Lợi ích sức khỏe - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Thu, 07 Nov 2024 15:51:40 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.3Thính giác phục hồi chỉ trong một ngày sau khi thành tâm niệm chân ngôn của Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/272878-thinh-giac-phuc-hoi-chi-trong-mot-ngay-sau-khi-thanh-tam-niem-chan-ngon-cua-phap-luan-dai-phap.htmlThu, 07 Nov 2024 15:51:40 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=272878[MINH HUỆ 18-08-2024] Một hôm cách đây hơn 3 tháng, khi mẹ tôi và cháu trai ngoại của bà đang trò chuyện qua video Wechat thì đột nhiên bà không nghe thấy gì cả mà chỉ có thể nhìn thấy người kia mở miệng. Lúc đó bà không nghĩ gì […]

The post Thính giác phục hồi chỉ trong một ngày sau khi thành tâm niệm chân ngôn của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Lục Thục

[MINH HUỆ 18-08-2024] Một hôm cách đây hơn 3 tháng, khi mẹ tôi và cháu trai ngoại của bà đang trò chuyện qua video Wechat thì đột nhiên bà không nghe thấy gì cả mà chỉ có thể nhìn thấy người kia mở miệng. Lúc đó bà không nghĩ gì nhiều, cho rằng có lẽ vài ngày sau sẽ ổn. Tuy nhiên, sau một thời gian tình trạng vẫn như vậy, bà quyết định thay đổi thói quen ăn uống của mình.

Hàng ngày, bà uống trà và không dám ăn thịt, tuy nhiên thính lực của bà vẫn không cải thiện. Bà không thể nghe thấy gì, ngay cả tiếng gõ cửa hay tiếng chuông điện thoại di động cũng không nghe thấy. Tình trạng này kéo dài hơn 2 tháng mà không cải thiện chút nào. Bà cảm thấy chán nản, người nhà cũng rất lo lắng. Sau khi bàn bạc, cả gia đình quyết định đưa bà đi khám ở một bác sỹ chuyên về tai mũi họng.

Gia đình tôi đưa bà đến bệnh viện có tiếng nhất của tỉnh và chi trả 100 Nhân dân tệ cho bà khám chuyên gia khoa tai. Đầu tiên, bác sỹ yêu cầu chụp MRI. Ông xem kết quả và chẩn đoán tình trạng khó nghe của bà là do lão hóa tai trong. Ông kết luận rằng không có phương pháp điều trị cụ thể nào cả, nhưng ông nói bà có thể dùng máy trợ thính. Nghe thấy điều đó, mẹ tôi cảm thấy rất thất vọng. Bà vốn hay chuyện, vui cười, nhưng giờ không thể giao tiếp được nữa. Tôi có thể hình dung được cảm giác của bà như thế nào.

Một tháng sau, mẹ tôi đột nhiên muốn khám bác sỹ y học cổ truyền Trung Quốc. Qua sự giới thiệu của một người bạn, chúng tôi liên hệ được với một bác sỹ Đông y rất giỏi. Khoảng 9 giờ sáng ngày 27 tháng 3, chúng tôi đưa bà đến gặp vị bác sỹ Đông y này. Đó là một nữ bác sỹ khoảng 50 tuổi, niềm nở và rất thân thiện. Đầu tiên, bác sỹ hỏi chi tiết về tình trạng mất thính lực của mẹ tôi, sau đó kiên nhẫn bắt mạch rồi kê đơn một số loại thuốc Đông y cho bà.

Trước khi khám xong, bác sỹ hỏi mẹ tôi: “Bác có tin vào Thần tích không? Nếu bác tin, em sẽ nói cho bác hai câu phúc lành để bác thành tâm nhẩm niệm. Làm như vậy, cộng với uống thuốc, có thể giúp bác nhanh chóng hồi phục”.

Mẹ tôi nói: “Thật vậy sao? Tốt quá! Cảm ơn bác sỹ rất nhiều!”

“Khi về bác nhớ thành tâm niệm chín chữ chân ngôn ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Mong chờ tin tốt từ bác”.

Khám xong là khoảng 11 giờ trưa. Trên đường trở về nhà, mẹ tôi bắt đầu nhẩm niệm, niệm đi niệm lại một cách nghiêm túc “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Sau khi ăn trưa và ngủ một giấc ngắn, bà lại tiếp tục nhẩm niệm.

Buổi tối, tôi ngồi trên sofa cách mẹ tôi khoảng 3 mét. Tôi vô tình hỏi bà một câu, và mẹ tôi liền trả lời!

Tôi không thể tin được và hỏi: “Mẹ ơi, mẹ nghe thấy rồi à?!”

Bà đáp lại: “Mẹ nghĩ là mẹ nghe được rồi”.

Tôi đi ra xa hơn và nói chuyện với mẹ; bà vẫn có thể nghe thấy tôi! Tôi đi đến một phòng khác để gọi điện thoại cho mẹ. Bà lại có thể tiếp tục trò chuyện với tôi qua điện thoại!

Thật tuyệt vời! Thật không thể tin nổi! Ngay cả bác sỹ cũng nói rằng cơ quan thính giác của mẹ tôi bị lão hóa nên không có cách nào mà chỉ có thể dùng máy trợ thính. Vậy làm sao mẹ tôi có thể hồi phục nhanh như vậy được?! Tôi mừng lắm, mẹ tôi càng vui mừng hơn. Bà gần như muốn chạy ra ngoài đường và hô to: “Tai của tôi đã bình thường rồi!”

Mẹ tôi kể rằng ngay trước khi thính lực của bà được phục hồi, bà nghe thấy hai tiếng “tách” trong tai, sau đó bà nghe được âm thanh. Tất cả chúng tôi đều hiểu rằng đây chính là “Thần tích” mà bác sỹ Đông y từng nói đến, và đó là kết quả của việc mẹ tôi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/18/480651.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/5/219834.html

Đăng ngày 07-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Thính giác phục hồi chỉ trong một ngày sau khi thành tâm niệm chân ngôn của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Ân điển của Sư tônhttps://vn.minghui.org/news/272459-an-dien-cua-su-ton.htmlSat, 26 Oct 2024 10:08:00 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=272459[MINH HUỆ 25-08-2024] Tôi may mắn bắt đầu tu luyện Đại Pháp khi còn là sinh viên. Trước khi tôi tu luyện, Sư phụ đã coi sóc tôi. Gia đình tôi và tôi đã được thụ ích rất lớn từ việc tôi tu […]

The post Ân điển của Sư tôn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
​​​Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-08-2024] Tôi may mắn bắt đầu tu luyện Đại Pháp khi còn là sinh viên. Trước khi tôi tu luyện, Sư phụ đã coi sóc tôi. Gia đình tôi và tôi đã được thụ ích rất lớn từ việc tôi tu luyện. Phật ân hạo đãng, cảm ân Sư phụ đã từ bi cứu độ!

Trước khi tôi đắc Pháp, Sư phụ đã quản tôi rồi

Tôi vốn ốm yếu, oặt ẹo ngay từ khi sinh ra. Mẹ tôi đã thử mọi cách để cải thiện sức khỏe của tôi, nhưng tôi vẫn yếu ớt. Vì thường xuyên đau ốm, tôi đã quen thuộc với tất cả các bệnh viện lớn trong thành phố. Khi học trung học, lần đầu tiên tôi rời nhà để học tại trường cấp 3 của huyện. Chưa lâu sau khi học kỳ thứ hai của lớp 10 bắt đầu, tim tôi đã gặp vấn đề. Mẹ tôi hỏi ý kiến bác sỹ, bác sỹ bảo mẹ hãy nhanh chóng đưa tôi lên thành phố để nhập viện điều trị.

Sau khi tôi xuất viện, mẹ đưa tôi đến một cơ sở y tế gần nhà và nhờ một dì người quen giúp tôi truyền dịch dinh dưỡng, rồi mẹ đi làm (đây là lần đầu tiên tôi được truyền dịch dinh dưỡng). Vài phút sau khi mẹ rời đi, tôi cảm thấy tim đập ngày càng nhanh, sau đó lại càng đau dữ dội, rồi tôi cảm thấy khó thở, bụng đau quặn từng cơn. Tôi đau đớn đến mức không thể ngồi yên, toàn thân bắt đầu rủ xuống.

Tôi cố gắng gọi dì y tá quen biết. Thấy tình trạng của tôi, dì hoảng hốt gọi bác sỹ, bác sỹ đến cũng không biết làm sao. Tôi dùng hết sức lực còn lại để nói, bảo họ giúp tôi rút kim truyền ra. Có lẽ vì sợ hãi trước tình trạng của tôi, không ai dám lại gần tôi cả, càng không ai đến giúp tôi rút kim. Tôi cảm giác như mình sắp chết, vì vậy tôi đã dùng chút sức lực cuối cùng để tự rút kim ra.

Kim được rút ra rồi, tôi lập tức cảm thấy có thể thở được. Sau này tôi mới biết, dịch dinh dưỡng đó có tỷ lệ dị ứng là một phần nghìn, mà tôi chính là một trong số ít ca dị ứng hiếm hoi đó.

Một năm sau, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mẹ tôi nói với tôi rằng từ nhỏ đến lớn tôi đã sống sót kỳ diệu qua nhiều sự cố y khoa, chắc hẳn là tôi đang chờ đợi Sư phụ và Đại Pháp. Đúng vậy, trong vô hình Sư phụ đã luôn chăm sóc tôi.

Sư phụ ban cho tôi một cuộc đời mới

Vì bệnh tim của tôi không khỏi nên mẹ tôi đã cho tôi nghỉ học để tiện chăm sóc, sau đó chuyển tôi đến trường trung học phổ thông ở thành phố. Vì vấn đề về tim, bác sỹ đã cấp cho tôi giấy xác nhận không tham gia các tiết thể dục, do vậy mỗi khi các bạn cùng lớp đi học thể dục, tôi cứ phải một mình ngồi trong lớp ở tầng bốn, dõi theo các bạn vui vẻ chạy nhảy trên sân, trong lòng cảm thấy rất buồn.

Vào kỳ nghỉ hè, mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp và thấy rất hay. Tôi rất ủng hộ việc tu luyện của mẹ. Có lẽ cơ duyên chưa đến nên mãi đến mùa hè năm sau tôi mới bước vào tu luyện. Ngay khi tôi bắt đầu tu luyện, Sư phụ đã điều chỉnh cơ thể tôi. Từng trường kỳ trong tình trạng yếu ớt và đau ốm, lần đầu tiên tôi cảm nhận được niềm vui có sức khỏe tốt. Sau khi khai giảng, tôi đã tham gia các tiết thể dục một cách bình thường.

Một lần, tiết thể dục có bài kiểm tra chạy 800 mét. Sau khi chạy xong, tim của tôi đập rất nhanh, nhưng tôi không để ý nhiều và cho rằng đó là bình thường. Sau khi tiết thể dục kết thúc, tôi trở lại lớp để nghỉ ngơi nhưng nhịp tim của tôi không những không chậm lại mà còn càng lúc càng nhanh. Tôi bắt đầu khó thở, cảm giác như bị ngạt thở. Tôi không muốn các bạn cùng lớp nhận ra điều gì bất thường, nên tôi vội vàng gục xuống bàn, vùi đầu dưới cánh tay.

Tôi cố gắng bình tĩnh lại, nhưng nhịp tim của tôi vẫn rất nhanh và hơi thở trở nên ngày càng khó khăn. Tôi không thể nghe rõ khi một bạn học cùng lớp nói chuyện với tôi, chỉ cảm thấy giọng nói của cô ấy ở rất xa. Sau đó, tiếng nói của các bạn học khác xung quanh tôi cũng trở nên xa dần.

Tôi nhận thấy ý thức của mình bắt đầu yếu dần và cảm giác về cái chết ngày càng mạnh mẽ hơn. Tôi đã dùng chút ý thức còn lại để tự nhủ: “Cho dù sắp chết, mình sẽ không bao giờ nói đó là vì mình tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”. Tôi vừa nghĩ như vậy, điều kỳ diệu liền xảy ra. Tôi bỗng nhiên có thể thở được bình thường, tim đang đập nhanh cũng mau chóng bình tĩnh lại, và tôi đã sống lại rồi! “Là Sư phụ đã cứu con!” Tôi xúc động đến rơi lệ, là Sư phụ vĩ đại đã cứu tôi một lần nữa!

Lúc này, tiếng chuông vào lớp cũng vang lên. Tôi tiếp tục tiết học tiếp theo như thường lệ. Trong mắt người khác, đó chỉ là mười phút nghỉ giải lao. Tuy nhiên, tôi đã trải qua khảo nghiệm sinh tử trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó.

Sư phụ cho tôi một “người mẹ” mới

Mẹ tôi là một người có tính cách mạnh mẽ. Khi còn trẻ, bà luôn có sức khỏe tốt. Sau khi tôi sinh ra, tôi thường xuyên ốm đau, thể chất yếu hơn nhiều so với những đứa trẻ bình thường khác. Bố tôi lúc đó làm việc xa nhà, vì vậy mẹ tôi phải dành nhiều thời gian và công sức để chăm sóc tôi. Thêm vào đó, công việc cơ quan bận rộn, sự mệt mỏi kéo dài đã khiến sức khỏe của mẹ dần dần sa sút, theo đó, tính cách cũng như tâm trạng của bà ngày càng xấu đi.

{Để cải thiện sức khỏe, mẹ tôi đã thử nhiều phương pháp khác nhau, bao gồm cả việc tập khí công. Mỗi khi mẹ thực hiện những bài tập khí công loạn bát nháo đó, bố và tôi đều sợ hãi đến mức phải trốn trong phòng ngủ không dám mở cửa. Dù vậy, sức khỏe của mẹ tôi không những không cải thiện mà trạng thái tinh thần của bà còn xấu đi. Bệnh viện không thể tìm ra nguyên nhân, và tính tình của mẹ ngày càng trở nên cáu kỉnh.

Sau khi sức khỏe của mẹ tôi suy yếu, bà thường mắng tôi vì những chuyện vặt vãnh. Tôi nhớ khi tôi học lớp hai hoặc lớp ba, mẹ tôi đã rất tức giận vì tôi không dọn dẹp bàn học đúng giờ mà mẹ quy định. Bà ném tất cả đồ đạc trên bàn học của tôi ra ngoài cửa sổ tầng hai. Tôi vừa khóc vừa đi xuống nhặt từng thứ một và mang chúng về nhà. Sau đó, bà đã đánh tôi vì không đỗ vào trường trung học mà bà mong muốn.

Mặc dù tôi là con một, nhưng mẹ tôi chưa bao giờ nuông chiều tôi. Từ khi tôi còn nhỏ, mẹ đã yêu cầu tôi rất nghiêm khắc. Chỉ khi đạt điểm xuất sắc ở trường, mẹ mới thưởng cho tôi. Nhưng dần dần, tôi nhận ra rằng chỉ cần tôi ốm, mẹ sẽ rất dịu dàng và đáp ứng những yêu cầu mà lúc thường tôi không dám nói ra. Do vậy, không biết từ khi nào, tôi bắt đầu phát sinh một tâm lý không lành mạnh là mong mình bị ốm. Mặc dù cơ thể tôi có thể phải chịu đựng cơn đau, nhưng tôi vẫn cảm thấy vui.

Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong kỳ nghỉ hè năm tôi bị ốm và phải nghỉ học. Tôi nhớ rõ hôm đó mẹ đã hát khi về nhà. Tôi đang ở phòng khách thì nghe thấy tiếng mẹ tôi hát ở cầu thang. Tôi rất ngạc nhiên.

Tôi hỏi mẹ: “Có chuyện gì vui vậy mẹ?” Mẹ tôi nói: “Mẹ cảm thấy rất thoải mái. Như thể mẹ đang bay lên. Mẹ chưa bao giờ cảm thấy dễ chịu như vậy”. Mẹ nói với tôi rằng bà sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ngày hôm đó, bạn của bà đã giới thiệu pháp môn này cho bà. Tôi lập tức cảm thấy lo lắng, nhớ lại những ký ức đáng sợ trước đây. Tôi vội vàng bảo mẹ đưa sách cho tôi xem. Lúc đó, tôi nghĩ nếu trong sách có nội dung không tốt, tôi nhất định phải phản đối đến cùng.

Khi tôi mở sách Chuyển Pháp Luân và nhìn thấy bức ảnh của Sư phụ, một cảm giác quen thuộc ập đến với tôi. Tôi nói với mẹ: “Hình như con đã thấy tác giả trong bức ảnh ở đâu đó rồi, nhưng con không nhớ được là ở đâu”. Mẹ tôi nói với tôi rằng đây là Sư phụ. Sau đó, tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân.

Sau khi đọc được mấy trang, tôi nhận ra rằng cuốn sách này hoàn toàn khác với những cuốn sách trước đây của mẹ. Cuốn sách này dạy người ta trở thành người tốt và tu dưỡng thiện tâm. Không suy nghĩ nhiều, tôi nói với mẹ: “Cuốn sách này rất hay và người ta có thể tu luyện theo sách mẹ ạ”. Mẹ muốn tôi tu luyện cùng bà, nhưng tôi từ chối, nghĩ rằng chỉ cần bà tu luyện là đủ tốt rồi.

Sau khi mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà cảm thấy như được tái sinh. Đầu tiên, sức khỏe của bà ngày càng cải thiện. Bà bắt đầu chủ động đảm nhận nhiều việc nhà hơn. Trước đây, hầu hết công việc đều do bố tôi làm vì sức khỏe của mẹ không tốt.

Mẹ tôi cũng trở nên vui vẻ. Trước kia bà luôn nghiêm khắc và lạnh lùng. Sau khi luyện Đại Pháp, cách nói chuyện của bà cũng thay đổi. Trước đây, bà nói với bố con tôi bằng giọng ra lệnh. Bây giờ, bà bàn bạc mọi thứ với bố con tôi, bà thường nói: “Ồ, được đấy”. Đôi khi tôi cố tình bắt chước cách nói của mẹ, nhưng bà không hề tức giận và luôn mỉm cười.

Trước đây, tôi không dám nổi giận vì khi tôi làm vậy, mẹ còn nổi giận hơn cả tôi, và thậm chí còn đánh tôi. Sau khi mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mỗi khi tôi có chút giận dỗi, mẹ đều bình tĩnh, kiên nhẫn trò chuyện và giảng giải cho tôi, khiến tôi cảm thấy ấm áp và hạnh phúc chưa từng có.

Tôi đã nghĩ: “Có phải đây là mẹ mình không? Thật không thể tin được. Môn tu luyện này tuyệt vời đến mức đã mang lại cho mình một ‘người mẹ’ mới.” Giờ đây ngẫm lại, tôi vẫn cảm thấy thật kỳ diệu. Sau này tôi hiểu rằng chính Sư phụ và Đại Pháp đã cải biến mẹ tôi. Tôi rất biết ơn Sư phụ.

Một buổi sáng tháng 9 năm 2021, gia đình chúng tôi đang chuẩn bị ăn sáng như thường lệ thì phát hiện bà nội chưa ra khỏi phòng. Chúng tôi nghĩ bà vẫn đang nghỉ ngơi. Mẹ tôi vào phòng gọi bà dậy ăn sáng, còn hai bố con tôi ngồi đợi trong phòng ăn. Đột nhiên chúng tôi nghe thấy tiếng mẹ kêu cứu. Chúng tôi vội chạy vào phòng bà nội và thấy bà nằm bất động trên giường. Chân bà thõng bên mép giường, sắc mặt tái nhợt, tiểu tiện không tự chủ, chăn và đệm đều ướt sũng.

Bố tôi ôm bà và hỏi mẹ tôi: “Có chuyện gì vậy?” Mẹ tôi nói: “Mau cùng nhau niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ đi”. Chúng tôi lập tức niệm to hết lần này đến lần khác. Tôi liên tục cầu xin Sư phụ giúp đỡ trong tâm. Bố tôi đặt tay dưới mũi bà nội và phát hiện bà không còn thở nữa.

Bố tôi trở nên lo lắng và muốn thông báo cho các chú, và bố đi lấy điện thoại di động. Mẹ và tôi không hoảng sợ và tiếp tục gọi bà nội. Chúng tôi tin vào Sư phụ và biết rằng bà nội nhất định sẽ hồi phục, vì bà đã hiểu chân tướng về Đại Pháp, bình thường bà cũng thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Khi bố tôi đang gọi điện thoại trong phòng khách, một phép màu đã xảy ra. Bà nội đột nhiên “ư” lên một tiếng và thở ra một hơi thật dài. Khuôn mặt nhợt nhạt của bà dần hồng hào trở lại, đôi mắt bà cũng mở ra, và hơi thở bắt đầu từ từ hồi phục. Bà nội tôi đã sống trở lại. Chính Sư phụ từ bi đã cứu bà và để cả gia đình chúng tôi chứng kiến sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, xe cứu thương đến, bố mẹ tôi đưa bà nội đi viện. Qua kiểm tra tại bệnh viện, bà nội đã bị đột quỵ.

Mặc dù bà nội đã tỉnh lại, nhưng bà không thể nói và bị liệt nửa người. Trong bệnh viện, bà vẫn kiên trì niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trong tâm. Đến ngày thứ ba, bà đã có thể nói và cử động cơ thể, chân cũng có thể hoạt động được. Các bác sỹ nói: “Người 90 tuổi mà hồi phục nhanh như vậy, thật sự rất hiếm thấy”. Sau hai tuần, bà được xuất viện.

Tôi còn nhiều trải nghiệm cảm động và kỳ diệu khác. Những câu chuyện trên đây chưa đủ để diễn tả lòng từ bi cứu độ của Sư phụ đối với tôi và gia đình tôi. Đệ tử càng không thể dùng lời lẽ để bày tỏ lòng biết ơn đối với Ngài! Đệ tử một lần nữa cảm ơn Ngài vì lòng từ bi và vĩ đại, cảm ân Sư phụ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/25/478929.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/15/219967.html

Đăng ngày 26-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Ân điển của Sư tôn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sư phụ tiêu trừ nghiệp lực và trị khỏi chứng trầm cảm của tôihttps://vn.minghui.org/news/272020-su-phu-tieu-tru-nghiep-luc-va-tri-khoi-chung-tram-cam-cua-toi.htmlThu, 10 Oct 2024 12:45:09 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=272020[MINH HUỆ 14-08-2024] Tôi bắt đầu mắc chứng trầm cảm vào năm 2002 khi 40 tuổi. Tôi bị mất ngủ và vô cùng lo lắng. Cảm giác đó khó có thể diễn tả thành lời. Tôi thậm chí còn nghĩ đến việc tự […]

The post Sư phụ tiêu trừ nghiệp lực và trị khỏi chứng trầm cảm của tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Chân Chân, học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-08-2024] Tôi bắt đầu mắc chứng trầm cảm vào năm 2002 khi 40 tuổi. Tôi bị mất ngủ và vô cùng lo lắng. Cảm giác đó khó có thể diễn tả thành lời. Tôi thậm chí còn nghĩ đến việc tự tử.

Tôi đến một bệnh viện tâm thần để tiếp nhận trị liệu và đặt lịch hẹn với một bác sĩ chuyên khoa. Bác sĩ chuyên khoa đã kê một số loại thuốc. Nhưng nó chẳng những không có tác dụng mà tôi còn bắt đầu cảm thấy nóng rát ở ngực. Sau đó, tôi đến gặp một bác sĩ chuyên khoa khác, vị chuyên gia này đã kê cho tôi một phương thuốc khác, nhưng cũng không hiệu quả. Tôi thử tới năm vị bác sĩ chuyên khoa, nhưng không một ai trong số họ có thể giúp tôi. Thay vào đó, tình trạng của tôi trở nên tồi tệ hơn. Đến độ tôi không thể chịu đựng được nữa và tôi bắt đầu đập mạnh vào ngực mình. Có những lúc, tôi đau đớn đến mức đập tay và đầu của mình vào tường. Bây giờ, khi nghĩ lại tôi vẫn cảm thấy rùng mình.

Khi tình trạng của tôi tiếp tục xấu đi, tôi gần như không thể ăn được. Tôi thậm chí không thể nuốt nổi ngụm cháo và tôi đã sụt hơn 4 kg. Vì thuốc Tây không thể chữa khỏi bệnh của tôi, tôi đã đến Bệnh viện Trung Y tỉnh. Tôi uống thuốc Trung y theo toa của bác sĩ, nhưng tôi vẫn không thấy khá hơn. Tôi lại đến một bác sĩ chuyên khoa Trung y khác, ông ta kê cho tôi một toa thuốc khác, nhưng nó chỉ làm cho bệnh tình của tôi trở nên tệ hơn. Sau đó, tôi còn thử một số phòng mạch tư của cả Trung y lẫn Tây y.

Một phòng khám kê cho tôi một loại thuốc màu nâu sẫm, nó khiến tôi cảm thấy ngay lập tức khỏe khoắn hơn. Nhưng sau khi dùng thuốc một thời gian, bác sĩ khuyên tôi không nên uống nữa. Ông ấy nói rằng thuốc có chứa hormone và không phải là thuốc chữa khỏi bệnh của tôi. Nếu như tiếp tục uống, nó sẽ gây tổn hại cho sức khỏe của tôi. Hơn nữa, loại thuốc đó rất đắt, tiêu tốn hơn 800 nhân dân tệ một tuần; tôi đơn giản là không đủ khả năng chi trả. Sau khi tôi ngừng uống thuốc, tình trạng của tôi trở nên tồi tệ hơn.

Tôi đau đớn mỗi thời mỗi khắc và tôi muốn tự tử. Tuy nhiên, con gái tôi vừa được nhận vào một trường trung học danh tiếng. Chúng tôi có mối quan hệ mật thiết và tôi nghĩ nếu tôi chết, đó sẽ là một đả kích lớn và ảnh hưởng to lớn đến việc học tập của con bé cho kỳ thi tuyển sinh đại học. Tôi tự nhủ: “Không, tôi không thể chết. Con gái tôi còn chưa kết hôn và vẫn cần tôi. Tôi nhất định sống tiếp!” Tôi gặp bác sĩ và thử nhiều loại thuốc khác nhau. Tôi thậm chí còn chi 100 nhân dân tệ để gặp một thầy mo (đồng cốt), nhưng vô ích.

Tôi gắng gượng hơn 1 năm, trong thời gian đó chồng tôi, anh trai và chị gái tôi luân phiên chăm sóc tôi. Tôi muốn chết, nhưng tôi không thể rời xa con gái mình; nhưng nếu tôi sống, tôi sẽ phải chịu thống khổ không chịu đựng được. Tình cảnh của tôi thật tuyệt vọng.

Ánh sáng cuối đường hầm

Một người phụ nữ tên Jing sinh sống trong khu cộng đồng của tôi và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy biết về tình trạng của tôi và đã cố gắng thuyết phục tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều lần, nhưng tôi nói rằng tôi quá bồn chồn và không thể ngồi yên được. Vào mùa thu năm 2003, cô ấy lại đến thăm tôi. Nhìn thấy tình trạng của tôi, cô ấy nói: “Chúng ta hãy đi dạo để thư giãn chút nhé.” Tôi cảm thấy vô vọng và bất lực, nhưng sau khi cô ấy nói vậy, tôi cảm thấy hy vọng. Vì vậy, tôi đã đi theo cô ấy ra ngoài. Chúng tôi đi bộ dọc theo con đường gần căn hộ của tôi rồi sau đó cô ấy đưa tôi về nhà cô.

Thật không thể tin được, ngay khi bước vào nhà cô ấy, các triệu chứng của tôi đã thuyên giảm—toàn thân tôi cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái. Cô ấy nói: “Chị sẽ mở một số bản nhạc. Nếu như em thích, chúng ta có thể vặn to âm lượng. Nếu em cảm thấy khó chịu, chúng ta sẽ tắt nó đi.” Tôi không thể nghe nổi bất cứ bài nhạc nào sau khi bị trầm cảm. Ngay cả những ca khúc yêu thích nhất của tôi cũng làm tôi khó chịu. Nhưng lần này tôi muốn thử. Tôi không nhớ cô ấy đã bật Phổ Độ hay Tế Thế, nhưng khi tôi nghe nhạc, tôi không cảm thấy khó chịu chút nào. Âm nhạc rất ưu nhã, tôi cảm thấy rất thư thái và bình tĩnh. Tôi càng nghe, tâm trí tôi càng an tĩnh.

Tôi hỏi cô ấy đây là loại nhạc gì và tại sao lại nghe hay thế. Cô ấy nói: “Đây là âm nhạc Pháp Luân Đại Pháp.” Thấy tôi cảm thấy khỏe hơn, cô ấy hỏi tôi: “Em có muốn luyện công pháp đả tọa của Pháp Luân Đại Pháp không?” Vì tôi cảm thấy khỏe hơn rất nhiều, nên tôi đã đồng ý. Sau khi thiền định trong một giờ, tôi không còn cảm thấy khó chịu nữa.

Buổi trưa cô ấy đã nấu cháo. Tôi thường gặp khó khăn khi ăn, nhưng tôi đã ăn ba bát. Mặc dù tôi không biết gì về Đại Pháp và không hiểu làm thế nào mà tôi khỏe hơn, nhưng tôi biết rất rõ rằng sự cải thiện của tôi nhất định có quan hệ đến việc thử tập luyện. Bằng không, hơn một năm sau khi qua tay nhiều bác sĩ như vậy, làm sao tôi có thể khỏe lại nhanh như thế? Cô ấy hỏi tôi có dám tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không. Tôi biết Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang bức hại Đại Pháp rất nghiêm trọng, nhưng tôi nghĩ: “Miễn là tôi không còn trầm cảm, bức hại thế nào tôi cũng không sợ”. Vì vậy, tôi đã đồng ý một cách chắc nịch. Từ đó trở đi, tôi bắt đầu học luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi vẫn cảm thấy ổn sau khi rời khỏi Jing nhưng khi về đến nhà mình, tôi lại bắt đầu cảm thấy hơi bồn chồn. Chỉ có điều các triệu chứng nhẹ hơn nhiều và tôi có thể chịu đựng được. Đêm đó, tôi chìm vào giấc ngủ và ngủ rất ngon lành. Ngày hôm sau, gia đình tôi nói với tôi rằng tôi thậm chí còn ngáy nữa. Sau này khi học Pháp, tôi nhận ra rằng Sư phụ Lý rất từ ​​bi. Để điểm hóa cho tôi và dẫn dắt tôi bước vào tu luyện Đại Pháp, Ngài đã tiêu trừ núi nghiệp bệnh của tôi. Khi viết những điều này, tôi vui mừng khôn xiết và rưng rưng nước mắt.

Cùng với đó, tôi cũng liễu giải được nguyên lý “bất thất bất đắc” của vũ trụ. Vì vậy, Sư phụ đã không tiêu trừ toàn bộ nghiệp lực của tôi mà lưu lại một chút để tôi nhẫn chịu. Nhưng tôi đã không ý thức ra ngay điều này. Chiều hôm đó và sáng hôm sau, gia đình tôi đã vận dụng quan hệ của mình để liên hệ với nhiều chuyên gia danh tiếng từ Bệnh viện Trung Y và Bệnh viện Tâm thần Tỉnh, quyết định điều trị cho tôi bằng cả Trung Tây y kết hợp. Cuối cùng, tôi vừa uống thuốc vừa đồng thời tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Khoảng thời gian này, tôi mỗi ngày đều đến nhà Jing, đọc các bài giảng và luyện công cùng vợ chồng cô ấy. Vì lớn lên trong sự ăn sâu của văn hóa Đảng, tôi tin vào thuyết tiến hóa và thuyết vô thần. Trong một thời gian dài, tôi không tin vào sự tồn tại của Thần Phật và tôi không minh bạch rằng Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện của Phật gia. Nhìn lại, ngộ tính của tôi lúc đó thực sự kém cỏi.

Những trải nghiệm tuyệt vời

Khi tôi học Pháp và luyện công, tình trạng của tôi ngày một cải thiện và chứng trầm cảm của tôi cũng nhanh chóng biến mất. Bệnh thoái hóa đốt sống cổ mà tôi mắc phải hơn 10 năm cũng không cánh mà bay. Sau đó, tôi bắt đầu trải nghiệm nhiều hiện tượng thần kỳ.

Sau khi tôi luyện công được một tuần, Sư phụ đả khai thiên nhĩ thông cho tôi. Khi tôi đang luyện bài công pháp thứ hai, tôi cảm thấy một dòng khí tiến vào tai trái rồi lại đi ra ở tai phải, khiến tai tôi nhưng nhức. Sau khi luyện xong, tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng nhạc Đại Pháp đang phát.

Sư phụ mỗi ngày đều điều chỉnh đôi chân tôi. Đôi khi tôi thấy phát nhiệt ở một chỗ và sau đó lại nong nóng ở chỗ khác. Có nhiều đêm, tôi cảm thấy nóng đến mức phải bỏ chăn ra và tôi đổ mồ hôi nhễ nhại như thể vừa xông hơi.

Trong khi tôi đang ngồi tọa thiền, phần thân trên của tôi cảm thấy rất nhẹ. Cứ như thể cơ thể vật chất nặng nề của tôi không còn tồn tại nữa. Tôi cũng không nghĩ tưởng gì. Tôi cảm thấy rất mỹ diệu và thư thái; cảm giác này khó có thể diễn tả.

Jing giới thiệu tôi với những đồng tu khác. Tôi tham gia một số nhóm học Pháp, đọc Pháp và chia sẻ tâm đắc thể hội trong nhóm. Các đồng tu kỹ thuật đã giúp tôi mua một chiếc máy tính và cài đặt phần mềm để tôi có thể đột phá phong tỏa Internet của ĐCSTQ. Tôi cũng truy cập trang web Minh Huệ và Chánh Kiến hàng ngày và đọc lượng lớn bài chia sẻ của các học viên. Những điều này đã mở mang tầm mắt và khai mở tâm trí của tôi. Tôi dần dần bước vào thế giới siêu thường của tu luyện Đại Pháp. Khi tôi đọc các bài viết trên Minh Huệ, tôi đã kinh ngạc và xúc động trước những thể ngộ trong tu luyện của những học viên Đại Pháp khác, những trải nghiệm thần kỳ của họ về việc vượt quan nghiệp bệnh và vô số kỳ tích mà Đại Pháp triển hiện. Tôi dần dần đột phá lớp vỏ của hệ tư tưởng vô thần của ĐCSTQ. Chính niệm của tôi ngày càng mạnh mẽ hơn và tôi đã vững bước trên con đường tu luyện Đại Pháp.

Đột phá nỗi sợ hãi

Tuy nhiên, cơn đau đớn của chứng trầm cảm khiến tôi sợ hãi mãnh liệt. Tôi không thể buông bỏ nó, cựu thế lực đã lợi dụng và gia cường nỗi sợ hãi của tôi, khiến tôi không dám ngừng uống thuốc. Khi tôi quyết định ngừng, tôi trở nên sợ hãi đến mức run rẩy và chứng trầm cảm của tôi dường như đã quay lại. Tôi luôn phụ thuộc vào thuốc trong nhiều năm. Một ngày nọ, Jing nói với tôi rằng khi cô ấy đang đọc Chuyển Pháp Luân và đọc dòng đầu tiên của một đoạn, dòng chữ đó biến mất và 6 chữ màu bạc lớn xuất hiện, ghi là: “Người tu luyện không có bệnh”. Sáu chữ này lập thể và nổi bật trên trang giấy. Tôi ngay lập tức minh bạch đây hẳn là điểm hóa của Sư phụ dành cho tôi. Jing đã động viên tôi: “Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không có bệnh. Sư phụ đã lấy chúng đi cho chúng ta”. Với sự động viên của cô ấy, tôi quyết định ngừng uống thuốc. Lần này, tôi để tâm thái mình thoải mái và giao phó hết thảy cho Sư phụ. Tôi chỉ quản học Pháp và luyện công mỗi ngày.

Một buổi chiều, tôi vừa chịu đựng đau đớn vừa đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi thấy rất rõ 4, 5 vật thể tròn màu xám có kích thước bằng hạt đậu nành tiến vào đầu tôi từ thái dương bên trái và di động từ trái qua phải trong đầu tôi, rồi nhanh chóng di chuyển ra khỏi cơ thể tôi từ thái dương bên phải sau khoảng bốn hoặc năm giây. Sau đó, các triệu chứng của tôi thuyên giảm và cảm giác lo lắng của tôi biến mất. Tôi cảm thấy rất buồn ngủ và muốn đi ngủ. Tôi rất phấn khích vì tôi nhận ra rằng những thứ tròn màu xám kia là những linh thể đã tra tấn tôi. Sư phụ nhìn thấy tâm kiên định của tôi và trục xuất những thứ đó ra khỏi tôi. Ngài biết rằng tôi vẫn chưa loại bỏ được quan niệm về “bệnh tật” của mình, vì vậy Ngài cho tôi nhìn thấy những linh thể đó và khải ngộ cho tôi về nguyên nhân gây ra chứng trầm cảm của tôi.

Sư phụ đã giải thích rõ ràng bản chất của nghiệp bệnh trong Chuyển Pháp Luân. Tuy nhiên, tôi đã bị vây khốn chặt bởi những quan niệm về bệnh tật của con người và không thể phá vỡ lớp vỏ con người của mình. Tôi đã đọc bài chia sẻ của một học viên trên Minh Huệ có tựa đề là “Bệnh tật mê hoặc con mắt người ta”. Tôi cảm thấy người học viên này có sự lý giải rất sâu sắc, thấu triệt và toàn diện về nghiệp bệnh. Anh ấy đã viết:

“Bệnh tật là một giả tướng có thể làm chúng ta khốn đốn. Bản thân bệnh tật là một khái niệm giả. Nó không phải là nguyên nhân chân chính khiến con người đau khổ hoặc tử vong.”

“Trong hàng ngàn năm, con người đã bị mê hoặc bởi hiện tượng bệnh tật và không thể thoát khỏi lối tư duy này.”

“Theo tôi hiểu, bệnh tật là sự an bài của Thần, mục đích ngăn cản nhân loại liễu giải được chân tướng của vũ trụ.”

“Bệnh tật được an bài bởi những sinh mệnh cao cấp, quyết định khi nào một cá nhân sẽ hoàn trả nợ nần của họ, hoàn trả như thế nào và sẽ phải chịu bao nhiêu thống khổ. Khi món nợ đáo hạn, công tắc sẽ bật lên.”

Điều này thực sự truyền cảm hứng cho tôi.

Khi nhận thức của tôi về nghiệp bệnh thay đổi, tôi đã có thể dần dần phá vỡ quan niệm của nhân loại về bệnh tật. Dưới sự bảo hộ từ bi và sự điểm hóa liên tục của Sư phụ, cũng như sự trợ giúp của các đồng tu, tôi dần dần buông bỏ nỗi sợ trầm cảm. Không cần dùng bất kỳ loại thuốc nào, sức khỏe của tôi vẫn tiếp tục cải thiện và tôi đã hoàn toàn bình phục.

Sau khi tôi tống khứ nỗi sợ bị bệnh, khi tôi đọc Chuyển Pháp Luân và các bài giảng Pháp của Sư phụ, cảm giác khác hẳn trước đây, và tôi có thể nhìn thấy ngày càng nhiều Pháp lý cao tầng. Tôi đột nhiên minh bạch được nhiều điều mà trước đây tôi không hiểu. Mỗi khi tôi vượt qua được một khảo nghiệm tâm tính, buông bỏ một chấp trước, hoặc lĩnh ngộ một Pháp lý cao tầng, toàn thân tôi đều chấn động. Cảm giác như mọi tế bào đều đang chuyển động, mọi lỗ chân lông trên cơ thể đều mở ra và lục phủ ngũ tạng của tôi đều thông thấu. Đó là một cảm giác kỳ diệu!

Để có thể nhanh chóng đề cao trong tu luyện, tôi không lãng phí thời gian và học Pháp rất nhiều. Nhất là sau khi nghỉ hưu, tôi học Pháp 5, 6 tiếng mỗi ngày và cũng học thuộc Pháp. Tôi muốn tâm trí mình ngập tràn Pháp! Tôi đã học thuộc Chuyển Pháp Luân hơn 10 lần và giờ tôi có thể đọc thuộc ba bài giảng đầu tiên, đặc biệt là bài giảng thứ nhất, tôi có thể đọc thuộc nằm lòng mà không cần nhìn sách. Tôi cũng đọc đi đọc lại các kinh văn khác của Sư phụ. Càng học, đầu não tôi càng thanh tỉnh, tôi càng thấy được nhiều nội hàm hơn và càng hòa tan trong Pháp. Tôi cảm thấy mình được gột rửa trong ánh Phật quang mỗi ngày. Khi tôi nhớ rằng mình là đệ tử của Sư phụ và khi tôi nghĩ đến việc Ngài ở bên cạnh tôi và dõi theo tôi, tôi gần như vui mừng khôn xiết.

Tôi thật may mắn khi được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Ngay cả khi tất cả tài phú trên toàn thế giới đều ban tặng cho tôi, tôi cũng không bao giờ có thể quay về thế giới người thường nữa. Tôi chỉ muốn tu luyện Đại Pháp, thoát khỏi biển khổ thế gian, và theo Sư phụ về nhà. Đây là thanh âm từ tận đáy lòng tôi!

Đa tạ Sư phụ từ bi khổ độ. Cảm ơn tất cả các đồng tu đã giúp đỡ tôi.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/14/479998.html

Bản tiếng Anh:  https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/28/219715.html

Đăng ngày 10-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sư phụ tiêu trừ nghiệp lực và trị khỏi chứng trầm cảm của tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bệnh nhân ung thư thực quản giai đoạn cuối hồi phục sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/269466-benh-nhan-ung-thu-thuc-quan-giai-doan-cuoi-hoi-phuc-sau-khi-tu-luyen-phap-luan-dai-phap.htmlSun, 15 Sep 2024 13:23:29 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=269466[MINH HUỆ 21-06-2024] Tôi năm nay 82 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chưa đầy một năm. Tôi bị ung thư thực quản vào năm ngoái và các phương pháp điều trị tại bệnh viện không […]

The post Bệnh nhân ung thư thực quản giai đoạn cuối hồi phục sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 21-06-2024] Tôi năm nay 82 tuổi và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chưa đầy một năm. Tôi bị ung thư thực quản vào năm ngoái và các phương pháp điều trị tại bệnh viện không có hiệu quả với tôi. Sau đó, tôi bắt đầu bước vào con đường tu luyện Đại Pháp và chẳng bao lâu sau căn bệnh ung thư đã không cánh mà bay. Tôi vô cùng biết ơn Ngài Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập pháp môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tháng 10 năm 2023, tôi cảm thấy thân thể yếu ớt. Tôi không thể nuốt thức ăn và khó ngủ. Tôi hoảng loạn, chán nản và bắt đầu sụt cân từng ngày. Vào thời điểm đó, tôi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư thực quản giai đoạn cuối. Con trai út của tôi đã yêu cầu bác sĩ điều trị cho tôi bằng mọi giá. Vì vậy, tôi đã trải qua phương pháp điều trị y tế tiên tiến bao gồm cả hóa trị lẫn xạ trị.

Sau một thời gian dài điều trị, tình hình vẫn không tiến triển gì mấy. Tôi chỉ có thể ăn một chút thức ăn lỏng. Tôi vẫn yếu ớt và gầy gò. Tôi biết rằng sinh mệnh của mình sắp kết thúc. Tôi thà sống yên bình ở nhà trong vài ngày còn hơn là buồn bực chờ chết trong bệnh viện. Do đó, tôi làm thủ tục xuất viện và trở về nhà.

Vợ tôi đã là học viên Pháp Luân Đại Pháp trong nhiều năm. Bà ấy 82 tuổi và trông bà như thể ở độ tuổi 60. Bà ấy có thể đảm đương mọi công việc cần làm trong nhà. Được bà ấy khích lệ, tôi quyết định tự mình tu luyện Đại Pháp.

Tôi bắt đầu luyện năm bài công pháp với vợ tôi mỗi sáng. Nhạc luyện công rất êm dịu nên tôi rất tập trung và không cảm thấy mệt mỏi. Tôi cũng đọc sách Đại Pháp mỗi ngày. Tôi tuân theo các nguyên lý ‘Chân, Thiện, Nhẫn’ của Đại Pháp để trở thành một người tốt hơn. Tôi trở nên quan tâm đến người khác và loại bỏ sự ích kỷ và những quan niệm bất chính khác.

Sau một thời gian ngắn, tôi có thể an giấc và không còn cảm thấy ốm yếu nữa. Tôi có thể ăn bất kỳ loại thức ăn gì và cân nặng của tôi trở lại bình thường. Tôi trông khỏe mạnh và bước đi tràn đầy năng lượng.

Con trai lớn của tôi nói: “Pháp Luân Đại Pháp thực sự đã cứu cha tôi! Con sẽ không phản đối nữa. Pháp Luân Đại Pháp hảo! Tạ ơn Sư phụ Lý Hồng Chí!”

Sự phục hồi sức khỏe của tôi là minh chứng mạnh mẽ về những kỳ tích có thể xuất hiện khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi và vợ tôi chia sẻ thông tin về Pháp Luân Đại Pháp với mọi người, chúng tôi kể cho họ nghe về trải nghiệm của tôi để chứng minh chân tướng và vẻ đẹp của Đại Pháp.

Hiện tại, toàn bộ gia đình, họ hàng và bạn bè tôi đều tin vào những câu chân ngôn cát tường “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/21/478897.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/12/218989.html

Đăng ngày 15-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Bệnh nhân ung thư thực quản giai đoạn cuối hồi phục sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Đại Pháp chữa lành tổn hại do vắc-xin COVID gây ra cho tôihttps://vn.minghui.org/news/269325-dai-phap-chua-lanh-ton-hai-do-vac-xin-covid-gay-ra-cho-toi.htmlTue, 10 Sep 2024 11:25:57 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=269325[MINH HUỆ 24-07-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2021 ở tuổi tứ tuần. Sau đây tôi sẽ chia sẻ về quá trình tu luyện của mình với Sư phụ và các đồng tu. Năm 2021 công ty gửi […]

The post Đại Pháp chữa lành tổn hại do vắc-xin COVID gây ra cho tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 24-07-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2021 ở tuổi tứ tuần. Sau đây tôi sẽ chia sẻ về quá trình tu luyện của mình với Sư phụ và các đồng tu.

Năm 2021 công ty gửi cử tôi đi Mỹ để làm nghiên cứu kỹ thuật. Tôi đã tiêm vắc-xin COVID-19 ở Trung Quốc và đến Mỹ vào giữa tháng 7.

Sáng ngày 16 tháng 7 năm 2021, khi thức dậy, tôi thấy chân phải khó nhấc lên, nhưng vẫn cố lê bước đi làm. Ngày hôm sau tôi đến bệnh viện kiểm tra, kết quả cho thấy tôi bị nhồi máu não (còn gọi là đột quỵ do thiếu máu cục bộ). Nghe vậy tôi vô cùng choáng váng! Bệnh viện nói rằng không có phương pháp y khoa nào khả thi để điều trị cho căn bệnh này và tôi chỉ có thể dùng thuốc để duy trì.

Tôi vốn có sức khoẻ tốt nhưng đột nhiên lại bị đột quỵ. Nguyên nhân là gì? Tôi chợt nhớ đến vắc-xin COVID mà tôi đã tiêm khi ở Trung Quốc. Đây là lời giải thích duy nhất cho tình trạng hiện giờ của tôi. Tôi trở về quê vào ngày 31 tháng 7.

Khi về đến quê nhà, tôi đã bị cách ly ở Thượng Hải. Lúc đó tôi bị áp lực khủng khiếp và rơi vào tuyệt vọng. Lúc này tôi nghĩ đến Pháp Luân Công. Dì của tôi từng ở trong tình trạng nguy kịch và không thể tự chăm sóc bản thân, nhưng đã hồi phục nhanh chóng sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Mẹ của tôi cũng tu luyện Pháp Luân Công và căn bệnh gan nhiều năm của mẹ cũng khỏi.

Tôi biết một bác sĩ nội trú ở địa phương cũng tu luyện Pháp Luân Công và anh ấy rất tốt bụng. Tôi đã gọi điện và kể cho anh ấy nghe về tình trạng của mình. Anh ấy nói không có cách điều trị nào hiệu quả cho căn bệnh của tôi và chỉ có Pháp Luân Công mới có thể cứu tôi. Tôi thầm niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo“.

Trong thời gian cách ly, tôi bắt đầu niệm chín chữ chân ngôn và học luyện các bài công pháp. Một ngày nọ, khi đang đả tọa thì đột nhiên tôi cảm thấy có một bàn tay kéo thứ gì đó ra khỏi đỉnh đầu và tôi lập tức cảm thấy thư thái. Kể từ hôm đó, tôi đã luyện công mỗi ngày. Sau chưa đầy hai tháng, tôi đã hoàn toàn phục hồi khỏi tai biến bị méo mặt và chân yếu.

Ngay cả trong mơ tôi cũng không bao giờ dám nghĩ đến việc cơ thể mình có thể hồi phục lại về trạng thái ban đầu. Pháp Luân Công thật sự siêu thường. Nghĩ đến người dì đã đắc Pháp từ năm 1996 của tôi, tôi cảm thấy rất hối tiếc vì bỏ lỡ cơ hội đắc Pháp suốt 20 năm trời. May mắn thay, giờ đây tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp rồi. Nếu không được Đại Pháp cứu độ, có thể tôi sẽ bị tàn tật suốt đời. Tôi thực sự không dám nghĩ đến kết cục đó.

Biết bản thân đắc Pháp muộn, nên tôi quyết tâm từ bây giờ phải tu luyện thật tốt, chiểu theo tiêu chuẩn “Chân-Thiện-Nhẫn” để chỉ đạo bản thân, xứng đáng với danh hiệu đệ tử Đại Pháp, theo Sư phụ trở về ngôi nhà thực sự của mình.

Một lần nữa con xin cảm ơn Sư phụ đã cứu mạng con!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/24/480047.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/14/219515.html

Đăng ngày 10-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Đại Pháp chữa lành tổn hại do vắc-xin COVID gây ra cho tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Trong họa có phúc, cả gia đình tôi lần lượt đắc Pháphttps://vn.minghui.org/news/269216-trong-hoa-co-phuc-ca-gia-dinh-toi-lan-luot-dac-phap.htmlFri, 06 Sep 2024 12:28:03 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=269216[MINH HUỆ 06-07-2024] Tôi sinh ra tại một làng quê miền núi thuộc tỉnh Vân Nam. Cha tôi qua đời khi tôi còn rất nhỏ. Mẹ tôi tái hôn, nhưng cha dượng đối xử với tôi rất tệ và không cho […]

The post Trong họa có phúc, cả gia đình tôi lần lượt đắc Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Tích Phúc, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-07-2024] Tôi sinh ra tại một làng quê miền núi thuộc tỉnh Vân Nam. Cha tôi qua đời khi tôi còn rất nhỏ. Mẹ tôi tái hôn, nhưng cha dượng đối xử với tôi rất tệ và không cho tôi đi học. Tôi không muốn ở nhà lao động như thế, nên năm 13 tuổi, tôi bị một người đàn ông làng bên lừa bởi lý do “giúp tôi tìm việc làm”. Hóa ra người đàn ông đó là một kẻ buôn người. Anh ta bán tôi cho một gia đình nghèo khó nhất thôn ở tỉnh Sơn Đông, chính là gia đình chồng tôi hiện nay.

Mặc dù gia đình chồng tôi rất nghèo, nhưng anh ấy là một người đàn ông tốt bụng và đối xử rất tốt với tôi. Anh ấy hơn tôi 12 tuổi và chăm sóc, che chở tôi như một người anh trai. Tôi quyết định ở lại với anh ở Sơn Đông, tuy cuộc sống nghèo khó nhưng thoải mái.

Điều tôi không ngờ tới là kẻ buôn người kia lại là em rể của anh trai thứ ba của chồng tôi. Vì hồi đó gia đình chồng tôi quá nghèo, không đủ tiền trả cho kẻ buôn người nên chị dâu thứ ba của chồng tôi đã gây rắc rối cho chúng tôi. Chị ấy làm hại sau lưng chúng tôi, giẫm hỏng hoa màu, trộm đồ, ức hiếp chúng tôi đủ điều. Chúng tôi cãi nhau rồi cuối cùng cắt đứt mọi liên lạc với gia đình người anh thứ ba này.

Đắc Pháp

Năm 2001, chồng tôi bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng. Chúng tôi không đủ tiền để phẫu thuật cho anh ấy, vì vậy chồng tôi phải chịu đựng đau đớn ở nhà và không thể làm bất kỳ công việc đồng áng nào.

May mắn thay, hàng xóm của chúng tôi tu luyện Pháp Luân Công. Anh ấy đến thăm chồng tôi và chia sẻ với chúng tôi về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và sự vĩ đại của Sư phụ. Anh ấy bảo rằng học Pháp Luân Công không chỉ có tác dụng kỳ diệu trong việc trừ bệnh khỏe thân mà còn giúp người ta trở thành người tốt.

Vậy là chồng tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chỉ trong một thời gian ngắn, bệnh thoát vị đĩa đệm thắt lưng của anh biến mất. Chứng kiến anh ấy khỏi bệnh mà không tốn một đồng nào, tôi quyết định cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không biết chữ nên người hàng xóm đưa cho tôi đầu đĩa và băng ghi âm các bài giảng Pháp của Sư phụ ở Tế Nam. Tôi rất thích nghe các bài giảng của Sư phụ, tôi thấy rất hay và có cảm giác thân quen, càng nghe tôi lại càng muốn nghe hơn.

Dần dần, tôi hiểu được các đạo lý trong lời Sư phụ giảng. Tôi làm theo lời dạy của Ngài và ước thúc bản thân theo tiêu chuẩn cao của một học viên. Tôi chủ động làm hòa với gia đình anh trai thứ ba của chồng tôi. Phật ân hạo đãng của Đại Pháp đã hóa giải ân oán giữa chúng tôi.

Không lâu sau khi đắc Pháp, chúng tôi đã gặp khảo nghiệm tâm tính. Một hôm, trong khi đang chở gạch trên đường, chồng tôi nhặt được một bao lớn đựng chăn bông sợi tổng hợp trông rất đẹp. Lúc đó nhà tôi còn nghèo và cũng cần chiếc chăn đó, nhưng chúng tôi đã quyết định trả lại. Chúng tôi đến chợ tìm ra chủ nhân của chiếc chăn bông và trả lại cho người ta. Người chủ rất mừng và liên tục cảm ơn tôi. Tôi nói: “Chúng tôi là học viên Pháp Luân Công. Sư phụ chúng tôi dạy chúng tôi làm như vậy. Anh nên cảm ơn Sư phụ của chúng tôi!”

Sư phụ bảo hộ chồng tôi

Trong nhiều năm tu luyện, Sư phụ đã nhiều lần bảo hộ chúng tôi khỏi nguy hiểm. Đơn cử như vào tháng 6 năm 2021, chồng tôi lái xe chở anh trai thứ ba của anh ấy về nhà sau giờ làm việc thì gặp tai nạn. Chiếc xe bị hư hỏng hoàn toàn. Khuôn mặt của anh trai của chồng tôi đầm đìa máu và anh ấy bất tỉnh. Anh ấy nhanh chóng được đưa tới bệnh viện để cấp cứu và đến hôm sau mới tỉnh lại, còn chồng tôi không hề bị thương. Sư phụ đã bảo hộ chồng tôi.

Anh trai thứ ba của chồng tôi, sau khi chứng kiến sự thần kỳ của Đại Pháp và sự vĩ đại của Sư phụ, đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp .

Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi. Từ một người không biết chữ, giờ đây tôi có thể đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và các bài giảng cùng kinh văn khác của Sư phụ, và tôi cũng có thể viết. Tôi đã học cách sử dụng điện thoại di động để truy cập Minh Huệ Net và tải về các bài chia sẻ. Tôi cũng truy cập vào trang web thoái Đảng để giúp mọi người đăng ký làm tam thoái (thoái Đảng, Đoàn, Đội).

Khi tôi về thăm mẹ ở Vân Nam, tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho bà. Bây giờ mẹ tôi cũng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Đại Pháp và Sư phụ đã ban cho gia đình tôi một cuộc sống bình an và thịnh vượng. Tôi rất vui vì năm đó đã đến Sơn Đông, trong họa có phúc và được trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/6/479216.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/21/219617.html

Đăng ngày 06-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Trong họa có phúc, cả gia đình tôi lần lượt đắc Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Lòng cảm ân của một học viên Pháp Luân Đại Pháp mớihttps://vn.minghui.org/news/269155-long-cam-an-cua-mot-hoc-vien-phap-luan-dai-phap-moi.htmlTue, 03 Sep 2024 15:40:49 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=269155[MINH HUỆ 16-07-2024] Tôi là một học viên mới, năm nay 59 tuổi. Tôi đã đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân nhiều lần cùng nhóm học Pháp của mình. Dưới đây, tôi xin chia sẻ một số trải nghiệm thần kỳ của […]

The post Lòng cảm ân của một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-07-2024] Tôi là một học viên mới, năm nay 59 tuổi. Tôi đã đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân nhiều lần cùng nhóm học Pháp của mình. Dưới đây, tôi xin chia sẻ một số trải nghiệm thần kỳ của bản thân để bày tỏ lòng cảm ân Sư tôn và Đại Pháp, cũng để chứng thực Đại Pháp thật phi thường.

Tôi sống ở vùng nông thôn và có gần 10 mẫu đất trồng với khoảng 600 cây anh đào. Công việc chăm sóc những cây anh đào này rất bận rộn và dường như không khi nào hết việc. Trước đây, khi tôi làm công việc đồng áng, tôi rất thiếu kiên nhẫn, và tôi càng thiếu kiên nhẫn, tôi càng trở nên mệt mỏi hơn. Giờ đây sau khi tôi học Pháp, tôi luôn giữ được tâm thái bình tĩnh. Tôi làm việc đồng áng một cách hiệu quả và không biết mệt mỏi. Đôi khi tôi chỉ ngủ 2-3 tiếng mỗi đêm, nhưng vẫn tràn đầy năng lượng.

Tôi từng bị đau ở bắp chân bên phải đến mức không thể chịu nổi. Sau khi tôi đắc Pháp và luyện công, cơn đau biến mất khi tôi đả tọa. Có lần khi đang làm việc trên cánh đồng, chân tôi bắt đầu đau nhức, tôi lập tức ngồi dưới gốc cây và luyện tĩnh công. Cảm giác thật dễ chịu và làm tôi nhớ đến đức Phật Thích Ca Mâu Ni ngồi thiền dưới gốc cây bồ đề. Tôi thậm chí còn không muốn đứng dậy.

Một lần khác, tôi đang lái xe trên đường và chân của tôi bắt đầu cảm thấy đau trở lại. Ngay cả đạp phanh cũng khó khăn. Tôi bèn tấp xe vào lề đường và ngồi luyện tĩnh công. Chưa đầy 5 phút sau, mọi thứ trở lại bình thường. Tôi thực sự cảm thấy rằng Pháp thân của Sư phụ lúc nào cũng trông chừng tôi, một học viên mới. Tôi cũng nhận ra rằng trong tu luyện, việc tốt việc xấu đều là hảo sự.

Tôi thường chia sẻ với các đồng nghiệp, bạn bè và hàng xóm của mình về những trải nghiệm phi thường này, và nói với họ Pháp Luân Đại Pháp là tốt và có tác dụng thần kỳ trong việc chữa bệnh khỏe người. Mặc dù tôi chỉ mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng tôi hiểu những gì Sư phụ giảng:

“Tu tại tự kỷ, công tại Sư phụ.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi cần tập trung tu luyện bản thân rồi mới có thể cảm nhận được những điều thần thánh của Đại Pháp.

Tôi ghi nhớ những lời Sư phụ giảng:

“Sự sự đối chiều
Tố đáo thị tu”

Tạm dịch:

“Mỗi mỗi đối chiếu
Làm thế là tu” (Thực tu, Hồng Ngâm)

Trước đây, tôi có tính khí nóng nảy và dễ nổi cáu. Bây giờ tôi nhớ lời Sư phụ dạy:

“Tâm tính cao bao nhiêu, công cao bấy nhiêu” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi nên nghĩ cho người khác và nhớ lời Sư phụ dạy:

“Lấy chịu khổ làm vui” (Khổ kỳ tâm chí, Hồng Ngâm)

Mặc dù còn nhiều tâm chấp trước nhưng tôi vẫn được thụ ích to lớn. Tôi sẽ chính lại bản thân trong Pháp và trở thành một học viên chân chính. Cảm ơn Sư phụ từ bi!

Trên đây là thể ngộ cá nhân tôi. Xin vui lòng chỉ ra những gì chưa phù hợp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/16/479675.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/8/7/219415.html

Đăng ngày 03-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Lòng cảm ân của một học viên Pháp Luân Đại Pháp mới first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Tờ kết quả chẩn đoán khiến tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/269132-to-ket-qua-chan-doan-khien-toi-tu-luyen-phap-luan-dai-phap.htmlMon, 02 Sep 2024 14:51:45 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=269132[MINH HUỆ 30-06-2024] Cách đây mấy năm, khi tôi chuẩn bị tốt nghiệp, lúc đang dọn dẹp phòng ở ký túc xá thì vô tình nhìn thấy một tờ kết quả chẩn đoán ghi rằng có một khối u 2 x 2 cm […]

The post Tờ kết quả chẩn đoán khiến tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp trẻ tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-06-2024] Cách đây mấy năm, khi tôi chuẩn bị tốt nghiệp, lúc đang dọn dẹp phòng ở ký túc xá thì vô tình nhìn thấy một tờ kết quả chẩn đoán ghi rằng có một khối u 2 x 2 cm ở bầu ngực phải. Tôi nghĩ, “Tờ kết quả khám bệnh này của ai vậy?” Khi nhìn vào tên bệnh nhân, tôi mới thấy đó chính là mình! Ký ức dần dần hiện lên trước mắt tôi.

Đó là năm thứ nhất tôi làm nghiên cứu sinh. Có một khoảng thời gian ngực tôi như bị kim châm, đau từng cơn một. Bạn cùng phòng lo lắng cho tôi bèn đi cùng tôi đi đến một bệnh viện nhỏ gần đó kiểm tra. Bác sĩ nghi tôi có một khối u ở ngực và bảo tôi đến một bệnh viện lớn để khám. Tôi lo lắng làm theo lời khuyên của bác sĩ. Kết quả chụp chiếu cho thấy tôi có một khối u ở bầu ngực phải. Bác sĩ nói rằng cần phải phẫu thuật xâm lấn tối thiểu để cắt bỏ khối u.

Nghe đến hai từ “phẫu thuật” tôi rất sợ, liền hỏi bác sĩ có cách nào để không phải phẫu thuật không. Ông nói uống thuốc cũng được, nhưng có thể không hiệu quả bằng. Ngày hôm đó, tôi mang theo về nhà một túi lớn đựng đầy các loại thuốc đắt tiền, bước trên đường mà lòng cảm thấy hụt hẫng. Khi tôi kể với người thân, thì chú tôi, một người làm nghề y học Trung Quốc, đã nói, “Chú sẽ tìm cho cháu một bác sĩ Đông y giỏi, cháu cứ về nhà đi.”

Sau đó, tôi xin nghỉ học một tháng, đi ô tô một quãng đường dài cùng chú đến nhà vị bác sĩ nổi tiếng. Ông ấy bôi một lớp thuốc thảo dược lên ngực tôi và quấn phần thân trên của tôi bằng màng bọc thực phẩm. Lúc đó đang là mùa hè. Mồ hôi trộn lẫn với các loại thảo dược bên trong màng bọc thực phẩm khiến thân thể tôi rất khó chịu, nhưng tôi vẫn cố gắng chịu đựng với hy vọng sẽ loại bỏ được khối u. Nhưng điều tôi không ngờ tới là sau quá trình điều trị đó, không chỉ khối u ở ngực phải của tôi phát triển to lên mà ở ngực trái cũng xuất hiện một khối u khác. Cuối cùng, hai bầu ngực đều trở nên cứng đơ. Tôi khóc không ra nước mắt. Lúc đó tôi không thể thực hiện ngay cả phẫu thuật xâm lấn tối thiểu! Nếu phẫu thuật, liệu bác sĩ có cắt bỏ cả hai bên ngực của tôi không? Tôi còn chưa kết hôn, nếu chuyện này xảy ra thì tôi phải làm sao? Tôi cảm thấy buồn và sợ hãi!

Tôi không còn muốn uống thuốc nữa và chỉ muốn trì hoãn qua ngày. Khi mẹ tôi nhìn thấy như vậy, bà đã nói với tôi: “Hoặc là con uống thuốc hoặc là con tập Pháp Luân Đại Pháp cùng mẹ.”

Mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Thời điểm đó, bà đã bị viêm gan B trong suốt một thời gian dài. Các phương pháp điều trị y tế đều không thể chữa khỏi bệnh cho bà, nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh của bà đã biến mất. Từ khi còn nhỏ tôi đã biết Pháp Luân Đại Pháp rất thần kỳ. Vì vậy, tôi nói với mẹ, “Con sẽ tập Pháp Luân Đại Pháp cùng mẹ.”

Kể từ đó, tôi học Pháp và luyện công với mẹ. Từ Pháp tôi biết rằng người tu luyện chân chính không có bệnh. Tôi coi cơn đau là đang tiêu nghiệp. Cứ như vậy, các cục u ngày càng nhỏ lại. Tuy thỉnh thoảng vẫn đau, nhưng tôi không quan tâm.

Mùa xuân năm sau, trường tôi tổ chức khám sức khỏe. Trước khi kiểm tra ngực, tôi tự nhủ rằng mình ổn. Kết quả mọi thứ của tôi đều ổn. Thực ra, tôi có hơi cảm giác đau nhẹ ngay trước khi kiểm tra, nhưng sau đó thì hết đau hoàn toàn và kết quả cũng không còn khối u nào nữa.

Thời gian trôi qua, tôi thực sự đã quên mất chuyện này. Tờ kết quả chẩn đoán nhắc tôi nhớ lại bản thân đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế nào. Tôi mới chỉ học Pháp và luyện công một thời gian ngắn, Sư phụ đã giúp tôi thoát khỏi căn bệnh này. Tôi vô cùng biết ơn! Không từ ngữ nào có thể diễn tả được lòng biết ơn của tôi đối với sự bảo hộ của Sư phụ, từ khi tôi mới vài tuổi cho đến bây giờ tôi đã 30. Cảm tạ Sư phụ!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/6/30/479128.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/30/219283.html

Đăng ngày 02-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Tờ kết quả chẩn đoán khiến tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp một tháng, mọi bệnh tật của tôi đều khỏihttps://vn.minghui.org/news/268970-sau-khi-tu-luyen-phap-luan-dai-phap-mot-thang-moi-benh-tat-cua-toi-deu-khoi.htmlTue, 27 Aug 2024 12:53:23 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268970[MINH HUỆ 12-07-2024] Năm nay tôi 86 tuổi. Tám năm về trước, sau khi đến Vương quốc Anh, được con gái giới thiệu, tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân hai lượt liên tiếp. Trước đó tôi từng mắc đủ thứ bệnh và […]

The post Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp một tháng, mọi bệnh tật của tôi đều khỏi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Vương quốc Anh

[MINH HUỆ 12-07-2024] Năm nay tôi 86 tuổi. Tám năm về trước, sau khi đến Vương quốc Anh, được con gái giới thiệu, tôi đã đọc cuốn Chuyển Pháp Luân hai lượt liên tiếp. Trước đó tôi từng mắc đủ thứ bệnh và phải dùng rất nhiều loại thuốc.

Sau khi đọc sách, tôi đã hiểu ra nhiều điều mà bản thân từng nghĩ đến nhưng không thể tìm ra câu trả lời. Mỗi ngày tôi đều xem các video bài giảng của Sư phụ và học năm bài công pháp. Chỉ trong vòng hơn một tháng, mọi bệnh tật trong người tôi đều biến mất mà không phải tốn một đồng nào! Thật tuyệt vời! Tôi rất vui vì mình không còn cần phải dùng bất kỳ loại thuốc nào nữa. Tôi đã vứt hết thuốc vào thùng rác và từ đó trở đi tôi không còn liên quan gì đến thuốc nữa.

Tôi đã được trải nghiệm uy lực phi thường của Đại Pháp! Chính là Đại Pháp đã cứu tôi, Sư phụ vĩ đại đã cứu tôi. Tôi rất biết ơn Đại Pháp! Cảm tạ Sư tôn! Đắc được Pháp tốt như vậy, tôi cần phải trân quý và tinh tấn tu luyện gấp đôi. Ngoài việc luyện năm bài công pháp, tôi còn phải học Pháp thật tốt và đề cao tâm tính. Mặc dù tôi bước vào tu luyện vì để chữa bệnh, nhưng tôi hiểu rằng Đại Pháp không chỉ để chữa bệnh và rèn luyện sức khỏe. Pháp môn còn có ý nghĩa thâm sâu hơn, giúp người tu luyện đề cao tầng thứ cho đến khi viên mãn thành Phật.

Hai mẹ con tôi thường thức dậy trước 4 giờ sáng để cùng nhau luyện năm bài công pháp. Chúng tôi cũng học Pháp trực tuyến với các đồng tu, phát chính niệm và học thuộc Pháp bất cứ khi nào có thời gian.

Khi tôi luyện bài công pháp thứ năm được khoảng 30 phút thì cơn đau thần kinh tọa trước đây xuất hiện khiến tôi đau đớn tột độ, các khớp thắt lưng và đầu gối cũng đau. Nhưng dù đau đớn thế nào, tôi vẫn kiên định luyện hết bài trong một giờ mà không tháo chân ra. Qua việc luyện công, tôi ngộ ra rằng tu luyện là chịu đựng gian khổ, từ đó có thể tiêu nghiệp và trui rèn một ý chí mạnh mẽ.

Sau khi tu luyện một thời gian, cơ thể tôi khỏe mạnh hơn nhiều và tinh thần tôi thăng hoa lên. Nhận thức về Pháp của tôi cũng dần dần chuyển biến từ nông cạn đến thâm sâu. Tôi cảm thấy mình trẻ ra rất nhiều và tràn đầy năng lượng. Tôi thường dành thời gian buổi sáng đến một công viên gần đó để luyện công và phát tài liệu chân tướng cứu người. Đôi khi tôi đến Bảo tàng Anh Quốc và khu phố Tàu để hồng Pháp và giảng chân tướng.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/12/479497.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/7/26/219221.html

Đăng ngày 27-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp một tháng, mọi bệnh tật của tôi đều khỏi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sau một tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, người bạn Hàn Quốc hồi phục khỏi bệnh xơ cứng teo cơ một bênhttps://vn.minghui.org/news/268442-sau-mot-thang-tu-luyen-phap-luan-dai-phap-nguoi-ban-han-quoc-hoi-phuc-khoi-benh-xo-cung-teo-co-mot-ben.htmlThu, 08 Aug 2024 12:47:58 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268442[MINH HUỆ 16-05-2024] Cách đây một tháng, một người bạn Hàn Quốc của tôi kể với tôi rằng anh bị mắc bệnh xơ cứng teo cơ một bên (ALS), căn bệnh nan y số một thế giới, kèm theo tình trạng cao huyết áp, […]

The post Sau một tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, người bạn Hàn Quốc hồi phục khỏi bệnh xơ cứng teo cơ một bên first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Hàn Quốc

[MINH HUỆ 16-05-2024] Cách đây một tháng, một người bạn Hàn Quốc của tôi kể với tôi rằng anh bị mắc bệnh xơ cứng teo cơ một bên (ALS), căn bệnh nan y số một thế giới, kèm theo tình trạng cao huyết áp, lượng đường trong máu, cholesterol và protein trong nước tiểu đều tăng cao. Anh ấy nói rằng bản thân rất đau đớn, thà bị mắc bệnh ung thư còn hơn phải chết dần trong đau đớn như vậy.

Nghe chuyện, tôi bình tĩnh nói với anh ấy rằng chỉ có Pháp Luân Đại Pháp mới có thể cứu được anh. Tôi cũng nói với anh về việc Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại Đại Pháp và giết hại các học viên để lấy nội tạng. Anh ấy vô cùng tức giận và lên án cuộc bức hại. Cuối cùng, anh ấy nói: “Tôi muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và trở thành một người tốt”.

Ban đầu, khi bạn tôi bắt đầu luyện công, anh ấy không thể nâng tay lên được, cả chân cũng rất khó cử động. Nhưng anh ấy vẫn cắn răng kiên trì luyện. Anh ấy rất nghiêm cẩn trong việc học Pháp, chỉ cần có điều gì không hiểu anh ấy sẽ hỏi tôi cho đến khi hiểu rõ mới thôi.

Anh ấy nói với tôi, “Chỉ vì tôi đã tạo nghiệp lực to lớn trong tiền kiếp nên bây giờ tôi mới mắc phải những căn bệnh này. Mặc dù đời này mắc bệnh nan y, nhưng tôi may mắn đã đắc Đại Pháp và hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Tu luyện Đại Pháp giống như bắt đầu một cuộc sống mới và tôi sẽ tu luyện đến cùng!”

Cứ như vậy, một tháng trôi qua rất nhanh. Thật không thể tin được, cơ bắp của anh ấy bắt đầu phát triển và anh ấy có thể giơ cánh tay lên mà không cần bất kỳ sự hỗ trợ bên ngoài nào. Kết quả xét nghiệm máu và nước tiểu của anh ấy cũng trở lại mức bình thường. Tất cả những điều này xảy ra sau khi anh ngừng điều trị y tế và bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, và luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp.

Anh ấy kể với tôi rằng trong mười năm qua anh ấy đã phải dùng đến bảy, tám loại thuốc và thực phẩm bổ sung khác nhau, kiêng khem đủ thứ, mà vẫn đau đớn vô cùng, sống chẳng bằng chết. Bây giờ anh ấy đã ngưng hết các loại thuốc, trở về chế độ ăn uống bình thường và anh ấy khỏe mạnh hơn cả! Bạn tôi nói với tôi rằng “Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi một cuộc đời mới, tôi là người hạnh phúc nhất trên thế giới này!”

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/16/477429.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/21/218700.html

Đăng ngày 08-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sau một tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, người bạn Hàn Quốc hồi phục khỏi bệnh xơ cứng teo cơ một bên first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Pháp Luân Đại Pháp tẩy tịnh thân thể tôi và ban phúc lành cho gia đình tôihttps://vn.minghui.org/news/268439-phap-luan-dai-phap-tay-tinh-than-the-toi-va-ban-phuc-lanh-cho-gia-dinh-toi.htmlThu, 08 Aug 2024 12:47:32 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=268439[MINH HUỆ 14-04-2024] Tôi đã trải nghiệm những lợi ích sức khỏe của Pháp Luân Đại Pháp, và cũng chứng kiến nhiều điều kỳ diệu xảy ra với những người biết đến Đại Pháp. Trong 26 năm tu luyện […]

The post Pháp Luân Đại Pháp tẩy tịnh thân thể tôi và ban phúc lành cho gia đình tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-04-2024] Tôi đã trải nghiệm những lợi ích sức khỏe của Pháp Luân Đại Pháp, và cũng chứng kiến nhiều điều kỳ diệu xảy ra với những người biết đến Đại Pháp. Trong 26 năm tu luyện của tôi, Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã chịu đựng nỗi thống khổ thay tôi. Lòng cảm ân sâu sắc của tôi đối với lòng từ bi vô hạn của Ngài không thể diễn tả bằng lời. Bất kỳ ai tin tưởng, kính trọng và truyền rộng Đại Pháp cũng đều được ban phúc.

Cơ thể tôi được tẩy tịnh và bệnh tật biến mất

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công), tôi bị bệnh viêm gan B, các vấn đề về dạ dày, thấp khớp và nhiều bệnh khác. Tôi đã đi khám nhiều chuyên gia để điều trị bệnh viêm gan B và tốn rất nhiều tiền, nhưng không có tác dụng.

Năm 1995, anh cả của tôi qua đời vì bệnh viêm gan B. Khi đó tôi mới 39 tuổi. Hình ảnh đau khổ của anh cứ lởn vởn trong tâm trí tôi, và mỗi ngày tôi lại vật lộn với cơn đau cùng nỗi buồn. Tôi có hai con đang tuổi đến trường. Tôi tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra với chúng nếu tôi cũng chết vì căn bệnh này. Tôi chịu áp lực tinh thần rất lớn. Tôi bi quan, chán nản và hoàn toàn mất niềm tin vào cuộc sống.

Khi cuộc đời tôi đang ở giai đoạn tuyệt vọng thì cánh cửa hạnh phúc đã mở ra với tôi. Tháng 5 năm 1997, tôi trở thành một học viên Đại Pháp, và cuộc đời tôi trải qua một sự thay đổi căn bản. Sư phụ Lý đã tẩy tịnh thân thể tôi, và mọi bệnh tật của tôi đều biến mất hoàn toàn sau một tháng. Kể từ đó, tôi rất khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng. Cuộc sống của tôi tràn ngập niềm vui và đầy phấn chấn. Tôi vô cùng may mắn được trở thành một học viên Đại Pháp. Tôi sẽ kiên định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tới cùng.

Ngày 20 tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt dầu bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi bị giam giữ phi pháp tại Trại tạm giam của Thành phố, ở đó có hơn chục tù nhân thay nhau đánh tôi tàn bạo. Kết quả là tôi bị thương toàn thân, cần được trợ giúp mỗi lúc đứng ngồi. Tuy vậy tôi không thù hận những người đã khiến tôi tột cùng đau khổ.

Tôi từng không khoan nhượng khi gặp mâu thuẫn. Vậy nên tôi ngạc nhiên khi trong tư tưởng bản thân thời gian đó không còn dấu vết oán hận, ghét bỏ hay căm thù. Chính Sư phụ đã giúp tôi loại bỏ những độc tố mà văn hóa Đảng tà ác đã ngấm sâu trong tôi từ nhỏ. Đại Pháp có thể giúp con người sinh lòng thiện niệm, hóa giải ác niệm. Đại Pháp đã cải biến tôi, cho tôi được hồi sinh, thoát thai hoán cốt. Thật là kỳ diệu!

Mặc dù đã hơn 20 năm, tôi vẫn có còn nhớ rõ ràng sự việc chấn động này. Pháp Luân Đại Pháp đã tịnh hóa thân thể tôi, khiến tôi có cảm giác nhẹ nhõm và vô bệnh. Đại Pháp cũng tẩy tịnh tâm hồn tôi, khiến tôi trở nên bao dung, tử tế và độc lập. Mỗi khi tôi nghĩ đến lòng tốt của Sư phụ, những giọt nước mắt biết ơn lại chảy dài trên má tôi. Cảm ân Sư phụ!

Gia đình tôi được bảo vệ

Năm 2000, vợ chồng tôi đều bị bắt và bị giam giữ phi pháp vì kiên định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Con gái tôi đang học cấp ba và con trai mới học năm đầu trung học cơ sở.

Một ngày trước cuộc họp phụ huynh ở trường, con trai tôi đến Trại tạm giam tìm gặp tôi, nhưng bị cảnh sát trực ban chặn lại. Cháu đứng trước cổng một cách bất lực. Khi Giám đốc Trại tạm giam ra cổng và nhìn thấy con trai tôi, ông ấy hỏi cháu đến có việc gì. Con trai tôi nói rằng cháu muốn báo bố đi họp phụ huynh. Vị Giám đốc hỏi tên và nơi ở của tôi. Sau đó, ông ấy nói rằng ông ấy sẽ đến cuộc họp thay tôi bởi tôi không thể đến.

Hôm sau, vị Giám đốc thực sự đã đến buổi họp phụ huynh thay mặt tôi! Ông ấy giới thiệu với Giáo viên chủ nhiệm rằng ông ấy là bạn thân của tôi và nhờ Giáo viên chủ nhiệm quan tâm đến con tôi. Sau này, khi nhân viên Phòng 610 yêu cầu Giáo viên chủ nhiệm đuổi học con trai tôi, Giáo viên chủ nhiệm đã từ chối. Ông ấy nói: “Những đứa trẻ hiện đang ngồi trên ghế nhà trường hôm nay sẽ phải chịu trách nhiệm với đất nước và xã hội trong tương lai. Nếu không được dạy dỗ, chúng có thể lạc lối và trở thành vấn nạn của đất nước và gánh nặng của gia đình. Khi đó ai sẽ chịu trách nhiệm đây?” Nhân viên Phòng 610 không nói được gì và rời đi.

Khi tôi được ra tù, tôi đến gặp và cảm ơn vị Giám đốc đã giúp con trai tôi. Chúng tôi biết nhau từ trước, nhưng tôi không biết ông ấy đã trở thành Giám đốc Trại tạm giam. Vị Giám đốc nói: “Anh không phải cảm ơn tôi. Tôi đã biết chân tướng Pháp Luân Công từ một phụ đạo viên nhóm học Pháp từng bị giam giữ trong Trại tạm giam trước đó. Vị học viên này nói rằng Pháp Luân Công là Phật Pháp uyên thâm. Pháp môn dạy mọi người trở thành người tốt theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Các học viên tu tâm tính và ước thúc bản thân theo tiêu chuẩn cao. Ông ấy cũng nói rằng vụ tự sát trên quảng trường Thiên An Môn là giả. Sau khi biết được nguyên lý trong Đại Pháp, tôi đã thay đổi, và tôi cũng muốn làm điều tốt”. Tôi rất mừng cho vị Giám đốc này.

Con gái tôi cũng được Đại Pháp ban phúc lành. Khi cháu vào Đại học, một nhân viên Phòng 610 yêu cầu nhà trường không nhận con gái tôi. Nhân viên trường học tiếp nhận và làm thủ tục hồ sơ cho con gái tôi đã từ chối thực hiện chỉ thị này, nói rằng nhà trường chỉ tuân theo các quy định liên quan trong việc xem xét và tiếp nhận sinh viên. Dưới sự bảo hộ của Sư phụ, âm mưu hiểm độc đều không thành và con gái tôi đã được nhận vào Trường Đại học.

Người thân ủng hộ Đại Pháp cũng được ban phúc lành

Em gái vợ tôi sống trong một ngôi nhà cổ tường đất và lợp ngói, cách nhà tôi khoảng 3 km. Gia đình cô ấy rất nghèo, thu nhập cả năm chỉ một vài nghìn Nhân dân tệ. Cả gia đình cô ấy đều biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Làng chúng tôi có sáu người tu luyện Đại Pháp. Do sự can nhiễu của tà Đảng, chúng tôi đã mất đi môi trường học Pháp nhóm tốt. Bất chấp nguy cơ bị bắt, em vợ tôi đã dũng cảm cung cấp địa điểm cho nhóm học trong khoảng năm năm. Do vậy, Đại Pháp đã ban cho gia đình này nhiều phúc lành.

Em vợ tôi sở hữu 10 mẫu Anh (tương đương khoảng 4 hecta) đất cằn cỗi ven sông, chủ yếu là sỏi và rất ít đất tốt. Không có cây cối nào có thể trồng được ở đó và chỉ có một ít cỏ xuất hiện trong mùa mưa. Năm 2002, chủ một nhà máy thép đã thuê mảnh đất này và xây một nhà máy cán thép. Tiền thuê là 12.000 Nhân dân tệ một năm. Ngoài ra, em vợ tôi cũng thu được thêm 3.000 Nhân dân tệ hàng tháng tiền nấu ăn cho nhà máy. Chồng cô ấy cũng làm việc trong nhà máy, lương mỗi tháng 4.000-5.000 Nhân dân tệ. Tổng cộng, gia đình họ có thu nhập hàng năm hơn 100.000 Nhân dân tệ. Tình hình tài chính của họ được cải thiện rất nhiều!

Con gái của em vợ tôi sau đó được nhận vào một Trường Trung học cơ sở ở thị trấn của tôi. Cháu ở nhà tôi những ngày đi học. Cháu bị mất gốc và không thể theo kịp việc học tại trường. Cháu đã trượt kỳ thi giữa kỳ của tất cả các môn.

Vợ tôi và tôi biết rằng chỉ có Sư phụ mới có thể giúp cháu gái tôi thay đổi kết quả học tập. Tôi hỏi cháu về kế hoạch tương lai, và cháu nói rằng cháu muốn học chăm chỉ và vào được đại học. Tôi nói: “Đại Pháp có thể khai mở trí huệ cho cháu nếu cháu học sách Chuyển Pháp Luân. Cuốn sách có thể giúp cháu hiểu được các bài giảng trên lớp, hoàn thành bài tập về nhà và đạt kết quả cao trong các kỳ thi”. Cháu gái tôi tin tưởng và đọc Chuyển Pháp Luân cùng chúng tôi mỗi ngày. Cháu nói rằng suy nghĩ của cháu trở nên rõ ràng hơn, và điểm số của cháu được cải thiện đáng kể.

Cuối cấp 3, cháu gái tôi đã thi đỗ và được nhận vào Trường Đại học. Để bày tỏ lòng biết ơn của mình với Đại Pháp, cháu đã gửi các bạn cùng lớp tin nhắn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Tại Trường Đại học, cháu gái tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người và nhận nhiều phúc báo. Cháu là một trong ba sinh viên vượt khó được nhận hỗ trợ tài chính 3.000 Nhân dân tệ mỗi năm. Cháu hoàn thành chương trình cộng đồng và được liên thông lên Đại học chính quy. Khi tốt nghiệp Đại học, cháu tìm được một việc làm lý tưởng tại Thành phố. Sự may mắn và chăm chỉ làm việc của cháu được các bạn cùng lớp ngưỡng mộ.

Cháu gái tôi còn có một em trai từ nhỏ đã bị coi là thô kệch và xấu xí. Cháu trai tôi luôn là đối tượng bị chế giễu khi ra nơi công cộng. Chúng tôi thường ra ngoài để dán thông tin Pháp Luân Đại Pháp gần nhà cháu, và cháu hay đi cùng giúp chúng tôi. Khi đó cháu khoảng 12 tuổi.

Sau khi học xong cấp 2, cháu trai tôi vào học trường nghề trong ba năm. Sau khi tốt nghiệp trường nghề, cháu làm việc cho một công ty quảng cáo và sau đó trở thành một kỹ thuật viên lắp đặt. Hiện tại, cháu sở hữu một ô tô và cũng đã mua được một căn nhà ở tỉnh. Giờ đây khi đã trưởng thành, trông cháu khác hẳn. Cháu đã trở thành một thanh niên trẻ đẹp trai với khuôn mặt thanh tú.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/4/14/464277.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/17/218655.html

Đăng ngày 08-08-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Pháp Luân Đại Pháp tẩy tịnh thân thể tôi và ban phúc lành cho gia đình tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Tôi đã hồi phục sau đột quỵ bằng cách luyện công nhiều hơnhttps://vn.minghui.org/news/267303-toi-da-hoi-phuc-sau-dot-quy-bang-cach-luyen-cong-nhieu-hon.htmlSat, 29 Jun 2024 10:14:57 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=267303[MINH HUỆ 01-05-2024] Tôi năm nay 53 tuổi, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2005. Cách đây một thời gian, tôi đã trải qua một giai đoạn rất gian nan, nhưng nhờ sự bảo […]

The post Tôi đã hồi phục sau đột quỵ bằng cách luyện công nhiều hơn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 01-05-2024]

Tôi năm nay 53 tuổi, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2005. Cách đây một thời gian, tôi đã trải qua một giai đoạn rất gian nan, nhưng nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã vượt qua một cách kỳ diệu. Hôm nay tôi xin viết ra để chứng thực vẻ đẹp và sự siêu thường của Đại Pháp.

Vào ngày 18 tháng 6 năm 2023, tôi nhận thấy mình gặp khó khăn khi nói. Sang ngày tiếp theo, tôi không thể điều khiển được một trong hai chân của mình. Gia đình đưa tôi đến bệnh viện, bác sỹ nói rằng tôi đã bị đột quỵ. Sau vài ngày điều trị, tình trạng của tôi ngày một tệ hơn. Miệng tôi bị méo, nói ngọng, và nửa người bên phải của tôi rất yếu.

Tôi nói với gia đình tôi rằng tôi sẽ không ở lại bệnh viện nữa, kết quả sẽ ngày một tệ hơn thôi. Tôi muốn về nhà để học Pháp, luyện công.

Gia đình tôi cũng hiểu rõ về Đại Pháp, nên đã đồng ý đưa tôi về nhà. Ngay lập tức tôi bắt đầu luyện công, học Pháp và phát chính niệm như bình thường.

Tình trạng của tôi tuy ổn định, nhưng cải thiện vẫn chậm. Tôi rất sốt ruột và đã nghĩ đến việc thử liệu pháp vật lý trị liệu mà tôi được giới thiệu ở bệnh viện. Nhưng sau đó tôi cảm thấy Sư phụ đang nhắc nhở tôi “hãy luyện công nhiều hơn”.

Từ hôm đó trở đi, tôi luyện bài công pháp thứ nhất, thứ ba, và thứ tư ba lần một ngày. Tôi ôm bão luân trong một giờ đồng hồ hai lần mỗi ngày, và tôi vẫn đả tọa như bình thường. Sau vài hôm, tôi đã có thể giơ thẳng cánh tay và nắm bàn tay lại được, mặt tôi trở lại bình thường, và nói rõ ràng trở lại!

Trong một tháng rưỡi tiếp theo, các đồng tu đã đến học Pháp và phát chính niệm cùng tôi. Tôi học một cách chăm chú, chép tay các bài giảng, và hoàn toàn tín Sư tín Pháp.

Hai tháng sau sự việc đó, tôi đã bình phục hoàn toàn. Tôi cảm ân sâu sắc đối với Sư phụ vì sự bảo hộ từ bi của Ngài.

Giờ đây, hàng ngày tôi dành thời gian để luyện công, học Pháp, phát chính niệm, và giảng chân tướng. Tôi sẽ tiếp tục tu tốt bản thân để hồi đáp Sư phụ vì ơn cứu độ của Ngài.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/1/475793.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/6/15/218624.html

Đăng ngày 29-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Tôi đã hồi phục sau đột quỵ bằng cách luyện công nhiều hơn first appeared on Minh Huệ Net.

]]>