Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc

[MINH-HUỆ 04-01-2019] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, từng bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (CCP) bức hại. Mặc dù không phải là học viên, nhưng chồng tôi đã đọc sách Chuyển Pháp Luân, cũng như các tài liệu Pháp Luân Đại Pháp khác, và công nhận sự mỹ hảo của Đại Pháp.

Một ngày năm 2001, cảnh sát ập đến nhà và sách nhiễu tôi. Khi chồng tôi nỗ lực nói lý lẽ với họ, thì cảnh sát dùng bạo lực đẩy chồng tôi ngã xuống đất và còng hai tay anh ấy ra sau lưng. Kết quả là cổ tay của chồng tôi bị bong gân trầm trọng kéo dài hơn một tháng. Sau đó, sức khỏe của anh ấy xuống dốc và anh ấy bị chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường và cao huyết áp. Mặc dù đã dùng không ít thuốc men, nhưng bệnh tình của anh ấy vẫn không cải biến.

Gần cuối tháng 4 năm 2017, đột nhiên tay phải của chồng tôi bị yếu đi. Anh ấy không thể cầm đũa để ăn cơm, nói năng không trôi chảy, và gặp khó khăn khi đi lại. Cả nhà tôi bắt đầu hoảng sợ, bởi chúng tôi thấy đó là các triệu chứng của nghẽn mạch máu não.

Ngay lập tức con trai cả đưa chồng tôi đến bệnh viện thành phố. Tại bệnh viện, các bác sỹ nhanh chóng xác nhận rằng chồng tôi bị bệnh tiểu đường, lượng đường huyết và huyết áp cực kỳ cao. Họ cũng xác nhận rằng anh ấy đang bị tắc nghẽn mạch máu não. Các bác sỹ thông báo cho chúng tôi rằng chồng tôi sẽ bị bại liệt suốt đời, nếu chúng tôi đã không đưa anh ấy vào viện kịp thời.

Mặc dù được điều trị trong hai tuần, nhưng tình trạng của chồng tôi vẫn không cải thiện. Dù lượng đường huyết và huyết áp của anh ấy giảm, nhưng việc điều trị không có tác dụng gì đối với chứng xơ cứng và nghẽn mạch máu não. Cuối cùng, bệnh viện thành phố sắp xếp chồng tôi chuyển lên bệnh viện tỉnh thuộc tuyến trên. Tiền thuốc và viện phí của chồng tôi lên đến hơn 13.000 tệ. Con trai cả thanh toán các khoản phí và ngay lập tức chúng tôi hộ tống anh ấy đến bệnh viện tỉnh.

Ngày hôm sau, các bác sỹ tại bệnh viện tỉnh bắt đầu kiểm tra tình trạng của chồng tôi. Kết quả chụp CT cho thấy bệnh tình của anh ấy rất nguy kịch, đến mức các chuyên gia và chuyên viên y tế thảy đều bó tay trong vô vọng. Họ không thể điều trị cho anh ấy bằng thuốc, phẫu thuật cũng không phải là một sự lựa chọn bởi rủi ro cao là chồng tôi có thể rơi vào trạng thái thực vật. Bệnh viện đề nghị chúng tôi đưa anh ấy về nhà chờ chết. Chúng tôi đau đớn chấp nhận lời khuyên của bệnh viện. Con trai cả của chúng tôi thanh toán 20.000 tệ cho hóa đơn bệnh viện trước khi hộ tống chồng tôi về nhà vào đêm khuya.

Tôi chỉ biết một chút về mức độ nghiêm trọng của tình trạng bệnh của chồng tôi, bởi các con trai tôi mới là những người thay phiên nhau chăm sóc anh ấy trong bệnh viện. Khi về nhà, tôi nhìn thấy các triệu chứng của chồng tôi đã trở nên tệ hơn. Miệng của anh đã bị lệch, phát âm không rõ và anh ấy không thể tự mình đi lại mà không có sự hỗ trợ. Ngay khi đưa chồng tôi về nhà, con trai cả đề nghị tôi hướng dẫn chồng tôi học Pháp Luân Đại Pháp. Bất ngờ là, khi tôi hỏi ý chồng tôi thì anh ấy gật đầu đồng ý. Chúng tôi cũng nhận được sự ủng hộ của cả nhà.

Ngày đầu tiên anh ấy về nhà, nhiều bạn bè và người thân thích đã đến thăm chúng tôi. Ai cũng lo lắng khi nhìn thấy mức độ nghiêm trọng của bệnh anh ấy và nhiều người còn tỏ ra mất hết hy vọng đối việc anh ấy phục hồi.

Ban ngày, tôi để chồng tôi nghe các băng thu âm các bài giảng Pháp ở Quảng Châu của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Buổi tối, tôi sẽ hướng dẫn anh ấy luyện các bài công pháp. Ban đầu, chồng tôi không thể đứng ngay ngắn và cơ thể anh ấy không ngừng run rẩy. Tuy nhiên, ngay khi anh ấy bắt đầu luyện các động tác, cơ thể anh ấy không còn run rẩy nữa. Tôi biết Sư phụ Lý đã ban cho chồng tôi sự thần kỳ này. Bởi vì chồng tôi đã cố gắng học Pháp Luân Đại Pháp trong năm 2004, nên lần này anh ấy có thể luyện các bài công pháp một cách nhanh chóng hơn.

Chúng tôi cố gắng luyện chầm chậm bốn bài công pháp đầu tiên. Lúc đó, cơ thể chồng tôi tuôn ra rất nhiều mồ hôi. Bài công pháp thứ năm, chồng tôi ngồi thế đơn bàn. Bởi chân bị đau, nên anh ấy chỉ có thể ngồi đả tọa trong nửa giờ đồng hồ. Sau khi chúng tôi hoàn thành xong bài công pháp thứ năm, chồng tôi từ từ đứng dậy và chầm chầm tự bước đi vào phòng khách. Vừa đi, anh ấy vừa nói với tôi: “Luyện công thật tốt. Anh cảm thấy rất dễ chịu.”

Con trai út và vợ của cháu đang ở trong phòng khách, và chúng đều kinh ngạc khi thấy chồng tôi tự đi lại mà không cần hỗ trợ. Con dâu út đặc biệt sửng sốt, nói: “Ồ! Cha chỉ mới bắt đầu luyện mà kết quả đã kinh ngạc đến thế rồi!” Cả nhà tôi đều vô cùng vui mừng khi nhận tin tốt lành: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Cảm tạ Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp!”

Chồng tôi tiếp tục nghe các bài giảng Pháp của Sư phụ vào ban ngày, và luyện công vào ban đêm. Sức khỏe của anh ấy cải biến từng ngày và miệng của anh ấy, tay, và chân cũng sớm trở lại trạng thái bình thường.

Con trai cả đến thăm chúng tôi hàng ngày và chứng kiến sự hồi phục nhanh chóng của chồng tôi. Cháu bắt đầu tự hào: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Đại Pháp thật thần kỳ, khoa học nhân loại không thể sánh được!” Họ hàng và bạn bè cũng đến thăm và tận mắt chứng kiến sự hồi phục sức khỏe thần kỳ của chồng tôi. Khi họ hiểu ra kỳ tích đến từ Pháp Luân Đại Pháp, mọi người bắt đầu công nhận sự mỹ hảo của môn tu luyện tuyệt vời này.

Kỳ tích này đã giúp chúng sinh nhìn thấu hết thảy những lời dối trá hãm hại của ĐCSTQ. Toàn thể người nhà tôi đều đồng ý để tôi viết câu chuyện thần kỳ này, cảm tạ ơn cứu mạng của Sư phụ Lý Hồng Chí!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/4/379929.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/30/174812.html

Đăng ngày 13-02-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share