Bài viết của vợ một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-10-2019] Chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công từ năm 1998. Kể từ đó, tính cách anh ấy đã hoàn toàn thay đổi và trở nên tốt bụng, kiên nhẫn và rất khỏe mạnh.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, anh thường hút thuốc, uống rượu, đánh bài và đánh đập con trai mỗi khi tức giận. Nhưng sau khi bước vào tu luyện, anh đã hoàn toàn từ bỏ được những thói quen xấu này.

Khi chồng tôi bắt đầu tu luyện, tôi đã phản đối quyết liệt vì tôi không hiểu Pháp Luân Công. Một lần vào bữa trưa, tôi đột nhiên nổi giận, đá anh mấy lần và đổ hết thức ăn lên đầu anh ấy.

Anh không những không đánh trả lại tôi mà còn mỉm cười và dọn dẹp hết mớ hỗn độn. Tôi thường mắng anh nhưng không bao giờ anh nói lại. Thay vào đó, anh chỉ mỉm cười và nói rằng Pháp Luân Công dạy người ta tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để hành xử.

Tháng Bảy năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã khởi xướng cuộc đàn áp Pháp Luân Công, chúng tôi phải đối mặt với những áp lực to lớn từ trong công việc đến ngoài xã hội. Vì đã bị những lời tuyên truyền của ĐCSTQ phỉ báng Pháp Luân Công lừa dối, tôi đã đổ lỗi cho chồng tôi về những gì mà chúng tôi bị phân biệt đối xử và chịu đựng.

Tôi đã nguyền rủa anh ấy nhiều lần và nói rằng anh ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân và không quan tâm gì đến gia đình.

Con trai chúng tôi cũng bị những lời tuyên truyền của ĐCSTQ lừa dối. Cháu đổ lỗi cho cha mình về mọi chuyện xảy ra. Một ngày nọ, cháu lấy một con dao trong bếp và nói cháu sẽ giết cha mình. Anh ấy không hề tức giận mà ôn tồn kiên nhẫn giải thích cho cháu tại sao anh tu luyện Pháp Luân Công.

Thời gian trôi qua, con trai chúng tôi thấy rằng cha cháu thực sự là người tốt và không ích kỷ như những gì mà ĐCSTQ tuyên truyền. Cháu đã dần dần hiểu ra và trở nên rất kính trọng cha.

Một người giáo viên tốt

Chồng tôi dạy ở trường. Khi loa của trường bị hỏng, người giám sát đã yêu cầu anh sửa nó. Anh đồng ý và thậm chí không yêu cầu hoàn trả chi phí đi lại của mình.

Anh đã mua hàng trăm cuốn sách cho các sinh viên trong lớp. Anh không những không lấy tiền công mà còn bỏ tiền túi của mình ra để mua sách cho những học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Anh còn lấy những cuốn sách ở nhà và đưa cho học sinh của mình.

Trung thực trong công việc

Chồng tôi sau đó đăng ký vào một trung tâm để làm gia sư cho các em học sinh. Một lần, một học sinh đã biếu anh một ít xúc xích và một ít thịt xông khói để bày tỏ sự biết ơn của mình. Chồng tôi đã đưa lại cho em học sinh đó 200 tệ. Sau này, khi biết số thịt đó có giá bao nhiêu, anh nói: “Số thịt đó có giá hơn 200 nhân dân tệ, thầy nên đưa cho em nhiều hơn.”

Đôi khi, có các bậc phụ huynh đề nghị chồng tôi dạy riêng cho con cái của họ mà không thông qua trung tâm, nhưng chồng tôi từ chối và nói: “Đó không phải là điều tốt cho trung tâm. Tôi sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì để làm hại người khác cả. Vàng thì có giá trị thật, nhưng sự trung thực mới là vô giá.”

Trong kỳ nghỉ hè, trung tâm gia sư đã trả cho anh 6.500 nhân dân tệ. Anh nghĩ rằng số tiền đó nhiều hơn so với công sức anh bỏ ra nên anh chỉ lấy 5300 tệ và trả lại cho trung tâm 1200 tệ.

Anh nói với chủ của trung tâm gia sư: “Anh cũng có bố mẹ và con cái cần được chăm sóc. Thời buổi bây giờ kiếm được đồng tiền cũng không dễ dàng gì, 5300 tệ cho tôi là đủ rồi.” Người chủ trung tâm gia sư đã rất xúc động.

Tuân thủ nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày

Không ai hiểu về một người đàn ông hơn chính người vợ của người đàn ông đó. Thông qua lời nói và hành động của anh ấy, tôi đã hiểu rằng Pháp Luân Công dạy người ta trở thành người tốt thực sự.

Anh ấy tử tế với đồng nghiệp và bạn bè, tôn trọng người lớn tuổi và đối xử tốt với mọi người. Một người tốt như vậy ngày nay có thể được tìm thấy được ở đâu? Chồng tôi trở nên tốt bụng và đáng kính chỉ sau khi anh ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để hành xử trong cuộc sống hàng ngày.

Anh ấy đã làm nhiều điều khiến tôi cảm động, đặc biệt là ở nhà. Càng sống lâu với anh, tôi càng cảm thấy kính trọng về tư cách và đạo đức của anh ấy hơn. Bây giờ, chúng tôi không còn những xung đột ở nhà nữa. Chúng tôi tôn trọng, khoan dung và tin tưởng lẫn nhau. Cuộc sống của chúng tôi tràn đầy niềm vui.

Bối cảnh

Pháp Luân Công lần đầu tiên được giới thiệu với công chúng vào năm 1992. Gần 100 triệu người trên khắp Trung Quốc đã nhanh chóng bước vào tu luyện sau khi nhận ra những lợi ích về sức khỏe và tâm tính mà môn tu luyện mang lại.

Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nhận thấy sự phổ biến nhanh chóng của môn thực hành tâm linh này là mối đe dọa đối với hệ tư tưởng vô thần của ĐCSTQ và đã ban hành lệnh cấm tu luyện Pháp Luân Công vào ngày 20 tháng 7 năm 1999.

Trang thông tin Minghui.org đã xác nhận cái chết của hàng ngàn học viên Pháp Luân Công do hậu quả của cuộc đàn áp trong suốt 20 năm qua; con số thực tế bị nghi ngờ là còn cao hơn nhiều. Nhiều người khác đã bị cầm tù và bị tra tấn vì đức tin của họ.

Có bằng chứng cụ thể chỉ ra rằng ĐCSTQ đã sát hại và thu hoạch nội tạng của các học viên bị giam giữ để cung cấp cho ngành cấy ghép nội tạng.

Theo chỉ đạo cá nhân của Giang Trạch Dân, ĐCSTQ đã thành lập Phòng 610, một tổ chức an ninh độc lập có quyền lực vượt trên cả hệ thống cảnh sát và pháp luật, có nhiệm vụ duy nhất là đàn áp và tiêu diệt Pháp Luân Công.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/19/394690.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/27/180496.html

Đăng ngày 16-12-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share