[MINH HUỆ 12-3-2017] Do vượt quan không tốt trong các khảo nghiệm liên quan đến tâm sắc dục và cũng không có nhận thức minh bạch dựa trên pháp lý về phương diện này nên tôi đã tải về nhiều bài chia sẻ liên quan trên trang Minh Huệ và đọc cẩn thận. Tôi đã nhận ra rằng cùng với tiến trình chính Pháp, các học viên đã đề cao nhận thức đối với các yêu cầu của Pháp và Pháp cũng có những yêu cầu nghiêm khắc hơn đối với các đệ tử về phương diện cảnh giới và sự thuần tịnh. Trong tuyển tập các bài chia sẻ trước đó về “Ban biên tập: Vấn đề quan hệ nam nữ và hôn nhân”, trang Minh Huệ đã chỉ ra minh xác rằng quan hệ nam nữ bất chính là phá hoại Đại Pháp. Tuy nhiên, trong bài viết “Tôi giải vấn đề hôn nhân gia đình của mình như thế nào”, ban biên tập Minh Huệ đã có thêm lời bình chú sau: “Hôn nhân giữa một học viên lâu năm và một người không phải học viên hay thậm chí một người mới tu luyện thì tựa như cuộc hôn nhân giữa một vị thần và một người thường vậy. Điều như vậy liệu có xảy ra trên thiên quốc chăng? Mọi người hãy dùng lý tính suy nghĩ về điều này để có thể tu luyện tốt hơn dựa trên nền tảng của Pháp trong giai đoạn cuối cùng của tu luyện thời kỳ Chính Pháp. Điều này đã chỉ ra rõ ràng rằng trong giai đoạn hiện tại của thời kỳ Chính Pháp, học viên lâu năm không nên kết hôn với người thường hay học viên mới. Trước đây chưa từng có yêu cầu như vậy.

Trong nửa cuối năm 2006, các bài viết đăng trên trang Minh Huệ đã chuyển trọng tâm chia sẻ từ việc học viên mắc sai lầm khi có quan hệ bất chính đến việc xử lý tốt cuộc sống hôn nhân. Một số học viên đã nêu ra vấn đề buông bỏ sắc dục giữa vợ chồng. Sư phụ đã giảng:

“Tương lai khi tu luyện ở cao tầng, không cần tôi bảo chư vị, chư vị tự mình [cũng] sẽ biết [cần] làm thế nào, lúc ấy sẽ có trạng thái khác; duy trì sinh hoạt hài hoà.” (Bài giảng thứ sáu – Chuyển Pháp Luân)

Thể ngộ của tôi về nội hàm của đoạn pháp này chính là chúng ta cần “tu tâm, đoạn dục” và vứt bỏ dục vọng giữa vợ chồng.

Chẳng hạn, trong một bài chia sẻ, tác giả đã viết: “Tôi đã nhận ra rằng vào thời khắc vĩ đại này, khi Chính Pháp đang tiến đến giai đoạn Pháp chính nhân gian và khi chúng ta đang làm tốt ba việc, chúng ta cần nhanh chóng quy chính bản thân và buông bỏ nhân tâm, “tu tâm, đoạn dục khứ chấp trước” (Thùy Cảm Xả Khứ Thường Nhân Tâm – Hồng Ngâm). Nếu chúng ta vẫn không coi trọng vấn đề này, chẳng phải nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến việc chúng ta tu luyện đạt viên mãn sao?“ … ”Khi tôi nhẩm đọc Pháp và đồng hóa với Pháp, những chấp trước đó sẽ được loại bỏ và can nhiễu từ phương diện này sẽ trở nên càng ngày càng ít. Khi chúng ta thực sự buông bỏ hoàn toàn những chấp trước này, cuộc sống tình dục giữa vợ chồng tự nhiên sẽ dần dần không tồn tại. Tất cả mọi thứ xảy ra xung quanh chúng ta, trên thực tế, đều phản ánh trạng thái tu luyện của chính bản thân chúng ta” … “Nếu chúng ta vẫn phóng túng dục vọng với cái cớ lừa mình dối người rằng để “phù hợp với xã hội người thường” hoặc cho rằng chúng ta không có những mối quan hệ tình dục bất chính trong quá khứ mà bỏ qua vấn đề này, hoặc không chủ động loại bỏ chấp trước dơ bẩn này, thì nó sẽ cực kỳ nguy hiểm!” Nhận thức của các đồng tu và nền tảng tu luyện vững chắc của họ đã thức tỉnh tôi cần hướng nội thật sâu. Tôi nhận ra rằng tôi đã đặt ra cho bản thân mình một tiêu chuẩn quá thấp tại phương diện sắc dục này và đã không bắt kịp tiến trình chính Pháp.

Trong nửa cuối năm 2006, trang web của chanhkien.org có đăng một câu chuyện về Ma Ha Ca Diếp. Ma Ha Ca Diếp và Diệu Hiền kết hôn được 12 năm và họ chưa bao giờ ngủ chung. Thay vào đó, họ thay phiên nhau ngủ, thiền định trong đêm và tu luyện rất tinh tấn cho đến khi cha mẹ qua đời. Sau đó, cả hai vợ chồng họ trở thành đệ tử của Thích Ca Mâu Ni và tu thành chính quả. Câu chuyện này đã tạo ra một chấn động lớn phi thường trong các đồng tu và họ không chỉ nhận thức ra được những thiếu sót ở bản thân mà còn minh bạch được tính nghiêm túc trong tu luyện.

Tâm sắc dục là thứ mà nhiều học viên e ngại không nhắc đến hay chia sẻ một cách công khai, một số học viên thậm chí còn không tự thừa nhận rằng bản thân họ có những chấp trước đó. Tâm sắc dục là vấn đề lớn trong tu luyện và cũng là khảo nghiệm đầu tiên mà chúng ta cần vượt qua trong giai đoạn đầu tu luyện. Đó chính là thứ mà người tu luyện cần phải buông bỏ. Sư phụ giảng:

“Hà vi nhân?
Tình dục mãn thân.”
(Nhân Giác Chi Phân – Hồng Ngâm).

Trên thực tế, miễn là chúng ta là con người thì từ khi được sinh ra đã bị ngâm trong tình, nhất là hiện nay khi mà tiêu chuẩn đạo đức của nhân loại đã trở nên thấp kém và biến dị một cách nghiêm trọng, thậm chí đã rớt xuống dưới tiêu chuẩn ở địa ngục. Bản thân tôi vẫn luôn cho rằng miễn là giữa nam nữ chỉ cần không có hoạt động tình dục thì nếu có bày tỏ tình cảm với nhau cũng không thành vấn đề. Khi thấy những cô gái xinh đẹp đi ngang qua, tôi không thể không ngắm nhìn họ. Khi thấy ảnh của những cô gái đẹp và hình ảnh khiêu dâm, tôi sẽ liếc mắt vài cái. Tôi đã gần như không vượt qua được những khảo nghiệm về sắc dục trong mơ và trong cuộc sống tình dục với vợ mình, thay vì cảm thấy đó là một thứ rất dơ bẩn thì tôi lại tỏ ra rất hứng thú. Tệ nhất là tôi bị ma sắc và những hắc thủ đó chi phối đến mức xem cả đĩa CD khiêu dâm và còn cảm thấy khá hài lòng với bản thân mình không vượt quá giới hạn. Suốt thời gian đó, tôi đã dung túng bản thân trong vấn đề này. Trên thực tế, điều này có nghĩa là tôi đã không tu luyện bản thân về phương diện này và tôi cũng trong tình trạng bại hoại giống như người thường vậy.

Sư phụ giảng:

cựu thế lực, cựu vũ trụ coi điều gì là nặng nhất? Chính là ‘sắc’, sự không ý tứ giữa nam nữ, đó là thứ được xét là nặng nhất.” (Giảng Pháp tại Pháp hội thành phố Los Angeles [2006])

Chấp trước vào sắc dục là cái cớ lớn nhất để cựu thế lực bức hại các đệ tử Đại Pháp, họ coi vấn đề này là nghiêm trọng nhất. Do nghiệp tư tưởng lớn mạnh được hình thành từ trước cùng các nhân tố bại hoại đã đầy khắp thân tôi, tôi đã tăng cường bản tính ma quỷ đó và đã không thực sự minh bạch được lời giảng của Sư phụ và đã không chân chính tu luyện bản thân về phương diện này.

Có đồng tu viết: “Tôi đã dần nhận thức được rằng chúng tôi đã tìm ra nguyên nhân tại sao một số học viên bị bức hại, chẳng hạn như phát hiện ra chấp trước này hay chấp trước kia nhưng những thứ đó không phải là nguyên nhăn căn bản. Cựu thế lực quyết định đào thải một người vì chấp trước sắc dục ẩn sâu của người đó mà người khác không dễ nhận ra và bởi vậy chúng sẽ gia cường thêm các loại tâm chấp trước khác của người đó cho đến khi chúng có đầy đủ lý cớ để bức hại người này.”

Trong những học viên bị bức hại năm ngoái ở thành phố của chúng tôi, một số được nhiều các học viên biết đến. Những người không biết rõ các học viên này chỉ có thể nhận thấy rằng họ không học Pháp nhiều và họ không nhập tâm khi học Pháp. Họ làm theo người khác thay vì hành xử dựa trên Pháp, muốn chứng thực bản thân và có chấp trước mạnh mẽ vào việc kéo bè kéo cánh và làm các việc. Tuy nhiên, tôi lại biết rõ họ có chấp trước rất mạnh mẽ vào sắc dục mà không buông, thêm vào đó họ cũng không đem những hành vi sai trái của bản thân về phương diện này chia sẻ công khai cho những học viên khác và họ cũng không làm theo yêu cầu của Sư phụ. Trải nghiệm tu luyện của bản thân tôi cho thấy rằng khi một người chia sẻ công khai với các đồng tu về những việc làm sai trái về phương diện này của bản thân thì có thể loại bỏ được rất nhiều nghiệp tư tưởng và có thể giúp họ thực sự thanh tỉnh về vấn đề này.

Sư phụ giảng:

“…xem ra thời đầu cựu thế lực là đưa những [người] như thế vào nhà tù của [Trung Quốc] Đại Lục rồi thì mới có thể sửa, phải vậy không?” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc năm 2004)

Tôi nhận ra rằng tất cả những học viên từng bị bức hại trong các trại lao động hay nhà tù cần hướng nội và suy xét xem họ còn ôm giữ chấp trước sắc dục hay không. Về phương diện này, tôi đã tự rút ra được bài học giáo huấn quan trọng cho chính mình. Tôi từng bị bức hại nghiêm trọng nhưng tôi đã không chú ý đến nghiệp lực tư tưởng mạnh mẽ cùng quan niệm biến dị liên quan đến sắc dục, tôi không nhận thức được rằng tôi đã bị can nhiễu nghiêm trọng bởi tâm sắc dục trong xã hội người thường trong giai đoạn Chính Pháp sắp kết thúc. Tôi không nhận ra rằng không chỉ có những mối quan hệ tình dục bất chính là có tội mà việc nuôi dưỡng những suy nghĩ về sắc dục cũng là có tội. Trước đây, đối với đời sống tình tục giữa hai vợ chồng, tôi rất hứng thú nhưng hiện tại, tôi đã minh bạch được rằng những thứ đó là những điều ở tầng thứ rất thấp.

Sư phụ giảng:

“Tại cao tầng mà nhìn, [họ] nói rằng người thường ở xã hội đối với bùn đất quả là không ngại bẩn, ở mặt đất mà chơi nghịch bùn đất vậy.” (Bài giảng thứ sáu – Chuyển Pháp Luân).

Giờ đây, tôi đã có nhận thức sâu sắc hơn về lời giảng này của Sư phụ. Đối với trạng thái tu luyện ở những tầng thứ cao, tôi chưa từng minh bạch dù chỉ một chút, thậm chí tôi còn cho rằng có lẽ trong thế giới thiên quốc cũng vẫn có đời sống tình dục giữa vợ chồng và tôi không chịu buông bỏ chấp trước dục vọng của mình. Hiện tại, tôi đã ngộ được rằng tôi đã không thực sự đồng hóa nhất tư nhất niệm của bản thân với các tiêu chuẩn của Pháp. Chúng ta cần buông bỏ dục vọng khi tu luyện ở tầng thứ cao, giống như một đồng tu đã viết trong một bài chia sẻ: “Tôi ngộ được rằng Sư phụ yêu cầu chúng ta phải hoàn toàn buông bỏ chấp trước về phương diện này và chúng ta cần phải vứt bỏ “ham muốn dục vọng”. Sư phụ từ bi nhưng những tiêu chuẩn đối với người tu luyện không thể hạ xuống được, đặc biệt khi các đệ tử Đại Pháp viên mãn được quả vị lớn như vậy.”

Vài ngày trước, khi tôi chia sẻ kinh nghiệm với một số nữ đệ tử Đại Pháp ở một huyện ở Đông Bắc Trung Quốc, tôi thấy họ đều đã tu luyện đến cảnh giới đoạn dứt với tình dục. Họ chỉ mới hơn ba mươi tuổi. Chồng của một đồng tu từng có tính lăng nhăng và một số thậm chí còn có “bồ nhí”. Nhưng hiện nay, họ không chỉ bỏ được thói hư tật xấu đó mà còn trở nên có đức hạnh, vợ chồng họ cũng đạt được trạng thái hạnh phúc và hòa hợp một cách siêu nhiên. Đây là điều không thể có được trong xã hội người thường. Khi họ hỏi trạng thái tu luyện của tôi về phương diện này, tôi đã nói với họ rằng vợ tôi không phải là học viên, mặc dù hiểu chân tướng nhưng không tu luyện. Một số đồng tu đã chỉ rõ cho tôi rằng tôi đang lấy điều đó làm cớ cho mình. Trong số chồng của các đồng tu, có người là người thường và có một số thì lúc tu lúc không, nhưng tất cả họ đều vượt qua được.

Sau khi đọc các bài chia sẻ về buông bỏ tâm sắc dục, tôi thực sự cảm nhận được rằng Chính Pháp đã bước vào một giai đoạn mới, Pháp cũng đặt ra tiêu chuẩn cao hơn cho các đệ tử Đại Pháp tu luyện thời kỳ Chính Pháp, và những tiêu chuẩn này không những yêu cầu cao hơn mà còn càng nghiêm khắc và vi quan hơn. Chúng ta không được có quan hệ ngoài hôn nhân, không được có những ý niệm về sắc dục, và chúng ta cũng cần đoạn dứt đời sống tình dục giữa vợ chồng. Hơn nữa, trong giai đoạn hiện tại, tôi còn thể ngộ rằng những học viên tu luyện lâu năm kết hôn với người không phải học viên hay học viên mới là không thích hợp.

Việc đoạn dứt đời sống tình dục giữa vợ và chồng không phải là thực hiện một cách cưỡng ép, mà nó thể hiện cảnh giới tu luyện của chúng ta, một trạng thái hoàn toàn hạnh phúc và thoải mái! Tôi thấy rằng nhiều đồng tu không nhận ra được những thay đổi này trong Chính Pháp, tính nghiêm túc trong việc buông bỏ chấp trước sắc dục và những tiêu chuẩn cao hơn trong giai đoạn mới của tiến trình chính Pháp. Đa số các học viên cho rằng chúng ta cần tu luyện phù hợp tối đa với xã hội người thường và họ đã vận dụng lời giảng của Sư phụ như một cái cớ mà không buông những chấp trước này. Trong một số trường hợp, khi cả vợ và chồng đều là học viên, họ vẫn không minh bạch pháp lý về vấn đề này và vẫn phóng túng bản thân. Do vậy, tôi muốn chia sẻ cùng các đồng tu để chúng ta có thể cùng nhau đề cao và tu luyện tinh tấn. Xin vui lòng chỉ rõ những điều chưa phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/3/12/150602.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/emh/articles/2007/4/4/84196.html

Đăng ngày 24-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share