Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc, Tịnh Liên kể lại

[MINH HUỆ 18-04-2020] Tôi đã giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp trong hơn mười năm qua, và từng bước trưởng thành trong tu luyện qua quá trình này.

Nhiều người đã có những phản hồi tích cực, và nói những điều như: “Học viên các bạn đều là người tốt cả”. “Những gì chúng tôi đọc trong tài liệu của bạn đều đúng cả”. “Sư phụ của các bạn thật vĩ đại!”

Mọi người cũng hỏi tôi về sách Đại Pháp.

Thoát khỏi bể khổ

Cuộc sống thật khó khăn khi tôi lớn lên tại một ngôi làng nhỏ trên núi, và mắc phải nhiều chứng bệnh.

Sau khi tôi kết hôn, chồng tôi thường mắng nhiếc và hay đánh đập tôi. Tâm tôi tràn ngập sự oán hận, và đã cố tự tử nhiều lần. Cuối cùng, tôi nhận làm giúp việc nhà ở một thành phố khác và bỏ lại những đứa con thơ của mình. Tôi đã giúp việc nhà trong 20 năm qua.

Tôi tình cờ đắc Pháp vào năm 2006. Sư phụ đã cứu tôi thoát khỏi bể khổ, và giúp tôi có một nhận thức mới sâu sắc về cuộc sống.

Tôi từng bị nhiễm trùng mắt và hầu như không thể nhìn thấy gì. Trên đường từ bệnh viện về nhà, một Phật tử tại gia đã khích lệ tôi học các giáo lý của Phật giáo trong một ngôi chùa, và nói rằng tôi sẽ được chữa khỏi. Miễn là có ai đó có thể chữa được thị lực cho tôi thì tôi sẵn sàng nghe theo họ, vì thế tôi đã trở thành một Phật tử tại gia. Tuy nhiên, thị lực của tôi vẫn không thể cải thiện sau khi học các giáo lý của Phật giáo trong vài tháng.

Một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp trong bệnh viện và giới thiệu Đại Pháp cho tôi. Vì thế, tôi rất hào hứng và muốn học.

Anh ấy bảo tôi niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và sức khỏe của tôi sẽ được cải thiện. Vì thế, tôi đã lặp đi lặp lại những từ này mỗi ngày, nhưng 20 ngày sau, đôi mắt của tôi vẫn chưa có cải thiện đáng kể.

Khi tôi hỏi học viên này vì sao nó không khởi tác dụng, anh ấy hỏi tôi rằng tôi có theo pháp môn nào khác không. Tôi nói với anh rằng tôi có, và anh ấy nói rằng sẽ không hiệu quả nếu tôi theo nhiều pháp môn cùng lúc.

Tôi đã gửi trả lại chùa một chiếc áo choàng Phật tử. Rồi tôi từ bỏ các kinh sách Phật giáo và bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, quyển sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.

Sau đó, số phận của tôi đã được cải biến. Mọi bệnh tật của tôi đều biến mất sau sáu tháng. Bệnh mắt của tôi đã được chữa khỏi. Thân thể tôi nhẹ nhàng, và nhân sinh quan của tôi cũng đã thay đổi.

Không một ngôn từ nào có thể bày tỏ hết lòng cảm ân của tôi đối với Sư phụ và Pháp Luân Đại Pháp.

Làm người giúp việc nhà

Khi giúp việc nhà tại bất kỳ gia đình nào, trước khi bắt đầu nhận việc, tôi đều nói với họ rằng mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và chiểu theo các nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn” trong đời sống hàng ngày.

Một bác sĩ đã thuê tôi chăm sóc mẹ anh ấy. Anh ấy nói với tôi rằng mẹ anh ấy là một người hống hách và bảo tôi không nên để tâm những lời bà nói.

Mẹ anh ấy luôn mắng tôi khi bà không có việc gì để làm. Bà ấy cố tình ngược đãi và chê trách tôi. Tuy nhiên, tôi luôn mỉm cười, thiện đãi và chăm sóc bà thật tốt.

Con trai và con dâu của bà lo ngại rằng tôi sẽ bỏ việc vì thái độ của mẹ họ, và họ luôn an ủi tôi.

Tôi đã nhân cơ hội nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp, và họ đã đồng ý thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đồng thời lưu ý tôi nên cẩn thận. Tôi đã ở cùng gia đình họ đến khi người mẹ qua đời.

Trong hai năm đó, tâm tính tôi đề cao rất nhiều và tôi đã có thể ngộ mới về những lời Sư phụ giảng:

“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính”. (Thế nào là Nhẫn, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Sau này, tôi trở thành người giúp việc cho gia đình của một phó giám đốc phòng cảnh sát huyện. Ngay từ đầu, tôi nói với anh ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và giảng chân tướng cho anh ấy. Tôi khuyên anh không nên tham gia vào việc bức hại các học viên và nói với anh ấy về nguyên lý thiện ác hữu báo.

Anh ấy rất tốt bụng. Anh ấy đặt một cái bàn vào phòng ngủ của tôi và nói rằng tôi có thể học Pháp trong phòng mình.

Tôi bị báo cáo với cảnh sát vì đã nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và bị giam trong trại tạm giam huyện. Người phó giám đốc đã đến trại tạm giam và nói về tôi với các nhân viên cảnh sát ở đó. Anh ấy nói rằng các học viên đều là người tốt. Cuối cùng, 11 ngày sau, tôi đã được trả tự do.

Chờ được đắc cứu

Mỗi ngày, các học viên gần nơi tôi ở đều ra ngoài giảng chân tướng cho mọi người. Tôi nghĩ rằng mình cũng nên làm như thế, nhưng tôi lại lo sợ vì trước đây đã từng bị giam giữ.

Phải mất một khoảng thời gian để tôi đột phát điều này. Giờ đây, tôi ra ngoài mỗi ngày để phát tài liệu chân tướng và giảng chân tướng trực diện cho mọi người.

Khi tôi đến một ngôi làng cách nhà vài dặm, tôi nói với mọi người ở đó về sự huyền diệu của Pháp Luân Đại Pháp và ĐCSTQ đã bức hại các học viên như thế nào. Hầu hết mọi người đều tiếp nhận những lời tôi nói và thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Một người đàn ông hỏi tôi: “Tôi đã đọc các tài liệu của chị. Chúng rất tốt. Chị có thể gửi tôi một quyển Chuyển Pháp Luân không?”

Tôi đã trở lại ngôi làng nhiều lần, nhưng lại luôn quên mang theo sách. Tuy nhiên, vào năm ngoái, tôi đã nhớ và gửi anh ấy quyển sách Chuyển Pháp Luân. Tôi dặn anh đọc sách theo thứ tự từ đầu đến cuối, và anh ấy rất vui khi nhận được sách.

Một người khác nói với tôi rằng anh ấy đã đọc cuốn Cửu Bình và đồng ý rằng tất cả thông tin trong sách đều là sự thật. Gia đình anh ấy đã bị ĐCSTQ đàn áp trong một chiến dịch chính trị của Đảng. Anh ấy nói rằng mình biết rõ ĐCSTQ tà ác như thế nào và rằng, một ngày nào đó, nó sẽ bị tiêu diệt vì những tội ác đã gây ra. Anh ấy cũng nói rằng anh hy vọng các học viên sẽ nói với nhiều người hơn về bản chất tà ác của Đảng.

Một ngày nọ, tôi tình cờ gặp một người đàn ông nói với tôi rằng: “Tôi muốn đọc một trong các sách Đại Pháp. Tôi đã đọc nhiều tài liệu rồi, và đã thoái Đảng. Các tờ rơi và tài liệu của chị viết rất tốt. Chị có cần tiền không? Chị có cần tiền để làm những tài liệu này không? Tôi muốn hỗ trợ chị”.

Tôi đáp: “Cảm ơn anh rất nhiều. Anh thật tuyệt vời khi muốn ủng hộ cho Pháp Luân Đại Pháp. Nhất định anh sẽ có một tươi lai tươi sáng”.

Một dịp khác, tôi trò chuyện với một người đàn ông và nói với anh ấy về Pháp Luân Đại Pháp, cũng như tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Anh ấy chăm chú lắng nghe và đồng ý thoái Đảng. Anh ấy nhận các tài liệu và cuốn cửu bình, rồi nói rằng mình đến từ vùng nông thôn và làm việc tại thành phố. Lúc đó đã gần đến giờ trưa, và anh ấy mời tôi đến nhà dùng bữa.

Sư phụ đã mang những người có tiền duyên đến với tôi.

Vì tôi đắc Pháp muộn, nên Sư phụ đã giúp tôi kiến lập uy đức và an bài cho tôi con đường hồi thiên.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/4/18/403957.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/9/185448.html

Đăng ngày 02-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share