[MINH HUỆ 22-9-2015] Hơn 180.000 học viên Pháp Luân Công cùng thân nhân của họ đã đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, cựu Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) vì đã phát động cuộc đàn áp lên Pháp Luân Công vào năm 1999.

Luật pháp Trung Quốc cho phép công dân được là nguyên đơn trong các vụ kiện hình sự, mà hiện nay nhiều học Pháp Luân Công đang thực thi pháp quyền của mình đệ đơn kiện hình sự cựu độc tài này.

Cảnh sát địa phương đã đến gặp với một số học viên vì họ đã gửi đơn kiện. Nhiều người đã nhân cơ hội này giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công.

Cảnh sát thoái Đảng sau khi thảo luận về việc kiện Giang

Hai cảnh sát đã đến nhà của hai học viên lớn tuổi. Một người nói: “Chúng tôi ở đây để thi hành công vụ. Các bác đừng đi đến Bắc Kinh thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công nữa.”

“Chúng tôi không cần đi đến Bắc Kinh nữa. Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đã tiếp nhận đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân của chúng tôi,” một học viên trả lời.

Hai cảnh sát đó đã hỏi cụ thể hơn về việc kiện Giang Trạch Dân của họ. Hai học viên giải thích lý do tại sao họ kiện Giang Trạch Dân và hai cảnh sát đó chăm chú lắng ghe. Cuối cùng, các học viên nói: “Để được bình an, các anh cần phải thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.” Cả hai viên cảnh sát đó đều đồng ý thoái xuất và cảm ơn học viên.

Cảnh sát: “Sau này chúng tôi sẽ không đến nữa!”

Một vài cảnh sát đến nhà của một học viên vào tháng 8 năm 2015. Họ hỏi học viên đó rằng có phải anh ấy đã đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân hay không. Học viên đó nói với họ rằng anh ấy đã nhận được thông báo từ Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao xác nhận đã tiếp nhận đơn kiện của anh.

“Chồng tôi đã bị giam giữ trong một trại lao động cưỡng bức chỉ bởi anh ấy muốn tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công,” vợ của người học viên nói.

Bà nói tiếp: “Tất cả là do Giang Trạch Dân gây ra. Hiến pháp Trung Quốc quy định công dân có quyền tự do tín ngưỡng. Giang đã lạm dụng quyền lực của mình để bức hại những người dân vô tội. Đó là lý do vì sao cả con gái tôi và tôi đều ủng hộ chồng tôi kiện Giang.”

Người học viên đó cũng nói với cảnh sát rằng [hiện tại cả trong và ngoài nước] đã có hơn 100.000 người đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, và rằng tòa án quốc tế sẽ xét xử ông ta.

Sau khi nghe thấy như vậy, cảnh sát nói: “Sau này chúng tôi sẽ không đến nữa.”

Cảnh sát: “Chúng tôi chỉ đang làm những gì chúng tôi được sai khiến”

Hai ảnh sát đã đến nhà của một học viên hồi đầu tháng 9. Họ nói với anh ấy rằng họ cần xác nhận một vài thông tin. Người học viên biết rằng lý do họ đến là vì anh đã đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, mặc dù hai cảnh sát khu vực không hề biết rằng anh ấy là học viên Pháp Luân Công.

Cảnh sát hỏi anh ấy về lý do tại sao anh tu luyện Pháp Luân Công và gia đình anh cảm nhận thế nào về điều đó. Người học viên nhân cơ hội này nói với họ rằng anh đã được thụ ích ra sao từ môn tập và lý do Giang Trạch Dân phải bị đưa ra công lý là vì ông ta đã bức hại các học viên giống như anh.

Sau đó, đến lượt học viên chất vấn cảnh sát. Anh hỏi người cảnh sát đó rằng có gì sai khi anh kiện Giang Trạch Dân. Rốt cuộc, anh ấy cũng chỉ là đang thực thi quyền theo hiến pháp của mình khi đệ đơn kiện hình sự cựu độc tài Trung Quốc này.

“Chúng tôi chỉ đang làm nhiệm vụ, chúng tôi sẽ không quay trở lại đây nữa,” cảnh sát nói với người học viên.

Cảnh sát: “Tôi sẽ không còn phải lo lắng về vấn đề của các vị nữa!”

Một học viên nhận được một cuộc điện thoại từ một cảnh sát viên. Người cảnh sát đó hỏi: “Có chuyện gì đang xảy ra với các vị thế?”

Người học viên biết viên cảnh sát muốn ám chỉ đến việc ông đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân, nên ông trả lời: “Tôi đã đệ đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân. Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao đã tiếp nhận đơn kiện của tôi.”

Sau đó anh ấy giải thích với viên cảnh sát lý do tại sao anh lại làm như vậy. Cuối cùng, người cảnh sát đó nói: “Tôi sẽ không còn phải lo lắng về vấn đề của các vị nữa!”

Cảnh sát thay đổi thái độ và rời đi khi bị hỏi danh tính

Ngay sau khi một học viên gửi đơn kiện hình sự Giang Trạch Dân, một nhóm cảnh sát đã có mặt ở trước cửa nhà anh.

“Anh phải không?“ Cảnh sát hỏi.

“Vâng, tôi đây.” Người học viên bình tĩnh đáp, “Các anh là ai? Các anh đang làm việc cho đơn vị nào? Tôi có thể dùng điện thoại di động của mình chụp hình các anh được không?”

Nhóm cảnh sát đó đã thay đổi thái độ và rời đi mà không nói một lời nào.


Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2015/9/22/316114.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/10/3/153065.html

Đăng ngày 15-10-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share