Lợi ích sức khỏe - Minh Huệ Nethttps://vn.minghui.org/newsPháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công)Mon, 08 Apr 2024 09:26:14 +0000en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=5.9.8Những trải nghiệm kinh ngạc và thần kỳ trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/263411-nhung-trai-nghiem-kinh-ngac-va-than-ky-trong-tu-luyen-phap-luan-dai-phap.htmlMon, 08 Apr 2024 09:26:14 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263411[MINH HUỆ 12-02-2024] Bằng cách tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, các học viên Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi cố gắng trở thành những người tốt hơn và biết quan tâm đến người khác. Trong quá trình đó, chúng tôi đã chứng […]

The post Những trải nghiệm kinh ngạc và thần kỳ trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 12-02-2024] Bằng cách tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, các học viên Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi cố gắng trở thành những người tốt hơn và biết quan tâm đến người khác. Trong quá trình đó, chúng tôi đã chứng kiến tâm trí và thể xác của nhiều người được cải thiện. Dưới đây là một số câu chuyện tôi được biết.

Tu luyện Đại Pháp và sức khỏe của mọi người được cải thiện

Mới ở tuổi ngoài 40, bà Trần đã bị viêm khớp nặng ở cổ. Khi đạp xe đi làm, bà phải nghỉ hai lần trong chuyến đi chỉ dài 20 phút. Bà phải thay đổi tư thế ngồi trên ghế tại nơi làm việc cứ sau 30 phút vì mệt mỏi. Ngay cả khi nấu ăn cho gia đình, bà cũng phải thường xuyên nghỉ ngơi, nếu không cổ sẽ đau không chịu nổi. Các bác sỹ cho biết tình trạng này có thể dẫn đến liệt nhưng họ không thể làm gì được. May mắn thay, bà Trần bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi ngoài 50 tuổi và chứng viêm khớp ở cổ của bà đã biến mất ngay sau đó. Năm nay 78 tuổi, bà rất khỏe mạnh, thậm chí còn mọc răng mới và có mái tóc đen.

Một nữ giáo viên ngoài 30 tuổi từng bị phát ban vào mỗi mùa xuân và mùa thu. Triệu chứng bùng phát trên mặt, tay và những vùng da hở khác và ngứa ngáy không thể chịu nổi. Phát ban hình thành những vết sưng xấu xí, màu đỏ tím và thực sự rất đáng sợ khi nhìn thấy. Khi bà đi mua đồ, người bán hàng không dám lấy tiền của bà. Bà đã thử nhiều loại thuốc khác nhau nhưng vẫn phải mất hơn một tháng vết phát ban mới biến mất và vết sậm màu vẫn còn lại.

Khi tình trạng của bà trở nên tồi tệ hơn theo năm tháng, bà cũng bị phù nề thanh quản mà các bác sỹ kết luận là do dị ứng. Các chuyên gia y tế cho biết, nếu để lây lan sang các cơ quan nội tạng có thể dẫn đến ngạt thở và tử vong. Họ đề nghị bà nhập viện ngay lập tức và điều trị bằng interferon nhập khẩu với chi phí tự chi trả khoảng 30.000 Nhân dân tệ cho mỗi liều. Bà và chồng đều là giáo viên và có ít hơn 20.000 Nhân dân tệ tiền tiết kiệm nên điều đó là không khả thi. Vào mùa xuân năm 1996, bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và hết bệnh vào mùa thu. Ngay cả chứng dị ứng của bà với mỹ phẩm, chất tẩy rửa, bụi và thuốc lá cũng biến mất. Dù đã 70 tuổi nhưng giờ đây bà trông trẻ hơn rất nhiều với làn da trắng trẻo.

Bà Lữ gặp nhiều vấn đề về sức khỏe nhưng nặng nhất là chứng thoát vị đĩa đệm thắt lưng. Bà ấy không thể cử động khi bị thoát bị đĩa điệm và chỉ cần hắt hơi là có thể gặp vấn đề. Bà thậm chí còn không thể chăm sóc cháu trai của mình. Có lần bà đã được điều trị tại bệnh viện trong 2 tuần, nhưng ngay khi trở về nhà, không hiểu sao bà lại bị thương ở lưng trước khi bước vào cửa và phải đưa trở lại bệnh viện ngay lập tức. Bà Lữ đã bình phục hoàn toàn sau khi bà bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Ngoài việc có thể cúi xuống hoặc xoay lưng dưới, bà thậm chí còn có thể chạy theo cháu trai mình.

Bà Mỹ, một học viên 74 tuổi, sinh người con đầu lòng ở tuổi 37. Sau đó, bà bị bệnh ở chân và không thể gập đầu gối trái. Sau khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, bà đã lấy lại được sức khỏe và có thể đi lại bình thường. Do bị bệnh vẩy nến nên con dâu bà có những nốt mụn nhỏ ở mặt, lòng bàn chân, lòng bàn tay và từng lỗ chân lông. Da cô khô, bong tróc và ngứa. Trông tệ đến mức cô không dám mặc áo ngắn tay cho đến khi ngoài 40 tuổi và bắt đầu tu luyện Đại Pháp, cô đã hoàn toàn bình phục.

Vào năm 2020, mẹ của một học viên được chẩn đoán mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối khi bà 83 tuổi. Theo lời khuyên của con gái, bà đã nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” và ca phẫu thuật đã diễn ra tốt đẹp. Ngạc nhiên trước kết quả, bà bắt đầu tu luyện Đại Pháp một cách tinh tấn. Bây giờ khi khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng, bà thường nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào.

Ông Lưu sinh năm 1948 và bị viêm màng não khi mới 7, 8 tuổi. Dù sống sót nhưng ông bị tật mắt lác, phản ứng chậm chạp và xơ cứng cổ. Khi nghe và tin vào sự thật về Đại Pháp vào năm 2018, ông đã thoái xuất khỏi các tổ chức của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và bắt đầu nghe các bài giảng bằng băng ghi âm của Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Không lâu sau đó, sức khỏe của ông đã cải thiện đáng kể và mọi vấn đề về sức khỏe đều biến mất. Vợ ông cũng nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” và sức khỏe của bà đã hồi phục.

Trên đây chỉ là một vài câu chuyện ví dụ. Trong cuốn sách “Cuộc sống và hy vọng đã quay trở lại” và trên website Minh Huệ, người ta có thể tìm thấy nhiều câu chuyện về những người khỏi bệnh lupus, viêm khớp dạng thấp, viêm gan B, bệnh tâm thần, bệnh bạch cầu, ung thư vú, ung thư thận, ung thư tuyến tụy, ung thư phổi và ung thư gan bằng cách tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Những trải nghiệm thần kỳ của các học viên

Trong Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, người ta có thể đọc về việc các học viên nhìn thấy điểm luyện công của họ được bao phủ bởi một trường ánh sáng đỏ và những người khác cảm thấy cơ thể của họ to lớn khổng lồ khi họ luyện công.

Một học viên đã ngoài 70 tuổi và có thị lực kém (20/2000). Tuy nhiên, ông có thể đọc Chuyển Pháp Luân mà không gặp vấn đề gì. Khi ông đọc sách Đại Pháp in khổ A5 (khoảng một nửa cỡ chữ thông thường), ông thấy mỗi ký tự có vẻ dài khoảng 1 cm.

Bà Lam đã ngoài 70 tuổi và trình độ học vấn rất thấp. Kết quả là bà hầu như không thể đọc Chuyển Pháp Luân. Bà tự nhủ: “Sư phụ, con muốn học Đại Pháp nhưng con không biết chữ. Con nên làm gì?“ Một lần, khi bà đang nửa ngủ nửa tỉnh, bà nhìn thấy những ký tự trong sách bay vào não mình. Khi thức dậy, bà đã có thể đọc cuốn sách một cách dễ dàng.

Khi một học viên đang phải đối mặt với sự tra tấn trong tù, ông ấy đã cầu xin Sư phụ Lý giúp đỡ. Người lính canh liền đặt dụng cụ tra tấn của mình xuống và rời đi. Qua thiên mục, người học viên nhìn thấy rằng Sư phụ đã chịu đau đớn thay cho ông ấy.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/12/470844.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/20/216274.html

Đăng ngày 08-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Những trải nghiệm kinh ngạc và thần kỳ trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Kỳ tích triển hiện ra với vợ tôihttps://vn.minghui.org/news/263350-ky-tich-trien-hien-ra-voi-vo-toi.htmlSat, 06 Apr 2024 13:01:45 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263350[MINH HUỆ 15-02-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Chỉ trong một tháng, tôi cảm thấy thân thể nhẹ nhàng và trở nên vô bệnh. Hơn 26 năm qua, tôi chưa từng đến bệnh viện hay […]

The post Kỳ tích triển hiện ra với vợ tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-02-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Chỉ trong một tháng, tôi cảm thấy thân thể nhẹ nhàng và trở nên vô bệnh. Hơn 26 năm qua, tôi chưa từng đến bệnh viện hay uống một viên thuốc nào. Hiện nay tôi đã 78 tuổi. Nhìn thấy những điều xảy ra với tôi, vợ tôi thành tâm tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và nhiều lần kỳ tích đã triển hiện ra với vợ tôi.

Hồi phục sau đột quỵ, không để lại di chứng

Đầu tháng 5 năm 2001, tôi nhận thấy vợ tôi khó cử động lưỡi khi nói chuyện, nhưng tôi đã không để tâm. Ban đêm, bà ấy phải đi tiểu và khó đứng dậy. Bà ấy cũng không thể nói chuyện rõ ràng. Sáng sớm hôm sau, tôi đưa vợ đến bệnh viện và được thông báo bà ấy bị đột quỵ.

Lúc đó, tôi không biết làm sao để bảo vợ niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo“. Nhưng trong thâm tâm, bà ấy biết Đại Pháp là tốt. Một tuần sau, bà ấy có thể ra khỏi giường và đi lại với sự giúp đỡ của tôi. Bà ấy hồi phục tốt.

Bốn bệnh nhân khác ở thị trấn chúng tôi cũng nằm cùng một tầng trong bệnh viện. Một người lớn tuổi hơn vợ tôi và ba người còn lại thì trẻ hơn. Họ đều mắc phải tình trạng tương tự nhưng triệu chứng nhẹ hơn. Không ai trong số họ hồi phục nhanh như vợ tôi.

Sau khi xuất viện, vợ tôi thường nghe băng giảng Pháp của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) ở Quảng Châu. Đến cuối năm, bà ấy trở lại bình thường, không để lại di chứng nào. Còn bốn bệnh nhân nằm viện cùng vợ tôi đều lần lượt qua đời chỉ trong vài năm. Nếu Đảng Cộng sản Trung Quốc không bức hại Pháp Luân Công, có lẽ vài người trong số họ đã tin Đại Pháp và có thể được chữa khỏi bệnh.

Năm 2016, vợ tôi tình cờ gặp một người đàn ông tại siêu thị. Họ đã từng gặp nhau trong bệnh viện khi người đàn ông này đi chăm sóc em trai cùng lúc vợ tôi nằm viện. Anh ta kinh ngạc và buột miệng nói: “Chị vẫn còn sống à!”

Thị lực được phục hồi

Bắt đầu từ tháng 3 năm 2009, vợ tôi cảm thấy thị lực của mình ngày càng giảm. Bà ấy đã tìm cách chữa trị ở khắp nơi nhưng không hiệu quả. Đến tháng 10, mắt phải của vợ tôi hoàn toàn bị mù và mắt trái cũng gần như mù.

Chúng tôi đã đến gặp một số chuyên gia ở bệnh viện tỉnh. Họ nói vợ tôi bị thoái hoá võng mạc, không thể chữa trị bằng thuốc hay phẫu thuật, và không nhận bà. Một bác sĩ nói: “Tôi có thể giới thiệu chị cho một bác sĩ nhãn khoa nổi tiếng ở Bệnh viện Trung Sơn, Quảng Châu. Nhưng chi phí sẽ cao—chị có thể phải trả hàng chục ngàn tệ. Nếu chị có đủ khả năng tài chính, ông ấy thậm chí có thể giới thiệu chị cho các chuyên gia hàng đầu ở nước ngoài”.

Tôi nghĩ cơ hội chữa lành của vợ tôi mong manh, và dù sao chúng tôi cũng không có nguồn tài chính cho việc đó, nên chúng tôi từ bỏ.

Trong lúc tuyệt vọng, em gái tôi đưa cho tôi một đĩa CD kể về một bác sĩ Trung Y đã cứu sống vô số bệnh nhân nhưng không thể chữa khỏi bệnh mù mắt cho chính mình. Bà ấy được giới thiệu Pháp Luân Công và quyết tâm trở thành một người tu luyện chân chính. Một hôm, bà mở sách Chuyển Pháp Luân và lặng lẽ nhìn cuốn sách. Sau đó điều kỳ diệu đã xảy ra. Bà phục hồi thị lực và có thể nhìn thấy các chữ trong sách rõ ràng.

Tôi cảm thấy rằng cuối cùng vợ tôi có hy vọng rồi. Tôi mở sách Chuyển Pháp Luân và đề nghị bà ấy kiên trì tĩnh tâm đọc sách. Vợ tôi không biết chữ và không thể nhìn thấy chữ rõ ràng. Bà ấy không ngừng nói: “Tôi không nhìn thấy gì cả“. Tôi đề nghị bà ấy bình tĩnh và không nghĩ đến bất cứ điều gì khác.

Cuối cùng vợ tôi đã bình tĩnh lại và xem cuốn sách trong nửa tiếng đồng hồ. Tôi nhìn qua thì thấy mắt phải của bà ấy cử động. Tôi hỏi bà ấy có thể nhìn thấy không. Bà ấy nói: “Có thể!”

Lúc đó tôi vui mừng không thể diễn tả thành lời. Kỳ tích mà y học hiện đại không thể giải thích đã một lần nữa triển hiện ra cho vợ tôi. Kể từ đó, vợ tôi thường xuyên đọc sách Chuyển Pháp Luân. Bà ấy đã học được rất nhiều từ. Sự kiên trì của vợ tôi đã đặt một nền tảng vững chắc cho việc tu luyện sau này của bà.

Trở thành đệ tử Đại Pháp sau lần đột quỵ thứ hai

Hai mươi năm sau lần đột quỵ đầu tiên, vợ tôi bị đột quỵ lần thứ hai vào tháng 4 năm 2021. Vợ tôi có nhiều biến chứng và phải nằm viện trong hai tuần. Vào tháng 9, bà ấy được chuyển lên bệnh viện tỉnh vì lượng đường trong máu cao.

Tháng 2 năm 2022, vợ tôi phải nhập viện lần nữa vì bị viêm dây thần kinh ở bên phải khuôn mặt. Vợ tôi được xem là bệnh nhân có rủi ro rất cao. Bà ấy yếu ớt và chỉ có thể nói thều thào. Vợ tôi cảm thấy rằng bà ấy có thể sớm ra đi. Hàng xóm của chúng tôi cũng nghĩ như vậy.

Ngay lúc đó vợ tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Bà ấy đọc kỹ sách Chuyển Pháp Luân và hỏi đi hỏi lại những chữ bà ấy không biết. Sức khỏe của vợ tôi cải thiện từng ngày.

Đến tháng 7 năm 2022, bà ấy đã lấy lại một chút sức lực và bắt đầu luyện công. Kể từ đó, vợ tôi học Pháp và luyện công hàng ngày. Đến tháng 2 năm 2024, sức khỏe của bà ấy đã bình phục hoàn toàn. Hàng xóm thảy đều kinh ngạc. Vợ tôi bảo họ rằng Đại Pháp đã cứu mạng bà. Bây giờ bà ấy nói với người quen về những điều kỳ diệu đã xảy ra với bà vì bà tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Cho đến hôm nay, vợ tôi vẫn khoẻ mạnh và tràn đầy sinh lực ở tuổi 75.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/15/471313.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/24/216321.html

Đăng ngày 06-04-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Kỳ tích triển hiện ra với vợ tôi first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Gia đình tôi ngập tràn hạnh phúc và niềm vui dưới ánh quang của Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/263136-gia-dinh-toi-ngap-tran-hanh-phuc-va-niem-vui-duoi-anh-quang-cua-phap-luan-dai-phap.htmlFri, 29 Mar 2024 12:33:27 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=263136[MINH HUỆ 17-02-2024] Một hôm vào tháng 5 năm 1997, tôi đột nhiên có một tâm nguyện khó hiểu và mạnh mẽ là trở về nhà của cha mẹ tôi, dù cho tôi vừa ở đó vào mấy ngày trước. […]

The post Gia đình tôi ngập tràn hạnh phúc và niềm vui dưới ánh quang của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Thiên Tân, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-02-2024] Một hôm vào tháng 5 năm 1997, tôi đột nhiên có một tâm nguyện khó hiểu và mạnh mẽ là trở về nhà của cha mẹ tôi, dù cho tôi vừa ở đó vào mấy ngày trước. Vì vậy, tôi đã bắt xe buýt đến nhà họ dẫu rằng tôi đang rất bận việc nhà.

Khi đến nơi, chị dâu tôi nói với tôi rằng một trong những người anh họ của tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nghe đến “Pháp Luân Đại Pháp”, tôi cảm thấy rất hào hứng. Cả hai chúng tôi đã quyết định thử luyện môn khí công này và sẽ đến gặp anh họ tôi sau bữa trưa.

Anh họ tôi rất vui mừng vì cả hai chúng tôi đều muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp! Anh ấy nói: “Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện cả tâm lẫn thân, giúp đề cao đạo đức con người thông qua luyện công và học Pháp. Anh sẽ đưa cho em một quyển sách Chuyển Pháp Luân, sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Em có thể đọc nó trước.”

Tôi cảm thấy quyển sách này hẳn là vô cùng trân quý. Khi về nhà, tôi không thể chờ được đọc nó. Trang đầu tiên có một bức ảnh của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) trông rất hiền hậu và từ bi. Ngay lập tức, tôi cảm thấy rất xúc động.

Tôi bắt đầu đọc lần lượt từng trang sách và bị thu hút sâu sắc bởi các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn có nội hàm thâm sâu cùng với sự huyền bí của Pháp này. Chỉ trong vòng một ngày, tôi đã đọc xong quyển sách. Tôi cảm thấy thư thái và phấn chấn sau khi đọc xong. Rốt cuộc, sau khi tìm kiếm một thời gian dài, tôi đã tìm được điều trân quý nhất trên thế gian này! Chính vì thế tôi đã quyết định bước vào tu luyện!

Hôm sau, tôi quay lại chỗ người anh họ và anh ấy đã dạy luyện tôi năm bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi về nhà, ngày nào tôi cũng học Pháp và luyện công. Tôi đã nghiêm khắc giữ vững bản thân theo các tiêu chuẩn của Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành một người tốt.

Hai tuần sau khi bắt đầu tu luyện, tôi đột nhiên bị sốt cao và đau khắp toàn thân, đặc biệt là ở hai chân. Dù đau đớn nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc vì biết rằng Sư phụ đang chăm sóc tôi. Chồng tôi thúc giục tôi đến bệnh viện để khám nhưng tôi đã trấn an ông ấy và nói rằng Sư phụ đang giúp tôi tiêu trừ nghiệp lực. Cơn đau và cơn sốt kéo dài gần như cả đêm. Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, tôi cảm thấy người nhẹ nhõm và khỏe hơn. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ.

Một tháng sau, thông qua vợ của cháu trai tôi, tôi đã tìm được một điểm luyện công tại một công viên gần đó. Hàng ngày tôi đều tham gia luyện công tập thể và học Pháp chung với các học viên khác vào ban đêm.

Sau này, hai con gái của tôi cũng bắt đầu tu luyện Đại Pháp. Kể từ đó, gia đình tôi tràn ngập hạnh phúc và niềm vui dưới ánh quang của Đại Pháp.

Chồng tôi: “Sư phụ đã ban cho tôi hai lá phổi khỏe mạnh”

Nhận thấy những thay đổi về thể chất và tinh thần của tôi, chồng tôi biết rằng Đại Pháp là tốt và chân chính. Tuy nhiên sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, ông ấy đã cố gắng ngăn cản tôi tu luyện vì lo sợ tôi có thể bị bắt. Vì sợ hãi mà ông ấy đã đốt toàn bộ sách Đại Pháp của tôi khi tôi bị giam giữ trong trại lao động vào những năm đầu của cuộc bức hại.

Tháng 5 năm 2005, chồng tôi ho rất dữ dội, người ông ấy trông tái xanh và hốc hác. Sau đó, ông ấy không thể nâng được cánh tay phải và chân phải lên. Sau nhiều lần xét nghiệm, bác sỹ nói rằng chồng tôi bị ung thư phổi di căn và u não. Xét nghiệm và kiểm tra sâu hơn đã xác nhận chẩn đoán trên là đúng. Tôi đã bị sốc như thể vừa bị sét đánh vậy.

Ông ấy được tiếp nhận vào một bệnh viện chuyên điều trị ung thư. Bác sỹ nói rằng cả phẫu thuật lẫn hóa trị đều không khả thi, bởi vì khối u nằm quá gần một động mạch lớn. Cắt bỏ khối u sẽ dẫn đến khả năng cao bị xuất huyết.

Hơn 10 ngày sau đó, chồng tôi bắt đầu nôn ra máu thường xuyên và bị đau đầu dữ dội. Cơn đau quá kinh khủng đến nỗi ông ấy thậm chí đã cố gắng tự sát. Thuốc giảm đau chỉ giúp giải tỏa một chút khó chịu trên thân thể, tuy nhiên bệnh tình của ông ấy trở nên tệ hơn và bệnh viện đã gửi giấy chẩn đoán bệnh hiểm nghèo đến gia đình chúng tôi. Bác sỹ đã từ bỏ khả năng tìm ra phương thức điều trị và chỉ kê một số liều thuốc để ức chế khối u. Chúng tôi xuất viện với một hóa đơn y tế khiến chúng tôi mắc nợ hơn 50.000 Nhân dân tệ.

Chồng tôi bị căn bệnh hành hạ và chỉ biết nằm trên giường chờ ngày ra đi. Cả đời ông ấy đã vất vả khó nhọc, nên tôi cảm thấy sẽ rất đáng tiếc nếu ông ấy ra đi như thế. Tôi nói với ông rằng chỉ có Sư phụ mới có thể cứu được ông, bởi vì tất cả những cách thức thông thường khác đều đã thử qua và vô tác dụng rồi. Tôi khuyên ông ấy học Pháp cùng tôi. Lần này, ông ấy gật đầu đầy cương quyết. Tôi đeo tai nghe lên đầu ông ấy. Tôi có thể nhìn thấy ông ấy đang nhẫn chịu cơn đau và lắng nghe băng thâu âm các bài giảng của Sư phụ một cách chăm chú.

Chồng tôi bắt đầu học Pháp mỗi ngày. Sau một vài ngày, ông ấy đột nhiên ho dữ dội và nôn ra máu. Những cục máu đen đến nỗi các con của chúng tôi đều thất kinh. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa thân thể ông ấy. Tôi vui mừng và gần như bật khóc. Tôi nói với các con hãy cùng tôi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Ông ấy nôn dữ dội đến mức gối, giường và sàn nhà đều vấy bẩy, khắp người mồ hôi đầm đìa. Vào lúc xe cứu thương đến, ông ấy vẫn ho nhưng không còn ra máu nữa. Khi đến bệnh viện, chồng tôi hầu như thở không ra hơi. Những người điều dưỡng không ôm giữ hy vọng gì vào ông ấy. Tuy nhiên, trước khi các trang thiết bị cấp cứu được chuẩn bị xong, chồng tôi đã bắt đầu thở chậm rãi. Sắc mặt ông ấy sáng lên và ông ấy có thể nói chuyện. Hai ngày sau, ông ấy có thể tự mình đứng dậy.

Dần dần, chồng tôi hồi phục một cách thần kỳ. Tất cả các chỉ số y tế đều bình thường, trừ một số ít là yếu. Dù đã mất rất nhiều máu, ông ấy cũng không cần phải truyền máu thêm. Vào ngày thứ năm tại bệnh viện, y tá đã cố gắng tiêm thuốc cho ông ấy nhưng mũi kim lại không đâm xuyên qua da ông ấy được. Chồng tôi nói rằng ông ấy ổn và sẽ không tiêm thuốc nữa. Ông ấy nhất quyết muốn trở về nhà. Bác sỹ điều trị đã khám một lượt trước khi ông ấy được xuất viện. Dựa vào phim chụp, bác sỹ thốt lên rằng điều này thật khó tin! Hai lá phổi và động mạch chủ đều khỏe mạnh, còn khối u trong não đã xẹp mất. Tôi biết rằng chính là Sư phụ Lý Hồng Chí vĩ đại và từ bi đã cứu mạng chồng tôi!

Trong vòng chỉ một tháng, chồng tôi đã trở thành một người mạnh khỏe. Tới nay đã hơn 18 năm rồi và ông ấy chưa bao giờ mắc phải bất kỳ bệnh gì hay uống một viên thuốc nào. Ông ấy đã chứng kiến uy lực siêu thường của Đại Pháp. Chồng tôi thật sự nhận ra rằng ma nạn của ông ấy chính là quả báo cho việc đốt sách Đại Pháp, ấy vậy mà Sư phụ từ bi vẫn tịnh hóa thân thể cho ông.

Chồng tôi vẫn luôn nói với mọi người rằng Sư phụ Lý đã ban tặng cho ông ấy hai lá phổi khỏe mạnh. Ông ấy khuyên người ta không tin vào lời phỉ báng chống lại Pháp Luân Đại Pháp trên TV và đã giúp nhiều người minh bạch chân tướng về Đại Pháp.

Hiện nay, ông ấy đã ngoài 80 tuổi rồi, vẫn mạnh khỏe và xởi lởi. Ông ấy có thể làm được bất kỳ loại công việc nào. Cả gia đình tôi không thể diễn tả thành lời lòng biết ơn của mình đến Đại Pháp và Sư phụ Lý vì những ân điển của Ngài.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/17/472210.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/12/216178.html

Đăng ngày 29-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Gia đình tôi ngập tràn hạnh phúc và niềm vui dưới ánh quang của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Trải nghiệm thần kỳ của tôi về việc phục hồi sau bệnh động kinhhttps://vn.minghui.org/news/262722-trai-nghiem-than-ky-cua-toi-ve-viec-phuc-hoi-sau-benh-dong-kinh.htmlSun, 17 Mar 2024 13:33:52 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=262722[MINH HUỆ 13-01-2024] Vào năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi đã đề cao nhanh chóng trong môi trường tu luyện nhóm của mình. Hàng ngày, tôi tham gia luyện công và học Pháp nhóm tập […]

The post Trải nghiệm thần kỳ của tôi về việc phục hồi sau bệnh động kinh first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-01-2024] Vào năm 1996, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tôi đã đề cao nhanh chóng trong môi trường tu luyện nhóm của mình. Hàng ngày, tôi tham gia luyện công và học Pháp nhóm tập thể, và cuộc sống thật viên mãn. Nhớ lại những ngày đó, tôi luôn cảm thấy thật vui.

Những trải nghiệm thần kỳ về việc tiêu nghiệp ở giai đoạn đầu tu luyện vẫn khắc sâu trong tâm tôi. Điều đó làm tôi cảm động sâu sắc và tôi không bao giờ có thể quên. Đó là bằng chứng cho thấy Đại Pháp vĩ đại như thế nào và luôn động viên tôi tu luyện tốt hơn. Sư phụ từng mô tả việc một người tìm được Đại Pháp và tu luyện là khó khăn như thế nào. Nó có thể xuất hiện như một sự trùng hợp ngẫu nhiên trong cuộc đời này. Nhưng trên thực tế, người ta có thể đã chuẩn bị cho điều này qua nhiều kiếp trước và chịu đựng rất nhiều khổ nạn. Chúng ta thực sự nên trân quý điều đó.

Khi lần đầu tiên tôi đọc Pháp Luân Công, sự phấn khích của tôi không thể diễn tả bằng lời. Bên cạnh việc đọc các sách Đại Pháp một cách nghiêm túc, tôi cũng dành nhiều thời gian để thuộc lòng các bài giảng Đại Pháp. Ngoài ra, tôi còn cùng các học viên khác học Pháp nhóm và luyện công tập thể mỗi ngày. Tuy nhiên, con người không dễ tu luyện khi xét đến món nợ nghiệp lực to lớn mà tất cả chúng ta đều phải gánh chịu.

Vào một đêm năm 1997, khi đang ngủ, tôi thấy mình nằm trên sàn. Xung quanh tôi là sự im lặng chết chóc; phía xa có người đang nói chuyện, bắt mạch, đo huyết áp cho tôi… Một người mặc áo khoác trắng nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu, là động kinh; anh ấy sẽ sớm ổn thôi.” Một cảm giác ý thức mơ hồ lại rời bỏ tôi.

Đã là sáng hôm sau khi tôi thức dậy. Tôi vẫn nằm trên sàn dưới tấm chăn. Nhìn lên trần nhà, tôi không thể nhớ lại chuyện gì đã xảy ra đêm hôm trước. Gia đình kể rằng sau khi đi làm về, tôi đột ngột bất tỉnh trên sàn nhà mà không hề có dấu hiệu báo trước. Họ gọi xe cứu thương và bác sĩ kết luận rằng tôi bị động kinh. Cái gì? Động kinh? Tin tức đó đã làm tôi suy sụp.

Bệnh động kinh là gì? Nghĩ lại những gì tôi đã thấy khi còn nhỏ: một người nằm trên đất, người đầy đất; toàn thân co giật và lắc như một quả bóng. Sự khốn khổ của tình trạng này khiến người ta dựng tóc gáy và lạnh sống lưng. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng trong những giấc mơ điên rồ nhất của mình rằng tôi có thể gặp phải nghiệp bệnh như vậy.

Thực tế nghiêm trọng của tình trạng đột nhiên nhắc nhở tôi về một số bất thường về thể chất mà tôi đã nhận thấy trước đó. Khi liên kết với nhau, chúng tạo thành một lời giải thích rõ ràng. Vài năm trước đó, tay trái của tôi bắt đầu run một cách khó hiểu và tôi không thể kiểm soát được. Tôi thậm chí còn dùng tay phải giữ chặt lại, cố gắng ngăn sự run rẩy, nhưng vô ích. Tôi không thể kiểm soát. Nhưng sau vài giây, mọi việc lại trở lại bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra và cảm thấy rất kỳ lạ. Vì mọi chuyện sau đó có vẻ bình thường nên tôi chỉ đơn giản bỏ qua điều đó. Điều này tiếp tục xảy ra chỉ vài tháng một lần hoặc lâu hơn. Tôi đã quen với điều đó và không xem trọng khi thời gian trôi qua. Bây giờ, cuối cùng tôi đã hiểu đây là dấu hiệu của bệnh động kinh!

Đối mặt với thực tế phũ phàng, tôi không còn có thể trốn tránh mà đành phải chịu đựng. Tôi bắt đầu liên tục học các bài giảng Đại Pháp của Sư phụ về nghiệp bệnh. Khi một người sống trong thế giới trần tục mà không kiềm chế được tâm mình vì danh lợi và tình, người ta có thể tranh giành, lừa dối, làm hại và làm tổn thương người khác. Làm sao người ta có thể không tạo nghiệp?

Không có gì xảy ra một cách ngẫu nhiên; tôi không thể đổ lỗi cho ai. Tôi phải trả bất cứ nghiệp lực gì mà tôi đã tạo ra trong các kiếp trước. Có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong đời này thực sự là một điều may mắn bất chấp những bất hạnh đó. Con đường duy nhất của tôi là nắm bắt thời cơ để học các bài giảng Đại Pháp và luyện công.

Có một số loại bệnh động kinh, là một tình trạng về não với nhiều nguyên nhân, triệu chứng và phương pháp điều trị khác nhau. Vì nguyên nhân gây bệnh xuất phát từ não nên việc chữa trị rất khó khăn. Hầu hết, nó sẽ ở lại bên người đó đến hết cuộc đời.

Sự run rẩy chân tay ban đầu không làm tôi bận tâm quá nhiều. Tuy nhiên, khi bệnh xấu đi, tình trạng run rẩy ở tứ chi ngày càng tăng. Sự run rẩy trở nên dữ dội hơn và thời gian kéo dài hơn đáng kể.

Mặc dù vậy, khi việc học các bài giảng Đại Pháp của tôi trở nên sâu sắc hơn và niềm tin vào Đại Pháp của tôi tăng lên, chứng động kinh không còn là gánh nặng trong tâm trí tôi. Trong những năm tiêu nghiệp đó, nó không ảnh hưởng đến công việc hàng ngày, học Pháp nhóm hay luyện công tập thể của tôi. Các học viên khác không nhận thấy rằng tôi có nghiệp bệnh như vậy.

Điều kỳ lạ là bất cứ khi nào cơn động kinh xảy ra, nó luôn xảy ra sau giờ làm việc, vào lúc nửa đêm hoặc cuối tuần. Tôi nhớ có lần, khi tôi đang chuẩn bị dạy một lớp công nghệ, tôi đột nhiên cảm thấy nghiệp bệnh sắp tấn công mình. Tôi nhanh chóng trốn vào một góc không có ai xung quanh. Sau một hoặc hai phút, tôi lại giảng bài như thường lệ.

Đôi khi, khi tôi cảm thấy mình sắp lên cơn co giật vào đêm khuya, tôi nhanh chóng trốn vào phòng tắm để không làm phiền người nhà—tôi cố gắng không để họ nhìn thấy tôi trong tình trạng khốn khổ như vậy. Nhưng nghiệp bệnh có tiến trình của nó; những cơn co thắt nhịp nhàng mạnh mẽ gây ra rất nhiều đau đớn. Nhưng nỗi đau tồi tệ nhất là sự đau khổ về tinh thần mà một người phải trải qua do mất kiểm soát cơ thể.

Tôi nhớ rõ cơn động kinh tồi tệ nhất và cuối cùng mà tôi từng trải qua. Một đêm khuya năm 2002, tôi cảm thấy khó chịu và sắp lên cơn co giật lần nữa. Tôi vội nhốt mình trong phòng tắm để không làm phiền gia đình. Khi cơn động kinh bắt đầu, phần bên phải của cơ thể tôi bắt đầu co thắt nhịp nhàng và dần dần lan rộng ra phần thân trên. Mỗi lần tiếp theo càng ngày càng trở nên mạnh mẽ và kịch liệt hơn, và nhanh chóng lan rộng khắp cơ thể tôi.

Trong tiềm thức, tôi cố gắng hết sức để giữ thăng bằng cho cơ thể để không bị ngã. Sự co thắt dữ dội ở phần thân trên khiến tôi khó thở; Tôi thở hổn hển, cảm giác như bị nghẹn, ngạt thở và cận kề cái chết. Suy nghĩ duy nhất còn lại là cơn động kinh này đang tiêu trừ nghiệp bệnh và tôi sẽ ổn thôi.

Đúng lúc đó, điều bất ngờ đã xảy ra: Ngay sau ý nghĩ đó, toàn bộ sự run rẩy trong toàn thân tôi đột ngột dừng lại và nghiệp bệnh đột nhiên biến mất, để lại cảm giác thư thái khắp toàn thân. Cơ thể căng cứng của tôi từ từ thả lỏng như một quả bóng xì hơi và cuối cùng tôi cũng có thể hít một hơi thật sâu.

Một cảm giác phấn khích chưa từng thấy như thể trở về từ cõi chết tràn ngập trong tôi. Bản thân tôi cũng khó có thể tin được: Đây có phải là kết thúc không? Hết nghiệp bệnh? Thật ngạc nhiên! Ngay lập tức, niềm vui vượt qua nghiệp lực và lòng biết ơn Sư phụ tràn ngập trong tôi.

Thực tế sau đó đã chứng minh hiểu biết của tôi là đúng và tôi đã vượt qua được kiếp nạn! Đã 20 năm rồi tôi không còn bị động kinh nữa. Bất cứ khi nào tôi nhớ lại những trải nghiệm của mình cũng đều khiến tôi thổn thức vì điều đó quá tuyệt vời và khó tin!

Pháp Luân Đại Pháp đã khai sáng cho tôi về nghiệp lực và cho tôi dũng khí để vượt qua, cho phép tôi loại bỏ nỗi sợ hãi bằng chính niệm trong suốt quá trình. Lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ không thể diễn tả bằng lời.

Cảm tạ Sư phụ Lý!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/13/469471.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/7/214621.html

Đăng ngày 17-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Trải nghiệm thần kỳ của tôi về việc phục hồi sau bệnh động kinh first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Nhiều người trải nghiệm sự phục hồi y tế phi thường sau khi tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp là tốthttps://vn.minghui.org/news/262541-nhieu-nguoi-trai-nghiem-su-phuc-hoi-y-te-phi-thuong-sau-khi-tin-tuong-phap-luan-dai-phap-la-tot.htmlMon, 11 Mar 2024 11:47:23 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=262541[MINH HUỆ 27-01-2024] Không lâu khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có sức khỏe tốt và tinh thần thoải mái, có thể tự vực bản thân khỏi những lúc suy sụp trong cuộc sống. Có […]

The post Nhiều người trải nghiệm sự phục hồi y tế phi thường sau khi tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp là tốt first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Thanh Liêm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-01-2024] Không lâu khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có sức khỏe tốt và tinh thần thoải mái, có thể tự vực bản thân khỏi những lúc suy sụp trong cuộc sống. Có thêm rất nhiều người như tôi thụ ích từ sức mạnh chữa lành của Pháp Luân Đại Pháp khi họ thực sự tin rằng công pháp này tốt đẹp. Những câu chuyện sau đây kể lại làm sao một cặp vợ chồng già gần như không thể đi lại trở thành những công nhân năng nổ dọn dẹp cho cả làng, làm thế nào một người đàn ông liệt giường vì trật khớp cột sống trở nên mạnh khỏe và năng động, và làm sao một cặp đôi vô sinh lại cho ra đời một bé trai khỏe mạnh sau nhiều năm kết hôn.

Một ông già ốm đau trở thành một công nhân làm việc có hiệu quả

Nhiều năm trước tôi và chị gái, cũng là học viên Pháp Luân Đại Pháp, cùng nhau trở về nhà mẹ đẻ. Khi tới làng, một ông già loay hoay đạp chiếc xe ba bánh về phía chúng tôi. Chị tôi nhận ra đó là bạn học thuở nhỏ của chị, tên Lee. Tuy nhiên ông ấy trông già hơn chị tôi ít nhất 20 tuổi.

Khi chúng tôi trò chuyện, ông Lee nói rằng chân và thắt lưng của ông đau đến mức gần như không thể đi lại chứ đừng nói đến làm việc. Ông đang cố đạp chiếc xe ba bánh để luyện tập một chút. Vì muốn giúp ông ấy, chị tôi giảng chân tướng cho ông về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, giúp ông thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Sau đó chị bảo ông hãy niệm chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” với hy vọng ông sẽ được khỏe mạnh.

Sáng hôm sau ông tới hỏi chị chữ “Nhẫn” trong “Chân-Thiện-Nhẫn” viết thế nào. Cảm động bởi sự chân thành của ông, chị tôi viết các chữ đó lên một tờ giấy, giải thích cho ông về ý nghĩa của ba chữ “Chân – Thiện – Nhẫn” và giảng thêm cho ông các Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp. Hai tay ông nâng niu tờ giấy trở về nhà. Sau đó ông quả thực khỏe lại và còn có thể làm việc trên đồng ruộng.

Lần sau khi về thăm, tôi gặp vài người quen. Tôi đã giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho họ, giúp họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới và tặng họ bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đó, vợ ông Lee tới. Thấy bà đi khom lưng, tôi hỏi bà ổn chứ. Bà nói rằng thắt lưng và chân đau suốt ngày. Khi tôi nhắc tới việc lưng của ông Lee đã hết đau sau khi niệm chân ngôn, bà thất vọng nói: “Tôi biết chứ. Mỗi ngày ông ấy đều nhìn tờ giấy và niệm chân ngôn với tay hợp thập, không hề sao nhãng. Ông ấy đã thực sự khỏe mạnh và giờ không còn đau chút nào. Tôi cũng thử làm theo nhưng không được. Chắc là tôi không có năng lượng như ông ấy.” Tôi đã giảng cho bà chân tướng cuộc bức hại và giúp bà thoái ĐCSTQ trước khi tặng bà và ông Lee mỗi người một tấm bùa hộ mệnh.

Sau lần đó, hơn mười năm sau tôi mới về thăm lại nhà mẹ. Khi vừa vào làng, tôi thấy một người đàn ông nhanh nhẹn đang làm việc chăm chỉ từ xa. Tôi nhìn kỹ hơn và nhận ra đó là ông Lee. Giờ ông đã hơn 80 tuổi nhưng trông như một thanh niên. Sau đó tôi nghe nói rằng ông Lee khỏe mạnh và làm việc rất chăm chỉ. Vợ chồng ông dọn rác cho cả làng mỗi ngày, thu nhập hàng năm rất tốt.

Người đàn ông chấn thương cột sống nghiêm trọng đã phục hồi

Mùa xuân năm 2022, Minh cùng quê với tôi bị tai nạn. Một hôm anh làm việc một mình lúc mờ sáng và áo của anh bị mắc vào cửa cuốn. Tay anh bị kéo vào lô cuốn và anh đã la hét kêu cứu để cứu lấy cánh tay. Trước khi hàng xóm kịp tới để tắt máy, anh ấy đã bất tỉnh.

Sau khi gia đình và nhân viên y tế cứu ra, anh ấy đã không còn nguyên vẹn. Thịt trên tay trái bị thương nặng đến nỗi chỉ còn lại da. Tủy sống của anh bị xoắn lại, đĩa đệm, đốt sống bị lệch và trật khớp. Các bác sĩ bệnh viện địa phương không thể giúp gì nên anh ấy được đưa đến một bệnh viện chỉnh hỉnh lớn hơn.

Một tháng sau khi tôi về quê, em gái tôi kể rằng Minh đã xuất viện nên chúng tôi qua nhà thăm anh ấy. Cơ thể vặn vẹo của anh cuộn tròn dưới ga giường. Vì không thể lật hay di chuyển nhiều, người cha 80 tuổi phải chăm sóc sinh hoạt hàng ngày cho anh. Thấy chúng tôi tới, Minh đã rơi lệ trước khi kịp nói. Sau tai nạn, để cứu mạng anh, bác sĩ đã cắt cụt tay trái. Vì tủy sống đã bị tổn thương vĩnh viễn, anh phải nằm liệt giường. Cha anh nức nở: “Nó mới hơn 50 tuổi mà giờ thậm chí không thể ngồi dậy, nói chi đến đứng lên.”

Thật kinh khủng cho Minh và gia đình, tôi nói với anh rằng mình có thể giúp được. Anh háo hức muốn nghe tôi nói. Tôi lấy ra một bùa hộ mệnh đưa cho anh để niệm chân ngôn viết trên đó: “Nếu anh thành tâm niệm chân ngôn, điều kỳ diệu sẽ đến.” Sau đó tôi kể cho anh vài câu chuyện về việc nhiều người đã thụ ích khi làm điều đó như thế nào và chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Hai cha con họ lắng nghe chăm chú và đồng ý những gì tôi nói, cuối cùng lựa chọn thoái ĐCSTQ và các tổ chức đoàn đội.

Sáu tháng sau tôi tới thăm Minh. Tôi thấy một nhóm người ngồi dưới bóng cây đang trò chuyện và tôi ngỡ ngàng khi thấy Minh đang ngồi giữa họ. Anh đứng dậy ngay khi thấy tôi. Tôi vô cùng hạnh phúc và bất ngờ: “Anh bình phục rồi sao?” Không thể giấu sự phấn khích, anh hét lên: “Tôi hoàn toàn bình phục rồi! Dù không có tay trái, tôi vẫn có thể làm mọi việc. Tôi thấy bình thường như chưa từng mất một tay vậy. Cảm ơn vì đã cứu cuộc đời tôi.” Mọi người nói anh ấy thật may mắn khi tìm lại được cuộc đời. Minh tiếp tục cảm ơn tôi, nhân tiện tôi giảng cho mọi người rằng đó là sức mạnh chữa lành của Đại Pháp đã cứu Minh: “Đó là Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu anh. Chúng ta hãy cảm ơn Ngài.”

Người phụ nữ vô sinh mang thai

Tôi tình cờ gặp một bạn học cũ khi ra ngoài có việc với cháu trai. Chúng tôi nói chuyện về con cái và biết rằng con gái cô cũng bằng tuổi con trai tôi. Cô hỏi cháu tôi bao nhiêu tuổi, tôi nói nó sáu tuổi và không cũng chẳng nghĩ nhiều, hỏi lại con cô sinh con trai hay con gái. Mặt cô sa sầm lại và nói: “Ôi… nó không thể mang thai dù đã thử mọi cách có thể.” Để động viên cô, tôi nhanh chóng nói: “Đừng lo, tôi có một ý, nhưng hiệu quả hay không phụ thuộc vào việc cô có thành tâm không. Nếu cô làm được, điều kỳ diệu sẽ đến.” Mặt cô tươi tỉnh lên: “Cách gì vậy, mau nói cho tôi!”

Cô ấy đã biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, chân tướng về cuộc bức hại và đã thoái ĐCSTQ. Tôi lấy bùa hộ mệnh Pháp Luân Đại Pháp từ túi tôi ra và dặn cô đọc chân ngôn trên đó. Cô làm theo và hỏi: “Anh nghĩ cách này sẽ hiệu quả sao?” Tôi bảo rằng thành tâm là mấu chốt và rằng trên đầu ba thước có Thần linh: “Khi cô thành tâm niệm chân ngôn, Thần linh sẽ biết và giúp cô.” Tôi tặng thêm bùa hộ mệnh khác cho con gái cô và nhắc rằng cần giảng minh bạch chân tướng cho cả hai vợ chồng con gái về Pháp Luân Đại Pháp trước khi họ niệm chân ngôn. Cô ấy cầm tấm bùa trên tay như thể đó là báu vật trân quý nhất và cảm ơn tôi liên tục.

Sáu tháng sau khi tôi đang đi trên phố, người bạn học cũ chạy ra khỏi cửa hàng tới chỗ tôi và nắm chặt tay tôi thốt lên: “Ôi, lá bùa hiệu nghiệm rồi! Tôi không biết cảm ơn anh sao cho đủ”. Tôi ngỡ ngàng và hỏi cô đang cảm ơn vì điều gì. “Anh quên rồi sao?” Cô nói: “Lá bùa anh tặng tôi đã linh nghiệm, con gái tôi đang mang thai bốn tháng rồi.” Tôi hồ hởi nói: “Hãy cảm ơn Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp. Ngài đã ban phúc cho nhà cô đứa bé vì mọi người đều đã minh bạch rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và đã thoái ĐCSTQ.” Cô ấy đã cảm tạ Sư phụ liên hồi.

Lần sau gặp lại, cô đã cho tôi xem đoạn video quay cảnh cháu trai mập mạp đang chăm chú nhìn mẹ và tập nói.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/27/471116.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/3/5/216094.html

Đăng ngày 11-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Nhiều người trải nghiệm sự phục hồi y tế phi thường sau khi tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp là tốt first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Gia đình ba người chúng tôi đắm mình trong hồng ân của Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/262343-gia-dinh-ba-nguoi-chung-toi-dam-minh-trong-hong-an-cua-phap-luan-dai-phap.htmlSun, 03 Mar 2024 10:29:00 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=262343[MINH HUỆ 28-12-2023] Tôi sinh ra vào những năm 1980 và là con một trong gia đình. Trước đây tính tôi vốn ích kỷ, tham lam, không quan tâm đến ai, hành xử vô trách nhiệm và […]

The post Gia đình ba người chúng tôi đắm mình trong hồng ân của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Tiểu Vi, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-12-2023] Tôi sinh ra vào những năm 1980 và là con một trong gia đình. Trước đây tính tôi vốn ích kỷ, tham lam, không quan tâm đến ai, hành xử vô trách nhiệm và không tử tế với người khác.

Tôi nóng tính và thường hay nổi giận. Mặc dù chỉ mới hơn 20 tuổi nhưng tôi đã mắc nhiều bệnh. Tôi bị suy nhược thần kinh, mất ngủ, đau nửa đầu, loét dạ dày, viêm phế quản và viêm mũi. Tôi ăn một miếng đã phải nôn ra. Thậm chí tiếng kim giây đồng hồ cũng có thể đánh thức tôi dậy.

Nhìn đứa con gái duy nhất bị bệnh tật dày vò, cha mẹ tôi rất lo, nhưng không thể làm gì. Năm 2008, tôi xin nghỉ việc và ở nhà. Chính trong những ngày đó, cuộc đời của tôi đã cải biến một cách tích cực.

Mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vì tuyên truyền phỉ báng của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), tôi đã hỏi cha: “Cha à, cha biết mẹ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sao cha không cản mẹ?”

Cha tôi nói: “Hãy để mẹ luyện đi con. Tu luyện tốt cho sức khỏe của mẹ mà“.

Mẹ tôi từng mắc nhiều bệnh hơn tôi. Chỉ việc đi lên đi xuống cầu thang cũng khiến bà mệt mỏi. Cũng như tôi, tính tình của bà cũng khó chịu. Nhưng tôi để ý thấy bà đã khoẻ mạnh và vui vẻ hơn mỗi ngày.

Trước khi đi làm, mẹ để cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, trên bàn của tôi. Vì không có việc gì làm nên tôi bắt đầu đọc sách. Sau khi đọc được 10 trang, tôi cảm thấy rất buồn ngủ. Tôi là người thích đọc sách và điều này chưa từng xảy ra với tôi bao giờ. Tôi vừa mới ngủ dậy vậy nên không có lý do gì để tôi cảm thấy buồn ngủ nữa.

Nhưng tôi ngủ thiếp đi và ngủ rất ngon. Sau khi tỉnh dậy, tôi tiếp tục đọc nhưng lại ngủ gật sau khi đọc được 10 trang sách. Cứ như vậy, tôi đọc xong cuốn sách trong vòng hai ngày. Ngày thứ ba, tôi nhận ra có điều gì đó đã cải biến rồi: Tôi không còn nghe tiếng kim đồng hồ chạy khi ngủ, tiếng ngáy của cha, hoặc tiếng bước chân đi lại ở hành lang. Chứng lo âu và mất ngủ của tôi đã biến mất. Tôi quá cảm kích đến mức muốn bật khóc—cuối cùng, bệnh tật hành hạ tôi nhiều năm trời đã không còn nữa.

Ngày hôm đó, tôi bị sổ mũi. Cha nghĩ tôi bị cảm lạnh nên định đi ra ngoài mua thuốc cho tôi. Nhưng mẹ đã nói với cha: “Con gái đã đọc sách Chuyển Pháp Luân rồi. Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đang thanh lý cơ thể cho nó”.

Mẹ hỏi tôi có muốn học các bài công pháp không.

Tôi suy nghĩ một hồi rồi trả lời mẹ: “Dạ có“. Sau khi tôi bắt đầu luyện công, sức khoẻ của tôi ngày càng được cải thiện.

Mẹ không phải là người nấu ăn giỏi. Vì tính tình khó chịu của mẹ, mọi người trong nhà đều phải nghe mẹ càm ràm, kể cả bà nội. Vì vậy, đôi khi trong nhà xảy ra tranh cãi. Sau khi mẹ bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, mẹ đã trở thành một người tốt hơn. Tay nghề nấu ăn của mẹ cũng ngày càng nâng cao. Mẹ thường chuẩn bị sủi cảo thơm ngon để biếu bà nội, và mâu thuẫn của họ đã được hóa giải.

Bản thân tôi cũng thay đổi. Trước đây tôi hiếm khi quan tâm người khác. Nhưng bây giờ tôi kính trọng cha mẹ và giúp họ làm việc nhà. Tôi cũng cởi mở hơn và quan tâm đến người khác. Cha mẹ không còn phải lo lắng cho tôi.

Vì trước đây cả tôi và mẹ đều có sức khoẻ kém nên chi phí y tế của cả nhà thường xuyên cao. Vậy nên chúng tôi chưa bao giờ có thể dành dụm được một ít tiền. Sau khi sức khoẻ của hai mẹ con chúng tôi được cải thiện, chúng tôi không còn phải đi khám bác sĩ hay mua thuốc nữa. Cha tôi cũng luôn tìm được công việc trả lương cao. Kinh tế gia đình chúng tôi ổn định và cha tôi thường nở nụ cười trên môi.

Hồi phục từ hai vụ tai nạn

Mẹ và tôi cảm thấy may mắn vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, không chỉ vì thể chất lẫn tinh thần đã được cải thiện mà còn là vì sự bảo hộ của Sư phụ Lý.

Không lâu sau khi tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, mẹ và tôi đã gặp tai nạn. Mẹ chạy xe đạp chở tôi đang ngồi phía sau thì đột nhiên chúng tôi bị một chiếc xe taxi tông vào. Chúng tôi coi bản thân là người luyện công và không gây khó khăn cho tài xế. Chúng tôi đã bảo anh ấy rời đi. Về đến nhà, tôi không đau nhưng mẹ gặp khó khăn khi cử động phần lưng dưới. Sau khi chúng tôi luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, mẹ đã hồi phục trong vài ngày.

Vụ tai nạn thứ hai xảy ra vào năm 2021. Cha mua cho tôi chiếc xe đạp điện mà tôi rất thích, nhưng tôi gặp khó khăn khi chạy xe. Lúc mẹ và tôi ra ngoài có chút việc, tôi đề nghị đi bằng xe đạp điện. Mẹ hơi ngần ngại nhưng vẫn đồng ý vì thấy tôi nhất định đòi đi xe đạp điện. Chúng tôi đi ra ngoài và mẹ ngồi phía sau.

Ra khỏi nhà chưa được bao xa, chúng tôi tông vào một chiếc taxi chạy ngược chiều. Vụ tai nạn nghiêm trọng và chiếc xe đạp hoàn toàn bị hư hại. Cảnh sát giao thông và công ty bảo hiểm cũng có mặt. Mẹ bị gãy xương, hai chân sưng vù. Còn tôi bị gãy một phần xương hông, đau không thể tả và được đưa vào bệnh viện để làm phẫu thuật.

Cha tôi rất lo khi thấy hai mẹ con chúng tôi không thể đi lại. Ông chăm sóc mẹ ở nhà và đến bệnh viện thăm tôi. Cha rất khổ cực. Ông mệt mỏi đến mức gần như suy sụp. Mẹ và tôi bảo cha rằng chúng tôi sẽ không sao vì chúng tôi là học viên Đại Pháp. Sau một tháng, tôi đòi về nhà và bác sĩ cho tôi xuất viện.

Quá trình hồi phục kéo dài và rất đau. Mẹ và tôi cùng nhau học Pháp và luyện công. Hai tháng sau, tôi quay lại bệnh viện để tái khám. Bác sĩ phẫu thuật nói trước giờ ông đã chữa cho khoảng 100 bệnh nhân như tôi và tôi là người duy nhất bình phục hoàn toàn chức năng của đôi chân. Những bệnh nhân khác thường để lại di chứng, nhưng tôi thì không. Cha cảm thấy nhẹ nhõm và vui mừng khi nghe điều này. Lúc đó chúng tôi mới nhận ra, hầu hết bệnh nhân như tôi phải nằm liệt giường suốt đời. Nhưng sáu tháng sau, tôi đã có thể đi làm lại. Sức khoẻ của mẹ cũng ổn định.

Đó là bài học thấm thía cho hai mẹ con tôi. Sau khi trải qua tất cả những chuyện này, cha tôi rất biết ơn Sư phụ đã cứu độ gia đình chúng tôi.

Cha tôi đắc phúc báo

Sống dưới dưới chế độ cộng sản ở Trung Quốc, cha tôi e sợ và không dám nói với ai rằng mẹ và tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng ông biết Đại Pháp là tốt nên khi người thân mắc bệnh, ông đều khuyên họ tu luyện Đại Pháp; khi tôi lười biếng và không muốn luyện công, ông nhắc nhở tôi luyện; khi mẹ và tôi giới thiệu Đại Pháp cho người khác, ông luôn lặng lẽ ủng hộ chúng tôi.

Vì chúng tôi đã được thụ ích từ Pháp Luân Đại Pháp nên mẹ và tôi thường in tài liệu chân tướng từ trang web Minh Huệ và đem phát cho mọi người. Cha giúp chúng tôi mua vật tư, vận chuyển, và phát tài liệu. Ông cũng thường đưa chúng tôi đến nhóm học Pháp. Có lần, khi một người hàng xóm than thở bị chứng nhức đầu kinh niên hành hạ, cha đã bảo bà ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông không kể cho chúng tôi hay, sau này hàng xóm nói chúng tôi mới biết.

Vì cha ủng hộ Đại Pháp và nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn nên ông cũng được Đại Pháp ban phúc. Ông nhiều lần gặp tai nạn xe hơi nhưng đều bình an vô sự. Có lần, ông bị tấm khung biển quảng cáo bằng thép rơi từ tầng ba xuống đập vào người và té xuống đất. Lúc đầu ông hơi bị chóng mặt một chút nhưng sau khi đứng dậy thì ông không gặp vấn đề gì. Vì vậy ông tiếp tục đi làm. Sau này khi cha kể cho chúng tôi nghe, chúng tôi biết đó là phép màu. Một ngày trong đợt dịch COVID, cha bị sốt cao. Nhưng sau khi niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, ông đã bình phục chỉ trong vài giờ.

Cha luôn có sức khoẻ tốt. Sau khi nghỉ hưu, ông tìm những công việc tạm thời và luôn được nhận vào làm. Có lần một người thân đã nói với ông: “Người khác tìm một công việc đã khó. Huống hồ anh đã nghỉ hưu, nhưng lại luôn tìm được công việc dễ dàng mà được trả lương cao. Sao anh may mắn quá vậy?”

Cha tôi lớn lên dưới sự tuyên truyền vô thần luận của ĐCSTQ nên ông chỉ đồng ý Đại Pháp có thể cải thiện sức khoẻ nhưng không cho rằng Đại Pháp có thể làm được nhiều hơn. Chìa khóa căn hộ chúng tôi bị mất và cha rất lo. Tôi bảo cha, tôi sẽ cố gắng tìm chìa khóa bằng công năng. Ông phớt lờ những gì tôi nói. Qua thiên mục, tôi nhìn thấy chìa khóa và chỉ cho cha chỗ tìm nó. Ông lấy lại được chìa khoá và sau đó ông bắt đầu tin những gì được mô tả trong sách Chuyển Pháp Luân.

Cha tôi là một người đàn ông Trung Quốc điển hình: ông thích ăn thức ăn vợ nấu, dành dụm tiền để mua những món đồ tốt cho con gái. Ông uống rượu và thường xem TV, đôi khi cũng chửi bới. Nhưng ông cũng rất đặc biệt. Bởi vì vợ và con gái của ông đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông biết rằng cho dù có chuyện gì xảy ra với gia đình mình đi nữa, chúng tôi vẫn sẽ bình an. Đó là lý do tại sao ông luôn vui vẻ và cố gắng giúp những gia đình khác cũng được thụ ích như chúng tôi.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/28/467440.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/3/214556.html

Đăng ngày 03-03-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Gia đình ba người chúng tôi đắm mình trong hồng ân của Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Khối u lớn trong nhiều thập kỷ đã biến mấthttps://vn.minghui.org/news/262268-khoi-u-lon-trong-nhieu-thap-ky-da-bien-mat.htmlThu, 29 Feb 2024 11:48:02 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=262268[MINH HUỆ 31-01-2024] Năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đó là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi. Hồi đó dù còn khá trẻ nhưng tôi thường mắc nhiều bệnh như đau […]

The post Khối u lớn trong nhiều thập kỷ đã biến mất first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-01-2024] Năm 1998, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và đó là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời tôi. Hồi đó dù còn khá trẻ nhưng tôi thường mắc nhiều bệnh như đau lưng, đau chân, đau nửa đầu và suy nhược thần kinh. Thế nhưng sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả những căn bệnh này đều biến mất.

Mặc dù hiện giờ đã gần 60 tuổi nhưng tôi vẫn tràn đầy năng lượng, khỏe mạnh và nhìn tôi chỉ như người mới 50 tuổi. Hơn nữa, việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp giúp tôi trở nên bao dung và cởi mở hơn, đối với danh và lợi ích vật chất cũng xem nhẹ. Nhờ đó, trong cuộc sống hàng ngày, tôi giữ được sự bình thản và lạc quan.

Khối u trong nhiều thập kỷ biến mất

Hồi tiểu học, trên đầu tôi có một khối u nhỏ, cỡ bằng hạt đậu. Gia đình tôi đã dùng sợi chỉ để siết bỏ nó. Nhưng không lâu sau, cũng tại vị trí ban đầu này khối u lại mọc lên, càng ngày càng to. Tôi luôn phải buộc tóc cao để che cục u lớn này.

Mấy năm gần đây, khối u ngày càng phát triển và to đến cỡ bằng quả bóng golf. Tóc của tôi không thể che kín được khối u nữa nên ai nhìn thấy đều hoảng sợ. Gia đình và bạn bè tôi lo lắng nên bảo tôi đến bệnh viện. Tôi trấn an họ rằng tôi sẽ ổn thôi. Vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, khi đến lúc, khối u sẽ tự rơi ra.

Năm kia, khi đến thăm con trai, tôi đột nhiên cảm thấy đau mà cơn đau là do khối u gây ra. Vì càng ngày càng đau nên con trai và con dâu muốn đưa tôi vào bệnh viện để cắt bỏ. Tôi nói với các con rằng tôi sẽ ổn và sau đó tôi quay trở về nhà.

Sau khi về nhà, tôi nỗ lực hơn trong việc học Pháp và luyện công. Ngày hôm sau, khi đang nằm trên ghế sofa nghỉ ngơi, đột nhiên tôi cảm thấy một luồng nhiệt nóng ấm chạy dọc từ đầu xuống đến lưng. Tôi đứng dậy và thấy phía dưới chân mình là một đống máu, mủ, da và cả mô thịt. Khi đó, thậm chí trong không khí cũng ngập mùi thối rữa. Tôi cảm thấy đó là do khối u trên đầu bị vỡ ra nên tôi vội đưa tay lên chạm vào nó. Quả thực nó đã biến mất!

Tôi lập tức gọi cho con trai và con dâu, chúng đều sửng sốt. Con dâu còn hoài nghi hỏi lại tôi: “Mẹ ơi, có thật vậy không? Có thật vậy không ạ?”. Các con đến thăm tôi và ngay khi đến liền sờ ngay vào đầu tôi. Con dâu tôi thốt lên: “Ôi, đúng thật là biến mất rồi! Thật không thể tin được! Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời!”.

Hàng xóm thì nghĩ rằng tôi đã đến bệnh viện để cắt bỏ khối u. Tôi nói với họ rằng Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã gỡ bỏ nó cho tôi. Đầu tôi không có vết rạch nào và mọi thứ đều ổn. Họ cảm thấy rất kỳ lạ khi khối u đã hàng chục năm của tôi lại được chữa khỏi theo cách này. Gia đình, người thân, bạn bè và những người xung quanh tôi đều ngạc nhiên trước sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp.

Lấy ơn báo oán, thiện đãi bố dượng

Mẹ tôi tái giá từ khi tôi còn nhỏ, cha dượng tôi tính tình nóng nảy. Thỉnh thoảng ông còn đánh mắng tôi và mẹ. Từ khi còn nhỏ, tôi chưa bao giờ cảm nhận được tình cảm của ông.

Trong làng, ông có tiếng là người nóng tính và vô lý. Ông không những ngược đãi mẹ con tôi mà đối với cả các anh chị em cùng mẹ khác cha với tôi cũng bị ông đối xử như vậy. Khi lớn lên, không ai trong số họ muốn gặp ông. Họ còn từng kịch liệt tuyên bố rằng: “Chị đừng có thông báo gì cho chúng tôi hết, kể cả là ông ấy có qua đời”.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cũng nghĩ giống như các anh chị em của mình. Tuy nhiên, sau khi tôi tu luyện, nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn đã hóa giải những oán hận của tôi đối với cha dượng. Từ nội tâm, tôi cảm thấy thương hại ông, cảm thông cho ông. Tôi cũng biết đó là nợ nghiệp mà tôi cần hoàn trả. Tôi chăm sóc ông và thường mang nhiều quà đến cho ông. Ông còn thường hay khen tôi: “Con gái cả của tôi là tốt nhất; cháu rất hiếu thuận. Những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều là những người tốt.”

Khi mẹ tôi nằm viện, tôi và em gái thay phiên nhau chăm sóc mẹ. Sau khi mẹ tôi xuất viện và trở về nhà, mẹ đưa cho chúng tôi mỗi người 7.000 Nhân dân tệ. Tôi nói rằng việc chăm sóc mẹ là trách nhiệm của tôi và tôi sẽ không nhận tiền. Mẹ tôi rất cảm động và nói: “Người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp thực sự khác biệt và siêu thường.”

Trong những năm qua, tôi luôn ghi nhớ lời dạy của Sư phụ, tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và nỗ lực hoàn thành tốt vai trò của mình trong gia đình và xã hội. Thông qua tôi, gia đình và bạn bè của tôi đều thấy được sự tuyệt vời và tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Trong tâm, tất cả họ đều biết “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân Thiện Nhẫn hảo.” Và cũng giống như tôi, tất cả họ đều được đắm chìm trong ân điển của Pháp Luân Đại Pháp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/31/471686.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/21/215948.html

Đăng ngày 29-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Khối u lớn trong nhiều thập kỷ đã biến mất first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Sự thay đổi kỳ diệu của hai con trai tôi sau khi tu luyện Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/262169-su-thay-doi-ky-dieu-cua-hai-con-trai-toi-sau-khi-tu-luyen-dai-phap.htmlSun, 25 Feb 2024 12:13:50 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=262169[MINH HUỆ 30-12-2023] Tôi có hai con trai. Cháu lớn lúc 8 tuổi được chẩn đoán mắc chứng xuất huyết tiểu cầu vô căn, một chứng bệnh rối loạn đông máu. Đầu tiên cháu được điều trị tại bệnh viện địa phương […]

The post Sự thay đổi kỳ diệu của hai con trai tôi sau khi tu luyện Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Huệ Căn, một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-12-2023] Tôi có hai con trai. Cháu lớn lúc 8 tuổi được chẩn đoán mắc chứng xuất huyết tiểu cầu vô căn, một chứng bệnh rối loạn đông máu. Đầu tiên cháu được điều trị tại bệnh viện địa phương và sau đó thêm hai năm tại một số bệnh viện tốt nhất Thượng Hải. Chúng tôi cũng đã thử qua Trung Y và thuốc dân gian. Tiêu tốn hàng trăm ngàn tệ nhưng không hiệu quả. Cả nhà chúng tôi đều hết hy vọng. Sau khi điều trị thêm hai năm nữa, con trai tôi bắt đầu tập Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Hai tháng sau, cháu đã bình phục.

Chúng tôi không chú ý nhiều đến khí công trước khi con trai khoẻ lại. Tôi thực sự cảm thấy năng lượng đặc biệt của Đại Pháp và sự vĩ đại của Sư phụ Lý, Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó, chồng tôi, con trai bé và tôi đều trở thành học viên. Chúng tôi đã tuân theo nguyên lý Chân–Thiện-Nhẫn để đề cao tâm tính và quan tâm đến người khác từ đó.

Hai con trai tôi giờ đã kết hôn. Khi cháu trai tôi tập nói, cháu nói đã nhìn thấy Sư phụ. Cháu tôi thông minh hơn những trẻ cùng lứa, ngày nào cháu cũng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân–Thiện–Nhẫn hảo”.

Con trai lớn: Phép màu bất ngờ

Rất nhiều điều kinh ngạc đã xảy ra với con trai lớn ngay khi cháu bắt đầu tu luyện. Một buổi tối, cháu bị chảy máu cam nặng, một triệu chứng của bệnh giảm tiểu cầu. Tôi lúc đó cũng là một học viên mới và không hiểu gì về tiêu nghiệp. Tôi đã lo lắng và gọi cho một học viên khác.

Cô ấy nói: “Đừng sợ. Đó chỉ là quá trình tiêu nghiệp. Sư phụ đang thanh lý thân thể cháu”.

Mũi con tôi vẫn chảy máu, vì vậy tôi đặt một chiếc cốc dưới mũi cháu và dỗ dành cháu rằng Sư phụ đang giúp con tiêu nghiệp. Vị học viên kia cũng nói với cháu rằng tiêu nghiệp là điều tốt và dặn cháu hãy nhớ lời dạy của Sư phụ.

Máu đã bớt chảy sau khoảng một tiếng. Con trai biết rằng đó là tiêu nghiệp chứ không phải bệnh, vì thế cháu bình thản nằm trên sofa và tôi đọc Chuyển Pháp Luân cho cháu nghe. Cháu không thể đến trường vì sức khoẻ, nhưng cháu có thể đọc sách. Cuối cùng máu cũng dừng chảy vào khoảng 4 giờ sáng hôm sau, và sau đó cháu đã ngủ được.

Khi cháu thức dậy vài tiếng sau, nhìn thần thái rất tốt, tinh thần thoải mái và tràn đầy năng lượng. Không thể tin nổi cháu đã chảy máu suốt mấy tiếng đồng hồ cả đêm qua. Cháu đã vượt qua khảo nghiệm nghiệp bệnh.

Cháu đã có thể tới trường sau khi bình phục. Theo tuổi, cháu được xếp vào lớp 2. Dù không được học ở nhà, cháu vẫn học tốt và trở thành lớp trưởng. Cháu tiếp tục học tốt ở cấp hai và cấp ba. Quan hệ với bạn bè rất hoà đồng và không bao giờ phản kháng khi bị đánh hoặc trêu chọc. Cháu tuân theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn để trở thành một người tốt.

Hiệu trưởng nhà trường đã thắc mắc làm sao cháu trở nên giỏi như vậy. Ông hỏi cháu đã bình phục sức khoẻ như thế nào và làm sao duy trì thành tích học tập. Cháu bảo rằng đã từng khổ sở vì bệnh nhưng bình phục sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vị hiệu trưởng đã không tin và muốn xem sách của Đại Pháp.

Con trai nhỏ: Tiến bộ kì diệu về trí tuệ

Vào những năm 1980, chính sách kế hoạch hoá gia đình của Đảng Cộng sản Trung Quốc chỉ cho phép mỗi gia đình có một con. Khi tôi mang thai cháu thứ hai, tôi đã giấu mọi người vì sợ hãi rằng ai đó sẽ báo cáo tôi với chính quyền. Cháu bị sinh non. Tôi đã thuê vài người chăm sóc cháu bí mật, sợ hãi bị chính quyền phạt. Vì thiếu sữa mẹ, cháu phát triển chậm cả thể chất và tinh thần so với trẻ cùng lứa.

Cháu đã học Pháp và luyện công chung với chúng tôi từ khi sáu tuổi. Trước đó, cháu quá nhỏ và không đọc được, vì vậy tôi đọc Pháp cho cháu mỗi tối. Dần dần, thể chất cháu tốt lên và thông minh như trẻ cùng lứa.

Một buổi sáng đầu năm 2010, cháu hào hứng khoe với tôi về một vài điều xảy ra đêm qua. Cả thân thể cháu đột nhiên đông cứng và cháu không thể cử động, nhưng đầu óc rất thanh tỉnh. Sau đó cháu thấy ánh sáng xanh di chuyển chầm chậm từ chân tới đầu và cảm nhận được có ai đó đang đứng cạnh giường. Cháu thiếp đi ngay sau đó.

Sau đó, trí tuệ của cháu được khai mở, cháu trở nên rất linh hoạt. Khả năng của cháu vượt trội so với trẻ cùng trang lứa. Đại Pháp thật sự vĩ đại. Chúng tôi không thể bày tỏ hết được lòng cảm ân đối với Sư phụ.

Thiên mục của cháu được khai mở ngay khi cháu bắt đầu tu luyện và cháu thấy nhiều thứ, ví dụ nhìn thấy hình ảnh thời trẻ của một ông lão, v.v..

Trải nghiệm của tôi

Tôi có cơ duyên được trở thành học viên Đại Pháp. Suốt những năm tu luyện, tôi đã chứng kiến rất nhiều điều kì diệu. Thiên mục của tôi được khai mở và tôi nhìn thấy rõ ràng những sinh mệnh.

Tôi tham gia giải cứu đồng tu bị bắt và tra tấn suốt giai đoạn khủng bố tồi tệ nhất. Một lần, khi chúng tôi đang phát chính niệm gần nhà tù nữ để giải thể tà ác, tôi nhìn thấy rõ ràng nhiều tăng nhân trong áo choàng xám, ngồi thành hàng, phát chính niệm cùng chúng tôi với tư thế song bàn và thế tay đại liên hoa.

Một lần khác, tôi phát chính niệm gần trại tẩy não đặt giữa hai đỉnh núi. Chỉ có một con đường lên đó, chúng tôi chia thành hai nhóm, mỗi nhóm ở một bên đường và phát chính niệm tập thể. Khi đó, tôi thấy một vị đại kim Phật, cao như dãy núi kia. Ngài trang nghiêm, tường hoà và từ bi.

Khi tôi xem video bài giảng của Sư phụ ở Quảng Châu với đồng nghiệp, tôi thấy một vị đại kim Phật ở bên trái màn hình ti vi. Tôi đã rất xúc động và cảm thấy ấm áp. Cảm giác thần thánh không thể nào diễn tả thành lời.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/30/468310.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/23/214413.html

Đăng ngày 25-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Sự thay đổi kỳ diệu của hai con trai tôi sau khi tu luyện Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Từ chỗ bỏ học vì hội chứng co giật liên hồi đến hồi phục và trúng tuyển vào trường đại học mơ ướchttps://vn.minghui.org/news/262149-tu-cho-bo-hoc-vi-hoi-chung-co-giat-lien-hoi-den-hoi-phuc-va-trung-tuyen-vao-truong-dai-hoc-mo-uoc.htmlSat, 24 Feb 2024 10:13:01 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=262149[MINH HUỆ 26-12-2023] Một ngày mùa đông năm 2006, cậu con trai lớp 2 của tôi về nhà bà ngoại chơi sau kỳ thi cuối kỳ. Ở nhà bà, con đã xem phim hoạt hình suốt cả buổi chiều, buổi […]

The post Từ chỗ bỏ học vì hội chứng co giật liên hồi đến hồi phục và trúng tuyển vào trường đại học mơ ước first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Chân Chân, đệ tử Đại Pháp tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-12-2023] Một ngày mùa đông năm 2006, cậu con trai lớp 2 của tôi về nhà bà ngoại chơi sau kỳ thi cuối kỳ. Ở nhà bà, con đã xem phim hoạt hình suốt cả buổi chiều, buổi tối, và cả khi bà ngoại đã đi ngủ. Sáng hôm sau, con về nhà, tôi thấy mắt con đỏ hoe, đầu lắc lắc liên hồi, lúc lắc lúc gật, lúc thì vai co rúm, lúc thì bụng phồng lên. Tôi cố giữ đầu con bằng cả hai tay mà không sao giữ được.

Tôi đưa con đến bệnh viện, và con được chẩn đoán mắc hội chứng co giật liên hồi (Tourette), một chứng rối loạn co giật. Bác sỹ khuyên tôi thử mày mò các phương pháp trị liệu xem sao, vì họ cũng chỉ vừa chữa vừa xem, có thể cho uống thuốc Đông y, hay châm cứu gì đó. Tôi hỏi nguyên nhân dẫn đến mắc bệnh này, bác sỹ nói: “Hiện giờ chưa có câu trả lời chính xác.”

Tôi tuyệt vọng và theo bác sỹ điều trị cho con. Sáu tháng trôi qua mà con trai gần như không có tiến triển gì, nên tôi chuyển con lên bệnh viện tỉnh và nhờ một bác sỹ chuyên khoa trị liệu. Bác sỹ chuyên khoa khuyên nên điều trị tích cực và dùng thuốc liều cao hơn. Một năm sau, con tôi vẫn không có dấu hiệu cải thiện. Chúng tôi quyết định đến Bắc Kinh tìm bác sỹ uy tín nhất và thuê một căn hộ ở đó để điều trị cho con. Một thời gian sau, chúng tôi trở về nhà, nhưng mỗi tháng vẫn phải đến Bắc Kinh một lần để bốc thuốc. Mỗi ngày, con trai tôi phải uống ba bát to thuốc nước và một miệng bát con thuốc bột, uống xong thì không ăn nổi cơm nữa. Nhìn con ngày càng gầy gò, tôi thật sự muốn thay con chịu đựng nỗi khó chịu này.

Con trai tôi cứ vậy trị liệu một năm ròng, nhưng bệnh chẳng những không khá lên, mà còn ngày càng tệ, còn bị lắc đầu thường xuyên hơn, mỗi khi bụng phồng lên thì tiểu són ra bằng cả chén. Bởi vậy, con trai tôi học lớp 5 mà ngày nào đi học cũng phải mang bỉm. Khi viết, tay con bị giật mà chỗ này chỗ kia bị bỏ sót nét. Con phải nghỉ học nhiều và không có thời gian làm bài tập về nhà vì thường xuyên phải đi bác sỹ khám. Tôi đau lòng vì con trai vốn thông minh thế, giờ lại ra nông nỗi này. Mặc dù bệnh trạng là vậy, nhưng năm lớp 4, con vẫn là học sinh đứng đầu, thậm chí còn đứng thứ ba trong một cuộc thi toán quốc gia.

Nhưng sang năm lớp 5 thì bệnh tình của con sa sút, điểm số của con lao dốc, rơi vào nhóm nửa cuối lớp. Tệ hơn, con bắt đầu thốt ra những âm thanh không kiểm soát được trong giờ học, khiến giáo viên bị gián đoạn. Giáo viên và các bạn cùng lớp xa lánh con vì tình trạng của con. Chồng tôi không sao chấp nhận sự thật khi một cậu bé thông minh, đáng yêu, giờ lại trở thành đứa trẻ khuyết tật, vì thế mà ngày nào anh cũng la mắng con.

Con trai bất lực khóc: “Mẹ ơi, con có khỏi bệnh được không? Các bạn thân của con đều xa lánh con. Tim con như vỡ ra vậy!” Tôi ôm con vào lòng, không cầm được nước mắt, phải rồi, đến lúc nào mới khỏi được đây? Bệnh viện lớn nào cũng đi khám rồi, cũng tiêu tốn bao nhiêu tiền rồi, phương pháp trị liệu nào cũng dùng hết rồi, nào có tác dụng gì đâu. Tôi ngày nào cũng rửa mặt bằng nước mắt, nửa tháng mà tóc đã bạc hết đám nọ đến đám kia rồi. Tôi nghĩ: Thôi cho con nghỉ học, rồi đưa con ra biển Yên Đài chơi, cho con đùa nghịch với nước xem sao. Học hành lúc ấy đối với chúng tôi không còn quan trọng nữa, có được thân thể khỏe mạnh còn hơn. Chúng tôi tới Bắc Kinh lấy thuốc xong, bèn tới Yên Đài thuê phòng, nhưng tới nơi thì người tôi cũng chẳng còn sức lực, thở cũng không ra hơi nữa, thế là đành quay về.

Về nhà, con trai rơi vào tình trạng hoàn toàn không đi học được nữa. Tôi nói với con: “Con trai, bố mẹ đưa con lên chùa gõ mõ nhé, ở đó thanh tịnh.” Con trai khóc: “Mẹ ơi, thế thì con không được đi học nữa sao? Con muốn đi học cơ! Con thích học mà.” Tôi ôm con trai thật chặt vào lòng, nước mắt dàn dụa, tôi không dám làm tổn thương tâm hồn bé bỏng của con, thầm nghĩ: Con trai đáng thương, làm sao đi học được nữa con!

Khi tôi đang trong tình trạng tuyệt vọng, người hàng xóm tầng trên thấy tôi ngày nào cũng mặt mày ủ rũ, bèn hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra. Tôi khóc, kể với cô ấy chuyện của con, cô ấy nói: “Có cách chữa mà!” Tôi vội hỏi cô ấy có cách gì? Cô ấy nói: “Luyện Pháp Luân Công sẽ có thể khỏi!” Cô ấy bảo Pháp Luân Công có hiệu quả trị bệnh thần kỳ, chính cô ấy từng bị bao nhiêu bệnh cũng đều khỏi rồi. Tôi hỏi: “Chẳng phải ti vi bảo không tốt sao?” Cô ấy liền nói với tôi về vụ tự thiêu giả trên Quảng trường Thiên An Môn, rằng nó được dàn dựng để bôi nhọ Pháp Luân Công.

Tôi cảm nhận được ở người hàng xóm có gì đó rất thiện, chứ không phải là sự dối trá. Tôi hỏi cô ấy cho mượn sách để xem. Thế là người hàng xóm mang cho tôi mượn cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Đọc cuốn sách, tôi liền biết con trai tôi được cứu rồi, không cần phải đi bệnh viện nữa rồi. Cuốn sách này có thể trị khỏi bệnh cho con trai tôi rồi.”

Tôi đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân” một mạch ba buổi tối là xong. Sau đó, tôi đưa chồng đọc, anh ấy đọc một lần, liền đồng ý cho con trai học. Rồi vợ chồng tôi cùng nói chuyện với con, con nói: “Nhưng con không học được đâu, đến khi con đi học sẽ bị ảnh hưởng đấy.“ Tôi nói: “Con à, cuốn sách này không giống như những gì nói trên ti vi đâu, cuốn sách này dạy con người hướng thiện, làm người theo Chân-Thiện-Nhẫn. Không có chút gì xấu ác đâu. Con thử đọc xem nhé!”, và con đã đồng ý.

Tối đó, con trai đọc sách hơn nửa tiếng đồng hồ, trong lúc con đọc, vợ chồng tôi quan sát con, chao ôi, con không bị lắc đầu gật đầu kìa, cũng không bị thốt ra tiếng gì nữa! Tôi nói với chồng: “Kỳ thật đó! Con trai mọi khi không khống chế nổi một phút, mà giờ nửa tiếng đồng hồ không lắc động, không thốt ra tiếng gì, cuốn sách này thật là hiệu nghiệm!” Trong khi đó, nếu con trai tôi đọc những cuốn sách khác thì vẫn bị lắc đầu gật đầu, vậy nên con quyết định sẽ học công pháp này.

Thế là, ba chúng tôi học Chuyển Pháp Luân mỗi ngày, ngày nào tôi cũng luyện công, còn hai bố con có thời gian là cùng luyện. Chỉ sau một tuần, tôi nhận thấy các triệu chứng của con đã chuyển biến tốt. Tôi nói: “Con à, con uống thuốc mấy năm rồi mà chẳng đỡ, Đại Pháp này xem mới được một tuần mà bệnh trạng đã nhẹ hẳn đi rồi, con còn muốn uống thuốc nữa không?” Con trai ngộ tính tốt, nói: “Con không uống thuốc nữa.” Nói rồi, con đem chỗ thang thuốc hơn 3.000 nhân dân tệ ra ngoài bỏ vào thùng rác.

Sau đó, khảo nghiệm tới. Mẹ chồng tôi nhờ người nhà mua trên mạng hai lọ thuốc cho con trai tôi, bảo là thuốc chuyên trị chứng co giật của Mỹ đó. Con trai nói: “Mẹ ơi, để bà khỏi buồn, mẹ cứ bảo bà là con đã uống thuốc rồi, nhưng mẹ đừng mở lọ thuốc ra nhé, thuốc không có tác dụng gì đâu, con chỉ học Đại Pháp thôi. Khi nào khỏi bệnh, con sẽ nói chân tướng với ông bà nội, rồi chỉ cho ông bà cùng học Đại Pháp.” Quả thật, bố mẹ chồng tôi sau này đều đắc Pháp.

Sau hơn một tháng học Pháp, con đã tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở. Kết quả bất ngờ khi con được vào lớp chọn với điểm toán cao nhất trường. Bốn năm sau, con đỗ vào học tại trường trung học phổ thông thực nghiệm mà con mơ ước.

Con lên trung học phổ thông, tôi thấy con trai đi học đến hơn 10 giờ tối mới tan, về đến nhà thì đã muộn lắm rồi, nên cũng không có thời gian học Pháp. Tôi nghĩ con trai tới thế gian là để đắc Pháp, học Pháp là đúng nhất rồi, không học Pháp thì không được, nếu ra nước ngoài thì học Pháp được.

Thế là, đến năm lớp 11, tôi đưa con ra nước ngoài học. Ra nước ngoài, con trai có hoàn cảnh thuận lợi, thường tới điểm học Pháp, giao lưu, gặp chuyện biết hướng nội tìm ở bản thân, làm gì cũng biết nghĩ cho người khác, biết làm người theo Chân-Thiện-Nhẫn. Lúc ấy, trình độ tiếng Anh của con không tốt, nhưng con kiên trì học, rồi được Sư phụ khai trí khai huệ. Chỉ sau gần ba tháng, con từ lớp học tiếng đã được nhảy cóc thẳng vào học đại học.

Ở trường đại học, con trai đạt thành tích xuất sắc, năm nào cũng được học bổng. Sau khi tốt nghiệp đại học với điểm số cao nhất, con trai đã trúng tuyển vào chương trình nghiên cứu sinh của năm trường đại học cùng một lúc. Cuối cùng, con chọn học tại ngôi trường mà con hằng mơ ước. Tháng 9 năm nay, con sẽ đặt chân vào khuôn viên trường đại học này.

Viết đến đây, nước mắt tôi chan hòa trên mặt. Con trai tôi có được ngày hôm nay là nhờ học Đại Pháp. Sư phụ Đại Pháp đã tiêu trừ nghiệp lực, khai trí khai huệ cho con, là Sư phụ đã cứu con trai tôi, cứu cả gia đình tôi! Sư phụ đã phó xuất cho chúng tôi quá nhiều, quá nhiều. Tôi không biết phải dùng từ ngữ nào để có thể biểu đạt lòng biết ơn của chúng tôi đối với Sư phụ, chỉ mong nói với mọi người khắp thế gian rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp, Sư phụ Đại Pháp tới để cứu người, hy vọng người người đều có thể lý giải Pháp Luân Đại Pháp.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/26/469822.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/2/214549.html

Đăng ngày 24-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Từ chỗ bỏ học vì hội chứng co giật liên hồi đến hồi phục và trúng tuyển vào trường đại học mơ ước first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Khối u xương của một nữ sinh biến mất chỉ sau một đêmhttps://vn.minghui.org/news/262121-khoi-u-xuong-cua-mot-nu-sinh-bien-mat-chi-sau-mot-dem.htmlFri, 23 Feb 2024 14:57:04 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=262121[MINH HUỆ 31-12-2023] Tôi muốn chia sẻ câu chuyện thần kỳ của mình để chứng thực quyền năng đáng kinh ngạc của Pháp Luân Đại Pháp, một môn khoa học siêu thường hơn bất kỳ môn khoa […]

The post Khối u xương của một nữ sinh biến mất chỉ sau một đêm first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của Hiểu Tân, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 31-12-2023] Tôi muốn chia sẻ câu chuyện thần kỳ của mình để chứng thực quyền năng đáng kinh ngạc của Pháp Luân Đại Pháp, một môn khoa học siêu thường hơn bất kỳ môn khoa học nào trên thế giới này.

Vào một ngày chủ nhật khi tôi học lớp hai, có bốn người bạn đến chơi với tôi. Chúng tôi chạy quanh, nhảy cả lên giường và có một thời gian rất tuyệt. Nhưng chẳng hiểu sao tôi bị ngã khỏi giường và đập cánh tay phải xuống sàn. Cơn đau kịch liệt và tôi đã khóc rất nhiều; các bạn tôi đều hoảng sợ, cả nhóm giải tán và trở về nhà.

Khi dì tôi đến thăm, dì và mẹ đến xem chuyện gì đã xảy ra với tôi. Tôi òa khóc và hét toáng lên: “Đau quá, đau quá”. Dì và mẹ vội đưa tôi đến bệnh viện. Bác sỹ nói với chúng tôi rằng kết quả chụp X-quang cho thấy cánh tay phải của tôi bị gãy. Bác sỹ cũng cho biết: “Các xét nghiệm chuyên sâu cho thấy xương bị gãy là do một căn bệnh gọi là đa u tủy, có thể dẫn đến những khối u ung thư xương. Cần phải điều trị và phải nhập viện ngay lập tức.”

Sắc mặt mẹ tôi tái nhợt. “Bác sỹ làm sao để điều trị căn bệnh như vậy?“

Bác sỹ trả lời: “Cần phải cắt bỏ khối u trong tủy xương trước rồi lấy một mảnh xương từ đùi ghép vào cánh tay”. Tôi đứng dậy và trả lời: “Cháu không phải là thực vật! Bác sỹ không thể cắt đi một phần thân thể cháu và di chuyển chúng đi chỗ này chỗ kia được!” Bác sỹ nhìn tôi nhưng không nói gì.

Dì tôi hỏi: “Chi phí là bao nhiêu và tỷ lệ thành công là bao nhiêu?”

Bác sỹ giải thích: “Đây là một ca phẫu thuật phức tạp và tiêu tốn khoảng 50.000 nhân dân tệ. Tỷ lệ thành công cũng khác nhau tùy theo từng bệnh nhân”.

Dì tôi đề nghị cố định cánh tay bị gãy bằng nẹp trước và đợi cho đến khi bố tôi đi công tác về rồi mới đưa ra quyết định tiếp theo. Bác sỹ nói làm như vậy là vô nghĩa vì khối u vẫn còn đó. Nhưng dì tôi cứ khăng khăng và bác sỹ cũng hiểu rõ con người dì, nên tôi phải đeo một cặp nẹp và băng chéo cánh tay.

Mẹ tôi bị choáng và khó có thể bước đi nên dì tôi một tay bế tôi, tay kia dìu mẹ tôi. Dì ấy quay sang tôi và ân cần nói:

“Con ơi, dì thấy lúc này con có hai lựa chọn. Một là về nhà với mẹ và đợi bố về. Sau đó, cả nhà sẽ cùng nhau đến bệnh viện để phẫu thuật theo đề nghị của bác sỹ trước đó. Lựa chọn còn lại là hôm nay cùng dì về nhà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Con có thể đưa ra lựa chọn của mình.”

Tôi không ngần ngại nói: “Cháu sẽ đi cùng dì để tu luyện”. Khi chúng tôi đến nhà dì thì đã rất muộn. Vì vậy, chúng tôi bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp) vào ngày hôm sau. Chúng tôi học xong bài giảng thứ nhất, nhưng phải đến gần trưa mới có thể học hết bài thứ hai, nên chúng tôi nghỉ giải lao để ăn trưa.

Mẹ tôi gọi điện sau bữa trưa và nói rằng bố tôi hiện đang ở nhà. Bố lo ngại về việc liệu vết gãy có được căn chỉnh tốt không; Tuy nhiên, bố chưa biết về khối u xương. Bố nhất quyết bảo chúng tôi quay lại bệnh viện để kiểm tra lần nữa.

Khi bác sỹ nhìn thấy bố tôi, ông nói: “Ồ, thật tốt là anh đã trở về. Hãy đi đăng ký nhập viện đi”. Bố tôi bối rối: “Tại sao chúng ta không thể chụp X-quang trước?” Bác sỹ trả lời: “Làm vậy có ý nghĩa gì đâu? Cháu bé sẽ phải loại bỏ khối u bằng cách này hay cách khác, nhưng nếu anh muốn chụp X-quang lần nữa, chúng ta có thể chụp lại.”

Sau khi bác sỹ kiểm tra chụp lại X-quang rất cẩn thận, ông ấy thốt lên: “Các xương được nối hoàn hảo và vùng bị gãy đã mọc trở lại. Khối u… hả, khối u ở đâu rồi? Khối u đã đi đâu? Tại sao trên phim không thấy khối u nào cả!?”

Ông ấy trông có vẻ bối rối khi đi tới đi lui so sánh phim chụp X-quang hiện tại với phim chụp ngày hôm trước. Ông lắc đầu và lẩm bẩm: “Thật không thể tin được! Không thể tin được!” Các bác sỹ phẫu thuật chỉnh hình từ toàn bộ khoa đã đến xem và nhận xét: “Thật kỳ lạ! Gãy xương sau một đêm đã lành! Khối u xương sau một ngày đã biến mất?! Tôi đúng là chưa từng thấy!”

Tôi nhớ lại lời giảng của Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) trong Chuyển Pháp Luân sáng hôm đó:

Do vậy một cá nhân hễ muốn tu luyện, thì được [xác] nhận là Phật tính đã xuất hiện. Niệm ấy trân quý nhất, vì vị ấy muốn phản bổn quy chân, muốn từ tầng của người thường mà nhảy ra.

Có thể mọi người đã từng nghe câu này trong Phật giáo: ‘Phật tính nhất xuất, chấn động thập phương thế giới’. Ai mà nhìn thấy, [thì] đều [muốn] giúp người kia, giúp một cách vô điều kiện. (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi chợt nhận ra rằng khi tôi quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào đêm hôm trước, Sư phụ đã giúp tôi rồi! Thật tuyệt vời khi có Sư phụ! Mẹ tôi biết ơn đến nỗi những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên khuôn mặt bà. Kể từ thời điểm đó, Đại Pháp đã đồng hành cùng tôi suốt thời tiểu học, cấp hai, cấp ba cũng như đại học; với sự bảo hộ của Sư phụ, tôi cũng có được một môi trường tu luyện tương đối bình yên.

Tạ ơn Sư phụ Lý đã tái tạo cuộc đời con!

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/31/468992.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/19/214370.html

Đăng ngày 23-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Khối u xương của một nữ sinh biến mất chỉ sau một đêm first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Hàn Quốc: Bí quyết khoẻ mạnh của chủ nhân ngôi nhà cổhttps://vn.minghui.org/news/261952-han-quoc-bi-quyet-khoe-manh-cua-chu-nhan-ngoi-nha-co.htmlFri, 16 Feb 2024 12:03:40 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=261952[MINH HUỆ 29-12-2023] Ngôi nhà cổ Boeun Woodang toạ lạc ở ấp Jangan, huyện Boeun, tỉnh Chungcheong Bắc, Hàn Quốc là ngôi nhà truyền thống Hanok đầu tiên được cải tạo lại ở Hàn Quốc và có hơn 100 phòng. Được xây […]

The post Hàn Quốc: Bí quyết khoẻ mạnh của chủ nhân ngôi nhà cổ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hàn Quốc

[MINH HUỆ 29-12-2023] Ngôi nhà cổ Boeun Woodang toạ lạc ở ấp Jangan, huyện Boeun, tỉnh Chungcheong Bắc, Hàn Quốc là ngôi nhà truyền thống Hanok đầu tiên được cải tạo lại ở Hàn Quốc và có hơn 100 phòng. Được xây dựng bởi những thợ mộc giỏi nhất lúc bấy giờ, nhà cổ Woodang được bao quanh bởi rừng thông 100 năm tuổi. Năm 1984, nơi đây được công nhận là tài sản văn hoá dân gian quốc gia và mở cửa phục vụ công chúng kể từ đó đến nay. Nhiều du khách đã đến tham quan ngôi nhà cổ này.

Chủ nhân ngôi nhà là bà Hong Younghee, hiện nay đã 70 tuổi. Cũng như ngôi nhà của mình, bà cũng có một câu chuyện đặc biệt muốn chia sẻ.

86546efecd727c9104ba788f56e75c9a.jpgNhà cổ Woodang ở huyện Boeun là ngôi nhà truyền thống Hanok đầu tiên được cải tạo lại với hơn 100 phòng.

“Hành thiện là điều vui mừng nhất“

Ông cố của chồng bà Hong Younghee là một thương nhân giàu có, công việc kinh doanh rất phát đạt. Ông chưa từng gặp phải thời tiết xấu mỗi khi vận chuyển hàng hóa bằng đường biển bao giờ. Bà Younghee cho rằng đó là vì những việc làm tốt của ông cố đã mang lại phúc báo cho ông.

Bà nói: “Ông cố luôn chú ý đến việc hành thiện. Ông đóng tiền thuế thay cho người nghèo, gặp những lúc kinh tế khó khăn ông miễn tiền thuê đất cho những người thuê đất. Người dân ở ba huyện đã đóng góp xây dựng tượng đài công đức bằng sắt lớn nhất cho ông.”

048af32f92a1419125d97879d62c23bd.jpg

Tấm biển “Hành thiện là điều vui mừng nhất“ trong ngôi nhà cổ

Tấm biển có khắc dòng chữ: “Hành thiện là điều vui mừng nhất”, thể hiện tư tưởng đạo đức của gia chủ. Bà Hong Younghee cho biết: “Ông cố nói rằng dẫu cho quốc gia bị phá huỷ thì văn hoá cũng không được huỷ hoại. Ông đã mời những học giả hiểu biết nhất đến nhà giảng bài“.

Những sự thay đổi của em gái sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Để duy trì ngôi nhà cổ như vậy là điều không hề dễ dàng. Bà Younghee thể chất yếu nhược và thường xuyên đau ốm nhưng thuốc mà bà được kê toa uống lại không có tác dụng. Bà chỉ ăn được rất ít do bị vấn đề về tiêu hoá.

Khi gặp lại em gái, bà Younghee hầu như không thể nhận ra. Em gái bà từng có thể chất ốm yếu như bà. Khi bà hỏi em gái vì sao em trông khoẻ mạnh như vậy, cô ấy nói: “Có một điểm tập Pháp Luân Đại Pháp đối diện căn hộ của em. Vì gần nhà và họ không thu phí nên em bắt đầu tu luyện. Em chỉ mới tập có hai tháng mà sức khỏe đã cải thiện rất nhiều”.

Bà Younghee đã quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Chuyển biến căn bản sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tháng 10 năm 2003, em gái bà nói cho bà biết trang web của Pháp Luân Đại Pháp và nói bà có thể học các bài công pháp từ video hướng dẫn. Người em gái cũng gửi cho bà cuốn sách chính của môn Pháp Luân Đại Pháp, cuốn Chuyển Pháp Luân.

1de2f46fc984766024dcc0de602623ef.jpg

Bà Hong Younghee có sức khoẻ tốt sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Hồi tưởng lại vì sao mình trở nên khỏe mạnh, bà Younghee nói: “Tôi cảm thấy khoẻ khoắn và tràn đầy năng lượng sau khi học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi rất vui mừng. Nhưng điều kỳ lạ là tôi rất buồn ngủ khi lần đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi thích đọc sách và chưa bao giờ cảm thấy buồn ngủ khi đọc. Khi tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân lần hai, tôi thấy như thể bụi bám trên kính đã được lau sạch, và từng chữ trong sách Chuyển Pháp Luân đều trong suốt như pha lê. Tôi không thấy buồn ngủ chút nào. Tư tưởng tôi sáng tỏ và tập trung. Tôi đọc xong cuốn sách trong vòng tám tiếng đồng hồ. Tôi thích đọc sách Chuyển Pháp Luânkể từ đó“.

“Tôi từng bị chứng đau nửa đầu. Triệu chứng này đã biến mất khi tôi tập các bài công pháp lần đầu tiên. Các căn bệnh khác cũng dần dần biến mất. Trước đây hai chân tôi không có sức lực và tôi đứng không vững. Tim tôi yếu. Tôi không thể đi bộ xa, càng không thể chạy. Bây giờ tôi hoàn toàn khỏe mạnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

 

`Pháp Luân Đại Pháp

Tìm thấy hy vọng

Không chỉ sức khoẻ của bà Younghee cải thiện mà tính cách của bà cũng cải biến. Bà nói: “Trước đây khi khách tham quan hỏi tôi điều gì, tôi thường đi vào phòng và đóng cửa lại. Tôi không muốn nói chuyện với họ. Nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi trở nên khoan dung và quan tâm đến người khác hơn. Bây giờ tôi trầm tĩnh và xem mọi thứ thật nhẹ“.

Bà Hong Younghee đã trải nghiệm những sự cải biến kỳ diệu về mặt sức khoẻ. Trước đây bà không thể chạy vì cảm giác tim bà sắp nổ tung. Nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bà có thể chạy một quãng đường khá xa. Bà cũng bị say xe và sẽ bị ốm trong ba ngày nếu bà đi xe hơi. Hiện giờ bà không gặp bất kỳ vấn đề gì ngay cả khi bà đi máy bay hơn 10 tiếng hoặc đi xe hơi suốt 8 tiếng đồng hồ.

Bà kinh ngạc trước những sự thay đổi này: “Thật kỳ diệu. Sức khoẻ của tôi đã cải thiện rất nhiều. Tôi rất khoẻ mạnh. Giống như tôi đang sống trong một thế giới khác. Vì vậy tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình với tất cả mọi người. Tôi cũng nói với các du khách về Pháp Luân Đại Pháp”.

“Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra rằng chúng ta nên sống thiện lương. Tôi không thể tưởng tượng mình sẽ ra sao nếu không bước vào tu luyện. Pháp Luân Đại Pháp mang lại cho tôi niềm hy vọng khi tôi tuyệt vọng. Tôi rất biết ơn Sư phụ“.

Bà Hong Younghee tin rằng cuộc đời một người có thể cải biến nếu người ta hành xử dựa theo Chân-Thiện-Nhẫn. Bà hy vọng mọi người có thể biết đến Pháp Luân Đại Pháp, có được sức khỏe tốt và niềm hạnh phúc thật sự”.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2023/12/29/469920.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/12/31/213678.html

Đăng ngày 16-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Hàn Quốc: Bí quyết khoẻ mạnh của chủ nhân ngôi nhà cổ first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Hàn Quốc: Cuộc sống của một bệnh nhân ung thư phổi chuyển biến tích cực sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháphttps://vn.minghui.org/news/261901-han-quoc-cuoc-song-cua-mot-benh-nhan-ung-thu-phoi-chuyen-bien-tich-cuc-sau-khi-tu-luyen-phap-luan-dai-phap.htmlThu, 15 Feb 2024 11:36:32 +0000https://vn.minghui.org/news/?p=261901[MINH HUỆ 03-01-2024] Ông Kang-won Yoon, 63 tuổi, là chủ tịch Liên đoàn Điền kinh Thành phố Sejong, Hàn Quốc, đồng thời cũng là chủ tịch của một công ty vật liệu xây dựng. Cuộc đời ông đầy rẫy những trắc trở. […]

The post Hàn Quốc: Cuộc sống của một bệnh nhân ung thư phổi chuyển biến tích cực sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>
Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Hàn Quốc

[MINH HUỆ 03-01-2024] Ông Kang-won Yoon, 63 tuổi, là chủ tịch Liên đoàn Điền kinh Thành phố Sejong, Hàn Quốc, đồng thời cũng là chủ tịch của một công ty vật liệu xây dựng. Cuộc đời ông đầy rẫy những trắc trở. Ông bị ung thư phổi và rất đau khổ sau khi trải qua ca phẫu thuật cắt bỏ phổi. Ông cho biết đã nhìn thấy hy vọng sau khi được tặng một cuốn sách của Pháp Luân Đại Pháp.

2023-12-31-kr-yinky-01.jpg

Ông Kang-won Yoon, chủ tịch Liên đoàn Điền kinh thành phố Sejong, Hàn Quốc

Ông Yoon là một doanh nhân nhưng mọi công việc kinh doanh của ông đều thất bại. Ông không bỏ cuộc. Để tìm phương hướng, ông hỏi một nhà sư nổi tiếng: “Tôi nên kinh doanh gì?”

Nhà sư trả lời: “Ông nên đi hỏi thầy bói. Tại sao ông lại hỏi tôi?“

Ông nghĩ: “Nếu mình ở trong chùa một năm và nghiên cứu kinh điển Phật giáo, ông ấy có thể sẽ nói cho mình nghe về một công việc kinh doanh lợi nhuận cao”. Ông sống trong chùa. Một năm trôi qua, rồi hai năm, nhưng nhà sư không nói gì với ông cả. Ông nghĩ: “Điều này có nghĩa là mình nên ở đây ít nhất ba năm, và sau đó có lẽ ông ấy sẽ nói cho mình biết.”

Trong thời gian dài chờ đợi, ông Yoon được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi. Ông đã đến thăm Thánh điện Daegu, nơi Thầy Seungcheol, một nhà sư nổi tiếng người Hàn Quốc, từng tu luyện. Ông đã nghe nói về Pháp Luân Đại Pháp từ một học viên Phật tử và được biết rằng một vị trụ trì đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi trở về chùa, ông nói với nhà sư. Nhà sư lấy Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, và một video hướng dẫn các bài công pháp từ giá sách và đưa cho ông.

Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, ông Yoon nói với nhà sư rằng cuốn sách này rất uyên thâm.

2023-12-31-kr-yinky-02.jpg

Ông Yoon đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp.

Cuộc sống mới sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Ông Yoon nhìn thấy các học viên Pháp Luân Đại Pháp đang luyện các bài công pháp ở một công viên địa phương và ông muốn học các bài công pháp.

Khi vợ ông nghe nói một số học viên luyện công ngoài trời suốt hai giờ ngay cả trong tháng 1, bà đã khuyên ông nên đợi đến mùa xuân. Bà nhắc nhở ông rằng ông bị ung thư phổi và cần phải giữ ấm. Tuy nhiên ông quyết định vẫn đi đến công viên và học các bài công pháp.

2023-12-31-kr-yinky-03.jpg

Ông Yoon luyện Bài công pháp thứ năm.

Ông Yoon bắt đầu xem nhẹ danh và lợi sau khi tu luyện Đại Pháp được vài tháng.

“Tôi chỉ đọc sách và luyện công,” ông nhớ lại. “Sáu tháng sau nhìn lại, tôi thấy quan điểm của mình về cuộc sống đã thay đổi rất nhiều. Tôi nghĩ: ‘Ôi Chúa ơi. Pháp Luân Đại Pháp thật phi thường. Thật tuyệt vời!’ Tôi bắt đầu tu luyện một cách nghiêm túc.”

Ông cho biết ông có thể cảm nhận được những thay đổi trong tính cách của mình – ông trở nên quan tâm đến người khác hơn và bắt đầu giúp vợ làm việc nhà. Bà cũng nhận thấy những thay đổi tích cực của ông và thậm chí còn nói với bạn bè của mình: “Nếu chồng bạn không quan tâm đến bạn, hãy khuyến khích anh ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”.

Sức khỏe của ông Yoon được cải thiện đáng kể. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông đã bị cắt bỏ một nửa lá phổi do ung thư. Ông thường khó thở và cảm thấy mệt mỏi ngay cả khi đi bộ vài mét. Do quá trình hóa trị, đôi chân của ông đã teo tóp như cánh tay. Ông cũng dùng các loại thuốc chống ung thư cực mạnh nên có khi không thể ăn uống trong hai tuần và chịu nhiều đau đớn. Nhưng sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông đã bình phục và có thể chơi bóng đá trở lại. Ông có thể chạy trong một giờ.

Ông nói: “Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy trẻ hơn và khỏe hơn”. “Nhưng một số người dường như không tin khi tôi kể cho họ nghe về trải nghiệm của mình. Tuy nhiên, điều đó hoàn toàn đúng. Được tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là điều thật tuyệt vời. Tôi rất may mắn. Tôi rất biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí đã dạy Đại Pháp cho chúng tôi. Tôi thực sự biết ơn từ tận đáy lòng mình.”

Một ngày nọ, nhà sư đưa cuốn sách cho ông đã đến thăm ông và hỏi: “Ông cảm thấy thế nào sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp?” Ông nói: “Chỉ sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mới biết mình đến từ đâu, hành xử ra sao và mình sẽ đi đâu.” Nhà sư mỉm cười và nói: “Thật tuyệt vời”.

Công việc kinh doanh ổn định

Ông Yoon hiện đang điều hành một công ty vật liệu xây dựng và có hoạt động kinh doanh ổn định. Là một người tu luyện, ông tập trung làm tốt công việc của mình, gạt bỏ lòng tham và để mọi thứ diễn ra tự nhiên.

Ông nói: “Sau khi tu luyện, tôi hiểu tầm quan trọng của việc để mọi thứ thuận theo tự nhiên và suy nghĩ này đã giúp tôi rất nhiều”. “Ví dụ, khi tôi nhận được báo giá, các công ty khác sẽ cố gắng cạnh tranh. Nếu việc cạnh tranh gay gắt, tôi sẽ lùi bước. Chỉ cần tôi kinh doanh một cách trung thực và tự nhiên thì tôi thấy công việc và môi trường đều có chuyển biến tích cực.”

Giúp đỡ các vận động viên trẻ

Với tư cách là chủ tịch Liên đoàn Điền kinh thành phố Sejong, mỗi khi ông Yoon gặp những đứa trẻ yêu thích điền kinh, trước tiên ông đều nhắc nhở các em tập trung cải thiện tính cách trước khi nói đến thể thao.

Ông nói: “Tôi thường bảo họ hãy chân thành và tốt bụng, ân cần và kiên nhẫn. Trước tình trạng suy thoái đạo đức và bạo lực học đường hiện nay, tôi hy vọng nỗ lực của mình có thể giúp điều chỉnh xu hướng tiêu cực này”.

Ông Yoon nói rằng, là một học viên, ông phải chân thành và tốt bụng. Nhân viên của ông cảm nhận được sự chân thành, tốt bụng của ông và thường xuyên cảm ơn ông. Liên đoàn điền kinh mà ông đã giúp phát triển cũng đánh giá cao ông.

Gần đây, khi ông Yoon đọc Chuyển Pháp Luân, ông đặc biệt chú ý đến từ “Chân”. Ông nói: “Tôi không hài lòng với tình trạng hiện tại của mình. Tôi muốn trở thành một người trung thực và tử tế hơn. Bất kể tôi làm gì, tôi đều muốn làm việc đó bằng cả trái tim”.

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/1/3/470504.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/1/8/214219.html

Đăng ngày 15-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share

The post Hàn Quốc: Cuộc sống của một bệnh nhân ung thư phổi chuyển biến tích cực sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp first appeared on Minh Huệ Net.

]]>