Bài viết của một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-6-2015] Tôi đột nhiên xuất hiện các triệu chứng đột qụy vào giữa tháng 7 năm 2013. Tôi đã bị đau đầu, mất tự chủ, và liệt nửa người. Tôi bị mất kiểm soát ở bàn tay và bàn chân và xuất hiện chứng nói ngọng. Tôi cảm giác có thể chết bất cứ lúc nào.

Ngay lập tức tôi được đưa đến bệnh viện. Tôi đã bị chảy máu trong não, và bác sỹ quyết định sẽ mở hộp sọ của tôi để giảm áp lực.

Tất cả các con tôi đã đến bệnh viện. Hai con gái của tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Các cháu bảo tôi niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Các cháu nói: “Sư phụ Lý Hồng Chí (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) sẽ cứu bố.” Tôi nhìn thấy một tia hy vọng, vì vậy tôi đã thành tâm niệm mọi lúc, và các triệu chứng của tôi dần dần giảm bớt.

Ngay trước khi chuẩn bị phẫu thuật, các bác sỹ nhận ra rằng lượng tiểu cầu trong máu của tôi chỉ có 40.000 mà lẽ ra phải nên có khoảng 130.000. Vì vậy, cuộc phẫu thuật đã bị hoãn lại, và tôi được cho thuốc để làm tăng tiểu cầu. Tuy nhiên, sau hơn 10 ngày ở bệnh viện, tiểu cầu của tôi chỉ tăng thêm 30.000, vẫn không đủ.

Bác sỹ cho tôi xuất viện và bảo tôi trở lại khi lượng tiểu cầu được cải thiện. Tuy nhiên, trong thời gian này, các triệu chứng của tôi đã được cải thiện rất nhiều. Tôi có thể tự mình đi bộ một cách chậm chạp. Tôi cũng có thể ăn và nói chuyện rõ ràng. Tôi biết Sư phụ bảo hộ tôi. Tôi rất biết ơn Sư phụ!

Không tuân theo các quy định y học

Các con tôi đã hỏi giám đốc y khoa tại bệnh viện rằng não có thể tự hấp thu máu bị tràn không. “Không thể!” ông trả lời. “Có thể đối với một người trẻ hơn, nhưng bố các chị đã hơn 80 tuổi. Không thể nào! Hãy đưa ông trở lại phẫu thuật khi ông đã sẵn sàng.”

Sau khi về nhà, con gái đưa cho tôi băng hình hướng dẫn luyện công của Sư phụ và cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Vì vậy, tôi đã hăm hở học Pháp và luyện công. Tôi thực sự thích đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, và sức khỏe của tôi được cải thiện từng ngày. Tôi đã hoàn toàn hồi phục trong hơn một tháng sau khi bị đột quỵ.

Dưới sự thúc giục của con trai, tôi đã đến bệnh viện để kiểm tra lại. Bác sỹ đã sốc khi so sánh kết quả chụp CT mới của tôi với kết quả cũ. “Có phải của ông không vậy?” Bác sỹ rất ngạc nhiên. “Làm sao có thể như vậy được?! Bộ não của ông đã hấp thụ máu và não đã trở lại kích thước bình thường. Không thể tin nổi!”

Ông ấy gọi các bác sỹ khác đến để trao đổi. Nhiều người thấy rằng điều này thật kỳ lạ. “Kỳ tích!” những người khác nói. “Ông đã hoàn toàn hồi phục.” Tôi biết Sư phụ đã cứu tôi!

Đến giữa tháng 9, tôi khát đến nỗi tôi đã phải uống một bình nước lớn mỗi ngày. Tôi cảm thấy rất mệt mỏi, vì vậy con rể đã đến thăm tôi và kiểm tra lượng đường huyết của tôi. Sau đó tôi đến bệnh viện để kiểm tra. Tôi nhập viện khi lượng đường trong máu cao gấp tám lần bình thường.

Tôi nghĩ rằng điều đó thực kỳ lạ. Làm sao mà tôi bị bệnh tiểu đường nghiêm trọng như vậy? Con gái tôi nói với tôi rằng đó là giả tướng để giúp tôi buông bỏ chấp trước vào đồ ngọt.

Đúng vậy, tôi thực sự thích đồ ngọt và mỗi ngày đều ăn rất nhiều! Mặc dù tôi biết tôi đã đắc Pháp và Sư phụ đã bảo hộ, nhưng quan niệm về bệnh tiểu đường đã làm tôi sợ, và tôi không thể bình tĩnh.

Tôi trở về nhà sau chín ngày nằm viện. Con trai tôi đã mang đến một máy đo huyết áp và một máy đo đường huyết, và tôi đã đo và tiêm insulin mỗi ngày. Tôi đã coi bản thân mình như một bệnh nhân cần phải uống thuốc. Tuy nhiên, máy đo huyết áp và máy đo đường huyết đều không thể chạy được. Khi tiêm vào cơ thể tôi, insulin sẽ chảy ra ngoài sau khi kim được kéo ra. Nhưng tôi đã không ngộ ra được và nghĩ rằng có thể mình đã rút kim ra quá nhanh. Vì vậy, một lần nữa tôi để cho kim ở trong cơ thể tôi khoảng 20 phút trước khi rút nó ra, nhưng insulin vẫn chảy ra ngoài.

Con gái nói với tôi rằng: “Bố, bố vẫn không ngộ ra được. Sư phụ chăm sóc cơ thể của bố. Cơ thể bố đang từ chối các tác hại từ thuốc. Sư phụ đã nói rõ điều này trong sách Chuyển Pháp Luân. Bố nên học Pháp tốt hơn. ”

Sư phụ giảng:

“Chúng ta còn có học viên đến bệnh viện làm cong mấy cái kim tiêm, cuối cùng ống thuốc cũng phụt ra ngoài, không có vào [thân thể].” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy rất xấu hổ. Tôi đã hành xử giống như người mà Sư phụ đang đề cập đến. Tại sao tôi không ngộ ra điều đó! Đó là bởi vì tôi đã không tín Sư tín Pháp. Vì vậy, tôi đã bỏ tất cả các loại thuốc mà không hề do dự. Kể từ đó tôi đã thực sự bước trên con đường tu luyện mà Sư phụ đã an bài cho tôi.

Liên tục cải thiện

Tôi học Pháp và luyện công mỗi ngày, đối chiếu bản thân mình, và đề cao tâm tính. Sư phụ luôn ở bên tôi, giúp tôi tịnh hóa thân thể và khai mở thiên mục. Tôi đã trên 80 tuổi nhưng Sư phụ vẫn cứu tôi. Kéo dài sinh mệnh cho tôi để tôi tu luyện, vì vậy tôi sẽ sống theo tiêu chuẩn của Sư phụ. Tôi không thể buông lơi.

Con gái nói với tôi: “Bố, bố rất tinh tấn và tu tốt hơn chúng con. Chúng con rất lười biếng so với bố.”

Tôi hiện giờ rất khỏe mạnh, và tất cả bệnh tật đã biến mất. Và chỉ trong một năm ngắn ngủi, tôi đã mọc ra nhiều tóc đen trở lại. Bây giờ, không ai nghĩ tôi đã trên 80 tuổi.

Cảm tạ, Sư phụ! Con sẽ tiếp tục tu luyện để viên mãn và trở về nhà.

Xin chỉ ra những điều không phù hợp. Cảm ơn mọi người. Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/13/310828.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/7/17/151583.html

Đăng ngày 17-09-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share