Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[Minh Huệ 28-11-2011] Trong năm học cuối cùng ở trung học, tôi rất bận rộn để giải cứu mẹ tôi cũng như theo kịp việc học. Tôi thường hoàn thành bài tập về nhà ở trường và hiếm khi đem chúng về nhà. Tôi học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp và phát chính niệm với người thân vào ban đêm. Tôi đi ngủ lúc 10h tối. Với tôi, năm học cuối cấp không quá áp lực và tôi không bị mệt mỏi về thể chất và tinh thần như các học sinh khác. Tôi hòa tan trong Pháp và cảm thấy rất thoải mái, viên dung.

–Tác giả

Kính chào Sư Phụ tôn kính! Chào các đồng tu!

Tôi là một học viên lâu năm bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995 – hơn 10 năm thực hành tu luyện. Tôi lớn lên trong tu luyện Đại Pháp, sau đây là những kinh nghiệm tu luyện của tôi.

Đi con đường chân chính, thi tuyển sinh đại học một cách dễ dàng

Mẹ tôi bị bắt giữ bất hợp pháp và bị đưa vào trại cưỡng bức lao động khi tôi còn là học sinh trung học. Bố tôi đã qua đời và tôi đột nhiên cô độc, đứng nhìn căn nhà của chúng tôi sau khi bị lục soát. Tôi cảm thấy một nỗi sợ không thể giải thích nổi, giống như là trời sắp sập xuống và nhà tôi không còn là nơi an toàn nhất cho tôi. Sau đó, một người thân của tôi (cũng là một học viên) đến ở với tôi, chăm lo cho tôi những công việc hàng ngày và học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp với tôi. Thông qua học Pháp, tôi nhận ra cách làm thế nào để đi những bước tiếp theo. Việc bắt giữ mẹ tôi xảy ra chỉ mấy ngày trước khi bắt đầu năm học cuối cùng của tôi ở trường. Để nâng cao khả năng của học sinh, trường tôi tổ chức những lớp học cho học sinh cuối cấp sớm hơn lịch thông thường. Để tôi có thể hỗ trợ những nỗ lực giải cứu mẹ tôi, người thân của tôi đã gọi điện cho giáo viên chủ nhiệm và xin phép cho tôi nghỉ học một ngày. Chúng tôi nhanh chóng đến đồn cảnh sát, văn phòng công an,… và Phòng 610, nhưng một ngày đơn giản là không đủ và nỗ lực này làm tôi bận rộn trong 10 ngày. Nhiều bạn cùng lớp đã hỏi tôi tại sao tôi vắng học trong những ngày đó nên tôi đã viết những kinh nghiệm khủng khiếp của tôi trong một lá thư và đưa cho những người bạn tốt của tôi xem. Họ rất thông cảm với kinh nghiệm cay đắng của tôi. Tôi thường cho họ xem các tài liệu giảng rõ sự thật. Sau đó, một bạn cùng lớp nói với tôi rằng cô ấy đọc nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” bất cứ khi nào cô gặp những câu hỏi khó trong kì thi. Tôi cư xử bản thân mình theo các nguyên lý Đại Pháp ở trường và được các bạn học của tôi đánh giá cao.

Thời gian rất quý giá đối với một học sinh cuối cấp và giáo viên chủ nhiệm không thể hiểu sự vắng mặt của tôi trên lớp ngay từ lúc mới bắt đầu. Hơn nữa, tôi nằm trong số các học sinh đứng đầu lớp và đầu khối, nên giáo viên phải “chăm sóc đặc biệt” và khuyên tôi không gây nguy hiểm cho tương lai của mình chỉ bởi vì mẹ tôi tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Người thân của tôi giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho giáo viên chủ nhiệm, và sau đó họ đã hiểu và chọn cách ủng hộ tôi. Khi tôi xin nghỉ để thăm mẹ, cô không gây trở ngại gì cho tôi, quan tâm đến tôi và bảo vệ tôi để tôi không bị tà ác quấy nhiễu.

Tôi rất bận rộn trong khi cố gắng giải cứu mẹ tôi cũng như theo kịp việc học trong năm cuối cấp. Tôi thường hoàn thành bài tập về nhà ở trường và hiếm khi mang chúng về nhà. Tôi học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp và phát chính niệm với người thân ở nhà. Tôi đi ngủ lúc 10h tối. Với tôi, năm học cuối cấp không quá áp lực và tôi không bị mệt mỏi về thể chất và tinh thần như các học sinh khác. Tôi hòa tan trong Pháp và cảm thấy rất thoải mái, viên dung. Cứ vài ngày, người thân xin phép cho tôi nghỉ một ngày rồi đưa tôi đến từng phòng ban trong thành phố để giảng rõ sự thật và tìm cách giải cứu mẹ tôi. Thông thường, người thân của tôi nói trong khi tôi phát chính niệm. Nhờ sự phối hợp chỉnh thể, mọi người đã thay đổi từ vô cảm đến thông cảm. Những ai biết sự thật muốn trợ cấp cho tôi để tôi có thể theo học. Suốt thời gian này, các đồng tu thường xuyên chăm sóc tôi. Chú và dì tôi (cả hai đều là học viên) cũng chăm sóc tôi và chia sẻ với tôi trong Pháp trong thời gian khó khăn nhất này, để tôi không còn thấy cô đơn. Tôi cũng thật sự cảm động bởi sự chân thành và vô vị kỷ của họ bất chấp hoàn cảnh thiếu thốn của họ. Tôi sâu sắc cảm nhận như lời Sư Phụ giảng: “Đây là một miền đất tịnh độ” (Giảng Pháp tại miền Tây Mỹ quốc, tạm dịch).

Nhờ sự phối hợp chỉnh thể, mẹ tôi đã trở về nhà sau hơn tám tháng tù.

Sư Phụ giảng:

…vô luận chư vị gặp tình huống tốt hay tình huống xấu, thì đều là hảo sự, (vỗ tay), vì đó là chư vị học Đại Pháp rồi mới xuất hiện đó.” (Giảng Pháp tại San Francisco năm 2005)

Mặc dù chúng ta không thừa nhận cuộc bức hại tà ác này, kinh nghiệm hơn tám tháng này đã giúp tôi đề cao nhanh chóng dựa trên Pháp. Tôi bỏ chấp trước chơi các trò chơi trên máy tính, dựa vào người thường và truy cầu kết quả. Học Pháp và phát chính niệm làm phong phú cuộc sống của tôi và cho phép tôi nhận ra sức mạnh của chính niệm và tầm quan trọng của việc phối hợp chỉnh thể.

Vào thời điểm đó, tôi sắp tham gia kì thi tuyển sinh đại học và có hơn 14 cuốn sách giáo khoa tôi chưa đọc nhưng tôi không sợ hay lo lắng gì cả. Tôi bước vào phòng thi với niềm tin chân chính vào Đại Pháp và Sư Phụ. Khi chúng tôi đang đợi đề thi, tôi liên tục phát chính niệm để làm sạch các trường không gian của tôi, giải thích sự thật về Pháp Luân Công cho các bạn học quanh tôi và xin Sư Phụ tăng cường cho tôi và khai mở trí huệ tôi. Một phép lạ đã xảy ra – tôi sẵn sàng được chấp nhận vào trường đại học lớn thứ hai, thi được cao hơn 60 điểm so với yêu cầu nhập học. Tôi đã không thi trượt vì tôi vắng học hay hao tổn năng lượng để giải cứu mẹ tôi. Trái lại, tôi có thể học ở một trường chấp nhận đầu vào với điểm số của tôi, nhưng tôi không chấp trước vào điều đó và không muốn gây thêm vấn đề cho các giáo viên. Tôi không hỏi lời khuyên của cô giáo tôi về việc chọn trường nào để đăng kí mà theo yêu cầu của Sư Phụ, tôi để mọi thứ diễn ra tự nhiên và đơn giản chọn một trường đại học gần nhà tôi. Tôi hiểu điều này, vì tôi đã đi đúng đường, không chấp trước vào được mất của con người và không nghĩ rằng liệu tôi có thể học ở một trường đại học tốt hay không mà thực sự hành động theo Pháp để cứu người và giải cứu đồng tu. Vì vậy Sư Phụ đã ban cho tôi trí huệ sáng suốt nhất.

Giữ đúng nền tảng, phát chính niệm, dễ dàng vượt qua kì thi chuyên ngành cấp độ 8

Sau khi vào đại học, tôi thực sự bị sốc bởi tất cả những người và những thứ khác nhau, mong muốn của họ về lợi ích vật chất và dòng xoáy tình cảm con người. Tuy nhiên, tôi hành xử bản thân mình tốt và ngày đầu tiên đến trường, mẹ tôi, người thân của tôi và tôi phối hợp với nhau để giải thích sự thật cho thư ký khoa. Vì gia đình tôi nghèo, tôi phải đối mặt với vấn đề làm thể nào để đóng tiền học phí, nhưng sau khi nghe sự thật về Pháp Luân Công, thư ký khoa đồng ý giúp tôi xin một khoản vay sinh viên. Trên lớp học và trong kí túc xá, tôi giải thích cho các bạn học của tôi về bản chất tuyệt vời của Chân-Thiện-Nhẫn. Một trong những bạn cùng phòng của tôi đang bị một khối u trên đĩa đệm thắt lưng của cô ấy, và bất cứ khi nào thời tiết thay đổi hay trời lạnh, cô ấy trải qua cơn đau kinh khủng ở thắt lưng. Khi bị đau trầm trọng, cô ấy khập khiễng nên tôi đã giúp cô lấy nước và mang những vật nặng (chúng tôi sống trên tầng 6). Sau đó tôi giải thích sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, nhưng vì tôi không học Pháp đủ tốt, tôi đã không giải thích cặn kẽ nên cô ấy không chấp nhận điều đó. Tuy nhiên cô ấy được ảnh hưởng tích cực từ đạo đức tốt đẹp của tôi và dần dần thay đổi. Một năm sau cô ấy phát hiện ra người thân của tôi bị bắt, cô ấy gởi cho tôi tin nhắn bày tỏ rằng cô ấy ủng hộ chúng tôi và nói rằng cô căm phẫn và xem thường những hành động tà ác ấy.

So với cuộc sống thuần tịnh và đơn giản của tôi ở trường trung học, môi trường đại học cũng giống như xã hội người thường vậy. Mặc dù cuộc sống ở đại học khá lỏng lẻo, các giờ học bị rải rác và việc lập thời khóa biểu rất khó khăn. Kí túc xá của chúng tôi lẫn lộn và các bạn cùng phòng không học cùng lớp. Thời gian lên lớp của chúng tôi khác nhau vì vậy khi tôi không đi học, hầu như không có ai ở kí túc xá. Điều đó có nghĩa là tôi có thể tĩnh tâm học Pháp. Bây giờ nhớ lại, không gì là ngẫu nhiên cả, mọi thứ đều được an bài bởi Sư Phụ. Đôi khi tôi không thể tập trung học Pháp nên tôi đọc lớn tiếng. Sau đó, tôi được làm quen với các học viên là sinh viên khác ở cùng trường và các trường khác. Vào cuối tuần, chúng tôi học Pháp cùng nhau và trao đổi các quan điểm.

Tôi chuyên về tiếng Anh. Vào năm thứ tư đại học, tôi tham gia kì thi trình độ tiếng Anh chuyên ngành cấp độ 8 (mức cao nhất trong tiếng Anh chuyên ngành). Vì nó rất khó, hầu hết các sinh viên đều bỏ thi. Thời điểm đó, tôi rất bận rộn để chuẩn bị cho kì thi sau đại học. Lúc đó cũng đúng dịp Tết và tôi không chú tâm lắm đến kì thi. Tôi đã không học bất cứ câu hỏi nào trong kì thi năm ngoái vì đã gần đến ngày thi, tôi không thể không cảm thấy hơi lo lắng. Tuy nhiên, một niệm khác nảy lên trong tâm tôi.

Sư Phụ giảng:

“Nhiều trẻ con không những học Pháp tốt, mà còn được hạng nhất hay hạng nhì trong các môn học ở trong trường. Nhiều đứa là như thế, nhiều lắm. Không hẳn là chúng chấp trước vào thành tích học vấn đạt được, mà là qua tu luyện Đại Pháp nên chúng hiểu phải làm gì. Chúng quân bình được học vấn và học Pháp cho tốt. Học sinh là phải học cho giỏi.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New Zealand, tạm dịch)

Tôi là một học viên Đại Pháp và mặc dù tôi không trực tiếp giảng rõ sự thật và chứng thực Đại Pháp, một số bạn cùng lớp cũng biết rằng tôi là một học viên. Kì thi cũng chứng minh khả năng của học viên, chứng thực sự vĩ đại của Đại Pháp. Các sinh mệnh và cựu thế lực ở không gian khác cũng đang theo dõi một cách thèm muốn, tôi không thể để Sư Phụ buồn lòng và làm mất uy tín Đại Pháp.

Vào ngày thi, tôi tìm một chỗ yên tĩnh bên ngoài phòng thi (để tôi không bị quấy rầy) để phát chính niệm. Tôi không vào phòng thi quá sớm vì tất cả các bạn học của tôi đã ở đó và tôi không thể tránh trò chuyện với họ. Trước khi lấy đề thi, tôi lặng lẽ phát chính niệm để làm trong sạch tất cả những chấp trước của tôi, từng dục vọng và phá tan tất cả những kẻ xấu xa và bóng ma thối nát, tà linh Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và tất cả các sinh mệnh và nhân tố tà ác của nó ở không gian khác can nhiễu tôi chứng thực Pháp. Tôi xin Sư Phụ gia trì cho tôi. Lúc này, tâm tôi rất thuần tịnh. Trước đó, tôi vẫn có những câu hỏi mà tôi không thể trả lời, nhưng sau khi nhờ Sư Phụ gia trì, tôi nhận ra rằng, thông qua học Pháp, tôi đã phát chính niệm với những chấp trước mạnh mẽ. Điều đó là ích kỷ nên không có sức mạnh chân chính.

Trong suốt kì thi, tôi không lo lắng chút nào và hoàn thành bài thi một cách dễ dàng. Sau khi ra khỏi phòng thi, tôi cảm nhận một loại chiến thắng hơn bao giờ hết. Tôi cảm thấy vững vàng và tự tin như thể một giọng nói: “Con chắc chắn sẽ thi đỗ”. Kết quả được thông báo và chỉ hai người trong số 40 sinh viên trong lớp thi đỗ, tôi là một trong hai người đó. Các bạn cùng lớp tôi nói:“Bạn giỏi thật. Những người khác học hàng ngày nhưng không qua, bạn không ôn tập chút nào mà thi qua cấp độ 8.”

Học Pháp nhiều hơn: các cuốn sách Đại Pháp quý giá chứa đựng tất cả và Đại Pháp ban cho chúng ta trí huệ, dạy chúng ta trở thành người tốt và giúp chúng ta không ngừng làm sạch tâm trí của chúng ta, bước trên con đường phản bổn quy chân. Bất cứ khi nào tôi bối rối và cảm thấy bất lực khi đối mặt với thế giới hào nhoáng và hầu như bị cuốn theo dòng chảy, thì Đại Pháp, Sư Phụ và các đồng tu đã thức tỉnh tôi, quét sạch ảo ảnh của tôi, giúp tôi tiếp tục bước đi và theo đúng con đường. Cảm ơn Sư Phụ từ bi và vĩ đại! Cảm ơn các đồng tu! Tôi biết rằng tôi vẫn còn nhiều thiếu sót, và trong thời kì cuối cùng này, tôi chắc chắn sẽ học Pháp vững chắc, cố gắng hết sức trợ Sư chính Pháp và vững bước trên đoạn đường cuối cùng.

Cuối cùng tôi muốn khích lệ tất cả chúng ta với lời giảng Pháp của Sư Phụ:

“Để có thể thực sự cho phép chư vị đề cao qua tu luyện, tôi đã sử dụng một phương pháp, rằng, lấy những gì mà tôi có thể cấp cho chư vị và những gì mà tôi có thể dùng để giúp chư vị, và ép nhập tất cả chúng vào trong cuốn sách Pháp này. Điều duy nhất còn lại là để xem xem chư vị có muốn đắc được nó hay không.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia, tạm dịch)

“Tôi cũng thường giảng rằng tôi đã phối hợp vào trong Pháp tất cả những gì mà có thể giúp chư vị tu luyện và giúp chư vị thăng hoa, và tất cả những gì chư vị có thể đạt được qua tu luyện. Mặc dù chư vị ở trong các cảnh giới khác nhau, không một ai trong chư vị có thể thật sự hiểu được sự vĩ đại của lời tôi giảng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sĩ, tạm dịch)

Cảm ơn Sư Phụ! Cảm ơn các đồng tu!

Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì chưa phù hợp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/11/28/明慧法会–高中时妈妈被抓走之后-249105.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/1/13/130679.html

Đăng ngày: 4– 5 – 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share