Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 4-11-2015] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 19 năm. Nhìn lại những năm đã qua, tôi nhận ra rằng mỗi bước đi của mình đều có sự chăm sóc và bảo hộ từ bi của Sư phụ. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm làm một người điều phối ở khu vực của mình.

Tôi đã không chết mà được tái sinh

Tôi sinh ra tại một thị trấn nhỏ ở vùng Đông Bắc Trung Quốc vào năm 1943. Tôi chịu đựng nhiều đau khổ dưới sự cai trị của Đảng Cộng sản khi còn nhỏ. Gia đình tôi bị liệt vào một trong Năm phần tử xấu (địa chủ, phú nông, phần tử phản cách mạng, phần tử xấu và phần tử theo cánh hữu), vì vậy mà tôi bị phân biệt đối xử ở trường học, ở nơi làm việc và mọi phương diện trong cuộc sống.

Sức khỏe của tôi bị suy giảm dưới áp lực và điều kiện sống khó khăn như vậy. Ngay từ năm 40 tuổi, tôi bị viêm bể thận, thoái hóa đốt sống cổ tử cung, rối loạn thần kinh tim, xơ gan, loét dạ dày, chứng sa dạ dày và mất ngủ. Nhiều năm điều trị bằng thuốc không giúp gì được cho tôi. Bác sĩ thậm chí còn ám chỉ rằng tôi hãy sống trọn vẹn từng ngày. Tôi trông như một khung xương di động. Vào một lần họp lớp, một người bạn cùng lớp đã không thể cầm nước mắt khi nhìn thấy tôi. Ông nói nhìn tôi ba phần giống người bảy phần giống quỷ.

Năm 1996, tôi may mắn bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi học Pháp và luyện công, sức khỏe cải thiện hàng ngày. Tôi có thể ngủ ngon hơn. Cơ thể tôi tràn đầy năng lượng. Bụng tôi không còn đau khi ăn nữa. Trong một thời gian ngắn, tất cả bệnh tật của tôi đều khỏi. Tôi khỏe mạnh trong suốt 19 năm mà không cần đến một viên thuốc nào. Tôi 73 tuổi, nhưng lưng thẳng, đi lại nhanh nhẹn, có rất ít nếp nhăn trên mặt và cân nặng tăng khoảng 18 ký. Tôi có thể đi bộ gần 13km mà không cảm thấy mệt khi chúng tôi phân phát các tờ rơi ở vùng nông thôn. Một số người trẻ không thể theo kịp tôi. Không ai tin là tôi đã 73 tuổi.

Năm 2007, tôi tình cờ gặp lại bạn học cũ, người từng nói trông tôi ba phần giống người bảy phần giống quỷ. Sự ngạc nhiên của ông đối với ngoại hình của tôi còn hơn cả lần gặp trước, bởi vì tôi không những không chết mà còn được tái sinh. Sau khi biết Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi như thế nào, ông nói từ đáy lòng mình rằng: “Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ. Pháp Luân Đại Pháp đã mang đến cho ông một cuộc đời mới. Tôi nhất định sẽ nói với tất cả bạn bè của chúng ta về những điều đã xảy ra với ông.”

Giúp các học viên vượt qua nghiệp bệnh

Một học viên mới, học viên A, chuyển đến khu vực của chúng tôi. Bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vì sức khỏe kém. Tất cả các bệnh tật, ngoại trừ bệnh viêm thấp khớp, đều khỏi sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Thấy bà gặp khó khăn khi đi lại, tôi quyết định rằng chúng tôi sẽ đến nhà bà để học Pháp.

Sau khi học cùng bà một thời gian, chúng tôi nhận thấy học viên A luôn đọc sai khi học Pháp. Chúng tôi liên tục phải sửa cho bà. Mất hơn hai giờ đồng hồ để đọc xong một bài giảng. Một lần, bà vừa khóc vừa than phiền với tôi: “Sư phụ đã loại bỏ tất cả các bệnh khác của tôi, tại sao bệnh viêm thấp khớp của tôi lại không khỏi?” Tôi chia sẻ với bà kinh nghiệm của tôi về việc hồi phục thông qua tu luyện và khích lệ để bà tăng cường chính niệm.

Những học viên khác ngại học Pháp cùng bà. Tôi hướng nội và nhận ra mình thiếu từ bi đối với bà. Tôi lập tức điều chỉnh lại những suy nghĩ bất chính của mình và nói chuyện với những người bạn đồng tu khác từng người một. Tôi nói: “Hẳn phải có lý do bà ấy mới chuyển đến khu vực của chúng ta. Sư phụ hẳn là đã an bài để chúng ta rộng lượng hơn. Chúng ta cần phải đề cao mặt nào đó. Việc chúng ta không thích bà ấy là không đúng đắn chút nào. Ít nhất chúng ta cần tu để tâm chúng ta trở nên từ bi.” Các đồng tu cũng nhận thấy khuyết điểm của họ. Chúng tôi tiếp tục học Pháp ở nhà bà, tu luyện tâm tính của chúng tôi, và giúp bà có chính niệm. Khi chúng tôi đề cao, trạng thái tu luyện và sức khỏe của học viên A cũng cải thiện.

Một học viên khác, học viên B, chuyển đến nhà con gái của bà ở khu vực của chúng tôi. Bà cao tuổi và từng bị xuất huyết não. Con gái bà không phải là học viên Pháp Luân Công và cúng thờ phụ thể. Nhà bà không phải là địa điểm tốt để nhóm của chúng tôi học Pháp. Do đó tôi tới thăm học viên B một hoặc hai lần một tuần để học Pháp cùng bà. Bà tiến bộ nhanh chóng. Lần đầu tiên gặp tôi, bà không thể đọc rõ các từ. Không lâu sau khi chúng tôi học Pháp cùng nhau, bà có thể đọc Pháp khá trôi chảy. Khi tôi và các học viên khác đi phân phát tờ rơi về Pháp Luân Công, học viên B sẽ phát chính niệm cho chúng tôi tại nhà, nhiều khi hàng giờ đồng hồ. Bà có thể nhập tĩnh tốt để phát chính niệm mạnh mẽ. Ngoại hình của bà cũng dần dần cải biến. Tóc bạc chuyển thành tóc đen. Bà thậm chí còn mọc thêm sáu chiếc răng mới.

Giúp các học viên cũ trở lại tu luyện

Sư phụ giảng rằng:

“Khi tôi thấy có một số học viên đến từ Trung Quốc Đại Lục, bèn phó thác cho họ rằng hãy bảo những học viên nào chưa bước ra thì hãy nhanh chóng bước ra, những học viên bị mê lạc ấy, cần thật nhanh tìm họ giảng chân tướng, nếu không họ sẽ phải đối mặt với kết cục bi thảm nhất.” (Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp)

Bài giảng của Sư phụ nhắc tôi nhớ tới một bạn đồng tu cũ, học viên C. Tôi đã không gặp anh kể từ khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999. Tôi muốn tìm anh nhưng không biết số điện thoại hay nơi ở chính xác. Vậy nên, một đoạn thời gian khi tìm anh, tôi đi bộ quanh khu hàng xóm nhà anh. Thật ngạc nhiên, một ngày tôi nghe tiếng ai đó gọi tên tôi từ phía sau. Nhờ Sư phụ an bài, đó chính là học viên C.

Học viên C nói với tôi rằng vợ anh phản đối anh tu luyện Đại Pháp sau khi cuộc bức hại bắt đầu. Vì bị vợ giám sát nghiêm ngặt, nên anh đã không thể liên lạc với bất kỳ học viên nào khác. Tôi giúp anh ấy liên lạc với một nhóm học Pháp. Anh trở lại tu luyện và tiến bộ nhanh chóng. Anh bắt đầu phát chính niệm và phân phát tài liệu giảng chân tướng cùng chúng tôi mùa xuân năm nay. Gia đình anh cũng đã có nhận thức tốt hơn.

Một cặp vợ chồng đồng tu khác đã buông lơi tu luyện vì cuộc bức hại. Tôi tìm họ và khuyến khích họ trở lại tu luyện. Khi tôi vứt bỏ được những quan niệm và suy đoán người thường về họ, họ có nhận thức tốt hơn về Pháp.

Phối hợp giảng chân tướng theo nhóm

Tôi cùng các đồng tu thường phân phát tài liệu giảng chân tướng ở vùng nông thôn. Trước chuyến đi, chúng tôi bàn bạc chi tiết và chuẩn bị tài liệu sau khi học Pháp cùng nhau. Sau đó, tôi tới gặp mặt nói chuyện với từng học viên đã không tham gia học Pháp để nhờ họ phát chính niệm nếu họ không thể tham gia chuyến đi.

Mặc dù, tôi mất hai giờ đồng hồ để đi bộ và thông báo cho các đồng tu từng người một, nhưng cố gắng đó rất đáng. Khi lần đầu tiên tôi nói với học viên B về việc đó, cô đã vui đến phát khóc khi biết cô có thể hỗ trợ chúng tôi giảng chân tướng bằng cách phát chính niệm. Sau đó, cô nói với tôi rằng cô đã nhập tĩnh mỗi lần cô ấy phát chính niệm cho chuyến đi của chúng tôi.

Phối hợp làm những công việc này là quá trình giúp tôi đề cao trong tu luyện. Mùa đông năm ngoái, chúng tôi lên kế hoạch gặp mặt ở khu chợ nông sản lúc 8 rưỡi sáng để phân phát lịch [có thông tin] giảng chân tướng. Khi đến đó, một đồng tu đã đợi ở đó 30 phút. Cô phàn nàn và hỏi tại sao tôi lại đến muộn. Tôi nhận ra rằng trước đó chúng tôi đã hẹn gặp lúc 8 giờ sáng, nhưng thời gian đã được thay đổi thành 8 rưỡi sáng. Có lẽ tôi đã không nhấn mạnh với cô ấy về sự thay đổi này. Tôi mỉm cười và thừa nhận đó là lỗi của mình.

Ngay khi chúng tôi bắt đầu phân phát lịch, nhiều người tranh nhau để có được một tờ. Nhưng lại không có ai muốn nhận lịch từ bạn đồng tu đã phàn nàn lúc trước. Cô ấy bắt đầu hướng nội và điều chỉnh lại những suy nghĩ tiêu cực của mình. Cuối cùng, cô có thể phân phát tất cả các tờ lịch. Khi chúng tôi thu dọn, một đồng tu để ý thấy một nhân viên cảnh sát. Một người bán lịch đã trình báo chúng tôi với cảnh sát, nhưng nhân viên cảnh sát ấy chỉ quan sát chúng tôi từ xa và không ngăn cản chúng tôi.

Chúng tôi cùng nhau hướng nội sau khi trở về. Đồng tu mà đã phàn nàn lúc trước thừa nhận rằng trạng thái tu luyện kém tinh tấn của cô ấy đã mang đến can nhiễu. Tất cả chúng tôi nhận ra rằng mình phải phối hợp như một chỉnh thể để giải thể các thế lực tà ác. Đó là cách duy nhất để cứu độ nhiều chúng sinh hơn nữa.

Tất cả những kinh nghiệm đã chỉ cho tôi thấy mỗi bước tôi đi đều có phó xuất của Sư phụ. Chỉ cần tâm tính chúng ta đạt yêu cầu, tất cả các vấn đề sẽ được giải quyết. Tôi quyết tâm tu luyện tinh tấn cùng với các đồng tu của mình, và làm ba việc thật tốt. Cảm ơn Sư phụ vì ơn cứu độ từ bi của Ngài. Tôi muốn kính tặng bài thơ dưới đây tới Sư phụ vĩ đại của chúng ta!

Nguyện tố nhất căn ti tuyến

Ngã tượng nhất khỏa tiểu thảo

Trường tại thạch phùng gian

Tại na hắc ám đích tuế nguyệt

Tại na hàn lãnh đích đông thiên

Sinh mệnh phảng phật đáo liễu tẫn đầu

Phán bất đáo xuân thiên.

Thị pháp luân đại pháp đích phật quang

Khu tán liễu hàn lãnh hòa hắc ám!

Thị chân thiện nhẫn đích quang huy

Nhượng ngã nghênh lai liễu sinh mệnh đích xuân thiên!

Ngã nguyện tố nhất căn ti tuyến

Bả trân châu xuyến thành hạng liên

Kính hiến sư tôn tiền

Nhân vi na thị lai thì đích thệ ước

Nhân vi na thị sinh mệnh cửu viễn đích kỳ phán!

Tạm dịch:

Nguyện làm một sợi tơ

Tôi là cọng cỏ gầy

Nương gửi mình khe đá

Tối tăm tháng ngày trôi

Như mùa Đông băng giá

Úa tàn vô vọng đợi

Mùa Xuân xa vời quá

Là Phật quang Đại Pháp

Ấm áp phá màn đêm

Là vầng Chân-Thiện-Nhẫn

Đưa tôi đến Thiên xuân

Tôi nguyện làm sợi tơ

Xuyên trân châu thành chuỗi

Kính dâng tặng Sư tôn

Vì trước khi tới đây, đã mang thệ ước ấy!

Vì cả một đời này, vẫn mong chờ điều ấy!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/4/318475.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/8/153570.html

Đăng ngày 03-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share