Bài viết của một tân học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 20-08-2019] Tôi năm nay 72 tuổi và nguyên là một nữ trưởng thôn. Gia đình tôi từng có một nhà máy than, và tài sản lên tới mấy triệu tệ. Sau khi về hưu không lâu, sức khỏe của tôi bắt đầu có vấn đề. Bác sĩ chẩn đoán tôi bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối và bảy loại bệnh khác nữa. Bệnh ung thư khiến tôi đau đến chết đi sống lại, và vì để giữ mạng, tôi đã hai lần phải phẫu thuật cắt bỏ nó.

Mặc dù phẫu thuật giúp tôi sống sót, song các điều trị sau phẫu thuật khiến tôi đau đớn tột cùng, sống không bằng chết. Mỗi ngày tôi uống thuốc nhiều hơn ăn cơm, và uống càng nhiều thuốc thì tác dụng phụ của nó càng nhiều. Tôi vốn là một phụ nữ khỏe mạnh, nhưng lúc này tôi lại vô cùng ốm yếu.

Tôi phải chịu thống khổ như vậy chừng bảy năm. Tôi đã chứng kiến những người mắc bệnh tương tự tôi lần lượt từng người từng người qua đời. Trong thời gian đó tôi thường nhận được tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp ở trước cửa nhà. Tôi đọc xong rồi chuyển chúng cho người khác.

Vì để trả nợ toàn bộ số tiền mà gia đình đã chi trả cho việc chữa bệnh của tôi, tôi đã bắt tay với một người lên một kế hoạch lừa đảo. Chỉ sau một lần làm thành công chúng tôi đã bị bắt. Gia đình tôi đã hao tốn nhiều tiền của để đưa tôi ra khỏi tù.

Hai năm sau tôi lại làm việc đó, rồi bị bắt một lần nữa. Lần này gia đình không thể cứu tôi ra khỏi tù, và tôi đã bị kết án một năm tù.

Trong thời gian bị cầm tù, tôi không thể uống thuốc đúng liều đúng kỳ. Nhiều lần tôi lên cơn đau nhưng những người bị giam cùng phòng không dám tới giúp vì sợ tôi có thể ngất đi bất cứ lúc nào. Bác sỹ nhà tù chửi mắng tôi thậm tệ khi tôi yêu cầu được sử dụng thuốc khẩn cấp.

Khi mạng sống của tôi dường như thực sự không còn hy vọng, thì vận mệnh của tôi có bước chuyển ngoặt. Một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở cùng buồng giam với tôi đã nói cho tôi chân tướng Đại Pháp và cuộc bức hại. Cô ấy cũng nói với tôi về việc hàng triệu người dân Trung Quốc đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và bảo tôi hãy nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo” để có thể đắc đại phúc báo và phúc âm.

Tôi vui sướng thoái ĐCSTQ, và liên tục thầm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Dần dần, triệu chứng bệnh của tôi giảm đi rất nhiều. Tôi bắt đầu có hy vọng và có nhận thức mới về ý nghĩa của cuộc sống.

Một hôm, vào buổi tối, tôi đột nhiên lên cơn đau tim và ngất xỉu. Những người bị giam cùng phòng vội vàng gọi cứu giúp. Đột nhiên từ sâu thẳm trong tâm tôi kêu lên: “Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp, xin hãy cứu con!” Tôi vừa nghĩ như vậy thì cơn đau liền biến mất. Bỗng có một luồng nhiệt ấm áp từ sâu trong tâm linh xoẹt một cái quét qua toàn bộ cơ thể và tôi có thể hô hấp bình thường trở lại.

Kể từ đó tôi luôn kiên định tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thành kính niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi cũng hoàn toàn nhận thức rằng việc tôi bị cầm tù là một hình phạt thích đáng.

Sau đó tôi được chuyển tới một buồng giam khác, ở đó có một học viên Đại Pháp bị cầm tù. Nhờ cô ấy tôi đã liễu giải chân tướng Pháp Luân Đại Pháp được nhiều hơn, và tôi cũng thực sự thấy được sự vĩ đại và chân chính của Pháp Luân Đại Pháp, cũng như sự tà ác của tà linh cộng sản.

Sau khi mãn hạn tù trở về, tôi nói với gia đình về cơ duyên thần kỳ được gặp các học viên Đại Pháp của tôi. Tôi nói với người nhà chân tướng Đại Pháp và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức Đoàn, Đội của nó. Tôi rất hạnh phúc vì Sư phụ từ bi đã cứu độ chúng tôi! Tôi hiểu lý do vì sao tôi bị cầm tù.

Cảm tạ Sư phụ, cảm tạ các đệ tử Pháp Luân Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/20/391677.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/11/180276.html

Đăng ngày 30-10-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share