Khoảng hơn một năm tôi tiếp xúc với Phật giáo, Đạo giáo ở núi Vũ Đương, nhưng cuối cùng tôi lại trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Làm công việc của một Phật tử

Tôi nghe nói về công việc ở một công ty hoằng dương văn hóa Phật Giáo. Tôi đã cắt tóc ngắn, mang theo một ít hành lý và bay đến thánh địa Phật Giáo ấy để nắm lấy cơ hội.

Sau vài tháng tôi nhận ra nơi này còn cách xa xứ Phật mà tôi mong đợi. Ông chủ tôi có hàng trăm ngàn tín đồ trên mạng, ông thường nói về cứu độ chúng sinh khỏi khổ đau và được các tín đồ vô cùng sùng kính. Tuy nhiên, cuộc sống riêng của ông dường như là mớ hỗn độn. Ông vụng trộm với vài nữ tín đồ Phật giáo.

Viện cớ có việc gia đình, tôi xin được nghỉ phép dài ngày và trở về nhà. Khi tôi chuẩn bị cho chặng tiếp theo của cuộc đời, tôi tự hỏi rồi con đường ấy sẽ đưa tôi về đâu.

Núi Vũ Đương

Một người bạn giới thiệu với tôi về Đạo giáo, và khuyên tôi nên đến gặp một lão đạo nhân 86 tuổi trên núi Vũ Đương, một ngọn núi nằm ở phía Tây Bắc tỉnh Hồ Bắc và là một trong những điểm đến thiêng liêng nhất của Đạo giáo.

Tôi đến đó và gặp vị lão đạo ở Tu viện Đạo giáo, nơi ông đang sống. Ông lão thần thái an hòa, vui vẻ và thuần chân như đứa trẻ. Ông dành cả đời để nghiên cứu Kinh Dịch và Đan Đạo. Ông có thể trò chuyện cùng hoa lá, đất đá và mặt trời. Ông thường nghiêng đầu trong trong khi tập luyện và nói ông đang lắng nghe các Sư phụ của ông trên thiên thượng.

Một ngày khi chúng tôi ra ngoài tu viện, ông bảo ông sẽ thu nhận tôi làm đồ đệ và hỏi tôi muốn học gì từ ông. Tôi không biết. Tôi tự hỏi về ý nghĩa nhân sinh nhưng tôi không biết mình nên học cái gì. Tôi chỉ muốn tìm một môi trường an lành và một chốn thanh bình để sống. Tôi không biết gì về tu luyện cả.

Mấy hôm sau trong sân tu viện xảy ra trận đánh nhau. Đệ tử của ông và con gái của một sư phụ Đạo gia khác đang đánh nhau. Vị Đạo trưởng đã cố can ngăn nhưng ngươi đệ tử đã cào trúng mặt ông. Mặt ông chảy máu rất nhiều và tôi sợ ngây người.

Mặc dù Đạo trưởng rất tử tế nhưng người phụ nữ chăm sóc cho ông thì không mấy thân thiện với tôi. Bà quở mắng tôi mà không có lí do gì. Tôi nhận ra mình không thuộc về nơi này. Tôi lại rời đi và quay về thế giới trần tục.

Pháp Luân Đại Pháp

Tôi biết một bà dì mà kiến thức và suy nghĩ mới mẻ của bà thực sự thu hút tôi. Tôi thấy bà khác hẳn những người mà tôi biết. Bà nhiệt tình và chu đáo với tôi. Theo lời đề nghị của bà, tôi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp vào tháng Chín năm 2016.

Khi hiểu rõ hơn về những học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng nhóm người này ai ai cũng như bà dì ấy: tốt bụng và vị tha.

Trong vòng mười ngày tập luyện, da tôi trở nên trắng hồng mịn màng. Chu kì kinh nguyệt trở nên đều đặn. Chứng táo bón đã hành hạ tôi hơn chục năm qua đã biến mất chỉ sau vài tháng.

Quan trọng hơn là tâm hồn tôi đã vui trở lại. Nỗi buồn và những căng thẳng âm ỉ đã phong kín tôi hơn tám năm qua đã biến mất. Tôi tràn ngập trong niềm vui và cảm thấy như mình như được tái sinh lần nữa. Ai biết tôi đều thấy tính tình tôi cũng trở nên khác hẳn: Tôi đã từng là người kiêu kì bởi vì tôi là con một nên được nuông chiều hư hỏng khá điển hình. Tôi đã học được cách để trở nên chín chắn và bao dung!

Trong thời gian ngắn tu luyện, tôi tự đo lường bản thân dựa trên nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã trải nghiệm những thay đổi diệu kì mà Đại Pháp mang lại trong quá trình tu luyện. Tôi có thể cảm thấy Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Công) đang trông nom và hướng dẫn chúng tôi mọi lúc và tôi cảm nhận được sự hiện diện của Ngài.

Ví dụ, khi tôi về thăm quê vào dịp Tết Nguyên Đán. Tôi gặp một bạn học cũ để nói với cô ấy về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp và rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt nhưng lại bị Đảng Cộng Sản Trung Quốc bôi nhọ. Trên đường về nhà, một chiếc xe chạy ngang qua làm văng bùn và tuyết lên quần áo mới của tôi. Đến nhà, tôi mệt quá nên đi ngủ luôn. Tôi dự định sẽ giặt lại bộ đồ vào sáng mai. Tuy nhiên khi tôi lấy đồ ra để giặt vào sáng hôm sau thì tôi chẳng tìm thấy vết bẩn nào!

Một buổi sáng tôi đang tập tĩnh công trong phòng ngủ; tôi ngồi trên một ghế dài trước tivi. Khi tập xong thì tôi nhìn thấy một luồng ánh sáng bạc mạnh mẽ từ ngực chiếu đến màn hình TV. Ánh sáng trông rực rỡ như một ngọn đuốc.

Một lần nọ tôi đọc Chuyển Pháp Luân trước khi đi ngủ. Khi chuẩn bị tắt đèn ngủ trên bàn ở đầu giường, tôi chợt nhìn thấy một ánh sáng vàng rực rỡ xuất ra từ Pháp Luân trên quyển sách và bao trùm cả chiếc mền.

Con xin cảm tạ ân Sư.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/25/357304.html

Bản tiếng Việt: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/11/169331.html

Đăng ngày 19-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share